CHƯƠNG 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Tịch Cố Niên - Xuyên thành bệnh mỹ nhân sư tôn sau đồ đệ trọng sinh

Sương tuyết đầy trời, lạnh lẽo đến xương.

Kiếm ngân vang âm thanh như phá băng , hàn quang chợt loé , toàn thân trường kiếm nhẹ nhàng đâm xuyên qua ngực Thẩm Vi Tuyết , áo khoác bạch nhung bị kiếm đâm xuyên rách toát ra

Máu tươi theo mũi kiếm trượt xuống , lúc đến mũi kiếm liền bị đông lạnh thành hạt châu đỏ thẫm, lụp bụp lăn xuống ở trên nền tuyết.

Giống như hạt giống tương tư rơi đầy đất

Thẩm Vi Tuyết hàng mi dài run run, đau đến nói không ra lời.

Y gắt gao cắn môi , một tay bắt lấy mũi kiếm , cả người co rút , tiếng thở dốc tràn ra qua từng kẻ răng , rách nát lại thống khổ

Cùng y cùng run rẩy chính là trường kiếm Phù Bạch.

Trường kiếm sớm đã sinh ra linh thức nhưng bây giờ lại bị bắt phải giết chủ , lúc này Phù Bạch đang điên cuồng run rẩy , kiếm ngân vang lạnh run , trên thân kiếm dần dần xuất hiện những vết rạn

Ngay lúc sau , nó đột nhiên vỡ vụn , hoá thành tro bụi , tiêu tán vô tung

Chỉ còn sót lại một chuôi kiếm bạch ngọc , bị nam nhân huyền y nắm trong tay

" Sư tôn " nam nhân huyền y cúi đầu thưởng thức chuôi kiếm trong tay . Trên kia vốn là nơi treo một cái kiếm tuệ , lúc này lại trống rỗng , đáy mắt hắn thoáng hiện lên một tia mất mác mê mang

Bất quá tia mê mang này nhanh chóng biến mất , rất nhanh nam nhân huyền y liền ném chuôi kiếm vô dụng trên nền tuyết , ngữ khí bằng phẳng hỏi " Đau không"

Trường kiếm đã vỡ , Thẩm Vi Tuyết không còn chống đỡ được nữa vô lực uể oải ngã khụy xuống làm ảnh hưởng đến miệng vết thương, từng trận đau nhức lại kéo đến

Y gian nan ngẩn đầu , muốn nhìn thử xem trước mặt là tên ngu ngốc nào , tàn nhẫn " thọc " người một nhát như vậy rồi còn đứng hỏi có đau hay không!?

Nhưng do mất máu quá nhiều làm đầu óc y choáng váng , trước mắt y bỗng mơ hồ , y chỉ có thể mông lung nhìn thấy một bóng người đen thui lạnh nhạt đứng trước mặt

Thờ ơ với bộ dáng chật vật của y

Không , nam nhân huyền y tiến tới

Hắn tiến tới  , mũi chân nhẹ điểm , linh lực cường đại lập tức xuyên thấu tuyết địa

Băng tuyết dày nặng đồng loạt đình trệ , Thẩm Vi Tuyết chỉ cảm thấy lực đỡ dưới chân không còn , chợt ngã xuống Hàn Trì bị lớp băng che giấu bên trong

Tứ chi nặng như đeo chì khó có thể nhúc nhích được , y nhanh chóng bị dòng nước bao phủ đem cái lạnh ăn mòn vào tận xương tủy  , khoang mũi, cổ họng dần dần tràn ngập vị rỉ sắt

Là tư vị cái chết gần kề

Có lẽ là hiện tượng " hồi quang phản chiếu " , Thẩm Vi Tuyết đầu óc mờ ảo mơ màng , tầm mắt bỗng nhiên trở nên rõ ràng hơn

Chớp mắt vài cái , y nhìn thấy dung mạo của nam nhân huyền y đứng trên bờ

Nam nhân kia lạnh lùng khoanh tay mà đứng , hắn nhân dạng bất phàm , tuấn mỹ vô song , đôi mắt nhuộm một màu âm trầm u ám , không mang theo bất kỳ cảm tình gì , bình tĩnh đứng đó nhìn Thẩm Vi Tuyết không ngừng chìm xuống

Thẩm Vi Tuyết bỗng hoảng hốt , dường như mơ hồ nghe thấy hắn ở trên bờ nhẹ nhàng bâng quơ nói : " Hôm nay coi như là đồ đệ báo ơn dưỡng dục , cho sư tôn một cái giải thoát đi "

……
Giải thoát cái quỷ!

Đừng cho y biết cái tên khốn kiếp này là ai!

Ở ác mộng đau đến chết lặng, Thẩm Vi Tuyết đột nhiên bừng tỉnh.

[ Phòng trường hợp khó hiểu : Thẩm Vi Tuyết chỉ nằm mơ , từ đoạn sau là thực tại ]

Vị rỉ sắt vẫn còn quanh quẩn ở đầu lưỡi , y cả người rét run hô hấp khó khăn , phảng phất giống như gâm trong nước đá....Từ từ?

Thẩm Vi Tuyết giãy dụa thoát ra khỏi nước , khi ngoi lên khỏi mặt nước cả người đều sắp hít thở không thông

Y miễn cưỡng bám lấy cạnh ao , hơi hơi nhắm hai mắt thở dốc , sắc mặt kia so với mặt hồ băng còn muốn tái nhợt hơn vài phần

Nước ao dư thừa linh khí đạo đạo như băng nhận , thay da hoán cốt , xuyên thân mà qua

Thẩm Vi Tuyết không dám ở lâu , chỉ ngừng trong một cái chớp mắt , tay chân cùng cử động , chật vật mà từ trong hồ bò lên , ngã ngồi bên bờ hồ

Hàn ý như dòng nước thấm tận vào xương cốt , trong chốc lát khó có thể tiêu tán

Thẩm Vi Tuyết chịu đựng cơn đau , nhìn quanh bốn phía , trong lòng thầm nghĩ đây chỉ là ác mộng thôi , mặc dù có hơi quá nhưng....Y sợ không thoát ra được

Thẩm Vi Tuyết nhìn hồ nước đầy hàn khí trước mặt , phút chốc sững sốt

Một lát sau y kinh ngạc mà chớp chớp mắt.

Cái ao này nhìn thế nào đều cảm thấy vừa xa lạ mà lại vừa quen thuộc?

Xa lạ là xa lạ chỗ y chưa từng tới nơi này

Quen thuộc là quen thuộc ở....Y tối hôm qua vừa đọc xong một bộ truyện tiên hiệp văn , trong truyện cũng có một cái Hàn Trì y như vậy!

Thẩm Vi Tuyết cả kinh hít một hơi sâu , không lưu ý , hàn ý theo khoang mũi xông thẳng vào tim phổi , sặc đến y kịch liệt ho khan

Cổ họng giống như nuốt phải lưỡi dao , y nghiêng đầu khụ ra một búng máu , một cái ý niệm vớ vẫn nổi lên trong đầu...

Có khả năng y không phải nằm mơ , mà là.....Xuyên thư.

Đại khái là xuyên không vào một pháo hôi

Thật là muốn mạng.

Thẩm Vi Tuyết gian nan mà lục lọi lại cốt truyện trong đầu

Đó là " Bổn nam chủ thăng cấp trong tiên hiệp văn " , kịch bản cổ xưa nhàm chán , vai chính là thiết lập tiêu chuẩn của nhân vật nam chính bi thảm nghịch tập cường đại

Gần trăm vạn tình tiết cẩu huyết chỉ cần dùng mấy trăm từ là có thể nói hết

Nam chính Vân Mộ Quy từ nhỏ cơ khổ lưu lạc , mười lăm tuổi thì được tiên đạo đệ nhất kiếm Vi Tuyết Tiên Quân nhặt về Lăng Vân Tông thu làm đồ đệ

Nhân yêu hai tộc đối lập đã lâu , bán yêu thân phận thấp kém , cả hai tộc đều không chấp nhận , khinh bỉ sự tồn tại này

Hắn vốn tưởng rằng từ đây có thể có nhà để an thân . Ai ngờ không bao lâu sau, hắn bị đồng môn mưu hại , bại lộ thân phận bán yêu

Vi Tuyết Tiên Quân không hề xem hắn là đồ đệ , những người khác xem hắn như dị loại , công kích tập thể, luôn tìm mọi cách làm khó dễ hắn

Vân Mộ Quy thực lực không đủ, bị không ít tra tấn.

Nhưng hắn đều nhịn , từng ngày hèn mọn hi vọng , sau này trở nên cường đại hơn được sư tôn chấp nhận

Thẳng đến lần nọ hắn đi rèn luyện trở về bị trọng thương , không ngăn được huyết mạch yêu tộc  , suýt nữa trước mặt mọi người hoá yêu , lộ ra nguyên hình

Vi Tuyết Tiên Quân nhanh nhẹn mà đến, không nói một lời đem hắn mang đi

Về đến bên Thái Thanh Trì , Vi Tuyết Tiên Quân thờ ơ lạnh nhạt nhìn hắn ở trong nước thống khổ chìm nổi , linh mạch bị nước trong ao nghiêm nghị phong bế tất cả linh khí

Chờ hắn cố gắng giãy dụa rốt cuộc lên được bờ , trường kiếm Phù Bạch lập tức ra khỏi vỏ

" Bán yêu huyết mạch đê tiện vô cùng , ngươi sớm không nên tồn tại trên thế gian này " Vi Tuyết Tiên Quân động tác vừa chuyển , đem trường kiếm xuyên thấu lồng ngực thiếu niên thu hồi , hờ hững nói " Hôm nay coi như vi sư thanh lý môn hộ , cũng coi như là cho ngươi một cái giải thoát đi "

Đệt!

Thẩm Vi Tuyết thiếu chút nữa lên tăng xông

Y chịu đựng xúc động muốn quăng điện thoại , vội vàng lướt đến kết cục phía sau

Quả nhiên.

Vai nam chính Vân Mộ Quy , linh mạch tổn hại lúc bị nhất kiếm xuyên tim vẫn chưa chết , cuối cùng không phụ sự mong đợi của mọi người mà hắc hoá nhập ma

Thành chúng tiên tu ai nghe đến tên cũng phải khiếp sợ

Mà Vi Tuyết Tiên Quân dần dần mờ nhạt trong biển người rồi , y thăng giai độ kiếp thất bại , linh mạch đều tổn hại , từ đây dừng bước với con đường tu tiên 

Ngày nọ còn đụng trúng đồ đệ năm xưa

vì thế lịch sử tái diễn

chỉ là lúc này hai vai chính đổi vị trí một chút

Cũng chính là lúc vừa rồi , cảnh tượng trong ác mộng mà Thẩm Vi Tuyết gặp

Nhớ lại cảnh nam nhân huyền y đôi mắt âm trầm lạnh băng , Thẩm Vi Tuyết không tự chủ được rùng mình một cái

Kỳ thật khi nhìn đến đoạn Vi Tuyết Tiên Quân lên sân khấu , trong đầu Thẩm Vi Tuyết liền loảng xoảng văng ra bốn chữ cái to " Xuyên thư báo động  "

Có bao nhiêu truyện xuyên thư nguyên nhân chính là cùng tên với nhân vật!

Bất quá y vẫn không tin có chuyện đột nhiên xuyên không này mà tiếp tục đọc tiếp , lý do rất đơn giản , một là y muốn biết kết cục của Vi Tuyết Tiên Quân , hai là y cảm thấy vai chính còn rất khiến người khác đau lòng

Tiểu thiếu niên an tĩnh ngoan ngoãn lại thông minh , nhìn một cái liền khiến cho người khác muốn sờ đầu , muốn bảo hộ

Đáng tiếc tiểu nam chính đáng yêu như vậy , cuối cùng vẫn là bị kịch bản cẩu huyết biến thành hắc tâm can đại vai ác
……
Hồi ức xong, Thẩm Vi Tuyết che lại ngực, cảm thấy tâm rất đau.

Không biết là bị đông lạnh , bị cốt truyện ảnh hưởng  hay là di chứng của ác mộng kia

Cả người ướt dầm dề, cực kỳ khó chịu.

Thẩm Vi Tuyết tìm kiếm trong ký ức hỗn loạn của nguyên thân , thử điều khiển tàn lưu linh lực không còn nhiều trong cơ thể , hơn nửa ngày miễn cưỡng làm khô tóc cùng quần áo , chậm rãi điều chỉnh lại hơi thở , lung lay mà đứng dậy

Nếu còn tiếp tục ở lại đây , chắc mình sẽ biến thành khối băng mất

Y từ ngọn cây đóng băng bên cạnh gỡ xuống áo khoác bạch nhung của nguyên thân , nghiêng ngã lảo đảo mà đi ra kết giới

Cách chỉ có vài bước mà khác nhau như trời với đất

Dương quang cực nóng che trời lấp đất mà đến , xua tan hàn ý đầy người

Thẩm Vi Tuyết gần như tham lam mà cảm thụ một hồi ánh mặt trời, mới run run rẩy rẩy mà phủ thêm áo khoác, hoãn quá khẩu khí, bắt đầu phát hiện không đúng.
…… Từ từ.

Thân thể này như thế nào lại suy yếu như vậy....Chẳng lẽ Vi Tuyết Tiên Quân đã độ kiếp thất bại linh mạch đều bị phế đi?

Không phải Vân Mộ Quy rời khỏi Lăng Vân Tông , sau đó nhập ma mới phát sinh cốt truyện này sao?

Mới xuyên qua, Thẩm Vi Tuyết còn chưa dung nhập hoàn toàn ký ức của nguyên thân , cũng không biết cốt truyện đã đi đến đâu

Y chỉ có thể xác định chính mình xuyên thành Vi Tuyết Tiên Quân.

Thái Thanh Trì thuộc sở hữu của Vi Tuyết Tiên Quân ở Thiên Thu Phong , người bình thường không thể dễ dàng tới

Trong cốt truyện gốc cũng có nói qua , Vi Tuyết Tiên Quân linh mạch đều bị phế , một đoạn thời gian rất dài về sau đều là dựa vào Thái Thanh Trì để kéo dài mạng sống

Chẳng lẽ đoạn cốt truyện "thọc" đồ đệ đã đi xong rồi?

Thẩm Vi Tuyết trong lòng trầm xuống , cảm thấy xuyên thư vào thời điểm này không khỏi có chút quá.....nát

Bất quá từ trước tới nay y khá lạc quan , không đến tuyệt cảnh liền sẽ không tuyệt vọng , mặc kệ nguyên thân lúc trước có "thọc" hay không "thọc" đồ đệ , chỉ cần Vân Mộ Quy không đến trước mặt y , lấy kiếm muốn giết y....

Y liền còn có thể cứu chữa.

Thẩm Vi Tuyết bình ổn tâm tình , đang chuẩn bị theo ký ức tìm chỗ nghỉ ngơi một chút, chân mới vừa nhấc lên , loạt âm thanh kinh hoảng " Quân thượng " từ xa vọng tới , rơi vào trong tai

Trong chớp mắt, một bóng người bay nhanh mà đáp xuống trước mặt y, thình thịch một tiếng quỳ một gối.

Thẩm Vi Tuyết hoảng sợ thu hồi chân còn suýt chút nữa tự dẫm lên chân còn lại của chính mình

" Quân thượng!"

Thiếu niên mặc y phục thống nhất của Lăng Vân Tông sắc mặt kinh hoảng mà hành lễ , thở cũng không xong , vội vàng nói : " Vân yêu......Vân Mộ Quy sư huynh sắp bị đánh chết!"

Hắn nghĩ tới cái gì đó rồi bật thốt lên , bỗng nhiên thay đổi xưng hô , âm thanh "sư huynh" kêu lên thật sự cứng đờ

Bất quá Thẩm Vi Tuyết không chú ý tới điểm này , y nghe thấy tên Vân Mộ Quy , thần kinh chợt căng thẳng , ngay sau đó lại nghe thấy chữ " chết" , nhất thời giật mình một cái , theo bản năng hỏi " Cái gì?"

Tiểu đệ tử thấy y không phát hiện mình lỡ lời , hơi hơi thở phào nhẹ nhỏm , nhanh miệng nói : " Vân Mộ Quy sư huynh rèn luyện đã trở lại , bị trọng thương , lại cùng người khác đánh nhau rồi"

ba mươi phút sau , chỗ sơn môn

Thẩm Vi Tuyết bước chân loạng choạng từ Truyền Tống Trận đi ra , có một lát hoảng hốt

Y quay đầu đôi mắt khôi phục lại bình tĩnh nhìn Truyền Tống Trận , trong lòng âm thầm đem nó chém thành mười tám mảnh

Còn tưởng rằng Truyền Tống Trận cũng giống như trong game , hào quang chợt lóe một chút liền truyền đi đâu cũng được , ai ngờ nguyên lai giống như đi nhảy lầu , là cái loại xoay tròn đến mức chóng mặt!

Y không hề phòng bị mà tiến trận , suýt chút nữa ngất xỉu tại chỗ

Thẩm Vi Tuyết tim đập dồn dập , hít sâu ba cái hoà hoãn hơi thở, nhíu mi hỏi : " Người đâu?"

Vừa rồi lúc nghe tiểu đệ tử nói Vân Mộ Quy sắp bị đánh chết , y trong lòng vô cớ căng thẳng , trở nên khẩn trương

Y cơ hồ không cần nghĩ ngợi mà lập tức  Truyền Tống , cũng chưa kịp nghe kỹ càng tỉ mỉ toàn bộ sự tình

Lúc này mới lấy lại tinh thần , không khỏi ngạc nhiên , trong lòng nghĩ mình khẩn trương cái gì , Vân Mộ Quy là vai chính , có hào quang bất tử a

Khẩn trương cho vai chính, còn không bằng khẩn trương một chút y như thế nào cứu vớt vai chính trước khi hắn hắc hoá đây !

Thẩm Vi Tuyết đã mở miệng, tiểu đệ tử không dám kéo dài, một bên dẫn đường một bên bổ sung sự tình mấu chốt.

" Vân Mộ Quy sư huynh làm bị thương đệ tử Trường Tùng Tông , chọc đến đối phương đuổi theo tới môn , trước mắt đang gắt gao giằng co , Tự Ngọc sư huynh vô pháp can ngăn nên để cho ta tới tỉnh quân thượng "

Tiểu đệ tử này còn trẻ không kiềm chế được cảm xúc , nói vài câu ngoài mặt liền tràn đầy bất mãn : " Quân thượng , nghe nói Vân sư huynh yêu tính khó kiểm soát, trên đường còn giết mấy bá tánh bình thường , Nếu hắn hoàn toàn yêu hoá , chỉ sợ về sau sẽ càng mất đi lý trí, thương....."

Hắn lời còn chưa dứt, cách đó không xa kiếm quang dựng lên, chợt ầm ầm một tiếng vang lớn, bụi đất bay tứ tung, có người bay từ khói bụi ra , bị ném thật mạnh tới trước mặt Thẩm Vi Tuyết

Tiểu đệ tử bước chân chợt ngưng, giống như cũng bị động tĩnh này doạ : "Đến...Tới rồi"

Hắn duỗi cổ đi xem thiếu niên sinh tử không rõ nằm bò bất động, không quá xác định nói : " Đây là Vân Mộ Quy sư huynh sao?"

Tiểu đệ tử nói cái gì , Thẩm Vi Tuyết một câu cũng nghe không lọt tai nữa rồi

Tầm mắt y dừng lại ở vết thương chật vật trên người thiếu niên , không hề chớp mắt mà nhìn . Rõ ràng không cần nhìn thấy mặt , y lại bản năng biết người này là ai

Là Vân Mộ Quy

Cảm xúc này y không thể hiểu được , kèm theo mà đến còn có một loại mất mác , đau đớn , chua xót đè nặng trĩu trong lòng Thẩm Vi Tuyết

Muốn tới đem hắn nâng dậy, ôm vào trong lòng ngực, thay hắn chà lau hết huyết nhục đầy người , hảo hảo chăm sóc

Thiếu niên tuổi này , nên cẩm y ngọc thược , tùy ý tiêu sái mà tồn tại

Thẩm Vi Tuyết đem ý niệm bất thình lình này áp xuống, không rõ nguyên do vì thế chỉ có thể đem quy kết đây là tàn lưu ý thức còn sót lại của nguyên thân

Y từng bước đi tới

Mỗi một bước rơi xuống , thân hình thon gầy của thiếu niên cũng theo đó cử động

Hắn thực sự bị trọng thương rất nặng , dùng tay chống đỡ , ngã rất nhiều lần mới chậm rãi ngồi dậy được . Bởi vì mới vừa rồi ác chiến , dây cột tóc hắn bị chặt đứt, tóc xoã một nửa rũ ở sườn mặt

Một đôi mắt băng lam như biển sâu , cách những sợi tóc hỗn độn, an tĩnh mà nhìn lại đây , đôi mắt thuần khiết cất giấu ẫn nhẫn cùng thống khổ

Thấy Thẩm Vi Tuyết đến , đáy mắt Vân Mộ Quy rõ ràng hiện lên một tia kinh  ngạc , lại loáng thoáng mang theo chút thâm trầm , không muốn người khác biết được vui sướng trong đó

Hắn hơi hé miệng tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng vừa hàm hồ phun ra một chữ " Sư" Hắn liền sặc ra một búng máu , đôi mắt nhắm lại , thân hình vô lực ngã xuống

Hôn mê bất tỉnh

Thẩm Vi Tuyết bước nhanh tới

Một đoạn ngắn ký ức nào đó đột nhiên hiện lên cùng hiện thực chồng lên nhau, Thẩm Vi Tuyết hô hấp nhẹ lại , thực nhanh ý thức được cái gì tới rồi

Đồng tử mắt màu xanh băng.....Đây là dấu hiệu Vân Mộ Quy sắp yêu hoá muốn hiện ra nguyên hình

Rèn luyện trở về, bị thương, sắp yêu hóa.

Ấn theo cốt truyện, diễn biến tiếp theo , Vi Tuyết Tiên Quân đem đồ đệ nửa yêu này xách trở về , ném tới Thái Thanh Trì , cho hắn bị đông lạnh đến gân mạch đều đứt đoạn

Nhất kiếm xuyên tim, đại nghĩa diệt thân.

Thẩm Vi Tuyết biểu tình trống rỗng , suy nghĩ đình trệ một lát

Mở đầu đã muốn mạng

Hảo!

6/2/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro