Kết hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm sau.

Kiều Thư sáng sớm đã bị người đại diện gọi vào công ty.

Người đại diện cậu tên Dư Quỳnh là một chị gái có tính cách lưu loát nhanh nhẹn, năm nay 28, dưới trướng có ba nghệ sĩ.

"Đây là hai web drama tốt nhất mà hiện tại cậu có thể nhận được, một cái đại nam chủ, một cái nam hai". Dư Quỳnh đem hai phần kịch bản đẩy đến trước mặt Kiều Thư: "Kịch bản đại nam chủ là thực thường thấy, cá nhân chị thì chị kiến nghị là em nên lựa chọn phần kịch bản vai nam hai này, đương nhiên, chị tôn trọng lựa chọn của em".

Mỗi một tân nhân đều có một mộng tưởng được đóng vai chính, Dư Quỳnh tuy rằng không quá xem trọng phần kịch bản đại nam chủ này, nhưng cô tôn trọng sự lựa chọn của nghệ sĩ dưới trướng mình.

Kiều Thư: "Cảm ơn chị Quỳnh, em sẽ lấy về xem thử trước".

Dư Quỳnh gật đầu: "Được, bất quá phải nhanh một chút, biên kịch bên kia đang chờ câu trả lời".

Kiều Thư: "Được".

Nói xong chuyện kịch bản Dư Quỳnh lại nói một ít chuyện công tác, "Chương trình lần trước em làm khách mời 《 Đại Tướng Quân 》 sắp chiếu, nhóm diễn viên chính thứ tư tuần sau sẽ đi Lan Thành ghi hình 《 Chúng Ta Tới 》 tuyên truyền phim mới của họ, chị sẽ cố gắng tranh thủ cho em một vị trí".

Kiều Thư hơi hơi kinh ngạc.

Cậu biết bộ phim đó, 《 Đại Tướng Quân 》 bộ phim này là một bộ phim với đội ngũ chế tác lớn, nguyên chủ ở bên trong đóng vai đệ đệ ốm yếu của nam chính, bất quá hai tập liền lãnh cơm hộp.

Suất diễn không nhiều, hiện giờ danh tiếng của cậu cũng không có mấy, Dư Quỳnh có thể vì cậu tranh thủ một vị trí có thể cùng nhóm diễn viên chính đại bài của đoàn phim mà đi quay《 Chúng Ta Tới 》một chương trình lớn như vậy để tuyên truyền, có thể thấy được trong đó tiêu phí không ít sức lực.

Kiều Thư nghiêm mặt nói: "Cảm ơn chị Quỳnh, em sẽ cố gắng thể hiện thật tốt".

Dư Quỳnh: "Cố gắng biểu hiện thật tốt là đúng, nhưng là không thể đoạt nổi bậc của các tiền bối, ở trước mặt các tiền bối phải khiêm tốn lễ phép, có biết không?"

Đây là đang dặn dò cậu ngoan ngoãn.

Kiều Thư trịnh trọng gật đầu: "Em biết rồi ạ."

Dư Quỳnh: "Hôm nay không có chuyện gì nữa, em trở về chuẩn bị cho tốt đi".

Kiều Thư: "Hẹn gặp lại chị Quỳnh".

Chung cư.

Kiều Thư khoanh chân ngồi ở trên thảm lông dê bên trong phòng khách, cậu xem trước tiên chính là kịch bản đại nam chủ kia.

Kịch bản là kịch bản hiện đại huyền huyễn, cốt truyện tương đối đơn giản, chính là kiểu chê trước khen sau, nhưng Kiều Thư một đường xem xuống dưới, tổng cảm thấy mỗi lần đến thời điểm sảng lại không đủ sảng.

Hơn nữa nhân thiết của nam chủ cũng không đủ tiên khí hấp dẫn người khác, trong cốt truyện các cảnh cùng các loại nữ phụ ái muội cũng quá nhiều.

Kiều Thư yên lặng trong lòng lắc đầu.

Cậu khép lại phần kịch bản đại nam chủ này, lấy qua phần kịch bản nam hai kia ra xem.

Tiếng chuông điện thoại vang lên.

Kiều Thư lấy ra liền thấy là bí thư Ngô!

Mới quá một ngày, năm ngàn vạn liền sắp tới sao?

Nguyên bản cho rằng còn phải chờ đợi vài ngày mới có thể trở thành ngàn vạn tiểu phú ông, hai mắt Kiều Thư lập tức tỏa sáng.

Cậu thanh thanh giọng nói, áp xuống trong lòng kích động, bấm nghe điện thoại.

Kiều Thư: "Bí thư Ngô chào ngài".

Bí thư Ngô: "Kiều tiên sinh chào ngài, quấy rầy".

"Là có chuyện này, Cố tổng muốn gặp mặt ngài một lần, xin hỏi ngài có tiện không?"

"Hả?"

Kiều Thư sửng sốt, không phải năm ngàn vạn?

Là Cố Trầm Ngôn muốn gặp cậu? Kiều Thư có chút nghi hoặc nghĩ, trong truyện không có đoạn cốt truyện này nha.

Kiều Thư nhớ rõ, trong truyện nguyên chủ đổi ý muốn từ hôn liền từ hôn đặc biệt thuận lợi, Cố Trầm Ngôn cũng chưa nói giữ lại một câu, trực tiếp để luật sư đi qua cùng nguyên chủ ký hợp đồng.

"Xin hỏi," Kiều Thư chần chờ hỏi: "Cố tiên sinh muốn gặp tôi là có chuyện gì sao?"

Bí thư Ngô: "Ngài là con cháu duy nhất của Kiều lão gia tử, Cố lão gia tử trước khi đi có lặp đi lặp lại dặn dò qua Cố tổng, muốn hắn tìm được ngài cũng chiếu cố ngài, hơn nữa Cố tổng thân là vãn bối, theo lý nên tự mình đi đến tế bái Kiều lão gia tử".

Kiều Thư: "......"

Cái này cái lý do này thực đầy đủ, hơn nữa vô pháp cự tuyệt!

Chính là kỳ quái, rõ ràng trong truyện không phải viết như vậy nha, Kiều Thư vò đầu, cuối cùng chỉ có thể đem nguyên nhân quy kết là do cậu xuyên thư dẫn đến hiệu ứng bươm bướm.

Bí thư Ngô: "Kiều tiên sinh, ngài bên kia khi nào có thời gian, Cố tổng nói dựa theo thời gian của ngài an bài".

Kiều Thư: "......"

Cảm giác quái quái.

Không phải là bá tổng có tính cách hung tàn sao?

Kiều Thư có chút thụ sủng nhược kinh.

Bí thư Ngô: "Kiều tiên sinh?"

Kiều Thư hoàn hồn, cậu nghĩ nghĩ, sau đó cẩn thận hỏi: "Ba ngày sau có thể chứ?"

Bí thư Ngô: "Có thể, địa điểm gặp mặt liền ở quán cà phê đối diện chung cư ngài như thế nào?"

Kiều Thư: "Được......"

Treo điện thoại, Kiều Thư an ủi chính mình, mình đang sống trong xã hội pháp trị, nơi gặp mặt lại ở quán cà phê đối diện chung cư, trước công chúng, hẳn là an toàn.

Mất hết thời gian một buổi chiều, Kiều Thư đem kịch bản nam hai kia xem xong hết, cùng chị Quỳnh nói giống nhau, cái kịch bản nam hay này càng thêm xuất sắc hơn so với kịch bản đại nam chủ kia.

Kiều Thư thực nhanh liền ra quyết định.

Đồng thời cậu nhớ tới một cái cốt truyện.

Sau khi nguyên chủ cùng Giang Gia Du diễn xong 《 Phá Hiểu 》, Giang Gia Du ngay sau đó liền tiếp nhận vai nam chủ của một bộ phim thần tượng vườn trường, nguyên chủ thấy ghen ghét, theo sát sau đó tiếp một vai nam chủ của một bộ web drama đại nam chủ.

Nhưng thời vận của hắn không tốt, quay không đến một nửa, nhà đầu tư của đoàn phim liền xảy ra chuyện ôm tiền chạy, đoàn phim bị bắt giải tán.

Kiều Thư: Chẳng lẽ chính là bộ này?

Kiều Thư đem quyết định của mình nói coh Dư Quỳnh.

Dư Quỳnh: "Được, chị bên này sẽ trả lời cùng đoàn phim, đây là một bộ phim võ hiệp, cảnh diễn đánh nhau phải hao tốn rất nhiều thể lực, em phải chuẩn bị tốt một chút, nhớ rõ trước khi tiền tổ phải bảo trì mỗi ngày rèn luyện, đồ ngọt mà hôm bữa em đăng trên vòng bạn bè không được ăn nữa, còn có mỗi tuần phải đến công ty học biểu diễn khóa có thời gian liền đi qua học một chút......"

Kiều Thư ngoan ngoãn nghe, sau khi nghe xong ngoan ngoãn đáp ứng: "Được ạ".

Ngày hôm sau, Kiều Thư đem thông cáo đã được định ra trước đây làm xong hết.

Ngày thứ ba sáng sớm Kiều Thư rời giường sớm để tự hóa trang. Cố Trầm Ngôn là người có địa vị cao, nếu là cậu ăn mặc tùy tùy tiện tiện đi, nói không chừng liền đắc tội người ta, vẫn là thận trọng một chút vẫn tốt.

Chính mình sinh mệnh, chính mình phụ trách.

Kiều Thư đến sớm hơn 1 giờ so với giờ hẹn để chờ ở quán cà phê.

Cậu khẩn trương hít sâu.

Cố Trầm Ngôn tới so Kiều Thư tưởng tượng còn sớm hơn, Kiều Thư đợi bất quá mười phút, Cố Trầm Ngôn liền đến.

Cố Trầm Ngôn thực dễ nhận ra, mặc dù không có gặp qua đối phương, Kiều Thư vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra đối phương.

Rất tuấn tú.

Phi thường đẹp trai.

Cũng rất cao.

Thế cho nên từ ánh mắt đầu tiên, Kiều Thư thiếu chút nữa nhìn người ta đến ngây người.

Trừ bỏ đẹp trai, trên người đối phương còn có khí thế thuộc về người cường đại chức cao vọng trọng thật rõ ràng, trong khí tràng cường đại kia còn lộ ra một tia lạnh nhạt không dễ phát hiện.

Kiều Thư nhìn thiếu chút nữa tim đập lỡ một nhịp.

Bất quá theo đối phương đến gần, Kiều Thư cảm giác được Cố Trầm Ngôn cố ý thu hồi một thân khí thế của bản thân.

Kiều Thư: "???"

Cố Trầm Ngôn dẫm lên giày da đi vào quán cà phê, anh liếc mắt một cái liền thấy được thiếu niên đang có chút khẩn trương ngồi ở bên cửa sổ.

Đối phương hôm nay rõ ràng là cố ý trang điểm qua, mái tóc đen mềm mại có phun keo xịt tóc, làm một kiểu tóc đơn giản thoạt nhìn có chút thành thục.

Đẹp.

Cố Trầm Ngôn đến gần.

Kiều Thư ngồi ở trên ghế lập tức khẩn trương đứng lên, có chút cứng đờ vươn tay: "Ngài, chào ngài".
Giọng nói cậu có chút trút trắc.

Cố Trầm Ngôn duỗi tay qua, nắm lấy đôi bàn tay trắng nõn của Kiều Thư, trong chớp mắt khi nắm lấy đôi tay kia, anh khó được có chút xuất thần.

Đôi bàn tay này thực mềm, lòng bàn tay có một ít mồ hôi.

Khẩn trương như vậy sao?

Cố Trầm Ngôn bất động thanh sắc: "Kiều Thư, tôi là Cố Trầm Ngôn".

Kiều Thư: "!!!"

Thanh âm này!!!

Kiều Thư trừng lớn hai mắt, kinh ngạc mà nhìn nam nhân tây trang với khuôn mặt bình tĩnh trước mắt mình.

Xác ướp Cố tiên sinh??!!

Cố Trầm Ngôn như cũ thực bình tĩnh: "Thực xin lỗi, lúc trước đã gạt câu".

"A!"

Kiều Thư đã phát ra một âm đơn ngây ngốc, vài giây sau cậu mới tìm về một ít thần trí đã trốn đi của chính mình: "Nha, không không có gì".

Cậu ngơ ngác muốn ngồi xuống.

Trên tay căng thẳng.

Kiều Thư cúi đầu nhìn lại, liền nhìn đến tay của mình còn bị Cố Trầm Ngôn nắm chặt.
Kiều Thư: "......"

Cậu nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn phi thường bình tĩnh thu hồi tay.

Hai người ngồi xuống.

Cố Trầm Ngôn đầu tiên mở miệng, lại lần nữa nói: "Thực xin lỗi, thời điểm ở bệnh viện đã giấu diếm cậu thân phận của tôi, tôi kì thực cũng không có bị thương, bởi vì một ít việc mới có thể giả thành bộ dáng kia xuất hiện ở bệnh viện".

Kiều Thư nuốt xuống nước miếng: "Không, không có sao đâu, tôi không ngại".

Cố Trầm Ngôn: "Ân, lúc sau nếu là có thời gian, tôi sẽ nói cho cậu nguyên nhân".

Kiều Thư: "???"

Kỳ kỳ quái quái.

Cố Trầm Ngôn: "Kiều Thư"

Anh đột nhiên nghiêm túc lên.

Kiều Thư không tự giác dựng thẳng sống lưng: "Chuyện gì".

Cố Trầm Ngôn nhẹ nhàng cười một chút: "Không cần khẩn trương".

Kiều Thư cào mặt: "Nha".

