Cứu hay không cứu? ( phần 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gì đây ? Tình huống này quá cẩu huyết rồi . Chỉ thấy trước mắt , 8 người đàn ông cỡ ba mươi mấy tuổi đang đè một cậu bé khoảng 13 tuổi xuống để khi dễ . Cũng đúng thôi , cậu bé vô cùng mỹ , tuy chưa phát triển hoàn toàn nhưng đã có thể thấy vẻ yêu nghiệt ở cậu , trên người cậu có vài vết máu trông có vẻ như đã xảy ra cuộc ẩu đả mà cậu chiến đấu rất quyết liệt . Đôi mắt cậu ẩn chứa sự ko cam lòng , tay chân bị 4 người đàn ông giữ chặt , bị sỉ nhục bằng những lời nói kinh tởm của bọn đàn ông . Bỗng cậu quay đầu về phía 2 người .
Nàng nhìn thấy tia mừng rỡ trong đôi mắt đẹp ấy nhưng lại nhanh chóng hóa thành tuyệt vọng . Bỗng trong lòng Asisư hiện lên vẻ ko đành lòng . Siết chặt tay , cô quay sang Menfulsư dặn thì thấy cậu đang kìm nén tức giận , cô thầm gật đầu , rất tốt ko có hiếu thắng giỏi lắm . Cô buông tay Menfulsư nói :
_ Đệ ở đây , coi mà học , chỉ làm 1 lần .
Nghe vậy 2 mắt Menfulsư tỏa sáng , được cậu phải hảo hảo xem , lần trước biết được thân thủ của Asisư là do cậu bị ám sát , mà lúc ấy cũng ko để ý kỹ , giờ có cơ hội phải ráng nhớ .
Ko thèm quan tâm đến câu trả lời của Menfulsư , cô rút thanh kiếm nhỏ từ trong giày , ấn nút cơ quan làm cây kiếm lớn thành kích cỡ bình thường . Cô vác kiếm lên vai , bước lên mấy bước nói :
_ Thả cậu ấy ra . - tiếng nói trong trẻo mang theo vẻ lười biếng bất cần đời ko nhanh ko chậm vang lên ko lớn nhưng đủ để bọn kia nghe thấy . Chúng quay lại , thấy thêm một con mồi thì cười dâm đảng nói :
_ Ha ha , tụi bây , lại có con mồi nữa kìa . Sao tụi này ko thả , cô bé tính làm gì . Giúp nó phục vụ tụi anh à .
Híp mắt lại , Asisư cười phá lệ ngọt ngào làm tụi kia mất hồn còn Menfulsư thích thú nghĩ lúc mình bị thì thấy sợ giờ áp dụng trên người khác thì lại thấy vui a . Menfulsư cảm thán .
_ Ok , game start . - câu nói quen thuộc của nàng khi giết người . Nụ cười như có như ko treo trên môi . Asisư kéo cậu bé quăng về phía Menfulsư trong lúc đám người đang thất thần . Thấy con mồi bị tụt mất đám người tức giận bay lại chỗ nàng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro