CHƯƠNG 17: CHIA TAY THÌ CHIA TAY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ninh Tảo Tảo vừa xuống lầu thì Ngô Bình Bình đến.

Lái chiếc xe Ferrari màu đỏ.

Mái tóc thời thượng , đôi môi tô son đỏ cùng với kính râm to bản che đi nửa khuôn mặt , chính là người dù có lẫn trong đám đông cũng có thể dễ dàng nhận ra .

Ninh Tảo Tảo bước nhanh , ngồi vào ghế phụ .

Ngô Bình Bình một bên khởi động xe, một bên hỏi Ninh Tảo Tảo: "Kim ấp tàng kiều sao?"

Ninh Tảo Tảo:??

"Không có."

"sao không đợi tớ ở trên phòng , tớ cũng muốn thăm quan một vòng nha."

Ngô Bình Bình không đợi Ninh Tảo Tảo trả lời, lại hỏi: "cậu cùng tên tiểu bạch kiểm kia thế nào rồi?"

Lần này Ninh Tảo Tảo trả lời phi thường chắc chắn: "Chia tay rồi."

Ngô Bình Bình duỗi tay tháo kính mắt vứt sang một bên : "cùng lắm chỉ là một món đồ chơi thôi , chia tay thì chia tay, cậu thử nói xem chỉ có như vậy mà cậu đem toàn bộ quần áo của mình đi bán?"

Thật là hay Ngô Bình Bình cho là cô chia tay với tên tiểu bạch kiểm kia tính tình mới đột biến như vậy .

"Nếu như cậu nuốt không trôi cục tức này , chúng ta đi đánh hắn một trận , đánh xong rồi chạy."

Ninh Tảo Tảo vội nói: "Không phải, chia tay là tớ nói ra , là tớ không thích hắn."

"cậu không thích hắn?cậu không cần phải dấu tớ , tên chồng của cậu đã ngoại tình không biết bao nhiêu lần ? tớ cũng chưa từng chê cười cậu? Ngoại tình thì liến đánh gãy chân hắn, nói bao nhiêu lần rồi sao cậu vẫn không tiến bộ vậy? Cậu thiếu tiền vì cấp cho tên tiểu bạch kiểm kia không ?"

Ninh Tảo Tảo:...... cô cắn cắn môi, nói: "Chia tay phí năm vạn."

Ngô Bình Bình: "năm vạn, đâu nhiều lắm."

Ninh Tảo Tảo bổ sung: "Hắn chuyển khoản năm vạn cho tớ ."

Ngô Bình Bình kinh ngạc quay đầu trừng mắt Ninh Tảo Tảo: "Hắn cho cậu 5 vạn để chia tay ? hắn coi cậu thành cái thứ gì ? cậu trong mắt hắn con mẹ nó chỉ đáng 5 vạn? Hắn bị mù hay đầu óc bị nước vào?"

Ninh Tảo Tảo sợ tới mức kêu: " nhìn đường nhìn đường, đèn đỏ, phía trước, đèn đỏ!"

Ngô Bình Bình phanh gấp một cái khó khăn lắm chiếc xe mới dừng lại.

Ninh Tảo Tảo sợ Ngô Bình Bình nổi giận mà phóng xe bất chấp , vội vội một hơi đem nói cho hết lời: "Là tớ muốn cùng hắn chia tay, lừa hắn nói tớ phá sản, tớ cãi nhau với hắn , đòi lại tất cả đồ đã tặng hắn ,cuối cùng hắn chuyển cho tớ 5 vạn, từ nay về sau ân đoạn nghĩa tuyệt."

Ngô Bình Bình hít hà một hơi, biểu tình như nhìn người xa lạ ,nhìn chằm chằm Ninh Tảo Tảo.

Ninh Tảo Tảo buông tay: "Tớ không thích hắn, cho nên muốn sớm một chút đá hắn."

Ngô Bình Bình: "Hoắc Phong đâu?hắn ký vào đơn ly hôn chưa?"

Ninh Tảo Tảo: "tớ không đưa cho anh ấy."

Ngô Bình Bình mắt trợn trắng: "tại sao cậu còn chưa ly hôn? Không nhân lúc này ly hôn đi , cậu còn muốn chờ đến bao giờ?"

Ninh Tảo Tảo: "hôm qua tớ vào bệnh viện thăm anh ấy , đột nhiên cảm thấy bộ dáng lúc ngủ của anh ấy vô cùng đẹp mắt."

Ly hôn gì đó, tuyệt đối không thể là cô nói ra, bằng không, Hoắc Phong đẹp hay không đẹp không quan trọng, nhưng cô đặc biệt sẽ rất thảm!

Ninh Tảo Tảo áp tay lên mặt , ánh mắt hơi hơi thất thần: "Thật giống bộ dáng mỹ nam say ngủ , thật sự quá đẹp......"

"cậu bớt mơ mộng đi." Ngô Bình Bình mắt trợn trắng.

"phì , trước đây cậu từng thích hắn , lúc con tiện nhân Ninh Vi Vi kia đào hôn , là cậu thay nó gả cho hắn , cho hắn mặt mũi , hắn từng cảm kích cậu sao? Thậm chí ngay cả liếc mắt hắn còn không có cho cậu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro