Tuổi thơ của Âu Dương Ngụy (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phương Ngụy trọng sinh thành Tứ hoàng tử Âu Dương Ngụy của một vương triều không có trong lịch sử. Hắn mẫu thân vì thân thể suy yếu mà sớm tạ thế. May mắn hắn ngoại công Trình Lâm là Ngự sử đại nhân, đủ bảo hộ hắn không bị khi dễ.


Ngự sử đại nhân Trình Lâm là một cái tình cảm dạt dào người. Lúc mẫu thân Âu Dương Ngụy vừa mất, Trình Lâm mỗi ngày đều tới thăm hắn, còn mang cho hắn thật nhiều đồ ăn cùng đồ chơi. Liên tục một tháng đều là khi đến đem một bó lớn, khi đi khóc đến lê hoa đái vũ. Hoàng đế nhìn đến Trình Lâm khô héo bộ dáng, cũng đối với Âu Dương Ngụy vô cùng áy náy, mỗi ngày đưa đến chỗ hắn đều là gấp đôi, gấp ba Trình Lâm.


Âu Dương Ngụy một tháng dưới sự quan tâm săn sóc của hắn ngoại công cùng hắn Hoàng đế lão ba, từ một cái đáng yêu phấn nộn bảo bảo, biến thành một cái đáng yêu phấn nộn cầu cầu.


Nói đến hắn hoàng đế ba ba, Âu Dương Ngụy chỉ có thể dùng ba chữ để miêu tả: "Trư Bát Giới". Hoàng đế Âu Dương Khắc là một cái vừa tham ăn vừa háo sắc mập mạp nam nhân. Hắn hậu cung nhiều không đếm xuể. Nghe nói mỗi ngày còn nạp một hai người mới. Nghe nói sở dĩ hắn có thể ngồi vững ngôi vị Hoàng đế, đều là nhờ Tiên đế trải đường sẵn.


Tiên đế đối với tiên hoàng hậu yêu sâu sắc, cho dù không vừa lòng đại hoàng tử Âu Dương Khắc, hắn cũng muốn bảo hộ đứa con này một đời bình an. Lúc tiên đế còn sống, Âu Dương Khắc cũng biểu hiện thật không tồi, vì vậy tiên đế mới miễn cưỡng miễn cưỡng truyền ngôi cho hắn. Một cái lý do khác là tam hoàng tử Âu Dương Lạc lúc đó chỉ mới sáu tuổi.


Tiên đế vừa qua đời, Âu Dương Khắc liền theo tiếng gọi con tim mà chạy như điên. Chỉ trong vòng một năm, hắn hậu cung đã đầy quá nửa. Đến khi bá quan liên tục gây sức ép, quốc khố gần trơ đáy, hắn mới thu liễm nhiều ít, tuyển tú từ nửa tháng thành hai tháng một lần, yến hội từ mỗi ngày thành mỗi nửa tháng.


Người này khuyết điểm thì nhiều, nhưng ưu điểm cũng làm cho người ta hâm mộ. Âu Dương Khắc đối với người nhà bảo hộ thực. Có nhân dám ly gián hắn cùng Âu Dương Lạc đều bị hắn mang ra chém. Âu Dương Ninh nhị công chúa từ nhỏ gả sang Tuyết quốc cũng thường nhận được quà ca nàng gửi tới.


Âu Dương Khắc đối xử với hắn hoàng nhi cùng tiểu công chúa cũng thực công bằng, tuy có phần thiên vị nhất nhị tam ba người. Có một lần, Âu Dương Khắc vừa xoa đầu Âu Dương Ngụy vừa thở dài, giọng nói tràn đầy thương xót "Ngươi nói, chẳng lẽ chất lượng nòi giống của hoàng thất suy giảm, đều bắt đầu từ ngươi?"


Tiểu thịt viên Âu Dương Ngụy tâm linh nhận được cực đại thương tổn, đương trường liền khóc rống lên, còn liên tục lắc lắc ống tay áo Âu Dương Khắc mà kháng nghị "Phụ hoàng. Ta không ngốc! Ta không có ngốc!! Phụ Hoàng! Oaaaaaa". Âu Dương Khắc bị dọa một trận, còn bị mất một mâm điểm tâm. Từ đó hắn vừa nhìn thấy Âu Dương Ngụy liền phải thu hồi hắn miệng cá nhám. Tiểu gia hỏa mỗi lần nhìn thấy hắn đều sẽ bày ra bộ dáng "Phụ hoàng không thương ta. Ta thực đáng thương thực đáng thương." 

Âu Dương Khắc ngoài mặt miễn cưỡng miễn cưỡng mà khích lệ hắn hoàng nhi, tuy là phần lớn lời nói đều trái với lương tâm, trong lòng điên cuồng gào thét "Tiểu tử ngươi mỗi lần gặp trẫm đều là ăn sạch của trẫm điểm tâm. Hơn nữa, đến miếng cuối cùng ngươi còn muốn giành với trẫm?"

"Hoàng nhi à. Ngươi ăn nhiều sẽ mập lên đó, một chút cũng không đáng yêu." Âu Dương Khắc nói dối mặt không đỏ khí không suyễn. 

"Không có a. Ta thấy như phụ hoàng rất đáng yêu." Âu Dương Ngụy từ lâu kĩ năng thổi cầu vồng thí đã mãn điểm. 

"Vậy ngươi ăn nhiều chút." 

"Tạ phụ hoàng. Phụ hoàng đối ta tốt nhất! ^_^"

Aaaaaaaaaaaaa Âu Dương Khắc ngươi tại sao như vậy mềm lòng? Rõ ràng ngươi còn muốn ăn aaa. Tiểu tử kia vừa khen ngươi một chút ngươi tay liền đưa điểm tâm qua đi.  Ngươi tay tiện ngươi đi chết đi đi chết đi!

Trong lòng đau lòng muốn chết, Âu Dương Khắc mặt ngoài chỉ là bình tĩnh phân phó thái giám đi ngự thiện phòng lấy thêm một phần khác.

Tiểu Âu Dương Ngụy ăn no liền phủi mông đi rồi. Âu Dương Khắc cũng thở dài một hơi. Rốt cuộc, lại không có ai sẽ giành ăn với hắn. 

Nhưng mà, cuộc sống nhiều vô vị a.

Thái giám đi một lúc sau đã quay lại, hành lễ xong nói: "Hoàng thượng, ngự thiện phòng bảo nguyên liệu đã dùng hết, phải đến tháng sau mới có"

Âu Dương Khắc muốn chết tâm đều có.

[Hết chương 2]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro