Chương 51 Que thử thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nghe Vệ Linh Tuyên kể lại, Thẩm Niệm xem như nghe minh bạch đến tột cùng chuyện là như thế nào.

Thì ra, ngày đó quán cà phê còn có một em gái thích Cố Thừa Dịch.

Em gái này vốn là đi quán cà phê hưởng thụ thời gian nhàn nhã sau giờ ngọ, ai ngờ nhìn thấy hiện trường giao dịch chi phiếu của mẹ chồng hào môn cùng con dâu, không ít người có tâm bát quái chú ý nhìn qua.

Theo sau, chờ Cố Thừa Dịch đã đến, tâm em gái kia giống như nước sôi trào, một phát không thể vãn hồi.

Em gái sau khi xem hoàn chỉnh hiện trường về nhà tâm tình kích động, đem sự tình hướng bằng hữu vòng một phát, Vệ Linh Tuyên tự nhiên sẽ biết.

Vệ Linh Tuyên nghĩ: Tiểu tỷ muội mặt trong mặt ngoài hoàn toàn không có nói gì, vẫn là đừng hỏi, lẳng lặng chờ đợi thời gian trôi qua, đem một tờ này bóc qua đi.

Ai ngờ chờ tới chờ đi, không thấy tiểu tỷ muội phát một chút tin tức, cô lo lắng Thẩm Niệm bị Cố Thừa Dịch lộng chết ở trên giường, đành phải lại đây hỏi một chút.

Thẩm Niệm: 【 Tỷ muội, nói tốt mang tôi chạy trốn, còn tính không? 】

Vệ Linh Tuyên: 【 Di, Cố tổng vô dụng như vậy sao, cư nhiên còn có thể làm cô xuống giường? 】

Thẩm Niệm: 【…… Tình tỷ muội, chấm hết. 】

Vệ Linh Tuyên: 【 Vốn dĩ chính là tình chị em plastic: ) 】

Thẩm Niệm: 【…………】

Vệ Linh Tuyên: 【 Ha ha không giỡn nữa, cô thật sự muốn chạy a? 】

Vệ Linh Tuyên: 【 Kia 3000 vạn đâu? 】

Thẩm Niệm: 【 Chi phiếu ở chỗ tôi, hắn đem toàn bộ tiền chuyển vào thẻ tôi. 】

Hậu Tư Phong nói 3000 vạn là phí vất vả của cô, Cố Thừa Dịch không có nuốt rớt số tiền này, làm một bảo bảo ngoan nghe lời mẹ, mua《 Ngự phu thủ tục 》《 Tình yêu bảy mươi hai thức 》, mặc kệ là tư liệu giấy hay là tư liệu điện ảnh, để cho cô bị bắt giải khóa không ít bất lương khụ khụ.

Vệ Linh Tuyên: 【 Có 3000 vạn, không hảo hảo sinh hoạt, cô còn muốn chạy a? 】

Thấy vậy, Thẩm Niệm do dự.

Trước khi mẹ nam chủ đưa chi phiếu, cô tự nhận giữa nam nhân cùng chi phiếu 100% sẽ chọn chi phiếu, lý do đương nhiên là: Thời gian cùng Cố Thừa Dịch kết giao không dài, tầm quan trọng của hắn so ra kém chi phiếu, càng đừng nói chi phiếu giá trị 3000 vạn.

Nhưng là ngày đó ở quán cà phê, Cố Thừa Dịch rõ ràng chính tai nghe được cô vì 3000 vạn vứt bỏ hắn, hơn nữa chín năm trước nguyên chủ kia một lần, năm tháng trước cô vì 300 vạn kia một lần, đây là lần thứ ba.

Dù vậy, Cố Thừa Dịch cũng chính là hung hăng mà hôn cô, ôm cô.

Trừ bỏ bức bách cô thức đêm vận động, nên cấp quần áo hàng hiệu, trang sức, túi xách, thậm chí sau khi có 3000 vạn, mỗi tháng tiền lương trợ lý tổng tài tập đoàn Cố Thị vẫn là sẽ đúng giờ chuyển vào thẻ.

Như thế đủ loại, tính toán lên, Thẩm Niệm trong lòng liền hư.

Cô không phải người không biết tốt xấu, nhiều việc nhìn xuống, nam chủ đối với cô thật sự là một bạn trai xứng chức, cô lại vứt bỏ hắn chạy loạn liền có chút quá mức.

Vệ Linh Tuyên ước chừng biết cô suy nghĩ cái gì, phát tới tin tức là phân tích khách quan.

Vệ Linh Tuyên: 【 Từ góc độ người xem tới xem, Cố Thừa Dịch đối với cô thật sự rất tốt. 】

Vệ Linh Tuyên: 【 Cô hiện tại có nam nhân có chi phiếu có, nên có đều có, cơ bản sinh hoạt có bảo đảm. 】

Vệ Linh Tuyên: 【 Trên điều kiện sinh hoạt cơ sở nhất, vì cái gì không suy xét làm mình càng tốt hơn một chút? 】

Vệ Linh Tuyên: 【 Vứt bỏ tư duy cũ, nhảy ra giả thiết dàn giáo, chỉ nhìn một cách đơn thuần hắn đối với cô tốt, chẳng lẽ không đáng để cô nghiêm túc mà nói một lần không chia tay luyến ái? 】

Thẩm Niệm hoài nghi tiểu tỷ muội bị nam chủ thu mua, cư nhiên phân tích đúng chỗ như thế, còn đáng chết có đạo lý như vậy!

Làm người không cấm vì lời này dao động.

Vệ Linh Tuyên: 【 Yên tâm, tôi vẫn còn đứng ở bên cô, không có bị thu mua. 】

Vệ Linh Tuyên: 【 Nhưng, vấn đề là, rời khỏi hắn, cô có thể tìm được một nam nhân so với hắn càng soái so với hắn càng có tiền so với hắn đối với cô càng tốt hơn sao? 】

Thẩm Niệm: 【… 】

Vệ Linh Tuyên: 【 Đúng vậy, cô và tôi đều không thể bảo đảm. 】

Ai cũng không thể bảo đảm Thẩm Niệm sau khi dùng hết thủ đoạn chạy trốn, có gặp được một nam nhân các phương diện điều kiện so với Cố Thừa Dịch càng tốt hơn không.

Mối tình đầu luôn là đặc biệt, có được ký ức khắc sâu, địa vị đặc thù.

Lúc trước yêu là một nam nhân các phương diện xuất sắc như vậy, lúc sau gặp được nam nhân khác đều sẽ cầm lòng không đậu mà bị cầm đi so sánh, sau đó…… Đối lập đến cực kỳ tàn ác, cô độc cả đời.

Sinh mệnh từng có một nam nhân nguyện ý sủng cô nhường cô yêu cô như vậy, ai còn sẽ nguyện ý tạm chấp nhận?

Ít nhất, Vệ Linh Tuyên không muốn.

Cho nên, trên miệng cô luôn nói vô số lần đổi thành cô cũng muốn chọn chi phiếu rời khỏi Tần Ngọc Huân, trong hiện thực một lần cũng chưa làm qua.

Ở thời điểm sau khi Thẩm Niệm sắp làm ra lựa chọn như vậy, còn trái lại khuyên bảo cô.

Chạy, hay là không chạy?

Vấn đề này Thẩm Niệm tự hỏi hồi lâu, không có đáp án.

Chạy có chỗ tốt của chạy, sau khi rời đi có được càng nhiều tự do, muốn làm gì liền làm đó, đồng thời không thể tưởng tượng được hậu quả gánh vác sau khi bị Cố Thừa Dịch tóm trở về. Đến lúc đó, trình độ trừng phạt tuyệt đối chính là không ngừng thức đêm vận động.

Không chạy có chỗ tốt của không chạy, nam nhân cùng chi phiếu đều có, hơn nữa vẫn là một tấm chi phiếu trường kỳ, thời hạn có hiệu lực là thẳng đến trước khi Cố Thừa Dịch nhàm chán.

Lựa chọn luôn gian nan, Thẩm Niệm do dự mà do dự, bị bắt đưa ra lựa chọn.

—— Dì cả chỉ biết đến trễ cũng không vắng họp, chính thức vắng họp. (haha là chờ mãi k thấy đèn đỏ xuất hiện đóa.)

Cô có dự cảm không tốt, vẫn ôm ấp tâm lý may mắn “Có lẽ là bởi vì sinh hoạt ban đêm hài hòa quá mức dẫn tới trong cơ thể kích thích tố phân bố thất hành, hoặc là công tác vất vả, bà dì lúc này mới không chuẩn”, lại đợi một tuần.

Hốt hoảng đợi một tuần, dì vẫn là không có tới.

Sau khi tan tầm, khi Maybach trở về biệt thự đi qua tiệm thuốc, Thẩm Niệm hô dừng.

Tài xế dừng xe ở ven đường, dừng lại vị trí cách tiệm thuốc không xa.

Cố Thừa Dịch mơ hồ có chút dự cảm, “Anh đi cùng em.”

Thẩm Niệm bởi vì trong lòng suy đoán có chút mờ mịt, gật gật đầu, hai người xuống xe, vào tiệm thuốc, thẳng đến quầy.

Nữ quầy viên liếc mắt một cái Cố Thừa Dịch, tươi cười đầy mặt, “Muốn mua cái gì?”

“…… Que thử thai ở đâu?” Thẩm Niệm thanh âm thực nhẹ, hơi xấu hổ.

Nữ quầy viên nháy mắt đã hiểu, dẫn đường phía trước, tiệm thuốc có hai loại que thử thai cùng giấy thử, Thẩm Niệm lần đầu hư hư thực thực mang thai không biết mua cái gì tốt, Cố Thừa Dịch càng không biết.

“Que thử thai cùng giấy thử đều có thể, que thử thai khi sử dụng càng tiện hơn một ít, mua cái này tương đối nhiều.” Nữ quầy viên hảo tâm kiến nghị.

Thẩm Niệm nhìn vài lần, tùy tay lấy một cái quay đầu liền đi, lúc trước còn cảm thấy Cố Thừa Dịch cùng cô tiến vào sẽ càng có một chút dũng khí, hiện tại sao…… Ha hả, bạn trai bồi mua que thử thai, quả thực xấu hổ!

Thẩm Niệm đi rất nhanh, nữ quầy viên trở về lấy tiền, cuối cùng dừng ở Cố Thừa Dịch chớp chớp mắt, cầm hai cái que thử thai khác nhau.

Trở lại trước quầy, Thẩm Niệm lấy tiền mặt tính tiền, Cố Thừa Dịch đem hai cái trong tay cầm thả lên.

Nữ quầy viên lưu loát xoát mã vạch, Thẩm Niệm tính xong tiền chạy nhanh chạy lấy người.

Trở lại trên xe, mặt cô còn có chút nóng, chờ nhìn thấy Cố Thừa Dịch nghiêm túc đầy mặt nhìn chằm chằm hướng dẫn sử dụng que thử thai, nhiệt độ tràn ngập cả khuôn mặt.

“Anh làm gì!” Thẩm Niệm liếc mắt tài xế, chạy nhanh ấn tay Cố Thừa Dịch xuống.

Cố Thừa Dịch: “Xem hướng dẫn.”

Đây vừa là đứa nhỏ đầu tiên của hắn, cũng là đứa nhỏ đầu tiên của hai người bọn họ, đương nhiên phải cẩn thận đọc, bảo đảm không làm lỗi.

Thái độ là thực nghiêm cẩn, tốt đẹp, nhưng là phiền toái anh nhìn xem thời gian cùng địa điểm hiện tại ổn sao?!

Thẩm Niệm xấu hổ và giận dữ không thôi.

Bạn gái bực đến liền kém nhào lên tới cắn hắn, Cố Thừa Dịch tiếc nuối mà buông bản hướng dẫn sử dụng que thử thai vừa mới nghiên cứu được một nửa xuống, đem người ôm nhập trong ngực.

Tiến độ trước mắt còn tính tốt đẹp, nếu Thẩm Niệm có thể thuận lợi mang thai, vậy không cô phụ nỗ lực của hắn mỗi ngày mỗi đêm.

Cố tổng tài đôi mắt thật sâu.

Mọi việc có một có hai liền có ba, sớm tại vài tháng trước hắn đã đoán được Thẩm Niệm khả năng sẽ đưa ra lựa chọn, cho nên sau khi ở hiện trường bắt lấy Thẩm Niệm bởi vì 3000 vạn rời khỏi hắn, hắn đưa ra một cái lựa chọn.

Em không phải không có người nhà không có ràng buộc quay lại như gió không bị trói buộc sao? Vậy chế tạo ra một người nhà tới.

Hắn phân lượng không đủ, hơn nữa một đứa nhỏ có quan hệ huyết thống của hai người bọn họ thế nào?

Nếu còn chưa đủ, liền tạo hai đứa!

Lấy tập đoàn Cố Thị cùng tài sản cá nhân của hắn tới xem, đừng nói hai đứa, chính là nuôi hai mươi đứa đều nhẹ nhàng.

Trong nháy mắt kia, lông tơ sau lưng Thẩm Niệm dựng thẳng, cảm thấy có ai đang tính kế cô.

Trở lại biệt thự, Thẩm Niệm mang theo ba cái que thử thai vừa mới mua trở về trốn vào toilet.

Rất nhiều người nói que thử thai tốt nhất dùng nước tiểu tới kiểm tra đo lường, bởi vì que thử thai kiểm tra đo lường mang thai cùng không quan trọng chỉ tiêu là nhau thai trung sở phân bố đặc dị kích thích tố sinh dục HCG, lúc đầu mang thai hàm lượng HCG trong nước tiểu ít, không cần nước tiểu kiểm tra đo lường khả năng sẽ không chuẩn. (Thôi đoạn này lướt qua đi chứ hơi lú)

Không do dự, Thẩm Niệm mở ra một cây, dựa theo bản hướng dẫn tiến hành.

Một vạch! Không có thai!

Thấy rõ kết quả trên que thử thai, Thẩm Niệm trong lòng nhẹ nhàng thở ra, đồng thời lại cảm thấy có điểm tiếc nuối.

Rất nhiều nhân tố dẫn đến chậm dì cả, trước khi kiểm tra đo lường cô cũng kỳ vọng không mang thai, sau khi kết quả thật sự ra, thế nhưng lại tiếc nuối.

Vì cái gì?

Chẳng lẽ, vẫn là hy vọng có một tiểu bảo bảo sao?

Thẩm Niệm ngơ ngác mà ngồi ở trên bồn cầu, biểu tình trống vắng.

Không biết qua bao lâu, “Thịch thịch thịch”, cửa toilet bị gõ vang.

Không nghe tiếng đáp lại, Cố Thừa Dịch đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy phản ứng Thẩm Niệm thất thần khẽ nhíu mày, lại nhìn thấy lòng bàn tay cô một vạch tơ hồng que thử thai, lấy hướng dẫn sử dụng ra xem liền biết kết quả.

Không có mang thai, không phải không tiếc nuối, nhưng……

Cố Thừa Dịch từ trong tay Thẩm Niệm nhận que thử thai cùng hướng dẫn sử dụng ném vào thùng rác.

“Đi ăn cơm đi.”

Hai người trầm mặc ăn cơm chiều, tắm rửa xong, nằm lên giường, đối diện không nói gì.

Thẩm Niệm trong lòng buồn bã nói không nên lời, khổ sở có một chút, thất vọng có một chút, càng nhiều, thế nhưng là đối với bảo bảo không đến kia chờ mong.

“Cố Thừa Dịch.”

“Ân.”

“Anh thích bảo bảo sao?”

“Của hai chúng ta, liền thích.”

“Thích con trai, hay là con gái?”

“Của hai chúng ta, đều thích.”

Thẩm Niệm không rõ hắn nói là xuất phát từ bản năng cầu sinh quấy phá, hoặc là thiệt tình, theo bản năng sờ sờ bụng bằng phẳng của mình.

Hơn nửa ngày, rốt cuộc mở miệng, “Trước khi kiểm tra đo lượng, em không vọng sẽ có.”

Cố Thừa Dịch không có sinh khí, lẳng lặng mà nghe cô nói.

“Em cảm thấy em còn trẻ, chưa đến 30 tuổi, còn có rất nhiều ngày độc thân không bị trói buộc có thể trải qua, em chưa có chuẩn bị tốt làm một người mẹ, chưa có chuẩn bị tốt vất vả mang thai suốt mười tháng, chưa có chuẩn bị tốt từ đây em sinh mệnh muốn nhiều ra một đứa bé, đến thằng bé hoặc là con bé từ bé một chút như vậy nuôi đến lớn như vậy.” Thẩm Niệm so đo ngón tay lớn nhỏ, lại bắt tay đưa tới đỉnh đầu Cố Thừa Dịch so đo thân hắn cao.

“Em sợ hãi từ đây phụ trách đối với cuộc sống người khác, bởi vì em cảm thấy em rất có thể không có biện pháp chiếu cố tốt nó, dưỡng dục tốt nó, sợ hãi gánh vác trách nhiệm to lớn nặng nề như vậy.”

“Có anh.” Cố Thừa Dịch nắm lấy tay Thẩm Niệm, gắt gao, truyền lại cho cô dũng khí.

“Nhưng là sau khi có kết quả kiểm tra đo lường, em phát giác em cư nhiên có điểm thất vọng.” Thẩm Niệm hốc mắt ê ẩm, nhịn không được tiến vào trong ngực Cố Thừa Dịch, ôm ở trong lòng hắn hắn rầu rĩ nói, “Em mới biết được, mặc kệ em có hay không chuẩn bị sẵn sàng, Em còn là rất thích bảo bảo.”

Giờ khắc này, Cố Thừa Dịch tâm bỗng nhiên liền định rồi.

Mặc kệ Thẩm Niệm lúc trước đưa ra lựa chọn là gì, cô không bài xích vì hắn sinh hài tử, thậm chí trực tiếp nói cho hắn: Cô thích, muốn bảo bảo của hai người bọn họ.

Hắn nói không nên lời an ủi gì, bởi vì bản thân hắn cũng rất thất vọng, đồng cảm như bản thân mình cũng bị mà biết không có ngôn ngữ nào có thể có an ủi hiệu quả.

“Em thích hài tử, chúng ta có thể tiếp tục nỗ lực, tranh thủ để hắn đến sớm một chút.”

Thẩm Niệm: “……” Tích góp thất vọng cùng khổ sở đều bị một câu như vậy đá bay.

Nam chủ trong đầu của anh chỉ có X sao?

Nói tốt nhân thiết bá đạo tổng tài, anh biết anh OOC (thoát khỏi thiết lập nhân vật, thoát vai) đã bao lâu sao?

Tức giận mà nắm tay hắn lên cắn một ngụm, cắn cũng không nặng.

Cắn xong rồi, Thẩm Niệm trừng hắn: “Muốn bảo bảo anh có phần, thật sự có, cho em nghiêm túc kiếm tiền dưỡng gia!”

Cố Thừa Dịch bật cười, ở trên mu bàn tay cô nhẹ nhàng hôn một cái, “Tuân mệnh, phu nhân.”

Tác giả có lời muốn nói: Tôi, tác giả, không đi con đường tầm thường!

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro