Chương 44 Người xuyên thư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm, thím Trần gõ vang cửa phòng cho khách.

Mấy ngày qua, Thẩm Niệm vẫn luôn ở phòng cho khách, kiên trì không dọn đến phòng ngủ chính, Cố Thừa Dịch đi theo cô ở phòng cho khách, bỏ giường lớn cùng đại phòng của mình.

Thím Trần theo thói quen gõ cửa phòng cho khách kêu hai người rời giường, Cố Thừa Dịch theo thói quen đồng hồ sinh học sau khi bà gõ cửa không lâu đáp lại.

Nhưng mà, hôm nay gõ cửa đã lâu cũng không có nghe được tiếng đáp lại.

Rõ ràng, mấy ngày hôm trước tiên sinh đều sẽ đáp một tiếng, như thế nào hôm nay…… Ngủ quên sao?

Không nên nha.

Tiên sinh cùng tiểu thư làm việc và nghỉ ngơi rất bình thường, ngủ sớm dậy sớm, giống dưỡng sinh của người già bọn họ và trung niên đâu.

Để ngừa vạn nhất, thím Trần lại gõ cửa một lần, vẫn là không có đáp lại, bà không quá yên tâm, “Tiên sinh, tiểu thư, tôi vào đây.”

Không có bất luận cái gì đáp lại.

Bà nôn nóng mà đẩy cửa phòng ra, hướng bên trong vừa thấy, giường đệm có dấu hiệu động qua, chỉ động một bên, trên giường một người cũng không có, áo ngủ gì đó cũng không có.

Thím Trần: “……” Nửa đêm biến mất?

Bà không xác định hai người có phải giống lần trước hay không đột phát muốn đổi phòng ngủ, hay là thức dậy sớm, nghĩ nghĩ, nhìn lại phòng ban đầu của Thừa Dịch gõ cửa, “Tiên sinh, tiểu thư, nên rời giường.”

Vẫn như cũ không có tiếng đáp lại.

Thím Trần có chút khẩn trương, đẩy cửa ra, nghênh diện chính là phòng khách.

Trên tay vịn sô pha treo một bộ áo ngủ của nữ, trên mặt đất lại ném một bộ áo ngủ của nam, còn có hai cái quần lót nam nữ vứt lung tung trên mặt đất.

Cảnh tượng này, thím Trần quá quen thuộc, rốt cuộc phần lớn quần áo trong biệt thự toàn bộ trải qua tay bà.

Thím Trần lén lút lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại, vẻ mặt mẹ già mỉm cười.

A nha, rốt cuộc đem được cây cải thìa chăm sóc hai tháng này ăn được.

Lần trước ăn cơm đậu đỏ, hôm nay nấu canh gà chúc mừng đi?

Tổ yến vẫn là nên ăn, táo đỏ cũng phải có, bổ huyết.

Thím Trần động tác không lớn, sợ quấy rầy bọn họ còn cố tình phóng nhẹ, Cố Thừa Dịch vẫn là tỉnh.

Khoảng thời gian dài dưỡng thành đồng hồ sinh học làm hắn tỉnh lại như cũ.

Thanh tỉnh trước tiên, hắn thấy rõ ràng hoàn cảnh nơi này, là phòng của hắn, không phải phòng cho khách, theo sát nhớ tới sự tình phát sinh tối hôm qua, cúi đầu nhìn người trong ngực.

Trong ngực Thẩm Niệm ngủ mặt phá lệ ngốc, mặt cô trời sinh mang theo cảm giác nhu nhược chọc người thương tiếc, so với người tối hôm qua nhiệt tình chủ động mời hắn tùy ý lấy chi phiếu, khác biệt không phải một chút hai chút.

Để cho hắn cao hứng chính là…… Cô vẫn là lần đầu tiên.

Thái kê mổ nhau (?) trải qua không thể nào hoàn mỹ, cũng may ngày sau còn có cơ hội cứu lại.

Cố Thừa Dịch không hề nghĩ nhiều, nhẹ nhàng mà nâng cánh tay gối đầu cho Thẩm Niệm lên, không kinh động cô bước xuống giường.

Hắn buổi sáng tinh thần gấp trăm lần đến phòng tập thể thao tập luyện một vòng trở về tắm rửa, sau khi thu thập tốt lại đi kêu mỗ heo lười đến nay vẫn ăn vạ trên giường không chịu rời giường.

“Thẩm Niệm, dậy đi.”

“Ngô……” Thẩm Niệm lưu luyến mà cọ cọ gối đầu mềm mại, đôi mắt còn không có mở, một tay sờ tủ đầu giường.

Nhìn thấy động tác của cô, hai mắt Cố Thừa Dịch nhìn hai bên tủ đầu giường, không thấy di động.

Hắn đi ra phòng ngủ, trong một góc sô pha tìm được di động không biết như thế nào rơi vào đi, nhét vào lòng bàn tay Thẩm Niệm, “Dậy đi.”

“Ân.” Thẩm Niệm mở màn hình nhìn thời gian, đứng dậy, chăn bông chảy xuống, bên trong cái gì cũng chưa mặc.

Hình ảnh nào đó hiện ra, giám đốc Thẩm sắc mặt một trận đen một trận hồng, nắm chăn bông đuổi người: “Anh trước đi ra ngoài!”

Buổi sáng sau đêm đầu tỉnh lại, Cố Thừa Dịch bị đuổi ra khỏi phòng của mình.

Quả nhiên, chuyện bạn gái thích làm nhất chính là: Rút X vô tình!

Ngày này, Thôi trợ lý giật mình phát hiện Thẩm Niệm luôn là như có như không bảo trì khoảng cách với Cố Thừa Dịch, hơn nữa giảm bớt số lần đi bộ, có thể không đi liền không đi, cơ bản chỉ ngồi trên ghế.

Càng giật mình chính là, Cố Thừa Dịch vốn nên có hành động thế nhưng cam chịu, không có một chút ý kiến, thời gian nghỉ trưa ở trong văn phòng ăn cơm nước xong cũng không hưởng thụ thế giới hai người.

Đây là cãi nhau?

Đừng a!

Lo lắng tâm tình cấp trên không tốt sẽ vô tội dính tai ương Thôi trợ lý lén lút nói với Thẩm Niệm: “Thẩm tiểu thư, ăn chút đồ ngọt tâm tình sẽ chuyển tốt, cô thích bánh kem vị dâu tây sao?”

Ân?

Thẩm Niệm ở nhớ lại nội dung tài liệu hôm nay, đột nhiên bị hỏi một câu như vậy, đầu óc hoàn toàn không phản ứng kịp, “Thực mau tan tầm liền về nhà ăn cơm, hiện tại ăn bánh kem, anh đói bụng sao?”

Không, tôi không đói bụng.

Thôi trợ lý: “Tôi cảm thấy cô đói bụng.”

Thẩm Niệm: “??” Tôi có đói bụng không anh có thể cảm thấy?

“Không có việc gì, tôi không đói bụng.”

Thôi trợ lý: “……” Cầu xin ngài đói đi!!!

Có lẽ là Thôi trợ lý oán niệm quá rõ, Thẩm Niệm cảm thấy có chút lãnh, ngẩng đầu thấy Thôi trợ lý tất cả khát vọng nhìn chằm chằm cô, thế nào cũng phải tự xuất tiền túi mời cô ăn bánh kem, “……”

“Kia, mua một cái bánh bé đi.”

“Lập tức, lập tức!” Thôi trợ lý túm chìa khóa xe, chạy trốn đặc biệt nhanh.

Hai mươi phút sau, Thôi trợ lý xách theo một cái hộp giấy ngăn nắp trở về, tươi cười mang theo nịnh nọt: “Thẩm tiểu thư, thời gian này, Cố tổng đại khái cũng đói bụng đi.”

Cho nên, phiền toái ngài chạy nhanh đưa vào, nhờ cơ hội ăn bánh kem hòa hảo đi!

Thẩm Niệm: “……” Tổng cảm thấy nơi nào không đúng lắm, nhưng lại không thể nói được.

Cô xách theo bánh kem gõ gõ cửa, Cố Thừa Dịch ngẩng đầu, thấy cô mang theo đồ tiến vào, có chút tò mò, “Em đói bụng?”

“Chính tôi cảm thấy không đói bụng.” Thẩm Niệm dở khóc dở cười, “Nhưng Thôi trợ lý thề son sắt cảm thấy tôi đói bụng, anh cũng đói bụng.”

Cố Thừa Dịch ước chừng biết Thôi trợ lý chơi xiếc gì, không có chọc thủng.

Thôi trợ lý mua một chiếc bánh kem dâu tây một chiếc bánh kem blueberry, hai người song song ngồi ở trên sô pha, Thẩm Niệm thực tự nhiên mà đem bánh kem dâu tây thoạt nhìn càng ngọt phân cho Cố Thừa Dịch, chính mình cầm blueberry.

Lại không nghĩ đến, Cố Thừa Dịch đem bánh kem dâu tây đẩy trở về, “Cái này ăn ngon.” Chính mình cầm blueberry, không cho phép Thẩm Niệm cự tuyệt, một cái muỗng sắn xuống.

Thẩm Niệm ăn một ngụm dâu tây bánh kem, ánh mắt sáng lên, “Ăn ngon!”

Cô thích loại lõi bánh kem mềm, bơ tinh tế phong phú, còn phải ngọt vừa phải.

Ngọt quá mức, ăn hai miếng liền chán ngấy, nhạt quá mức, ăn một miếng liền ném. Trên thị trường rất khó tìm thấy bánh kem hợp khẩu vị của cô, cho nên mấy năm nay cô rất ít ăn bánh kem.

Hưởng qua vị dâu tây, Thẩm Niệm tự nhiên mà nhìn về phía vị blueberry, “Cho tôi nếm một miếng.”

Từng có thân mật nhất tiếp xúc sau, nào đó yêu cầu nói được tương đương tự nhiên, không cần nghĩ nhiều là có thể xuất khẩu.

Đổi thành lúc trước, cô đại khái sẽ nói “Để tôi nếm một miếng thôi?” Hoặc là “Để tôi nếm một miếng đi a?”, Trong giọng nói mang theo tính không xác định thử, lo lắng bị cự tuyệt.

Chút biến hóa này bị Cố Thừa Dịch thu vào đáy mắt, trong mắt ẩn chứa ý cười cùng vừa lòng, tự mình sắn một muỗng.

Hắn muốn dùng quyền lợi của bạn trai độc nhất: Đút ăn.

Giám đốc Thẩm rất biết điều mà há mồm, sau khi ăn qua quyết đoán lắc đầu không hề muốn.

Blueberry bánh kem hơi chút chua, vẫn là bánh kem dâu tây hơi ngọt càng hợp khẩu vị, trên phương diện này, hai người bọn họ vẫn là có tiếng nói chung!

Có qua có lại, Cố Thừa Dịch đút một miếng, cô cũng phải đút trả lại.

Thẩm Niệm ăn dâu tây, sắn thật sự có kỹ xảo, xoa đi một chút bơ dính lên dâu tây, Cố Thừa Dịch một ngụm ăn xong, quyết định thưởng Thôi trợ lý thêm tiền lương!

Sau hôm nay, hai người lại dọn về phòng ban đầu.

Thẩm Niệm ngủ trên giường lớn, đồng thời lại không lo lắng về vấn đề ánh sáng, ngủ đều đã ngủ, còn sợ một chút nhỏ như vậy?

Bạn gái đối vấn đề này không để bụng, trực tiếp dẫn tới hằng ngày tần suất đụng vào rồi lau súng cướp cò tăng vọt.

Chuyện nam nữ 27 tuổi mới nếm thử, mỗi ngày đến giao học phí, thuận lý thành chương hàng đêm sênh ca.

Hôm nay là thứ bảy, Cố Thừa Dịch cùng Thẩm Niệm đi bên ngoài ăn lẩu.

Hai người vừa mới đi đến cửa ghế lô, còn chưa có bước vào, có người dơ tay chào hỏi: “Cố tổng.”

*Ghế lô: phòng riêng

Người tới đúng là Tần Ngọc Huân, người bên cạnh kéo tay hắn là Vệ Linh Tuyên.

Thẩm Niệm trợn tròn mắt, nam chủ cùng pháo hôi nữ xứng đến với nhau, nam xứng cùng nữ nhân không có lên sân khấu trong tiểu thuyết đến với nhau, cốt truyện hoàn toàn băng rồi a.

Vệ Linh Tuyên đoán không được nguyên nhân Thẩm Niệm kinh ngạc là biết rõ kịch bản, hay là do nhìn thấy người quen, hướng cô cười cười, không nói lời nào.

Hai nam nhân bớt chút thời gian hàn huyên.

Cố Thừa Dịch: “Vừa tới?”

Tần Ngọc Huân liếc mắt Thẩm Niệm, “Đúng vậy, không ngại, ngồi cùng nhau?”

Để ý, phi thường để ý!

Cố Thừa Dịch: “Mời.”

Bốn người ngồi một gian phòng, gọi một đống đồ ăn, bày đầy một bàn.

Ngồi trên bàn có người không quen, Thẩm Niệm cúi đầu ăn, không có ý định tham gia vào việc củaCố Thừa Dịch, chẳng sợ thân phận hiện tại của cô là bạn gái kiêm trợ lý.

Nhưng, Vệ Linh Tuyên thật vất vả có cơ hội bắt lấy cô, như thế nào sẽ buông tha dễ dàng?

Cố Thừa Dịch cùng Tần Ngọc Huân câu được câu không mà trò chuyện đề tài của bọn họ, Vệ Linh Tuyên nhìn Thẩm Niệm, “Đã lâu không gặp.”

Thẩm Niệm khách sáo hồi phục: “Đã lâu không gặp.”

Vệ Linh Tuyên nghĩ thử Thẩm Niệm là xuyên thư hay là trọng sinh, Tần Ngọc Huân không biết chuyện này, cho nên cô phải bí mật.

“Quen biết lâu như vậy, còn chưa có thêm WeChat đâu.” Chủ động đem mã QR WeChat đưa tới.

Thẩm Niệm chỉ phải quét mã QR thêm bạn tốt, lời mời nhanh chóng thông qua, rồi sau đó gửi tới một tin nhắn.

Vệ Linh Tuyên: 【《 Kiều thê giá trên trời: Mua một tặng một 》, xem qua sao? 】

“Lạch cạch”, Thẩm Niệm đánh rơi đũa.

Cố Thừa Dịch cùng Tần Ngọc Huân đồng thời quay đầu phòng đến ánh mắt nghi hoặc, Thẩm Niệm còn đang đắm chìm ở suy đoán khiếp sợ nào đó, Vệ Linh Tuyên hỗ trợ yểm trợ.

“Quần áo bị bắn vào rồi, chúng tôi đi toilet, các anh từ từ ăn.”

Thẩm Niệm phối hợp cùng Vệ Linh Tuyên rời ghế lô, đến toilet.

Trong lòng Cố Thừa Dịch tự hỏi quan hệ hai người các cô tốt đến trình độ này sao?

Tần Ngọc Huân nhớ tới chuyện lần trước bạn gái bảo hắn hỗ trợ điều tra Thẩm Niệm, như suy tư điếu gì.

Bên ngoài, Vệ Linh Tuyên cùng Thẩm Niệm cũng không có đi toilet, mà là một góc yên lặng, đi thẳng vào vấn đề.

Vệ Linh Tuyên: “Tiểu thuyết cô xem qua kia là lấy Cố Thừa Dịch Dịch cùng Tô Điểm là trugn tâm đi?”

Không cần giảo biện, phản ứng của Thẩm Niệm chứng minh hết thảy.

Thẩm Niệm cũng là bị việc còn có một người khác xuyên vào sách làm cho khiếp sợ, đột nhiên không kịp phòng ngừa hạ lộ ra sơ hở, lúc này sau khi tiếp thu sự thật cũng không nghĩ phủ nhận, rốt cuộc trên người cô phát sinh rất nhiều chuyện cùng cốt truyện cũ không trùng khớp, không cãi được.

“Đúng vậy.”

Thẩm Niệm là người xuyên thư, rất nhiều việc đều giải thích được, tỷ như về nước trước thời gian, cùng với nam nữ chủ càng lúc càng xa nhau.

Vệ Linh Tuyên: “Làm bẩn áo của cô chỉ là bởi vì rất nhiều việc tương đối kỳ quái, cùng trong trí nhớ của tôi không trùng khớp, sau khi biết liền giải thích được. Vì cô bị kinh hãi đến xin lỗi cô, nếu có chỗ nào cần hỗ trợ, không cần khách khí.”

Thẩm Niệm không có gì cần cô hỗ trợ, chính là…… Cô do dự mà hỏi: “Cô xem xong rồi sao?”

Vệ Linh Tuyên “Phốc” mà bật cười, “Cô chưa xem xong a.”

Thẩm Niệm phản ứng bất đắc dĩ cũng đủ làm Vệ Linh Tuyên biết được chân tướng, che miệng cười nửa ngày, khuyên nhủ: “Cô cũng đừng quá để ý cái gì cốt truyện không cốt truyện, băng thành như vậy sớm không cứu được, cô cùng hắn hảo hảo sinh hoạt là được.”

“Khụ.” Thẩm Niệm trộm mà nhìn hướng lúc các cô đi tới, hạ giọng hỏi, “Mẹ nam chủ thích ném chi phiếu sao?”

Tác giả có lời muốn nói: Thẩm Niệm: Cô cho rằng tôi để ý nữ chủ cùng cốt truyện? Không không không, tôi chỉ muốn biết mẹ bạn trai có phải hay không thích ném chi phiếu 【 xoa tay tay  】

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro