Q1 - Chương 24: Ba ba của tiểu mập mạp?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Q1 - Chương 24: Ba ba của tiểu mập mạp?

Editer: Phong Miên

"Ngươi muốn bay lên trời không nhất định phải làm không quân." Cố Hi nói, "Ví dụ ngươi là hành khách, có thể mua vé máy bay ngồi máy bay. Ví dụ như ngươi làm quan lớn, có thể dùng phi cơ đi nước ngoài hoặc địa phương khác công tác, ngươi có biết Chu tổng vĩ đại của chúng ta, hắn thường xuyên dùng phi cơ đi đến các quốc gia khác. Hơn nữa, liền tính ngươi muốn làm không quân, hình thể này của ngươi cũng là không làm được, ngươi quá béo."

Tiểu mập mạp vừa nghe nhân gia nói hắn béo, lập tức bẹp miệng, muốn khóc.

"Hơn nữa, mặc kệ ngươi là hành khách hay là phải làm quan lớn, hoặc là làm không quân, đều có một sự tình cần thiết phải làm, đó chính là học hành tử tế, đạt được thành tích tốt. Cái tên Học Dũng này liền rất tốt, học đi đôi với hành, có dũng có mưu." Cố Hi nói.

Đáng tiếc chính là, tiểu mập mạp nghe không hiểu, tiểu mập mạp chỉ nhớ rõ thầy giáo này nói hắn béo. Người trong nhà đều nói béo là phúc khí, béo mới đáng yêu.

"Lão sư, ngài thật quá đáng, ngài như thế nào có thể nói ta béo, ngài thật quá đáng." Tiều mập mạp thở phì phì nói. Nhưng cho dù là đang sinh khí, hắn vẫn rất lễ phép gọi Cố Hi là ngài, có thể thấy được gia giáo của tiểu mập mạp cực kỳ tốt.

Phụt...... Cố Hi nhịn không được cười ra tiếng: "Ngươi lại đây." Cậu hướng tới tiểu mập mạp vẫy tay.

Tiểu mập mạp đi đến trước mặt hắn: "Làm gì?"

Cố Hi nhéo nhéo mặt hắn, thịt đô đô, lúc nhéo lên thực là thoải mái: "Tiểu hài tử chính là béo một chút thực đáng yêu." Tiểu Thành Đồ nhà cậu chính là quá gầy, cậu còn nghĩ dưỡng béo một chút mới tốt.

"Cho ngươi ăn cái này, lão sư không nói ngươi béo, đừng khóc." Nói, Cố Hi cho hắn một nắm hạt dẻ.

Tay của tiểu mập mạp thực nhỏ, phải dùng cả hai tay mới tiếp được nắm hạt dẻ, Cố Hi một nắm có sái hạt.

"Lão sư, đây là cái gì a? Thực ngọt!" Tiểu mập mạp há mồm liền cắn một cái, cũng không sợ có độc chết người.

"Cảm ơn!" Nam nhân trẻ tuổi nói lời cảm ơn.

Cố Hi đối với hắn cười cười: "Không cần khách khí, bảy giờ rưỡi buổi sáng ngày mai, là thời gian đứa nhỏ vào học, chớ quên."

"Tốt." Nam nhân trẻ tuổi nói, nhưng là mày hắn lại nhăn lại, tựa hồ có chuyện muốn nói.

"Còn có cái vấn đề gì sao?" Cố Hi nói.

Nam nhân trẻ tuổi nói: "Các trường học khác sáu giờ rưỡi liền vào học, các ngươi như thế nào mà bảy giờ rưỡi mới vào học."

Lời này nghe ra có sự nghi ngờ, nhưng Cố Hi là người nào? Cậu nghe được trong lời của nam nhân trẻ tuổi chỉ có sự khó hiểu, cho nên Cố Hi giải thích: "Tiểu hài tử đều đang trong giai đoạn phát triển thân thể, thức dậy sớm quá đối với quá trình phát triển thân thể của bọn họ không tốt. Hơn nữa mỗi ngày lượng kiến thức bọn chúng tiếp thu được cũng có hạn, cũng không vì thời gian bọn chúng đọc sách nhiều hơn thì bọn chúng có thể nhớ kỹ được kiến thức càng nhiều." Editer: Phong Miên

"Ân, ngươi rất tinh tế." Nam nhân trẻ tuổi nói.

Cố Hi cười cười: "Ngươi khách khí, người là ........ ba ba của Phạm Học Dũng?"

Nghe thấy lời này, sắc mặt của nam nhân trẻ tuổi tức khắc cứng đờ.

"Lão sư, ca ta, hắn là ca ca của ta!" Tiểu mập mạp Phạm Học Dũng giới thiệu.

Nam nhân trẻ tuổi sắc mặt cứng đờ nói: "Phạm Học Trí." Như là nghĩ tới điều gì đó, hắn lại nói thêm, "Năm nay 22 tuổi." Ngụ ý, ta không già......... ta không già...... ta một chút cũng đều không già!

Kỳ thực liền tính Phạm Học Trí mới 22 tuổi, Cố Hi cảm thấy hắn đã sinh ra một tiểu mập mạp 6 tuổi cũng không có gì kỳ quái, ở niên đại này mọi người đều kết hôn rất là sớm.

"Xin lỗi, con trai ta 6 tuổi, cho nên ta mới cho rằng ngươi là ba ba của tiểu bằng hữu Phạm Học Dũng." Cố Hi giải thích.

"Ân." Lời giải thích này hắn tiếp nhận rồi, sau đó hắn nói với tiểu mập mạp, "Phạm Học Dũng, đi thôi."

Tiểu mập mạp hướng tới Cố Hi vẫy vẫy tay: "Lão sư, hẹn gặp lại."

"Hẹn gặp lại!"

Tiễn đi Phạm Học Dũng, trong phòng học liền chỉ còn Cố Hi cùng Dương Nhị Nha. Cố Hi nói: "Dương lão sư, đây là bảng giờ giấc đi học do ta chế định, về sau ngươi dựa theo thời gian biểu này tới trường là được, hiện tại có thể trở về, ngày mai đừng quên tới trường học báo danh. Còn có, ngươi dạy chính là sơ ban, năm 1 cùng năm 2, nội dung lên lớp ngày mai ngươi phải chuẩn bị thực tốt."

"Lý..... Lý lão sư, ta đây là lần đầu tiên làm lão sư, ta cũng không biết nên lên lớp như thế nào, ngài có thể cùng ta nói một chút được không?" Nếu nói ngay từ đầu, ấn tượng của Dương Nhị Nha đối với Cố Hi là căn cứ vào giới thiệu của Lý trưởng thôn bọn họ, nhưng trải qua buổi sáng báo danh ngày hôm nay, nàng đối với Cố Hi thực sự là vô cùng sùng bái. Quá lợi hại, nói chuyện lợi hại, lấy tên lợi hại, ngay cả chữ viết so với ai cũng đều vô cùng đẹp.

Cố Hi nhìn thời gian một chút, 11 giờ, Tiểu Thành Đồ đi theo Song Đản huynh đệ đi cắt rau dại, cũng mau trở lại ăn cơm, cậu nên về nhà nấu cơm: "Vậy ta nói đơn giản một chút, ngươi nhớ một chút, chờ lát nữa ta phải về nhà nấu cơm, con trai ta thực mau liền về nhà."

"Ai, cảm ơn Lý lão sư."

"Đầu tiên, là sơ ban, đó đều là tiểu hài tử, ngươi chỉ cần dạy bọn họ nhận biết chữ, đếm đếm một chút là được. Tiếp theo là năm nhất cùng năm hai, năm nhất cùng năm hai có sách giáo khoa, ngươi mỗi ngày dựa theo sách giáo khoa dạy là được." Cố Hi nói, "Mặt khác có điều gì vẫn chưa rõ, ngươi ngày mao có thể tới văn phòng hỏi ta."

"Được, cảm ơn Lý lão sư, Lý lão sư còn biết nấu cơm sao, ngươi cũng quá lợi hại rồi."

"Quá khen, hẹn gặp lại."

Vui mừng trong mắt tiểu cô nương rõ ràng như vậy, Cố Hi không nghĩ cùng nàng có tiếp xúc thời gian dài, miễn gây ra cho nàng hiểu lầm không đáng có.

Cố Hi về đến nhà, Tiểu Thành Đồ quả nhiên đã trở lại, sọt rau dại đặt cạnh bên phòng chứa củi, hắn thì ở một bên thái cỏ heo. Nhìn thấy Cố Hi trở về, Tiểu Thành Đồ kêu một tiếng: "Ba ba."

"Đây, baba đi làm cơm trưa trước."

"Con tới giúp ba ba nhóm lửa." Tiểu Thành Đồ đã nhìn ra môn đạo, baba hắn nấu ăn rất là ngon, nhưng là ba ba sẽ không nhóm lửa.

"Tốt, cảm ơn nhi tử."

Thời gian có chút trễ, Cố Hi cũng lười làm mặt khác đồ ăn, giữa trưa liền làm mì sợi to, nguyên liệu thì có: trứng gà, khoai tây sợi, mộc nhĩ, nấm hương, kèm thêm một chút dưa muối.

Hai cha con ăn thực no.

Giữa trưa Tiểu Thành Đồ đi ngủ trưa, Cố Hi bắt đầu sửa sang lại danh sách báo danh hồi ban sáng.

Sơ ban có 12 đứa nhỏ, 12 đồng tiền học phí.

Năm nhất có 8 đứa nhỏ, 16 đồng tiền học phí.

Năm hai có 9 đứa nhỏ, 27 đồng tiền học phí.

Năm ba có 13 đứa nhỏ, 52 đồng tiền học phí.

Năm tư có 6 đứa nhỏ, 30 đồng tiền học phí.

Năm năm là ít nhất, 4 đứa nhỏ tương đương với 24 đồng tiền học phí.

Số người này, cả một trường học mới có 52 đứa nhỏ, đặt ở thời điểm Cố Hi đi học trước đây, cũng chỉ là nhân số của một lớp. Kỳ thật nhân số của Lý gia thôn cùng các thôn lân cận , xa xa không chỉ dừng lại ở con số này. Lý gia thôn có tới trăm hộ dân, mỗi hộ đều có hai hài tử trở lên, nhưng là mọi người không tin Lý Ái Quốc có thể dạy tốt hài tử, cho nên liền tính mỗi ngày đi thêm hai giờ lộ trình, cũng muốn đem hài tử đưa đến địa phương khác đi học.

52 học sinh, tổng cộng 161 đồng tiền học phí. Học phí của học sinh là dùng để chi trả tiền lương cho lão sư, và dùng trên việc xây dựng trường học. Dương Nhị Nha tiền lương một tháng là 5 đồng, Cố Hi tiền lương một tháng là 15 đồng kiêm thêm việc quản lý trường học tiền lương một tháng của cậu liền là 20 đồng. Mới có 161 đồng, số tiền này còn chưa đủ phát tiền lương đâu, cho nên Lý thôn trưởng để Cố Hi quản lý trường học, cũng không phải không có tính toán. Ít nhất không đủ phát tiền lương thì Cố Hi cũng phải tự mình giải quyết, cùng hắn không có bất cứ quan hệ gì. Editer: Phong Miên

Bất quá, Lý thôn trưởng cũng không sợ Cố Hi chiếm hết số tiền này, thời buổi này tâm tư của mọi người còn không có phức tạp như vậy. Hơn nữa ở cái niên đại này, trộm tiền vẫn là tội lớn.

Sắp xếp lại học phí, Cố Hi lấy ra sách của năm ba, năm tư cùng năm năm bắt đầu soạn giáo trình, đã có được kinh nghiệm phong phú từ những buổi tọa đàm thời đại học, tốc độ Cố Hi soạn bài phi thường nhanh. Chủ yếu là ở thời buổi này tri thức đều được đề cập tới trong sách giáo khoa, không có nội dung hoa hòe lòe loẹt, phi thường đơn giản dễ hiểu.

Chuẩn bị tốt bài giảng, cũng mới một giờ rưỡi chiều, Cố Hi cũng không có buồn ngủ, dặn dò Tiểu Thành Đồ một chút, Cố Hi liền cưỡi xe đạp đi huyện thành. Cậu trực tiếp đi đến công ty bách hóa, quen cửa quen nẻo đi tìm giám đôc công ty bách hóa.

Giám đốc nhìn đến Cố Hi liền rất là nhiệt tình: "Lý tiểu ca, sao ngươi lại tới đây?"

"Đới đại ca." Cố Hi cười tủm tỉm nói, "Ta đây không phải tới tìm ngươi nhờ hỗ trợ sao?" Nói xong cậu liền từ trong túi lấy ra 10 cái trứng gà. Lý gia có 6 con gà mái, đều là nuôi dưỡng từ năm ngoái, gà mái có tuổi thọ 7 năm, nói cách khác còn có thể đẻ trứng bốn đến năm năm nữa, bình quân mỗi ngày bốn đến năm cái trứng gà, cậu cùng Tiểu Thành Đồ cũng ăn không hết, cho nên Cố Hi thích nhất là lấy trứng gà tặng người.

Trứng gà ở nông thôn, người bình thường cũng đều luyến tiếc ăn, đều cầm đi đổi lương thực, ở thành thị muốn mua trứng gà còn phải dùng phiếu đổi mới có thể mua được, cho nên người thành phố dù có tiền cũng chưa chắc mua được.

Giám đốc Đới thích loại người nói chuyện trực lại trực vãng như Cố Hi, thông minh lại ngay thẳng, hơn nữa cùng hắn cũng không có quan hệ cạnh tranh, kết giao bằng hữu được cũng là việc tốt. Bất quá trên miệng hắn vẫn nói là: "Huynh đệ, có chuyện gì ngươi liền nói, trứng gà này ngươi giữ lại cho chính mình ăn."

"Mấy cái trứng gà mà thôi, giữa bạn bè với nhau tính là cái gì? Nhà ta có sáu con gà mái, không thiếu nhất chính là trừng gà, vẫn là Đới đại ca không nghĩ tới việc kết giao bằng hữu với ta sao? Cũng không muốn giúp đỡ ta?" Cố Hi hỏi.

"Là huynh đệ ta liền không khách khí nữa vậy, ngươi có việc gì?" Giám đốc Đới cũng không làm ra vẻ.

Cố Hi muốn nhờ giám đốc Đới giúp đỡ một việc đối với giám đốc Đới thực dễ dàng: "Đới đại ca, công ty bách hóa của các ngươi có thùng giấy phế liệu hay không, ví dụ như hộp giày không cần nữa, linh tinh các loại cũng được."

"Thứ này nhưng thực ra là có, cũng không ít, chẳng qua ngươi cần cái này làm gì?" Giám đốc Đới hỏi. Tuy rằng nói hiện tại những thứ này cũng coi như là tài sản chung, nhưng giám đốc Đới vẫn có thể làm chủ xử lý chuyện này.

"Ta đây không phải đang làm chủ nhiệm tiểu học sao? Ta muốn dùng bìa cứng làm mấy bộ tấm thẻ viết chữ, chia cho bọn nhỏ, đặc biệt là các lớp dưới, dễ dàng cho bọn họ nhận biết chữ." Cố Hi giải thích.

"A nha, Lý tiểu ca, thật là chúc mừng ngươi a, về sau phải gọi ngươi là Lý lão sư rồi. Hành, loại chuyện nhỏ này ta có thể giúp đỡ, ngươi muốn nhiều hay ít thùng giấy, ta đều có." Giám đốc Đới sảng khoái nói.

Cố Hi mang theo một chồng thùng giấy loạn thất bát tao trở lại Lý gia thôn. Ở trên đường, thời điểm không ai chú ý, cậu liền đem vài thứ kia thu vào quầy hệ thống trữ vật.

Hiện tại vừa vặn mới qua bốn giờ một chút, trên đường cũng không có ai. Đương nhiên, ngày thường cũng không có ai. Cho nên có người khiêng xe đạp, mang theo một đứa nhỏ đi ở trên đường, liền phi thường hấp dẫn người nhìn.

Hơn nữa người này, buổi sáng hôm nay Cố Hi còn vừa gặp qua.

Đinh linh linh......

Cố Hi ấn vang chuông xe đạp.

Một lớn một nhỏ ở phía trước quay đầu.

"Lý lão sư........ Lý lão sư.........." Tiểu mập mạp nhiệt tình vẫy tay, sau khi Cố Hi dừng xe lại, tiểu mập mạp liền chạy tới, thực nhiệt tình ôm lấy chân cậu, "Lý lão sư, ta thực đáng thương, hai chân ta đi nhiều đến nỗi đều sắp đứt rồi."

Cố Hi nhướng mày, nhìn về phía Phạm Học Trí. Đem hắn từ trên xuống dưới đánh giá một lần. Bởi vì khiêng xe đạp, sơ mi trắng bị mồ hôi thấm ướt, phác họa ra cơ bắp tráng kiện của hắn.

Cơ bắp trên cánh tay của hắn thập phần xinh đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro