Chương 8: Vẫn Luôn Cắm Bên Trong (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai chân Hứa Duy bị tách ra, quỳ gối ngồi trên người đàn ông cao lớn ở bên dưới, ôm lấy đầu anh, chiếc cổ dài khẽ ngửa lên. Cơ bắp cả người Vu Thế Châu phát lực, bóp chặt eo thon nhỏ ấn xuống đồng thời hông nhấc lên.

Gân xanh trên côn thịt thô tráng nổi lên rõ ràng, nhanh chóng cọ sát trong mật động, dâm thủy từ chỗ sâu trong tiểu huyệt dọc theo dương vật chảy ra, làm ướt chỗ hai người giao hợp. Một tay anh ôm lấy eo cô, một tay vòng ra sau giữ lấy bả vai cô.

Nhẹ nhàng ngậm lấy đầu vú ửng đỏ của cô, mút vào liếm láp, hạt đậu đỏ lặng yên đứng thẳng.

"Ân...... A ách......" Hai hàng lông mày của Hứa Duy nhíu chặt, như đau lại như thoải mái, ở dưới va chạm xóc nảy mạnh mẽ, hai ngọn núi tuyết như cuộn sóng trên dưới rung động.

Lối vào tràn ngập lửa nóng, mỗi một lần đều tới chỗ sâu nhất, cảm giác sắp bị anh thọc xuyên qua. Đầu gối cô gấp lên, muốn giảm đi một chút lực va chạm, lại bị anh ấn eo thon ngồi xuống ngồi.

Vài lần động cuối cùng đặc biệt tàn nhẫn, gậy thịt thô to thẳng tắp thọc mở miệng tử cung, mỗi một lần tiến vào quy đầu đều vọt vào trong tử cung. Đây là lần thứ hai bọn họ hoàn toàn thân mật, thế nhưng đã làm được đến trình cung giao (*) như vậy, Hứa Duy không tiếp  được.
(*) cung giao: giao hợp bằng tử cung

Khóc vừa thê thảm vừa đáng thương: "Từ bỏ, dừng lại, a......, không, ra tới, đau......". Nếu là ở thời điểm khác, bất kể Hứa Duy yêu cầu cái gì anh cũng có thể thỏa mãn, nhưng mà hiện tại anh không dừng lại được. Đặc biệt nhìn bộ dạng cô khóc đáng thương, khiến trong lòng anh bốc lên một loại xúc động muốn làm cô đến chết ở trên giường.

Vu Thế Châu mắt điếc tai ngơ, gắt gao bóp chặt vòng eo mềm mại, dấu vết xanh tím lưu lại trên làn da trắng nõn, anh thở dốc như trâu, cả người toát ra mồ hôi nóng hôi hổi. Như là chiếc máy chạy bằng mô tơ điện, chỉ thấy cự vật nhanh chóng ra vào giữa chân hai người.

Chờ đến lúc muốn bắn ra động tác liền chậm lại, đưa nhẹ cắm nông, động tác hòa hoãn một lúc sau lại lần nữa mãnh liệt. Hứa Duy đã tiết ra rất nhiều lần, cả người vô lực, vòng eo bủn rủn mà tinh thần của anh vẫn còn phấn chấn.

Cuối cùng rốt cuộc đến lúc kết thúc, cô mệt quá ngủ thiếp đi, trên đỉnh núi tuyết trắng loang lổ dấu vết màu phấn hồng, anh chôn mặt vào giữa hít một hơi thật sâu, cả người run rẩy chống lại cửa tử cung, tinh dịch nóng bỏng bắn vào tử cung của cô.

Hứa Duy bị nóng có chút run rẩy, vách tường bên trong co rút lại, Vu Thế Châu kêu lên một tiếng, ước chừng bắn một phút đồng hồ, đến nỗi bụng nhỏ hơi hơi phồng lên, nhẹ nhàng nhấn một cái chỉ cảm thấy bên trong trướng lên khó chịu. Anh không có ý định rút ra, nửa côn thịt đã mềm xuống lấp kín miệng huyệt, chặn lại toàn bộ tinh dịch lẫn dâm thủy ở bên trong.

Hứa Duy ngủ không được thoải mái, bụng nhỏ vừa trướng vừa đau, cảm giác muốn bài tiết rất mãnh liệt, anh ôm chặt cô trong lòng ngực, thì thầm nói vài câu, nhưng vẫn không ra ngoài. Bàn tay thô to chậm rãi phủ lên bụng hơi phồng lên, tưởng tượng ra nếu bên trong đang đang mang đứa nhỏ của anh thì tốt biết bao.

Anh nằm thẳng trên giường, để nửa người cô nửa ghé vào người mình, côn thịt ngủ say an tĩnh chôn ở trong mật đạo của cô. Hứa Duy ngủ một giấc tỉnh lại đã không biết là khi nào, đầu giường chỉ bật hai ngọn đèn nhỏ, ánh đèn mỏng manh.

Trong phòng mở điều hòa, cho dù hai người dính vào nhau cũng không phải quá nóng, chỉ là vừa rồi làm xong không tắm rửa gì, toàn thân dính nhớp, cảm giác không thoải mái. Muốn chậm rãi rời khỏi lồng ngực anh trước, phát hiện trướng đau khó chịu, anh thế nhưng vẫn luôn ở bên trong.

Mặt Hứa Duy đỏ ửng lên, đoạn kí ức điên cuồng giao triền ùa về trong đầu, gậy thịt thô đen chôn thật sâu ở trong cơ thể, phát ra tiếng phụt phụt, tất cả tiếng thở dốc nặng nề của anh rót vào trong tai, sắc đỏ lại càng lan rộng ra.

Côn thịt đâm tiến vào chỗ sâu nhất trong mật huyệt, bị mị thịt bên trong dây dưa không rời, xúc cảm cả người như bị điện giật, hiện tại phía dưới không chỉ có cảm giác trướng đau mà còn có một chút tê dại. Thật cẩn thận lùi về phía sau, có thể cảm giác thấy quá trình gậy thịt và tiểu huyệt tách ra, không tha nó rời đi, đường đi không khỏi thắt lại.

Rốt cuộc toàn bộ côn thịt thật dài rời khỏi, chỉ còn đại quy đầu to bằng quả trứng gà vẫn còn chôn ở bên trong, Hứa Duy luống cuống ngẩng đầu nhìn Vu Thế Châu, không nghĩ tới bỗng nhiên sa vào một đôi mắt đen láy, anh đã tỉnh.

Hít một hơi, cô hơi co người lại lui về phía sau, toàn bộ sắp rời khỏi, anh lại đột nhiên ôm lấy eo cô, nguyên cây côn thịt tức khắc lại đi vào hơn phân nửa. Hứa Duy bị cảm giác bất chợt lấp đầy kích thích mà hừ một tiếng, hai đầu lông mày nhíu lại.

Sau đó cảm giác dương vật trong huyệt đạo bắt đầu chậm rãi ngẩng đầu lên, một cây lúc mềm đã lớn như vậy, hàm chứa có chút khó khăn, giờ lại lớn hơn nữa, cảm giác bủn rủn đánh úp lại, Hứa Duy chống ở trước ngực Vu Thế Châu, cắn môi nói: "Anh đi ra ngoài, em mệt lắm".

Người chừa từng có bất cứ một người đàn ông nào, đột nhiên có tính sinh hoạt vợ chồng, trước chưa nói đến chuyện trong lòng có biến hóa, thân thể này vẫn chưa tiếp thu được, chỉ mới qua hai lần, ngày thường cô cũng có vận động tập thể hình, nhưng lúc này eo đau như muốn đứt ra.

Ánh mắt Vu Thế Châu dừng ở trên mặt cô phiếm ra nét đau đớn, thay thế tay cô, nhẹ nhàng xoa ấn eo cho cô, Hứa Duy thở phào nhẹ nhõm lười biếng ghé vào trên gối đầu, nghiêng đầu nhìn anh.

Đầu tóc ngắn đen nhánh chưa đến mang tai, một bên trán tinh tế ghé trên gối đầu, mắt hơi mơ màng, bên má hơi đỏ, khuôn mặt thanh mà không hàn, đẹp mắt thật sự. Hứa Duy đột nhiên cảm thấy, cứ cho là Vu Thế Châu không phải trúc mã của Tô Tĩnh, cô gả cho anh cũng không mệt.

Hơn nữa người này ở trên giường, khụ khụ, cũng rất dũng mãnh, xoa bóp nhẹ trong chốc lát giảm bớt chút đau nhức, vỗ vỗ tay anh: "Được rồi, em muốn đi tắm rửa, cái kia, anh ra ngoài đi".

Bởi vì anh vẫn còn chôn ở trong thân thể của cô, khoảng cách giữa hai người rất gần, ngẩng mặt là có thể thấy lông mi dày của cô, ánh mắt lướt qua thân thể cô đầy những vệt đỏ, giọng nói hơi khàn: "Còn đau không?"

"Không đau nữa, đứng lên".

Cô cũng không quá muốn động, cho nên muốn để anh tự lui ra ngoài, ai ngờ anh xốc chăn, nhẹ nhàng bế cô lên. Hứa Duy bám lấy vai anh, hai người đều trần trụi không mảnh vải che thân, cho dù là ở trong chính nhà mình vẫn cứ ngượng ngùng, cô khom người về phía trước, miễn cưỡng che khuất phong cảnh vô hạn trước ngực.

"Thả em xuống, em muốn đi tắm rửa, anh làm cái gì thế?"

"Cùng nhau tắm".

Sau đó liền ôm cô vào phòng tắm, việc này quả thực quá kích thích, tuy toàn thân không có một chỗ nào là chưa bị anh hôn qua, nhưng cùng nhau tắm rửa vẫn không thể tiếp thu nổi. Vừa được đặt xuống Hứa Duy liền xoay người chạy ra xa.

Nghe thấy tiếng anh mở vòi sen tắm, nước ấm dội lên trên người, cô rụt lại một chút, một thân thể ấm áp phủ lên bao lấy. Mùi thơm sữa tắm bay vào trong mũi, nước ấm xối ở trên người, Hứa Duy hoảng sợ: "Em tự tắm lấy".
Tay Vu Thế Châu lướt lên trượt xuống ở trên người cô, như mang theo điện, tê dại một mảnh, nhẹ ngậm lấy vành tai cô: "Anh sai rồi, anh giúp em".

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro