Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thì ra giờ phút này hai người đang ở sát vách chim chuột với nhau?!

Hiện trường ăn dưa tươi nóng hổi, sao người thích ăn dưa như cô có thể bỏ qua!

"Bùi Thanh, không phải anh nói bên cạnh anh chỉ có một người phụ nữ là em sao?"

"Em hiểu lầm rồi, anh và Lâm Uyên không có gì hết!"

"Nhưng trong video rõ ràng, rõ ràng chính là anh và Lâm Uyên! Bùi Thanh, có phải anh yêu Lâm Uyên rồi không, có phải anh không cần em nữa không?!"

Trong phòng chứa đồ, hai mắt Khương Vân đẫm lệ nhìn Bùi Thanh, trong ánh mắt ngập nước, ủy khuất không nói nên lời.

Đối mặt với Khương Vân gây sự, Bùi Thanh có chút phiền não.

"Khương Vân, anh thật sự chỉ đi bàn chuyện làm ăn, nếu không tin em có thể đi hỏi anh Khâu, anh Khâu ca đi cùng anh!"

Anh Khâu là người đại diện của Giang Minh Khải, tên đầy đủ là Khâu Dương.

"Đàn ông các anh đều là cá mè một lứa! Anh Khâu nhất định sẽ yểm trợ cho anh!"

Khương Vân khổ sở lau nước mắt

Không có lửa làm sao có khói*, nếu như anh và Lâm Uyên thật sự không có gì, sao phóng viên có thể trùng hợp chụp được?"

Bùi Thanh bất đắc dĩ thở dài.

Khương Vân thật sự luôn luôn không có cảm giác an toàn.

Hai người đã bên nhau ba năm, anh đã sớm nói Khương Vân là người phụ nữ duy nhất, nhưng Khương Vân vẫn vô cùng ghen tị với những người phụ nữ xuất hiện bên cạnh Bùi Thanh, thậm chí gạt Bùi Thanh phỏng vấn chức trợ lý của anh, muốn ở bên cạnh Bùi Thanh.

Mỗi lần Bùi Thanh có scandal cô đều náo loạn một trận.

Nói là làm trợ lý nhưng giám sát nhiều hơn.

Bùi Thanh có chút mệt mỏi, anh lựa chọn ở phòng chứa đồ giải thích với Khương Vân, bởi vì nơi này không có camera, nhưng anh ta không thể rời khỏi ống kính quá lâu. "Nếu em nghĩ như vậy thì anh cũng không có biện pháp."

Không trấn an được Khương Vân, Bùi Thanh xoay người rời đi.

Khương Vân thấy thế, lập tức luống cuống tiến tới ôm chặt Bùi Thanh.

"Thanh Thanh... Em không có ý đó... Anh không cần không để ý tới em! Chỉ là em quá quan tâm anh! Chúng ta hãy làm hòa, được không? Làm hòa đi"

Bùi Thanh trâm mặc, không đồng ý cũng không từ chối.

Khương Vân thấy anh ta chậm chạp không hưởng ứng liền trở nên chủ động hơn.

Hai tay cô chậm rãi dời đến cổ áo anh ta, sau đó nhón chân hôn lên môi Bùi Thanh.

Bùi Thanh vì ồn ào mà có chút phiền não, nhưng theo nụ hôn xâm nhập lòng nhanh chóng mềm nhũn, không tự chủ được hưởng ứng Khương Vân...

Cũng không biết cái hôn sâu này duy trì bao lâu, d*c vọng bắt đầu nổi lên thì bên tai lại có một giọng nữ vang lên.

"Đây chính là đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa trong truyền thuyết sao? Giữa vợ chồng quả nhiên không có thù nào qua đêm!"

Bùi Thanh giật mình hô: "Ai!"

Anh ta lập tức đẩy Khương Vân ra, lau nước bọt trên khóe miệng, ngụy trang như đang nói chuyện với trợ lý.

Tiếp theo đưa mắt nhìn quanh thì thấy bóng của Lâm Uyên vừa rời khỏi cửa.

Sau khi ba người thảo luận một lúc đưa ra kết luận: Nói tóm lại, độ hảo cảm của Lâm Uyên đối với ba người cũng không cao.

Trần Tiện và Minh Khiêm cảm thấy chẳng sao cả, đây là lần đầu tiên bọn họ hợp tác với Lâm Uyên, mọi người chỉ là đồng nghiệp, điểm số này cũng bình thường, bọn họ để ý chính mấy chữ "hói đầu" và "mập mạp”.

Bùi Thanh thì cực kỳ tức giận.

Lâm Uyên ngoài mặt đối với anh ta vui vui vẻ vẻ, sau lưng còn cọ nhiệt, sao độ hảo cảm của cô với anh ta có thể thấp như vậy?.

Thuần túy coi anh ta là công cụ hút máu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro