Chương 1: Thiếu niên Ma Tôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tóm tắt nội dung : Lần này có thể sống được bao lâu đây

Nơi này là một thị trường giao dịch lớn nhất lục giới, tên là Linh Vực, nằm giao giữa 2 giới yêu ma

Vạn năm trước ma giới sáng lập Linh Vưc, vốn là tiện lợi ma tộc. Sau đó Lục Giới ký hiệp ước cùng tồn tại hòa bình, linh vực này cũng cho phép người của mấy giới khác lui tới.

Linh vực bán rất nhiều đồ, nhỏ là tiên dược, bùa chú, lớn là binh khí, linh sủng vân vân, tất cả đều có đầy đủ, ngay cả lô đỉnh cũng có người bán.

Đương nhiên tiến vào Linh Vực cũng có một điều kiện tất yếu —— lệnh bài thông hành.

Không có lệnh bài, cho dù Thiên Đế tới cũng vô ích.

Chợ buổi sáng vừa mở cửa, đường phố chính nhộn nhịp, đầu người chen chúc.

Một đại thúc râu quai nón xách mấy cái lồng sắt, tìm quầy hàng trống ngồi xuống. Đại thúc này là khách quen của Linh Vực, thường xuyên bắt một ít linh sủng tới bán.

Đại thúc bán phù kiếm bên cạnh nhìn qua, "A Lực thúc, gần đây lại bắt được linh sủng nào tốt không? "

Râu quai nón đắc ý xốc vải đen trên lồng sắt lên.

Đại thúc ôi một tiếng, "Con mèo này rất xinh đẹp. "

Hắn chậc chậc thở dài nói, "Chính là đáng tiếc là phàm phẩm, mèo trên thế gian này có thể đáng giá cái gì? "

Ở thế giới thực lực tối cao này, sủng vật cũng là phân cấp.

Một số vật nuôi như sủng vật chiến đấu, có thể kề vai chiến đấu với chủ nhân, một số vật nuôi chỉ có thể cho gia đình phú quý vui chơi.

Giống như con mèo bây giờ.

Râu quai nón lắc đầu, "Con mèo này thông minh đấy. "

Đại thúc không tin: "Một con mèo phàm, lại thông minh thì có ích lợi gì? "

Có tiền nhàn rỗi kia, còn không bằng mua chút phù chú bảo mệnh .

Đang nói, trên quầy hàng râu quai nón đi tới một nam một nữ, hai người tướng mạo đều là thượng phẩm, bọn họ mặc hắc bào, cổ áo thêu hoa văn viền vàng.

Là người của Ma tộc.

"Con mèo này giá bao nhiêu?"

Nữ ma sứ mở miệng hỏi.

Râu quai hàm vươn ra năm ngón tay, "Năm mươi ma châu. "

Trong lục giới, mỗi một giới giao dịch tiền tệ đều không giống nhau. Nhân giới là kim tệ, ma giới là ma châu, tiên giới là linh thạch.

Linh vực từng là địa bàn ma giới, tiền tệ tự nhiên phải dùng ma châu.

Bất quá lục giới hưu chiến, vì thuận tiện cho người tiên giới, chủ quản linh vực cố ý thành lập cơ quan đổi tiền tệ, có thể dùng linh thạch đổi ma châu.

Đây bất quá chỉ là một con mèo phàm trần, chủ tiệm lại một hơi đòi giá năm mươi ma châu.

Nữ tử hắc bào có chút do dự.

Râu quai nón lại nói: "Cô nương, ngươi đừng thấy con mèo này là phàm phẩm, nàng thông minh, có vài lần thiếu chút nữa còn để cho nàng chạy trốn. "

"Ồ?"

Nữ ma sứ thấy hứng thú, nàng chạm vào con mèo đang ngủ say trong lồng.

Con mèo này sinh ra cũng không tệ lắm, trên trán có một dấu hiệu hình mặt trăng, chính là quá bẩn, không biết màu lông này rốt cuộc là màu trắng hay là màu xám.

Râu quai nóng dưới tình thế cấp bách, một cái tát vỗ vào người con mèo , mèo con mở ra đôi mắt màu xanh lam, hung ác trừng mắt nhìn râu quai nón.

Lập tức, hắn lấy ra một cây côn ngắn màu xanh, trước mặt cây côn đoản buộc một quả cầu màu xám tro, trong quả cầu đặt một cái chuông, lắc lư lên chuông leng keng rung động.

Râu quai nón cầm gậy chọc mèo lắc lư trước mặt con mèo.

Trong mắt mèo con hiện lên một tia khinh thường, chỉ là thú hai chân mà thôi.

Nàng cao lãnh nhìn qua râu quai nón một cái, đầu liền nằm sấp xuống , hoàn toàn không để ý tới.

Râu quai nón, vội vàng nói: "Nếu mày còn như vậy, ngày mai tao sẽ thả mày trở lại vùng núi sâu, để cho những con sói kia ngậm mày đi." "

Mèo con tựa hồ nghe hiểu lời hắn nói, phi thường có lệ bắt lấy quả cầu.

Nữ ma sứ bị động tác của mèo con chọc cười.

"Được, tôi mua."

Cô lấy ma châu ra khỏi túi và giao nộp cho râu quai nón.

Râu quai nón trên mặt nở nụ cười, "Đa tạ ma sứ. "

Mua mèo xong, đợi đi được một khoảng cách, nam tử áo đen đồng hành mở miệng nói, "Con mèo này vừa nhìn đã biết là phàm phẩm, không có chút linh khí nào, ngươi mua nó làm cái gì? "

"Mấy ngày trước linh xà của tôn chủ đã chết, tự nhiên phải đổi cho hắn một món đồ chơi mới mẻ."

Nữ ma sứ điểm đầu mèo một chút, "Nói không chừng con mèo phàm trần này thật đúng là được tôn chủ thích. "

......

Thi Mân nằm trong lồng sắt, mắt mèo màu xanh biếc đánh giá Linh Vực.

Từ trong miệng hai vị ma sứ này, nàng không khó để biết được, lần này nàng muốn được đưa đến tay một vị tên là "Ma Tôn".

Đây đã là ngày thứ mười xuyên qua dị thế, nàng đã hoàn toàn chấp nhận mình biến thành một con mèo.

Nàng chỉ ước nguyện một điều mà thôi , nào biết mộng tưởng thật đúng là thành hiện thực.

Mười ngày trước, Thi Mân còn là một xã súc làm thêm giờ đến rạng sáng. Mỗi ngày cô mệt mỏi đến chết , quanh năm không nghỉ, sống thành một robot hai điểm một đường. Cô có một người bạn thân lthích up video về mèo, nuôi một con mèo siêu đáng yêu.

Bạn thân cô là một miêu nô điển hình, đối với mèo con so với ba mẹ mình còn tốt hơn, sau khi tận mắt chứng kiến khuê mật lấy lòng Hoàng thượng hèn mọn, nàng lúc này liền ước nguyện ——

Hy vọng kiếp sau làm một con mèo, cái gì cũng không cần làm vẫn có sen cho ăn.

Và sau đó ...

Ngay khi cô thức dậy cô thực sự trở thành một con mèo .

Sen xúc phân đầu tiên của nàng là thiên kim quận thủ Vĩnh Lâm.

Mấy ngày trước, thiên kim quận thủ vào kinh, trên đường gặp phải sơn tặc đánh lén, thiên kim quận thủ kia không có việc gì, nhưng nàng lại mất tích.

Sau vài ngày lang thang trong rừng núi, nàng đói đến ngực dán vào lưng, không chỉ vậy, cô còn phải tránh né những con sói và hổ báo và rắn độc trong rừng sâu. Đúng lúc này, nàng liền gặp được con sen thứ hai, cũng chính là đại thúc râu quai nón .

Xem ra làm mèo cũng không dễ dàng kiếm sống a.

Thông qua mấy ngày quan sát, nàng phát hiện thế giới này chia làm thần, ma, yêu, tiên, quỷ, nhân, lục giới, bất quá thần giới mấy trăm vạn trước liền ngã xuống. Hiện giờ tiên, ma, yêu, tam giới hình thành thế tam túc đỉnh lập *, mỗi người không nhường ai, trừng phạt lẫn nhau, Lục Giới ngược lại hòa bình không ít.

(tam túc đỉnh lập : thế chân vạc kiên cố vững chắc )

Vị trí linh vực ở vùng ven ma giới, nếu muốn chân chính tiến vào ma giới, còn phải xuyên qua Hắc vụ lâm do Ma tôn thiết lập .

Ma khí dày đặc trong Hắc vụ lâm, yêu thú hoành hành, cho dù Đại La Kim Tiên tới, cũng đủ mệt.

Đi bộ dọc theo Hắc vụ lâm hàng ngàn dặm, sẽ có một dòng sông chảy xiết.

Nghe đồn, dòng sông này là oán khí vô số người biến thành, một khi nhảy xuống, sẽ bị Vạn Ma cắn nuốt, ăn đến ngay cả xương cốt cặn bã cũng không còn. Đối diện với dòng sông là một dãy núi cực cao, được gọi là núi Hắc Vụ.

Hắc Vụ Sơn quanh năm bao phủ một tầng sương mù, cung điện của Ma Tôn liền ẩn hiện trong sương mù, lộ ra một nửa mái hiên có thể thấy được. Ma điện là địa phương cao nhất toàn ma giới, cũng là nơi ma khí thịnh nhất.

Thi Mân bị hai vị bồi bàn ma tộc này mang theo, đến chân núi Hắc Vụ.

Nơi này có không ít ma binh trấn thủ, đội ngũ chỉnh tề trật tự.

Hai vị ma sứ địa vị rất cao, ma binh nhìn thấy bọn họ đều cung kính hành lễ.

- Tả lệnh sứ, lần này lại mang sủng vật gì về cho Ma Tôn?

Ma nhân cầm đầu hỏi.

Nữ ma sứ vén rèm vải lên, "Một con mèo nhân gian. "

Ma nhân kinh ngạc, "Mèo trần gian này có thể sống sót ở ma giới sao? "

Nữ ma sứ: "Dù sao cũng là dùng cho tôn chủ tiêu khiển, chết lại mua một con khác là được. "

Thi Mân: "..."

Mạng mèo con không phải là mạng sao!

Nàng đưa cái lồng về phía trước, "Trước tiên lấy mèo ra tắm rửa sạch sẽ, đợi lát nữa đưa đến Ma điện. "

"Vâng."

Ma cung chia làm ba bộ phận thượng trung hạ, phía trên tự nhiên là tẩm điện của Ma Tôn, thượng tầng là nơi thị nữ thị vệ trong Ma cung hoạt động hàng ngày.

Đương nhiên không có ma tôn cho phép, đám ma sứ không thể tự tiện tiến vào tầng trên cùng.

Ma nhân tiếp nhận cái lồng, đi tới chỗ hậu vệ tầng 1.

Hầu hạ Thi Mân tắm rửa là hai thị nữ ma tộc khoảng hai mươi tuổi, mặc váy dài màu đen thống nhất.

Vừa rồi một đường đi tới, Thi Mân nghiêm túc quan sát ma điện một chút.

Những bức tranh chạm trổ, mái ngói bay, thật sự hùng vĩ.

Xem ra sen hót phân thứ ba là một chủ nhân có tiền.

Hai vị thị nữ Ma tộc vừa tắm rửa cho Thi Mân, vừa lẩm bẩm.

"Cũng không biết con mèo này có thể sống được bao lâu, ta còn nhớ rõ linh xà lần trước, không được hai ngày đã chết, azz, tướng chết rất thảm. Lúc được đưa ra ngoài, da rắn cũng biến mất, máu chảy đầm đìa. "

"Linh xà kia chết như thế nào?"

"Hình như là chọc cho ma tôn không vui, ngươi cũng biết tính tình ma tôn kia, chọc hắn, vậy còn có thể sống sao?"

"Cái này cũng đúng, lúc trước Thanh Vũ các chính là đắc tội tôn chủ, bị tôn chủ trực tiếp diệt tông môn, Loan Hỏa thiêu ba ngày ba đêm, toàn bộ tông môn không có một người sống, còn có Linh Mạch tông kia..."

"Ai, hy vọng con mèo này phúc lớn mạng lớn."

"......"

Hai vị thị nữ oa oa nói về lịch sử nóng nảy của ma tôn, không hề chú ý tới mèo con dưới tay đã sợ ngây người.

Xem ra sen hot phân thứ ba này tuy rằng có tiền, nhưng lại là một chủ nhân nóng nảy.

Bình tĩnh.

Với sức hấp dẫn của mèo con, chắc chắn có thể kéo dài.

Tắm rửa xong, thị nữ lau sạch sẽ Thi Mân, lại dùng thuật pháp không biết tên làm khô lông trên người nàng.

"Con mèo này bộ dạng thật đẹp."

"Đẹp có ích lợi gì? Có thể làm cho ma tôn vui vẻ, sống lâu mới có tác dụng. "

"Nói phải."

"......"

Hai thị nữ vừa nói vừa đi lên ba tầng ma điện.

Ngoài cửa điện canh giữ là hai vị ma sứ một nam một nữ, là hai người vừa mới dẫn Thi Miểu trở về.

Thị nữ đem Thi Mân giao cho nữ ma sứ, "Tả lệnh sứ, con mèo này đã rửa sạch sẽ. "

Nữ ma sứ tiếp nhận Thi Miểu, đẩy cửa đại điện đi vào.

Thi Mân tò mò nhìn xung quanh.

Ma điện đỉnh chín cột nhà khí thế hùng vĩ này, ngói vòm đan xen, giao thoa. Ma điện này cao chừng mười thước, trên có bốn cột trụ chống đỡ ma điện đều dùng vàng ròng khắc hai con hắc long sống động như thật, nuốt mây phun sương, quấn quanh mà lên.

<!--StartFragment--><!--EndFragment-->

Ngồi ở giữa ma điện là một nam tử mặc trường bào màu đen.

Hắn thoạt nhìn đã mười bảy mười tám tuổi, tóc dài xõa vai, làn da trắng gần như bệnh hoạn, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, hốc mắt rất sâu, đôi mắt giống như cánh hoa, ánh mắt lại rất sâu, hấp dẫn người không ngừng tới gần.

Hắn chân trần giẫm trên mặt đất, da trắng, áo đen, môi đỏ tạo thành tương phản rõ ràng.

Nhan Cẩu Thi Mân sợ ngây người.

Ma tôn này rất đẹp!

Ta có thể!

Ta sẽ làm điều đó một lần nữa!

Nữ ma sứ nửa quỳ trên mặt đất, "Tôn chủ, đây là sủng vật mới mua ở Linh Vực hôm nay. "

Thiếu niên ma tôn nhìn lướt qua, "Mang tới đây. "

Thanh âm trong trẻo, sạch sẽ, không có bất kỳ tạp chất nào, như châu toái ngọc, như tiếng suối chảy, hết sức êm tai.

Nữ ma sứ đi lên, đem Thi Mân đặt trên mặt đất.

Thiếu niên ma tôn từng bước từng bước đi tới, nhẹ nhàng phiêu phiêu, không có nửa điểm thanh âm.

Hắn ngồi xổm xuống, một đôi mắt đen cực kỳ xinh đẹp đánh giá cô, "Một con mèo ở nhân gian. "

Hắn khẽ cười, "Lần này có thể sống được bao lâu? "

Thi Mân nhớ tới lời hai vị thị nữ nói, tim đập nhanh hơn.

Má, miêu miêu đáng yêu như cô còn chưa sống được bao lâu đã chết non.

Mỹ nam đẹp thì đẹp, nhưng là một mỹ nam độc.

Nữ ma sứ: "Nghe đại thúc mua linh sủng nói, con mèo này rất thông minh, cũng rất lấy lòng. Thuộc hạ cũng tự mình gặp qua. "

Nói xong, nàng lấy gậy chọc mèo của râu quai nón ra, lắc lư trước mặt Thi Mân.

Vì mạng nhỏ của mình, nàng ra sức nhào về phía gậy chọc mèo ——

Thiếu niên ma tôn vươn ngón tay thon dài gõ gõ đầu mèo Thi Mân.

"Quả nhiên thông minh."

"Vậy..."

Thi Mân sợ câu tiếp theo của hắn nói ra "Kéo ra ngoài chém".

Thấy thế, nàng vội vàng xoay người lộ ra cái bụng mềm mại, run rẩy, meo meo lấy lòng.

"Không cần chết."

Hắn thản nhiên nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro