Chương 2: Nam chủ Đặng Hiểu Văn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ok!" Phan Lộ Lộ mỉm cười thân thiện, đúng là không thể quá chú tâm vào nội dung trong tiểu thuyết. Cái gì mà những nữ nhân viên não tàn, ngu ngốc chứ, rõ ràng người này cũng khá biết chừng mực và chuyên nghiệp, không hổ là nhân viên do Phan Cảnh Liêm pa pa tuyển dụng.

Phan Lộ Lộ đeo tai nghe vào, ngâm nga theo điệu nhạc, thoạt nhìn rất năng động, đáng yêu. Một nhóm diễn viên, ca sĩ hợp đồng với công ty Caret vô tình đi ngang qua, cuộc họp hiển nhiên cũng có chút liên quan tới họ, thấy một thiếu nữ linh động, xinh xắn mỗi người đều có một suy nghĩ khác nhau. Là người trong giới showbiz, ai cũng làm việc thận trọng để không tạo scandal làm bôi nhọ đi hình tượng hoàn mỹ đã khổ công gây dựng. Dù nhiều tâm tư, nhưng Hà Anh vẫn nở nụ cười gần gũi "Em là người mới hả? Là diễn viên hay ca sĩ?"

Phan Lộ Lộ lúc này đã lấy tai phone, ngước đôi mắt chăm chú nhìn Hà Anh suy tư. Cô dù sao cũng sẽ trở thành thần tượng trong công ty pa pa, nhưng nếu nói thẳng ra sợ tạo đối thủ quá sớm, vẫn là nói ít thì hơn.

"Cũng không phải, em chưa có ý định làm ca sĩ, em là nhạc sĩ mà. Em là Phan Lộ Lộ, em tới đây để học hỏi kinh nghiệm và lấy thêm ý tưởng mới thôi."

"Nhạc sĩ? Nghề này cũng rất tốt nha. Nếu cần gì cứ nói với chị, chị là ca sĩ hợp đồng lâu năm của công ty Caret."

"Cảm ơn chị."

Phù, qua một ải rồi. Phan Lộ Lộ lại ngước nhìn xung quanh, không hổ là người của showbiz, mỗi người đẹp một vẻ, ai cũng là mỹ nhân cực phẩm.

"Đây không phải là Phan Lộ Lộ sao?" một giọng nói thiếu niên đầy sự chán ghét, khinh thường. Phan Lộ Lộ ngẩng đầu nhìn, ặc, đây chẳng phải là Đặng Hiểu Văn sao?

Đặng Hiểu Văn, một trong năm nam chủ của Tà Uyển Như. Hắn cũng là một trong số ít người biết Phan Lộ Lộ là Phan tiểu thư. Phan Lộ Lộ ngoài chuyện si mê Mạc Quân Nguyệt bác sĩ kia, còn có ca sĩ Đặng Hiểu Văn tà mị đây, cô nhiều lần uy hiếp hắn lấy uy danh của lão pa pa tổng giám đốc ra ép buộc Đặng Hiểu Văn. Mà hắn không những không chịu nghe, ngược lại ngày càng khinh thường và chán ghét Phan Lộ Lộ. Cuối cùng, do mối tình say mê với nữ chủ, Đặng Hiểu Văn làm gián điệp và phá tan công ty Caret này, hủy hợp đồng chuyển sang làm ca sĩ bên công ty Xatamy của Quan Thượng Phong cùng Tà Uyển Như, chính thức bước vào hậu cung nữ chủ.

Phan Lộ Lộ trước kia gây ra nhiều nghiệt quá, may mà bây giờ vẫn còn chữa cháy được, điều cần làm là quan hệ tốt với tên Đặng Hiểu Văn này một chút để hắn nương tay, dù sao lỗi vẫn xuất phát từ tay Phan Lộ Lộ mà.

"Chào, lần đầu gặp anh, Đặng Hiểu Văn." Phan Lộ Lộ cười cười nhìn Đặng Hiểu Văn, tay cầm điện thoại chỉ chỉ vào biểu tượng tin nhắn.

Đặng Hiểu Văn mơ hồ hiểu được ngụ ý của Lộ Lộ, hừ lạnh bước sang một bên, kiếm một ghế sofa ngồi, mở điện thoại ra.

[Cô đang có ý đồ gì?]

[Đặng Hiểu Văn, xin anh hãy giữ bí mật về việc tôi là con gái của Phan tổng giám đốc, về sau tôi sẽ không đeo bám anh nữa.]

[Hả? Không phải cô thích lấy ông ta ra đe dọa tôi sao? Bây giờ lại muốn che dấu thân phận?]

[Tôi có lí do riêng.]

[Phải nói lí do tôi mới suy nghĩ lại]

Phan Lộ Lộ nghiến răng nghiến lợi, bây giờ lại chuyển sang tên đó uy hiếp mình.

[Tôi muốn làm ca sĩ, nhưng không muốn nhờ quan hệ mà được nổi tiếng. Cho nên phải che dấu thân phận. Bây giờ tôi không thích yêu đương, hẹn hò nữa đâu, chỉ muốn chú tâm vào sự nghiệp ca hát.]

Đặng Hiểu Văn giật mình, đây là Phan Lộ Lộ sao? Chỉ vài ngày chưa gặp mà cô ta lại thay đổi nhanh như vậy, liệu đây là sự thật không? Hắn biết cái chữ 'không nhờ vào quan hệ' là khó khăn đến cỡ nào, chính Đặng Hiểu Văn cũng không làm được.

[Cô tính làm bằng cách nào?]

[Hì hì, tôi đã đăng video nhạc lên trang web Love Music, nếu trở thành thí sinh chính thức thì thật tốt, nếu không được, tôi sẽ đăng bài mới] Phan Lộ Lộ không ngại nói bí mật của mình, giao hảo tốt với nam chủ cũng tốt.

[Cô tự sáng tác? Không đùa chứ?]

[Phư phư, đương nhiên rồi. Anh tưởng tôi chỉ là một tiểu thư chờ người khác dâng mỡ hả? Cái này là che giấu tài năng.]

[Chia buồn trước, cô nên từ bỏ sớm đi.]

Đặng Hiểu Văn liếc nhìn Phan Lộ Lộ đằng xa mặt đang đỏ bừng vì tức giận, má phồng lên như bánh bao, hắn bật cười. Đặng Hiểu Văn biết chuyện Phan Lộ Lộ bị sốc thuốc mà nhập viện, coi bộ đầu óc bị hỏng mất rồi. Bất quá Lộ Lộ đáng yêu hơn trước đây nhiều.

[Mà hình như cô đang học lớp 12 phải không? Còn mấy tháng nữa là ra trường, cô tính vào trường nào?]

[..., có lẽ là trường đại học có chuyên ngành này]

[Vậy không phải là trường của tôi sao? Cô vẫn còn thích tôi hả?]

[Bớt giùm đi! Anh ca sĩ đẹp giai à, anh ảo tưởng sắc đẹp vừa vừa thôi, ta nổi hết da vịt mất.]

Trán Đặng Hiểu Văn nổi vài vạch đen.

[Thế tại sao lại tới công ty? Không phải là tìm anh sao em yêu?]

[ Dạ, anh yêu có bị bệnh về thính giác không. Là học hỏi kinh nghiệm nghe chưa? Không phải hồi nãy ta vừa nói sao? Điếc cũng vừa vừa thôi.]

Đặng Hiểu Văn bóp nát lon trà ô long bên tay trái, tiếng vang khắp công ty khiến nhiều người chú ý.

"Văn, có chuyện gì vậy?" Bạch Lý quay sang hỏi.

"Không có gì, chỉ là tự nhiên fan hâm mộ quá khích tự nhiên biết được số điện thoại của tôi, nhắn một tin bạo cực kì, còn đòi lên giường với tôi nữa chứ. Làm hơi giật mình tí thôi." Đặng Hiểu Văn cố ý tăng âm lượng, để Phan Lộ Lộ nghe rõ đằng xa từng chữ một không bỏ sót.

"Chà, bỏ đi. Như vậy càng chứng minh độ nổi tiếng của cậu mà, về sau từ từ sẽ quen." Bạch Lý đàn anh chân thành khuyên nhủ.

Phan Lộ Lộ mém ngã ngửa. Ta khinh...!!!! Lên giường với ngươi? Ọe, mụ nội nhà nó, bọn nam chủ, nam phụ đều bị tự luyến hết rồi! Đây cũng đâu hoàn toàn là thịt văn mà đám người này đều toàn H, OOXX trong đầu thế? Hừ, đừng có lôi kéo ta vào.

Phan Lộ Lộ đáp trả Đặng Hiểu Văn bằng ánh mắt khinh bỉ, hừ một cái nhấn nhấn tin nhắn.

[Đồ tự luyến! Muốn thủ dâm thì vào nhà WC đó, đừng có làm bẩn tai ta!]

Đặng Hiểu Văn đầy mây đen trên đầu. Tự luyến? Còn... thủ...? Một tiểu thư đài cát sao lại nói mấy từ ngữ này? Mà chưa hết, cô ta đang chửi hắn nữa. Được lắm, Phan Lộ Lộ, cô hãy chờ đó, tôi sẽ bắt cô phải cầu xin tôi tha thứ. Đặng Hiểu Văn cười gian xảo, mắt híp dài như hồ ly.

Phan Lộ Lộ bỗng nhiên run rẩy, trời hôm nay... có chút lạnh?

Chờ đợi chán chường, Phan Lộ Lộ lại lên nhóm chat online 'CLB chợ cá'

Tôi là nữ phụ: Hi, có ai onl không?

Vài phút trôi qua, không có ai trả lời, Phan Lộ Lộ thở dài, dù sao hôm nay cũng là ngày thường mà. Chắc mọi người đi học hoặc đi làm hết rồi. Đang tính thoát ra thì bỗng có phản hồi.

Bạch mã hoàng tử: Bây giờ không phải là giờ học sao? Ngươi chẳng phải là học sinh? Bây giờ sao lại onl trên nhóm?

Phan Lộ Lộ có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn lễ độ đáp lại.

Tôi là nữ phụ: Ừ, vì hôm nay nghỉ bệnh, mà sao ngươi biết ta là học sinh?

Bạch mã hoàng tử: Bảng thông tin.

Phan Lộ Lộ ngẩn người, tại sao chuyện này mà cô cũng quên, chẳng lẽ đã nhiễm tính ngốc nghếch của nữ phụ luôn rồi. Phan Lộ Lộ lướt xem thông tin của Bạch mã hoàng tử.

Tôi là nữ phụ: Thật là ngoài ý muốn, không ngờ ngươi lại là 28 tuổi.

Bạch mã hoàng tử: Ngoài ý muốn?

Tôi là nữ phụ: Yes, không ngờ ngươi đã 28 mà còn đặt tên nick là 'Bạch mã hoàng tử', ta nổi hết da vịt rồi! Có lẽ ngoài đời mặt ngươi giống ngựa đực luôn nhỉ chỉ thích nện người khác nhỉ?

Bỗng màn hình điện thoại hiện lên dòng chữ. Bạch mã hoàng tử đã off.

Phan Lộ Lộ ngẩn ra, cô chỉ mới nói mỉa mai bao nhiêu đó mà đã giơ tay đầu hàng rồi.

Cô không hề biết đầu điện thoại bên kia đã bị ai đó bóp nát đến hỏng điện thoại không thể cứu chữa được. Chưa kịp suy nghĩ vẩn vơ, Bạch mã hoàng tử lại onl tiếp.

Tôi là nữ phụ: Uy, ngươi tự nhiên off vậy, đứt mạng hả?

Bạch mã hoàng tử: cũng có thể nói như vậy.

Tôi là nữ phụ: Sao tự nhiên hiền quá vậy? Ngươi chấp nhận thành ngựa đực rồi sao?

Bạch mã hoàng tử: Dù sao đó cũng là nhu cầu bình thường thôi, tuy ta thật có xem mấy thứ đó nhưng... không quá yêu thích.

Phan Lộ Lộ ngẩn người lần 2, tên này đang cố gắng bào chữa sao? Lý do kì lạ thế. Nhưng cô thật có chút đồng tình với tên 'Bạch mã hoàng tử', không ngờ hắn lại cùng suy nghĩ giống cô, xem ra phải thay đổi ánh mắt với tên này.

Tôi là nữ phụ: Ưm, ta cũng không phải dạng nữ nhân ngây thơ, trong sáng gì, thật ra ta suy nghĩ cũng có chút giống như ngươi. Mỗi lần tưởng tượng cảm thấy khó chịu sao ý.

Bạch mã hoàng tử: Ồ, không ngờ ta lại có bằng hữu cùng chung chí hướng như vậy.

Tôi là nữ phụ: không phải ngươi ở nước ngoài sao? Có bản tính như vậy cũng hơi quái lạ.

Bạch mã hoàng tử: Ta suốt ngày lao đầu vào công việc, đâu có thời gian cho mấy chuyện đó.

Tôi là nữ phụ: ờ, bận thật. Bận đến nỗi onl 24/24.

Bạch mã hoàng tử: ...khi nào ta về nước, ta chắc chắn sẽ tới hỏi tội cô.

Tôi là nữ phụ: cũng không tệ, lúc đó làm buổi off cho mọi người trong nhóm gặp nhau, phư phư, nếu ngươi thấy bản tiểu thư chắc chắn sẽ si ngốc cho xem.

'Bạch mã hoàng tử' ở nơi nào đó cười tà, phải xem người si ngốc là ai đã.

Sau đó, Phan Lộ Lộ tán dóc với 'Bạch mã hoàng tử' một hồi, dù cô và hắn chửa xéo nhau nhiều hơn là nhắn tin, nhưng Phan Lộ Lộ cũng tăng thêm vài phần hảo cảm, dù sao gặp bạn tâm đầu ý hợp sao cô lại mất hứng. Nên Phan Lộ Lộ cũng thản nhiên khoe khoang mình tham gia cuộc thi Love Music.

Hai người biết được bí mật của Phan Lộ Lộ lại toàn là đực rựa, vẻ mặt Lộ Lộ quẫn bách, vẫn là nhanh chóng tìm một cô bạn thân thì hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro