Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Summerbreeze

Lai khứ như phong, bất triêm trần yên.

Xuyên đến liền biến thành 'nương' thân 6

Đăng bởi Chigusa (Ngạn Nhi)

52 Votes

Xuyên đến liền biến thành 'nương' thân

Tác giả: Ba Nhĩ Đại Nhân

Thể loại: Xuyên không, chủng điền, mỹ thực, mỹ công mỹ thụ, sinh tử, 1×1, HE.

Edit: Ngạn Nhi

☆ Chương 6 - Cơm thố sườn heo

Tiêu hết năm trăm văn này, núi và đất cũng đã đến tay, kế tiếp chính là đi mua vài con gà con, dùng kinh nghiệm nuôi dưỡng ở hiện đại của Đường Việt, tỉ lệ sống sót có lẽ cũng không thành vấn đề.

Xem ra y cần phải đi thị trấn một chút, Tráng Sinh cũng đến lúc trở về thị trấn bắt đầu làm việc, vì thế hai người làm bạn cùng đi, vừa khéo có thể giúp đỡ chiếu cố cho nhau, Đường Việt nguyên bản muốn để bánh bao nhỏ ở nơi Lý Thẩm, ai biết Đường Tâm hai ngày nay, thời gian bị để ở nhà Lý Thẩm có lẽ hơi nhiều, bất kể thế nào cũng không muốn một mình ở nhà Lý Thẩm nữa, chỉ cần Đường Việt vừa rời khỏi tầm mắt của bé, lập tức cái miệng nhỏ nhắn liền mếu ngân ngấn nước mắt, Đường Việt thở dài, chỉ có thể ôm lấy tiểu tổ tông này.

Chỉ cần ở trong ngực Đường Việt, bánh bao nhỏ vẫn là thực ngoan, Đường Việt dùng một miếng vải bố thật dài cố định bé trong lòng ngực của mình, bánh bao nhỏ xoay xoay rồi có lẽ phát hiện mình cũng sẽ không ngã xuống, vì thế vô cùng cao hứng ôm cổ phụ thân, ngáy khò khò ngủ mất.

Từ trong thôn đến thị trấn cũng không xa, nhưng đó là dựa theo giao thông phát triển ở hiện đại, đặt ở nơi này, mấy chục dặm đường như vậy đủ để Đường Việt đi cả nửa ngày, huống chi là thân thể nhỏ bé hiện tại của y, còn ôm Đường Tâm.

Nếu là thường ngày Tráng Sinh đi một mình liền thôi, lúc này nhiều thêm một Đường Việt, Lý Thẩm đánh tiếng với người cùng thôn, nhờ người thuận tiện mang Đường Việt bọn họ đi cùng.

Sau khi Đường Việt xuyên qua đến đây liền không ra khỏi cửa, chắc là trước kia "y" cũng không ra khỏi cửa, cho nên cho dù ở cùng một thôn, người gặp qua y cũng rất ít.

Tiểu tử đánh xe bò gọi là Lý Thiết Trụ, màu da cùng Tráng Sinh giống nhau, đều là ngăm đen điển hình của nông dân, cười rộ lên trông cũng hàm hậu thành thật, lúc nhìn thấy Đường Việt, ánh mắt cũng thẳng tắp nhìn, có lẽ cũng không nghĩ đến người xinh đẹp như vậy dĩ nhiên là nam nhân, sau khi kịp phản ứng liền cười ngại ngùng với Đường Việt.

"Tráng Sinh đây là người thân của nhà ngươi?"

Lý Thiết Trụ cùng Tráng Sinh ngồi ở phía trước đánh xe, Đường Việt ngồi ở phía sau lắc lư lắc lư mơ màng buồn ngủ.

"Ngô, xem như, xem như là vậy."

Tráng Sinh ấp úng trả lời, hắn thành thật đã là tính, chưa bao giờ biết nói dối, nhưng mẹ hắn lại giao phó phải nói như vậy, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Đường Việt rõ ràng không giống như người một nhà với gia đình hắn, trong lòng ngược lại lại trở nên kiên định.

"Ân, bà con xa, ta cũng chưa gặp qua." Mẹ hắn thích bọn y, hắn cùng Thúy Sinh cũng thích, vậy về sau bọn họ chính là người một nhà.

Lý Thiết Trụ chậc chậc miệng, "Bà con xa này của huynh lớn lên thật đẹp, vừa thấy liền không nghĩ là người từ cái thôn hẻo lánh này của chúng ta đi ra, sao lại chạy đến chúng ta nơi này, y còn mang theo hài tử, tức phụ của y đâu?"

Tráng Sinh hơi đỏ mặt nói dối, nhưng cũng may nhờ làn da ngăm đen nhìn không ra được. "Trong nhà gặp chuyện không hay, chỉ còn lại y một người mới đến đây, tức phụ... tức phụ cũng không ở."

Một nhà Lý Thẩm tuy biết Đường Việt sanh ra Đường Tâm, nhưng không dự định nói cho người ngoài nghe, tuy bọn họ đều kiên trì cho rằng Đường Việt khẳng định là vì Đường Tâm mà bị trong nhà đuổi đi, nhưng lời này bọn họ đều nhất trí sẽ chôn vùi trong bụng, dù sao loại chuyện này nói ra cũng phải chuyện quanh vinh gì, nhà bọn họ không để ý không có nghĩa là người khác cũng không để ý, bọn họ đều không hy vọng Đường Việt cùng Đường Tâm bị người ta chỉ trỏ.

Lý Thiết Trụ thấy vậy cũng không tiện nói thêm gì nữa, quay đầu nhìn nhìn bé con ngủ đến ngọt ngào trong ngực y, cảm thấy người này qua cũng thật không dễ.

Đường Việt lại một chút cũng không biết y được người tội nghiệp, y tối qua bị bánh bao nhỏ gây sức ép hơn nửa đêm không ngủ, vì đuổi kịp xe, trời chưa sáng đã lại thức dậy, lúc này xe bò lắc qua lắc lại, y chỉ muốn ngủ thiếp đi, nào quản đến trong lòng người khác đang suy nghĩ gì, y ngủ Đường Tâm cũng ngủ theo, hai cha con ngã vào khung xe phía sau ngủ say cùng nhau.

"Việt tể, Việt tể, đến rồi."

Đường Việt bị tiếng gọi của Lý Tráng Sinh đánh thức, dụi dụi mắt phát hiện xe bò đã dừng tại một đầu phố náo nhiệt, nơi này dựng một cái lều, phía dưới đều để xe bò người nơi khác đến thị trấn.

Đường Việt lập tức lộc cộc ngồi dậy, Đường Tâm không biết đã tỉnh lại lúc nào, mở hai mắt to tròn lanh lợi kéo tóc Đường Việt chơi.

Lý Thiết Trụ đang đưa một đồng tiền làm phí đỗ xe bò, bị Tráng Sinh ngăn lại, còn đưa qua nhiều hơn mấy đồng tiền.

"Tráng Sinh ngươi làm cái gì vậy?" Lý Thiết Trụ trừng lớn mắt.

"Lần này không phải đã làm phiền ngươi đi một chuyến sao, đi mua một ít đồ ăn về cho Hổ Nữu cũng tốt a." Tráng Sinh tuy là người thành thật, nhưng quan hệ nhân mạch cần phải hiểu vẫn là một chút cũng không qua loa, làm phiền người ta đi một chuyến êm đẹp, hắn muốn mua chút gì đó trở về cho khuê nữ trong nhà cậu cũng là nên làm.

Lý Thiết Trụ vội vàng chối từ, "Huynh nếu cứ thế này, buổi chiều ta liền không mang bà con nhà huynh trở về, ta cũng không phải đặc biệt chở các ngươi đi, đúng lúc mẹ Hổ Nữu muốn may vài bộ quần áo cho Hổ Nữu, ta cũng là thuận tiện đến mua vải thôi."

Đường Việt còn mơ màng, nhìn hai người đẩy đến đẩy đi nửa ngày mới hiểu được, y ngồi xe nhưng để người khác trả tiền, chẳng sợ người này là Tráng Sinh y cũng có chút ngại ngùng.

Đến cuối cùng tiền này Lý Thiết Trụ đều không thu của ai cả, Đường Việt nghĩ thầm, đến lúc đó mua vài món ăn gì đó đưa qua cho khuê nữ nhà cậu cũng được.

Vẫn là trong thị trấn náo nhiệt phồn hoa hơn nhiều, không nói cái khác, chỉ nói quán xá hai bên đường, chỗ nào cũng có tửu lâu, tiệm bán lương thực, bán vải, bán đồ trang sức, đầy đường lớn đều là tiếng thét to, Đường Việt không khỏi gợi lên khóe miệng, tuy lạc hậu hơn rất nhiều, nhưng chính loại hình ảnh này mới là thứ có thể kích phát cảm giác 'mình thuộc về nơi đây' trong y nhất, so với hiện đại con người càng ngày càng lạnh lùng xa cách mãi thành quen, loại tình nghĩa sâu sắc giữa người và người này mới là điều làm Đường Việt hướng tới, đại khái cùng thời thơ ấu của y có liên quan.

Tráng Sinh đưa Đường Việt đến liền vội vàng đi đến nơi làm công của mình, trước khi đi giao phó thỏa đáng với Lý Thiết Trụ giúp anh trông nom hai người Đường Việt một chút.

"Việt tể ngươi muốn mua những gì?" Lý Thiết Trụ cùng Tráng Sinh tuổi xấp xỉ nhau, tự nhiên cũng lớn hơn Đường Việt một chút, nhìn bộ dạng Đường Việt như vậy có lẽ đối đường phố nơi này cũng không quen thuộc, Lý Thiết Trụ liền nhiệt tình hỏi thăm.

Đường Việt nhớ lại danh sách đồ vật y đã liệt kê, Lý Thẩm nói, gà con cũng khoảng chừng hai văn tiền một con, y còn có hơn sáu trăm văn một chút, trước mua một trăm con thử xem sao, nếu thật không được lại đổi biện pháp khác, Đường Việt cũng không có trăm phần trăm tự tin, dù sao loại việc nuôi gia súc vật này cũng không phải nhìn nhìn là có thể biết.

Xem ra lại tiêu mất hai trăm văn, y còn muốn nhìn xem có đồ gia vị gì khác hay không, các loại thực phẩm, Đường Tâm nháy mắt đã sắp hai tháng, tuy mỗi ngày đều vắt sữa dê, nhưng dù sao cũng không có dê con bú nên sữa đã không còn nhiều bằng lúc trước, Đường Việt nghĩ là lúc từ từ tăng thêm chút đồ ăn khác cho Đường Tâm, tiểu hài tử vừa mới bắt đầu nếm thử thức ăn sẽ luôn khá kén chọn, y phải càng cố gắng hơn để làm bé thích ăn đồ ăn.

Đường Việt liền nói những lời này với Lý Thiết Trụ, Lý Thiết Trụ đầu tiên là giật mình một chút.

"Nuôi gà?"

Đường Việt gật gật đầu.

"Trong thôn này lúc đầu nhưng thật có vài hộ nuôi gà, nuôi cũng không ít, nhưng mấy con gà này có chút yếu ớt, lạnh không được nóng không xong, nếu một con bị bệnh, chậm chữa trị, tất cả gà đều gặp họa, cho nên ngươi xem..."

Lý Thiết Trụ là thật tình muốn khuyên, nhưng trong lòng Đường Việt đã có tính toán, đành uyển chuyển từ chối ý tốt của cậu, "Ân, ta sẽ chú ý, ta muốn thử xem, xem có thể thành công hay không."

Lý Thiết Trụ thấy y tâm ý đã quyết cũng không nói gì nữa, chỉ là chỉ một con hẻm nhỏ phía đông, "Vậy đi thôi, ta mang ngươi qua bên kia nhìn xem, nơi đó bán mấy thứ này khá nhiều."

Trong con hẻm này quả thật là bán gia cầm khá nhiều, nhỏ có gà con, lớn có nghé con đều bán cả, còn có mấy thợ săn đánh bắt thú rừng mang tới, cái gì gà rừng thỏ hoang các thứ đầy đủ.

Đường Việt nhìn mà nước miếng chảy ròng, nhưng xóc xóc tiền trong túi, nghĩ nghĩ vẫn là từ bỏ, thứ này lúc nào cũng có, vẫn là chờ sau khi kiếm tiền lại đi mua.

Vì y một lần mua không ít gà con, cuối cùng theo giá ba văn hai con, bán một trăm con cho y.

Sau đó hai người lại mua không ít đồ linh ta linh tinh, Lý Thiết Trụ mua phần lớn là chút đồ ăn vặt, hoặc là đồ cần thiết như muối đường các loại, Đường Việt thì mua không ít đồ khác lạ, mà theo như Lý Thiết Trụ thấy là những thứ không có chút nào hữu dụng.

Tỷ như cái bình gốm không nhỏ kia, được nung từ đất thó (đất sét), so với bình bọn hắn dùng phải tinh xảo hơn một chút, cũng đắt hơn một ít, thứ này phần lớn là nhà có tiền mua về để hầm chút gà vịt gì đó, bọn họ số lần ăn gà vịt trong một năm một bàn tay đã đủ đếm tự nhiên cũng không có ai mua thứ đồ này, Lý Thiết Trụ không biết Đường Việt mua cái này đễ làm gì nha.

Còn có thứ kia có hương vị không khác tương cho lắm, lại loãng thếch không thể lấy làm nước sốt chấm bánh ngô, Đường Việt còn gọi nó là tương du (xì dầu), còn đong không ít mang về.

Cũng có không ít đồ vật, Lý Thiết Trụ cho tới bây giờ đều chưa từng mua quá, thậm chí nhiều lúc thấy cũng chưa từng thấy, đều bị Đường Việt mua trở về.

Đường Việt đi dạo đến quên trời đấy, y nguyên bản tưởng rằng thiệt nhiều đồ vật thời đại này đều không có, sự thật hóa ra cũng không phải không có, chỉ là rất nhiều người không cần, có lẽ cũng là không biết dùng như thế nào, giống như gừng chỉ được cho là một loại dược liệu.

Chờ đến khi Đường Việt rốt cục mua đủ, Lý Thiết Trụ mới vỗ ót nhớ ra, cậu món chính yếu nhất là vải nhưng lại quên mua.

Bên cạnh chỗ bán vải có một cửa hàng thịt, Đường Việt nhìn số tiền hơn hai trăm văn trong tay một chút, vốn cũng không định mua, lại nhìn thấy một người đi vào, trả một chút ít tiền lại xách một khối thật to xương sườn đi ra, hai mắt Đường Việt tỏa sáng, ôm Đường Tâm đi nhanh vào.

"Xương sườn này thế nào?"

Ông chủ bán thịt giống như Đường Việt tưởng tượng, là một hán tử bụng to đầu tròn cao lớn thô kệch, nhìn thấy Đường Việt ánh mắt liền trừng thẳng, nhìn nhiều hai mắt mới phát hiện lại là nam nhân.

"Ngươi nói xương cốt này? Mười văn tiền một cân."

Đường Việt trừng lớn ánh mắt, "Vậy còn thịt này ni?"

"Thịt ba mươi văn một cân."

Đường Việt hít một hơi, đây chính là xương sườn ngon nhất, sao lại rẻ hơn thịt nhiều như vậy?

"Ngươi lấy không? Lấy thì tính rẻ chút nữa cho ngươi."

Còn có thể càng rẻ hơn sao?!! Đường Việt quyết đoán ra quyết định.

"Gói hết mấy cái này cho ta."

Cái này đến phiên lão bản trừng to mắt.

Lý Thiết Trụ vừa ra tới liền nhìn thấy Đường Việt ở cửa hàng thịt bên cạnh xách theo một bao giấy dầu thật lớn.

"Mua nhiều thịt như vậy?" Thịt này cũng không rẻ, bọn họ bình thường đều phải thật lâu mới có thể mua một chút đỡ thèm.

Đường Việt cười híp mắt, "Không phải thịt, là xương sườn."

"Xương sườn?" Lý Thiết Trụ suy nghĩ một chút mới kịp phản ứng y nói phải là xương cốt, vì thế lập tức nóng nảy, "Xương cốt này muốn thịt không thịt còn không rẻ hơn thịt bao nhiêu, lại không thể lọc dầu, lấy nó làm gì nha?"

Bọn họ bình thường đều thà rằng dùng nhiều hơn chút tiền mua loại thịt ngon nhất, cũng không muốn loại xương cốt tuy rẻ nhưng không có thịt này.

Đường Việt vẫn là bộ dáng cười tủm tỉm, xương sườn ngon như vậy lại rẻ như vậy, nhặt được đồ quý rồi.

"Không sao đâu, buổi tối ta làm chút món ăn mang qua cho các ngươi, ngươi nếm thử sẽ biết."

Lý Thiết Trụ còn muốn nói gì, nhưng nhìn bộ dáng cao hứng phấn chấn của Đường Việt, cũng liền nhịn không nói, cùng lắm thì lần sau lúc cậu cân thịt đưa chút cho y ăn là được. Có lẽ cậu cho là Đường Việt là vì không có tiền mua thịt mới mua xương cốt, tuy đây cũng là một trong những nguyên nhân, nhưng Đường Việt cũng không phải là do bất đắc dĩ, phải biết ở hiện đại, xương sườn ngon có thể còn đắt hơn thịt.

Chờ khi hai người trở lại nhà, trời đã sắp tối, thời tiết nóng bức như vậy mà phơi nắng một ngày, Đường Việt đều có chút không chịu nổi, Lý Thiết Trụ lại giống như không sao cả, xem ra thân thể này ốm yếu còn thật không ít.

Trở lại nhà trước đem Đường Tâm thu xếp đặt trên giường, dùng chăn vây lại để bé một mình nằm đó chơi, Đường Việt liền chuẩn bị nấu cơm, ban ngày ở trên phố đắt không nỡ ăn, chỉ ăn một cái bánh bột ngô, ngược lại Đường Tâm uống sạch sữa y chuẩn bị trong một cái bình nhỏ, hiện tại rất no một chút cũng không đói bụng.

Vừa lúc có xương sườn, có gạo lức, lại mua tương du, liền làm món cơm thố phiên bản ngũ cốc.

Gạo lức ngâm ở trong chậu gốm thô to, Đường Việt chặt xương sườn xong đem đi rửa sạch sẽ, trước tiên trụng sơ bằng nước sôi một lần, loại bỏ tạp chất, sau đó nhóm lửa thêm vào hành và gừng đã phi tốt, đổ xương sườn đã nêm nếm vào, mùi thịt tỏa ra thơm phức, Đường Việt đổ một chút tương du mới vừa mua vào, xương sườn lập tức được nhuộm thành màu tương nâu đỏ, còn tỏa ra mùi thơm của tương, lúc chín tới thì múc ra, lại dùng nồi gốm mới vừa mua bắt đầu nấu cơm tẻ.

Cơm gần chín thì đổ xương sườn cùng lớp nước tương thơm béo vào, lại om thêm trong chốc lát, cơm thố sườn heo thơm nức liền ra lò.

Gạo lức được rười nước sốt của sườn xào, biến thành màu vàng nhạt của tương, tỏa ra mùi thơm của sườn heo, hấp dẫn Đường Việt nước miếng chảy ròng ròng, tính ra, y thật sự đã thật lâu không có nếm qua hương vị của thịt, đương nhiên món cá lần trước không tính.

Đường Việt vẫn chưa vội ăn, dùng bát gốm chia hai phần, một phần đương nhiên là đưa qua cho Lý Thẩm bọn họ, một phần khác, Đường Việt đã nói, mang qua cho snhà Lý Thiết Trụ bọn họ nếm thử.

Lý Thiết Trụ một nhà đang ăn cơm, Hổ Nữu cũng không lớn, khoảng ba tuổi, nhìn thấy Đường Việt còn có chút sợ người lạ tránh ở sau a nương bé, Lý Thiết Trụ đã sớm quên sạch sẽ chuyện ban ngày, không nghĩ tới Đường Việt thật đúng là đặc biệt làm tốt đưa lại đây, có chút ngại ngùng, vội vàng nhường chỗ ngồi để Đường Việt cùng ăn.

Đường Việt lo lắng bánh bao nhỏ còn ở chỗ Lý Thẩm, chối từ một phen buông đồ xuống liền đi.

Đường Việt đi rồi, Hổ Nữu là người đầu tiên vươn tay mở ra cái bát đang không ngừng tản ra hương thơm, vươn tay túm một miếng sường béo ngậy bỏ vào miệng, có chút nóng đến nhe răng trợn mắt nhưng cũng không nhả ra, vừa ăn còn vừa kêu gọi cha mẹ mình, "Phụ thân a nương a, đồ ngon, món này thật là ngon."

Lý Thiết Trụ cùng vợ cậu mỗi người nếm một miếng, trợn tròn mắt, xương cốt này thế nhưng cũng có người có thể làm ăn ngon như vậy, trách không được Đường Việt kiên trì muốn mua.

Đường Việt còn không biết, một chén cơm thố sườn heo của y lại thu được toàn gia ủng hộ.

./.

Tin ta đi, ta rất cố gắng post sớm cho mọi người *nhìn trời*

câu cũ, có lỗi thì cho ta hay nha

Share this:

TwitterFacebook

Related

Xuyên đến liền biến thành 'nương' thân 4Trong "xuyên đến liền biến thành nương thân"

Xuyên đến liền biến thành 'nương' thân 14Trong "xuyên đến liền biến thành nương thân"

Xuyên đến liền biến thành nương thân 57Trong "xuyên đến liền biến thành nương thân"

04.03.201621 Replies

« Trang trướcTrang sau »

*Túm cổ áo* Mau khai!!!

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

chuotminhminh trong 27.06.2017 lúc 10:17 Chiều

0

0

Rate This

Mấy món này ngon quá. Đọc truyện của chủ nhà rất đối bụng.

Phản hồi

Summerbreeze trong 12.07.2017 lúc 9:57 Chiều

0

0

Rate This

=)) lúc edit ta cũng thèm lắm í

Phản hồi

kenie trong 03.01.2017 lúc 10:55 Sáng

0

0

Rate This

trước tiên chụng sơ ~>> trụng sơ nha nàng,,

Phản hồi

Summerbreeze trong 15.01.2017 lúc 9:28 Chiều

0

0

Rate This

okie nàng ^^ để ta sửa

Phản hồi

Hoả Hàn Phong trong 20.03.2016 lúc 11:36 Sáng

0

0

Rate This

Xương sườn hồi xưa là lóc hết thịt còn mỗi que xương nên rất rẻ chứ không như sườn non bây giờ, hầu như nhiều người viết không chú ý điểm này nên cứ nhầm tưởng như xương sườn giống sườn non bây giờ, còn mỗi que xương nên bán rất rẻ vì chỉ dùng để nấu nước canh, và cũng vì nghĩ giống sườn non bây giờ nên giá nó 10 văn, chứ thực chất hồi xưa ngta lóc hết thịt sạch k thể sạch

Phản hồi

Lăng Tiểu Cố trong 15.03.2016 lúc 1:44 Chiều

1

0

Rate This

Nàng ơi ta có ý kiến có thế này nhiều câu edit chưa thật mượt lắm đọc nó cấn cấn thế nào ý! nàng có thể edit thuần Việt hơn một xíu cho nó mượt không
Vd:Lần này không phải đã làm phiền ngươi đi một chuyến sao, đi mua một ít ăn trở về cũng hảo cấp cho Hổ Nữu." sửa thành
-Lần này không phải đã làm phiền ngươi đi một chuyến sao, đi mua một ít thức ăn đêm trở về cũng hảo hảo cấp cho Hổ Nữu.hoặc đoạn này:Lý Thiết Trụ một nhà đang ăn cơm, Hổ Nữu cũng không lớn, khoảng ba tuổi, nhìn thấy Đường Việt còn có chút sợ người lạ tránh ở sau nương bé. nàng quên Viết Hoa từ Nương hoặc ví dụ nàng thêm từ Lưng ở đằng trước từ Nương đọc nó sẽ mượt hơn,thêm một từ Nương nữa sẽ đọc sướng hơn!
-Lý Thiết Trụ một nhà "ba người" đang ăn cơm, Hổ Nữu cũng không lớn, "chỉ" khoảng ba tuổi, nhìn thấy Đường Việt còn có chút sợ người lạ tránh ở sau "lưng Nương Nương của" bé.
Đây là 2 trong số nhiều đoạn trong chương này ta thấy dịch thuần Việt một chút sẽ hay hơn nhà nàng nên có beta lại thật sự ta đọc một số đoạn lặp lại 2 lần mới hiểu.
Hoặc tựa truyện ý đọc nó cứ sao sao ý ta đọc Danmei nhiều thấy một số SS edit cổ trang siêu mượt luôn nhà nàng edit đọc hơi bị khô (ta hay nói thẳng sự thật mất lòng mong nàng thông cảm thật sự truyện rất hay)
Ta chỉ muốn góp ý cho bản dịch hoàn hảo có gì không phải xin nàng thứ lỗi.
Cảm ơn vì bảng edit chúc một ngày tốt lành.

Phản hồi

Chigusa (Ngạn Nhi) trong 15.03.2016 lúc 2:14 Chiều

2

0

Rate This

đoạn trên là ta edit sót, thanks nàng đã góp ý
đoạn dưới thì ta ko hiểu tại sao phải viết hoa chữ nương? Nương ở đây là mẹ, trong đoạn văn nhắc đến cha mẹ hay trong cổ trang thì là phụ thân, nương, đâu cần viết hoa đâu nàng?

Phản hồi

Lăng Tiểu Cố trong 16.03.2016 lúc 1:33 Chiều

0

0

Rate This

Ta nghĩ Nương là danh từ xưng hô thì phải Viết Hoa chứ nàng, hoặc nếu nàng không viết hoa thì có thể viết thêm một chữ nương nữa thành nương nương ta thấy mấy nhà khác toàn edit cổ trang kiểu vậy,đọc với theo bối cảnh cổ trang thấy thích hơn.
cảm ơn nàng đã reply!
Chúc tất cả một ngày tốt lành!

Chigusa (Ngạn Nhi) trong 17.03.2016 lúc 11:06 Sáng

0

0

Rate This

đúng trong raw thì là "a nương", thôi ta để theo trong raw nhé, lúc edit ta đọc lướt qua nên bỏ mất chữ 'a'
Chúc nàng 1 ngày vui vẻ!

Summerbreeze trong 15.03.2016 lúc 9:08 Chiều

1

0

Rate This

@ Lăng Tiểu Cố: Cảm ơn nàng đã góp ý
Công nhận là bọn ta edit cổ trang hơi khô vì vốn đang quen thuộc với ngôn ngữ hiện đại mà ^^ Vì thế nên rất mong các reader đọc rồi đóng góp ý kiến để bọn ta ngày càng hoàn thiện hơn nữa

Phản hồi

Lăng Tiểu Cố trong 16.03.2016 lúc 1:40 Chiều

0

0

Rate This

Nàng chấp nhận đọc commets của ta là vui rồi.
chỉ mấy chương này hơi có chút xíu khô thui không quan trọng lắm đâu.
Bây giờ có người bỏ thời gian ra edit từng chữ cho bọn ta đọc là vui như tết rồi. Ta không gặm nỗi Qt đâu. Với lại nhà các nàng chọn truyện này đúng thể loại nhiều Hủ thích nên lỗi nhỏ xíu thì chắc cũng không sao đâu.
Chúc nhà các nàng càng ngày càng có nhiều Hủ lọt hố với chuyện này haha ^.^

Summerbreeze trong 16.03.2016 lúc 7:22 Chiều

1

0

Rate This

^^ cảm ơn lời chúc của nàng
Ta cũng rất mong gặp được reader như nàng a, thấy gì chưa tốt thì chỉ ra giúp bọn ta để bọn ta sửa, chứ thấy sai ko bảo gì rồi quay ra đi chỗ khác ném đá thì buồn lắm

Lăng Tiểu Cố trong 17.03.2016 lúc 8:36 Sáng

0

0

Rate This

Ai chứ ta xin cam kết 100% Hủ Việt Nam chất lượng cao à nha!
Ta có quy tắc riêng chứ bộ:
Điều 1 : không xin Word (muốn đọc thì lên Web)
Điều 2: không được chuyển Ver (vi phạm bản quyền tác giả [dù chưa xin phép edit] không tôn trọng người bỏ công gõ từng chữ edit thuần Việt)
Điều 3: Bình luận trên tinh thần khách quan tránh chửi bới hoặc đi nhà kia nói xấu nhà này (edit là phi thương mại "thời gian là vàng là bạc").
Đây là quy tắc của ta nàng cứ yên tâm!

Summerbreeze trong 17.03.2016 lúc 9:21 Chiều

1

0

Rate This

Thích 3 quy tắc của nàng quá ^^ đúng tiêu chí nhà ta luôn =))

giangthanh2010 trong 08.05.2016 lúc 7:56 Chiều

0

0

Rate This

#Lăng Tiểu Cố, theo mình thì nương ở đây là chỉ cha mẹ bình thường thôi, không phải là tên riêng, không cần viết hoa, với cả tại sao nương lại sửa thành nương nương đc, nương nương là ý chỉ vợ, phi tần của vua, vuơng gia... mà, mẹ trong cổ trang gọi là mẫu thân, nương, a nương, a sao... thôi, ta chưa đọc đc bản edit nào mà gọi mẹ là nương nương cả

Phản hồi

Bled trong 13.03.2016 lúc 2:13 Sáng

0

0

Rate This

Tai sao tua de deu la thuc an vay? Doi qua

Phản hồi

Chigusa (Ngạn Nhi) trong 14.03.2016 lúc 10:21 Chiều

0

0

Rate This

hắc hắc, dzậy nó mới hấp dẫn đọc giả nha

Phản hồi

[email protected] trong 10.03.2016 lúc 3:31 Chiều

0

0

Rate This

tại sao toàn là đồ ăn,mà trong khi người ta đang đói bụng,vừa đọc vừa chảy nước miếng.

Phản hồi

Summerbreeze trong 10.03.2016 lúc 10:16 Chiều

0

0

Rate This

khụ, editor cũng phải edit trong tình trạng đói meo đấy :v

Phản hồi

Chigusa (Ngạn Nhi) trong 11.03.2016 lúc 9:29 Chiều

0

0

Rate This

là edit đến nửa đêm đói meo luôn :))

Smile. trong 05.03.2016 lúc 1:33 Sáng

1

0

Rate This

ta tin nàng a *trừng mắt*

Phản hồi

GIÓ NÓI

1. Đây là blog chuyên edit các tác phẩm thuộc thể loại Đam mỹ - Nếu bạn không thích thể loại này, xin hãy dừng bước và quay ra.

2. Các bản edit chỉ để thỏa mãn sở thích chứ KHÔNG nhằm mục đích thương mại.

3. Truyện trong blog được dịch bởi QT và được edit lại bởi Summerbreeze, Ngạn nhi và Tâm Vũ.

4. Không hy vọng truyện mình edit sẽ bị mang đi chuyển ver.

5. Các truyện đang tiến hành:
- Thú nhân chi hùng thư: Ngạn nhi
- Toàn bản hý: Gió + Tâm Vũ
- Xuyên đến liền biến thành nương thân: Ngạn nhi + Gió

Bọn ta đều đã đi làm nên không có lịch post truyện cố định nha :) Nếu muốn biết khi nào có chương mới thì mọi người có thể nhấn nút follow :D còn nếu không thì thỉnh thoảng lượn qua lượn lại a =))~

Gió về

Xuyên đến liền biến thành 'nương' thân 98Xuyên đến liền biến thành 'nương' thân 97Thú nhân chi Hùng Thư 51Xuyên đến liền biến thành 'nương' thân 96Xuyên đến liền biến thành 'nương' thân 95

Nơi trú ẩn khác

FacebookWattpadYaoi

Bằng hữu

Ai biết???Hàn Tuyết và Hàn YHạ NguyệtHiên Hiên ~KitkenttLam NguyệtMiyukjNgạo đại soái ca =]]~PeasiasSs LẳngSungieTịch nhiThiên Tử DạTiểu KhiếtTiểu Tú TúYu ỉnZuuneyus huynh

Thì thà thì thầm

Yami Ryu trong Xuyên đến liền biến thành 'nươ...TÓP MỠ trong Xuyên đến liền biến thành 'nươ...TÓP MỠ trong Xuyên đến liền biến thành 'nươ...testudinatateamo trong Xuyên đến liền biến thành 'nươ...Danh sách đam đã đọc... trong [ĐV] Khách quan, đừng mà

NÀO MÌNH CÙNG ĐÚ ~~

Nhập email và nhận hàng nóng bỏng tay nhé ^^

Join 3 399 other followers

Địa chỉ thư điện tử:

Click!!!

Ờ, thì edit chui >"


This work is licensed under a Creative Commons Attribution-NonCommercial-NoDerivs 3.0 Unported License.

LET THE MUSIC HEAL YOUR SOUL

Nhà kho

Nhà kho Chọn chuyên mục Linh tinh Tác giả đam mỹ yaoi Đam mỹ đang tiến hành thú nhân chi hùng thư toàn bản hý Xuyên qua thành bảo bối xuyên đến liền biến thành nương thân Đam mỹ đã kết thúc An tĩnh đích bộ thủ Dạ dạ long xà vũ Dẫn ta bỏ trốn được không Dị chủng đảo dị thế sống tạm Gió mùa hè (Hoàn) Họa trung hữu quỷ khó có thể tha thứ Kiểm cá khất cái dưỡng (Hoàn) Lão phu lão phu đích nhất dạ Lưu ly toái Ma thần cùng quản gia (Hoàn) Nhất chỉ hoang đường mộng Quỷ tú tài Thanh phong trục nhật (Hoàn) thâu kê Thư đồng (Hoàn) Trọng sinh đến nông gia Vũ lâm lâm Vũ lăng xuân [Kỳ thủ] Chí ái kim sinh Đào hoa nguyên ký Đoản văn

A lê hấp ~

Đăng kýĐăng nhậpRSS bài viếtRSS bình luậnWordPress.com

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sinhtuvan