Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Summerbreeze

Lai khứ như phong, bất triêm trần yên.

Xuyên đến liền biến thành ‘nương’ thân 3

Đăng bởi Summerbreeze

51 Votes

Xuyên đến liền biến thành ‘nương’ thân

Tác giả: Ba Nhĩ Đại Nhân

Thể loại: Xuyên không, chủng điền, mỹ thực, mỹ công mỹ thụ, sinh tử, 1×1, HE.

Edit: Summerbreeze 

Chương ba

Canh mì cà chua

Bà mụ đi qua ôm đứa nhỏ lên, muốn đưa cho Đường Việt.

Đường Việt chà lau tay, biểu tình xấu hổ, chính là y không biết phải làm sao để ôm một đứa nhỏ mới sinh ra a, thoạt nhìn yếu ớt như vậy. Lại còn mềm như vậy nữa, Đường Việt run rẩy ôm con vào ngực, lúc nhìn thì không chú ý tới, hiện giờ ôm vào mới thấy thật nhỏ a, nhỏ tới chỉ cần một tay đã có thể nâng lên rồi, mắt còn chưa mở, nhắm chặt, thân mình nhỏ bé không ngừng vặn vẹo tìm tư thế thoải mái.

Đường Việt bình tĩnh nhìn, rốt cục không có lý do mà sinh ra một cảm giác đồng cảm, tiểu bao tử này thực sự là do y sinh ra a!! Từ bụng y chui ra, là ràng buộc nguyên thủy tinh khiết nhất không lẫn chút tạp chất nào.

Bà mụ có chút vui mừng nhìn hai người, đối với Đường Việt lại sinh ra thêm thiện cảm, đứa nhỏ này hóa ra cũng hiểu chuyện.

“Ngươi đặt tên cho đứa nhỏ chưa?”

Đường Việt vỗ nhẹ lên lưng tiểu bao tử, nhìn nàng: “Tên?”

“Đúng vậy, ngươi chưa nghĩ tới à?”

Đường Việt nhìn tiểu bao tử đầy nếp nhăn trong ngực mình, vươn tay chọc chọc khuôn mặt nhỏ của nhóc con, tiểu bao tử mở mắt ra, đôi mắt đen láy tròn xoe như quả nho nhìn y khiến tâm y mềm nhũn, “Gọi là Đường Tâm đi, tâm trong ‘không quên tâm nguyện lúc đầu’.”

“Đường Tâm?” bà mụ vỗ tay một cái: “Mấy người đọc sách đặt tên đúng là khác biệt, hay hay không ta không biết, nhưng mà nghe rất dễ chịu.”

Đường Việt cười cười, y nếu đã quyết định liền dốc toàn lực để mang cho đứa nhỏ này cuộc sống tốt nhất có thể, đây chính là để nhắc nhở bản thân không được quên tâm nguyện lúc đầu.

Mấy ngày kế tiếp, Đường Việt mỗi ngày chỉ ngủ với ăn, giống y như Đường Tâm, Đường Tâm cũng thật ngoan, chưa bao giờ ồn ào quấy rầy, khuôn mặt nhiều nếp nhăn cũng chậm rãi nảy nở, chân chính biến thành một cái bánh bao trắng nõn, khi tỉnh ngủ thì ánh mắt lại đảo quanh, duy nhất một chuyện chính là tương đối bện người, vừa tỉnh mà không nhìn thấy Đường Việt liền mím môi, không khóc, nhưng chỉ như vậy so với khóc còn khiến người ta đau lòng hơn.

Đường Việt cũng chậm rãi hiểu biết được thế giới mà y xuyên tới qua miệng Lý thẩm cũng chính là bà mụ kia.

Đại Ngô quốc này không phải Ngô quốc trong lịch sử, cũng không có quan hệ với bất kỳ triều đại lịch sử nào mà Đường Việt biết, xem ra chỉ là một quốc gia hư cấu mà thôi.

Thứ hai chính là quốc gia này tuy rằng quốc thái dân an nhưng kinh tế lại khá lạc hậu, không khác biệt lắm so với các triều đại cổ đại, thậm chí còn có chút lạc hậu hơn, đây là kết luận Đường Việt đưa ra sau vài ngày quan sát. Hiện tai y ở chỗ này là thôn Lý gia, ngoài mấy gia đình khác họ thì hầu như toàn là người họ Lý, thôn này xây dựng ở gần rừng, tuy rằng hẻo lánh nhưng là tự cấp tự túc, ‘y’ là một tháng trước tới đây, đột nhiên mua cái phòng nghèo túng lâu không có người ở này, sau đó mỗi ngày ru rú trong nhà không giao tiếp với người khác, cho nên phần lớn người trong thôn thậm chí không biết trong căn nhà bỏ hoang lâu ngày này có người ở, mà Lý thẩm này chính là hàng xóm của ‘y’, chỉ cách nhà y có mấy chục bước chân, thẳng tới khi ‘y’ sắp sinh mới được mời đến, nhận chút tiền bạc phụ trách đỡ đẻ.

Đây là toàn bộ mà Đường Việt được nghe. Kỳ thật đối với Đường Việt thì căn bản không có tác dụng gì.

Thứ nhất, thân thế của ‘y’ không ai biết, ‘y’ chưa từng nói với bất kỳ ai, cũng không ai biết phụ thân đứa nhỏ là ai, vì sao một người không có người thân lại chạy tới chỗ hẻo lánh như thế này.

Thứ hai, ‘y’ đã đại khái đã từng là một người mười đầu ngón tay không dính nước xuân, điểm ấy Đường Việt nhìn tay mình liền biết, tinh tế nõn nà không chút vết chai, tuyệt không giống con nhà nghèo khổ.

Vậy thì vấn đề đã tới rồi, thân thế ‘y’ chắc chỉ có thể là hai loại, thứ nhất chính là con nhà phú gia, vì làm việc mất thể diện này mà bị đuổi ra ngoài, mà một loại khác, Đường Việt run run nghĩ một chút, không phải là nhàu giàu mà có thể đầu ngón tay không dính nước xuân ở thời đại này, còn có thai với nam nhân… trừ bỏ tiểu quan trong thanh lâu thì y không nghĩ ra được cái gì khác nữa.

Mà dù là cái nào đối với Đường Việt mà nói cũng không phải là tin tức tốt lành gì.

Nhưng việc cấp bách hiện tại không phải là suy xét y đến từ chỗ nào, mà là suy xét xem làm thế nào để sống tiếp, y một mình thì không nói, giờ còn có cái oa oa đòi ăn Đường Tâm.

Đường Việt đã từng cẩn thận lật xem cái phòng ở chỉ có bốn bức tường này, trừ bỏ một chút bạc vụn ở dưới gối đầu thì thứ có giá trị nhất trong cái nhà này chính là con dê làm vú em cho con trai y ở ngoài sân.

Lý thẩm cùng y tiếp xúc mấy ngày, nhìn ra đó là một đứa nhỏ ngoan biết lễ nghĩa hiểu chuyện, đối với y cũng có thiện cảm, lại thích Đường Tâm, cho nên thường xuyên mang chút gạo sang đây, đây đã là những thứ tốt nhất mà nàng có thể đưa ra.

Đường Việt đối với lòng tốt của nhà Lý thẩm thì rất cảm kích, có điều giờ phút này trừ bỏ nhận ra thì cũng không có cách nào khác, y cần nhanh chóng hồi phục mới có thể nghĩ tới cách kiếm tiền.

“Việt tể à.” (tể là kiểu đang nuôi con mọn thì phải, ta cũng chả biết dùng từ nào nên thôi cứ để thế nhá.)

Tiếng Lý thẩm từ xa truyền tới, Đường Việt đặt Đường Tâm đang ngủ say lên giường, đứng dậy ra ngoài:

“Thẩm nương.”

Trên tay Lý thẩm còn cầm theo một túi vải, vừa đi vừa vui mừng phấn chấn nói chuyện với Đường Việt: “Nhi tử ta hôm qua vừa từ trên trấn về, khách hàng kia lúc sắp đi cho nó ít mì trắng, ta thấy người ngươi còn yếu nên lấy cho ngươi một ít, một mình ngươi còn phải trông nom đứa nhỏ, không ăn uống tốt làm sao có sức.”

Đường Việt có chút ngại ngùng: “Thẩm nương mọi người ăn là tốt rồi, ta đã cầm của ngươi không ít đồ làm sao không biết xấu hổ nhận mãi, huống chi nhà mọi người cũng không có nhiều.”

“Ngươi đây là nói cái gì thế, hàng xóm láng giềng, đứa nhỏ của ngươi ta lại thật thích, cũng không phải là cái gì quý báu, ngươi nếu không nhận ta liền không vui.”

Lúc này Đường Việt mới nhận lấy, Lý thẩm đến một chuyến này là để đưa đồ, thấy Đường Tâm đang ngủ cũng không có quấy rầy nữa mà đi về, Đường Việt tiễn người ra sân, Lý thẩm nói thân thể y còn chưa tốt hẳn nên không cho tiễn, y liền xoay người về nhà.

Trong bọc to ngoài một bọc mì trắng nhỏ còn có mấy quả cà chua mới hái, mấy cọng hành non mỡ màng còn có một chút muối ăn.

Đường Việt ngẩn người, muối ở đây được coi là thứ đồ quý hiếm, giá tiền không thấp, Lý thẩm quả nhiên là thương y, không biết có bao nhiêu mà cũng mang cho y.

Đời trước Đường Việt coi như sống hai mươi mấy năm, trừ lúc chưa hiểu chuyện ra thì sau khi trưởng thành chưa từng khóc, trẻ con trong cô nhi viện đều như vậy, mỗi ngày bị bắt nạt, bị đánh mắng chưa từng rơi một giọt nước mắt, lúc này mắt lại cay cay, từ lúc có trí nhớ tới nay, chưa từng có ai đối xử tốt với y như vậy.

Nói như thế coi như lần này y xuyên qua chưa hẳn là không tốt, tối thiểu còn có đứa nhỏ Đường Tâm, còn có người không thân cũng chẳng quên mà lại đối tốt với y như vậy.

Đường Việt phục hồi tinh thần, nghĩ Đường Tâm còn phải ngủ thêm một hồi, sắp tới bữa trưa, liền rửa tay chuẩn bị làm cơm.

Chọn mấy cọng hành rửa sạch thái nhỏ, cắt cà chua thành miếng mỏng, lấy mì ra. Sau đó bắt đầu nhóm lửa.

Bếp này còn lạc hậu hơn cái bếp cổ nhất mà Đường Việt từng dùng qua, chính là đào một cái hố ở trong phòng, sau đó dùng gỗ vây lại, đây là chỗ nhóm lửa, nồi là một cái giá treo lên, lúc cần nâng lên thì nâng lên, lúc nào cần hạ xuống thì hạ thấp.

Lúc đầu nhóm bếp Đường Việt phải mân mê một buổi chiều mà cũng không nhóm được lửa, ngược lại khiến mình cả người đầy tro bụi. Quen tay hay việc, hiện tại Đường Việt đã có thể nhóm bếp thuần thục.

Dầu cải vàng ruộm này cũng là do Lý thẩm cho, để trong một cái bình màu đất, chỉ có non nửa bình, có điều cũng đủ để Đường Việt ăn một thời gian.

Đường Việt thật lâu đã không đốt củi, có điều nấu cơm bằng củi thơm ngon hơn, hiện tại y cũng cảm thấy như vậy. Dầu đã nóng lên, cho cà chua vào ‘xèo xèo’ một làn hơi bốc lên, sau đó cà chua dần dần mềm xuống thành sốt, lúc này cho thêm nước vào.

Mùi cà chua chua chua thơm thơm không ngừng bốc lên, Đường Việt hít hít, cảm thấy bụng càng đói.

Dùng tay kéo mì ném vào trong nồi, cho thêm chút muối vào, cuối cùng thả chút hành thái, món mì cà chua đơn giản nhanh gọn cứ thế mà ra lò.

Nước canh màu đỏ trong trẻo, mì trắng noãn điểm chút hành lá xanh mướt, Đường Việt uống một ngụm, thoải mái híp cả mắt, xem ra nguyên liệu thiên nhiên nấu lên quả thực tuyệt vời, ngoài vị muối ra thì còn có vị ngọt tự nhiên của củ quả tươi, hơn nữa khả năng nấu nước của y không có thụt lùi xuống.

Đường Việt vui mừng ăn hết sạch chỗ mì.

./.

Một trong những lý do để ta thích làm chủng điền chính là nó rất nhiều tình cảm ấm áp ^^ không đơn giản chỉ là tình yêu giữa hai nhân vật chính mà còn là tình cảm gia đình, tình làng nghĩa xóm…là thứ ấm áp thấm vào tận tim mà những thể loại khác rất khó có được.

Share this:

TwitterFacebook

Related

Xuyên đến liền biến thành ‘nương’ thân 14Trong "xuyên đến liền biến thành nương thân"

Xuyên đến liền biến thành ‘nương’ thân 1Trong "xuyên đến liền biến thành nương thân"

Xuyên đến liền biến thành ‘nương’ thân 4Trong "xuyên đến liền biến thành nương thân"

25.02.201615 Replies

« Trang trướcTrang sau »

*Túm cổ áo* Mau khai!!!

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Tomorrowkyu trong 27.09.2016 lúc 3:29 Chiều

0

0

Rate This

ta yêu chủng điền moa moa tazzz  đặc biệt chủng điền có "cực phẩm" càng là khoái kkkk
Đọc chủng điền dù không gây cấn nhưng ấm áp, nhẹ nhàng, lôi cuốn không hẳn là tình cảm sủng sủng của công và thụ mà còn là sự phấn đấu, cải tạo cuộc sống của nhân vật. 
Cố lên nhoa 
Cũng lâu rồi, ta ghé lại nhà nàng nhưng thấy là nàng set cá nhân hay khóa gì đó ta cũng không nhớ rõ lắm, sau này thấy nàng mở lại mừng quá trời 

Phản hồi

Summerbreeze trong 30.09.2016 lúc 8:40 Chiều

0

0

Rate This

Chủng điền phải có cực phẩm mới vui a nàng
chứ ko thì đã buồn ngủ càng buồn ngủ thêm :v

Phản hồi

Thuỳ Anh Nguyễn trong 10.01.2019 lúc 9:29 Chiều

0

0

Rate This

Tui cũng giống thím. Đọc chủng điền cảm giác nó nhẹ nhàng giúp mình thoải mái thư giãn hơn ý. Nhiều khi đọc mấy bộ hiện đại, tinh tế đánh đấm bla bla mệt não là lại quay qua đọc 1 bộ chủng điền để hòa hoãn cảm xúc. Mà truyện chủng điền đã edit cũng ko nhiều lắm 

Phản hồi

giangthanh2010 trong 08.05.2016 lúc 6:00 Chiều

0

0

Rate This

Món khóai khẩu của ta nè, đơn giản nhưng sắc hương vị đủ cả, mì này mà cho thêm một quả trứng với ít hạt tiêu, hoặc cho thịt bằm vào, chẹp chẹp…. chủng điền thì thường nhẹ nhàng, ấm ấp, con ng giàu tình nghĩa và có những triết lí sống rất hay. Với một đứa lớn lên ở miền quê, nhà tranh vách đất như ta thì khi đọc chủng điền cứ có cảm giác như đang ở nhà, rất thân thuộc.

Phản hồi

Summerbreeze trong 09.05.2016 lúc 6:26 Chiều

1

0

Rate This

“chủng điền thì thường nhẹ nhàng, ấm ấp, con ng giàu tình nghĩa và có những triết lí sống rất hay. Với một đứa lớn lên ở miền quê, nhà tranh vách đất như ta thì khi đọc chủng điền cứ có cảm giác như đang ở nhà, rất thân thuộc.”
=> đây cũng chính là lý do mà ta rất thích làm chủng điền đó nàng ^^ nhiều người chê chủng điền nhàm và đọc buồn ngủ, ta lại thấy êm đềm cũng có cái hấp dẫn của nó đấy chứ, những câu chuyện đời thường gần gũi, ko có gió tanh mưa máu âm mưu hãm hại, đọc để giải trí rất là tốt

Phản hồi

giangthanh2010 trong 11.05.2016 lúc 11:37 Sáng

1

0

Rate This

Hì, ta thì cuồng ngọt sủng chủng điền mỹ thực. Mấy cái ngược ta thấy sao sao á, đa phần lý do để ngược nhau rất ấu trĩ và ngu ngốc (iem chân thành xl các tác giả tr ngược). Còn đấu trí đấu dũng thì thôi, ta là ng đơn giản, k đọc mấy cái đó, hơi đau đầu 

Lăng Tiểu Cố trong 14.03.2016 lúc 2:44 Chiều

0

0

Rate This

Cái thể loại này là Chủng điền Thời Trung cổ chứ mà chủng điển thời cận đại thì thôi rồi. quần áo bằng da. dao bằng đá. dép bằng rơm bởi vậy có nhiều bộ chủng điền khiến ta sợ lắm.
Nhưng mà nói đi phải nói lại đọc chủng điều thích nhất cái vụ “bà con xa không bằng láng giềng gần” vs “Hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau” ý chứ bây giờ hiện đại cơm ai nấy ăn,nhà ai nấy ở. ở quê nghèo miền Tây còn tạm chứ ở Sài Gòn, Hà Nội ra đường gặp tai nạn giao thông họ không giám lại gần đâu, cũng không thể trách người ta “Thấy chết không cứu”. nhiều người Việt ngộ lắm, mấy người gây tai nạn bỏ trốn người dân tốt đưa đi viện, cái nói người ta gây tai nạn cho mình hoặc là họ bị nặng quá mất trí nhớ hoặc lúc xảy ra tai nạn hiện trường không có ai chứng kiến đâm ra họ cứ khăng khăng bảo người đưa nạn nhân vô viện là người gây ra tai nạn. Mới thấy lòng người hiện đại bây giờ nhẫn tâm độc ác thật. gạo giả, thịt bò giả, bún tẩm thuốc tẩy trắng, sương xa Sâm lạnh làm từ hoá chất Trung Quốc, ra đường thì bị rải đinh, về nhà thì ăn rau có thuốc bảo quản hiện đại bây giờ người ta bỏ hết tình cảm con người chỉ vì lợi nhuận tiền bạc. “Khi nào thì người Việt mới hết tự hại nhau”
Mà nè sao chuyện này sao chương ngắn ế đọc không sướng gì cả!

Phản hồi

Summerbreeze trong 14.03.2016 lúc 10:11 Chiều

0

0

Rate This

uhm, đọc truyện giải trí thui nàng ^^ nghĩ nhiều thế làm chi

Phản hồi

hongha128 trong 27.02.2016 lúc 9:26 Chiều

1

0

Rate This

 spam spam 

Phản hồi

meoluoivt2016 trong 26.02.2016 lúc 10:40 Sáng

0

0

Rate This

ỪM, ta cũng tò mò , anh công có phải là cha của đứa nhỏ hem zị? xem ra bạn Việt này xuyên vào cái thân thế thiệt bí ẩn nha ^^, chờ mong anh công lên sàn ^^

Phản hồi

Summerbreeze trong 28.02.2016 lúc 12:59 Chiều

0

0

Rate This

song khiết mà nàng, yên tâm đi ^^

Phản hồi

Smile. trong 26.02.2016 lúc 3:29 Sáng

0

0

Rate This

chính thế! đọc hiện đại văn thực tế tình cảm con người thời nay rất lạnh nhạt, hàng xóm cũng chẳng mấy khi đối mặt trò chuyện

Phản hồi

Summerbreeze trong 28.02.2016 lúc 12:53 Chiều

0

0

Rate This

^^~
các thể loại khác thường tập trung nhiều vào tình yêu giữa 2 người thôi, ít đề cập tới những mối quan hệ khác

Phản hồi

gaukoala2002 trong 25.02.2016 lúc 9:19 Chiều

0

0

Rate This

ai da, khi nào cha bé mới xuất hiện a????bỏ vợ con thế kia…

Phản hồi

Summerbreeze trong 28.02.2016 lúc 12:52 Chiều

0

0

Rate This

cũng phải 1 thời gian nữa a nàng

Phản hồi

GIÓ NÓI

1. Đây là blog chuyên edit các tác phẩm thuộc thể loại Đam mỹ - Nếu bạn không thích thể loại này, xin hãy dừng bước và quay ra.

2. Các bản edit chỉ để thỏa mãn sở thích chứ KHÔNG nhằm mục đích thương mại.

3. Truyện trong blog được dịch bởi QT và được edit lại bởi Summerbreeze, Ngạn nhi và Tâm Vũ.

4. Không hy vọng truyện mình edit sẽ bị mang đi chuyển ver.

5. Các truyện đang tiến hành:
- Thú nhân chi hùng thư: Ngạn nhi
- Toàn bản hý: Gió + Tâm Vũ
- Xuyên đến liền biến thành nương thân: Ngạn nhi + Gió

Bọn ta đều đã đi làm nên không có lịch post truyện cố định nha :) Nếu muốn biết khi nào có chương mới thì mọi người có thể nhấn nút follow :D còn nếu không thì thỉnh thoảng lượn qua lượn lại a =))~

Gió về

Xuyên đến liền biến thành ‘nương’ thân 98Xuyên đến liền biến thành ‘nương’ thân 97Thú nhân chi Hùng Thư 51Xuyên đến liền biến thành ‘nương’ thân 96Xuyên đến liền biến thành ‘nương’ thân 95

Nơi trú ẩn khác

FacebookWattpadYaoi

Bằng hữu

Ai biết???Hàn Tuyết và Hàn YHạ NguyệtHiên Hiên ~KitkenttLam NguyệtMiyukjNgạo đại soái ca =]]~PeasiasSs LẳngSungieTịch nhiThiên Tử DạTiểu KhiếtTiểu Tú TúYu ỉnZuuneyus huynh

Thì thà thì thầm

Yami Ryu trong Xuyên đến liền biến thành ‘nươ…TÓP MỠ trong Xuyên đến liền biến thành ‘nươ…TÓP MỠ trong Xuyên đến liền biến thành ‘nươ…testudinatateamo trong Xuyên đến liền biến thành ‘nươ…Danh sách đam đã đọc… trong [ĐV] Khách quan, đừng mà

NÀO MÌNH CÙNG ĐÚ ~~

Nhập email và nhận hàng nóng bỏng tay nhé ^^

Join 3 399 other followers

Địa chỉ thư điện tử:

Click!!!

Ờ, thì edit chui >”


This work is licensed under a Creative Commons Attribution-NonCommercial-NoDerivs 3.0 Unported License.

LET THE MUSIC HEAL YOUR SOUL

Nhà kho

Nhà kho  Chọn chuyên mục  Linh tinh  Tác giả đam mỹ  yaoi  Đam mỹ đang tiến hành     thú nhân chi hùng thư     toàn bản hý     Xuyên qua thành bảo bối     xuyên đến liền biến thành nương thân  Đam mỹ đã kết thúc     An tĩnh đích bộ thủ     Dạ dạ long xà vũ     Dẫn ta bỏ trốn được không     Dị chủng đảo     dị thế sống tạm     Gió mùa hè (Hoàn)     Họa trung hữu quỷ     khó có thể tha thứ     Kiểm cá khất cái dưỡng (Hoàn)     Lão phu lão phu đích nhất dạ     Lưu ly toái     Ma thần cùng quản gia (Hoàn)     Nhất chỉ hoang đường mộng     Quỷ     tú tài     Thanh phong trục nhật (Hoàn)     thâu kê     Thư đồng (Hoàn)     Trọng sinh đến nông gia     Vũ lâm lâm     Vũ lăng xuân     [Kỳ thủ] Chí ái kim sinh     Đào hoa nguyên ký  Đoản văn 

A lê hấp ~

Đăng kýĐăng nhậpRSS bài viếtRSS bình luậnWordPress.com

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sinhtuvan