Cố Trầm Ngôn xoay người từ một bên Trần Văn Uyên người vẫn luôn như người vô hình bên cạnh từ trên tay hắn lấy một tập công văn.
Kiều Thư: "???"

Ngay sau đó ở trong ánh mắt nghi hoặc của Kiều Thư, Cố Trầm Ngôn từ trong bao công văn lấy ra một phần thật nhiều trang văn kiện đẩy đến trước mặt Kiều Thư.

Kiều Thư: "???"

Cố Trầm Ngôn: "Phần văn kiện này là tổng kết tài sản cá nhân của tôi".

Kiều Thư càng mê hoặc.

Cố Trầm Ngôn nói: "Kiều Thư, chúng ta kết hôn đi".

Kiều Thư: "!!!"

Ảo giác? Hay là hiện tại cậu đang nằm mơ?

Cố Trầm Ngôn hai tròng mắt đen như mực nhìn thẳng và gắt gao bám theo ánh mắt có chút hoảng loạng của Kiều Thư: "Mấy ngày hôm trước tôi có hỏi qua cậu, cậu nói cậu không có người mình thích".

Kiều Thư: "......"

Kiều Thư cả người đều là hoảng, đương nhiên kinh cũng có rất nhiều.

Cái này gặp mặt cùng cậu tưởng tượng hoàn toàn không giống nhau, không phải là một buổi gặp mặt phổ phổ thông thông sao? Không phải muốn chiếu cố cậu, sau đó hai người cùng nhau định ra một cái thời gian về quê bái tế gia gia cậu sao?
Như thế nào......

Kiều Thư nỗ lực làm động tác nuốt, cảm thấy chính mình đầu óc có điểm không chuyển động được.

Như thế nào liền...... Như thế nào liền bàn đến chuyện cưới hỏi đâu?

Sau một lúc lâu.

Kiều Thư gian nan hỏi: "Vì cái gì?"

Vì cái gì là tôi?

Cố Trầm Ngôn nhìn cậu: "Lão gia tử hy vọng chúng ta có thể kết hôn".

Kiều Thư: "......"

Cố Trầm Ngôn lại nói: "Ở bệnh viện gặp mặt vài lần, tôi đối với cậu cảm giác không tồi, tôi nhìn thấy cảm giác của cậu đối với tôi cũng không tồi".

Kiều Thư: "......"

Xác thật không tồi.

Bởi vì thanh âm của anh rất dễ nghe.

Cố Trầm Ngôn tổng kết: "Cho nên tôi nghĩ, cùng cậu kết hôn là sẽ một lựa chọn không tồi, nếu nói đều phải kết hôn".

Kiều Thư: "Nhưng......"

Cố Trầm Ngôn: "Hửm?"

Kiều Thư cúi đầu thanh âm thấp thấp: "Nhưng tôi hoàn toàn không có chuẩn bị gì với việc kết hôn, cũng không có nghĩ tới muốn kết hôn".
Cố Trầm Ngôn: "Cậu hiện tại có thể nghĩ".

Kiều Thư: "......"

An tĩnh.

Thực an tĩnh.

Kiều Thư đầu óc lung tung rối loạn, căn bản vô pháp tự hỏi, cậu thỉnh thoảng ngước lên nhìn một cái, nhìn cái người nam nhận đẹp đến không chịu được, nhìn một cái, cúi đầu, lại nhìn một cái, lại cúi đầu.

Cũng không biết qua bao lâu.

Cố Trầm Ngôn hỏi: "Tôi lớn lên hẳn là cũng được đi?"

Kiều Thư sửng sốt.

Cậu quẫn bách gật đầu: "Rất đẹp".

Cố Trầm Ngôn: "Hoặc là tôi có chỗ nào làm cậu không hài lòng?"

Kiều Thư: "......"

Cậu theo lời Cố Trầm Ngôn nói mà nghĩ, nơi nào không hài lòng?

Lớn lên đẹp trai, là đúng ý thích của cậu.

Thanh âm dễ nghe, là cái mà cậu cực kì si mê.

Có tiền, là nhân sinh mà cậu luôn mơ ước.

Tính cách?

Trừ bỏ góc độ do người khác miêu tả trong truyện ra, Kiều Thư cẩn thận hồi ức lại thời gian không nhiều lắm mà hai người ở chung......
Kiều Thư: "!!!"

Không có không hài lòng! Ngược lại càng nghĩ càng vừa lòng!

Lúc này, Cố Trầm Ngôn lại nói: "Cùng tôi kết hôn, dựa theo di chúc của lão gia tử, cậu sẽ có được 5% cổ phần của Cố thị".

Kiều Thư: "!!!"

Cố Trầm Ngôn: "Tài sản mà hiện tại tôi đang sở hữu cũng sẽ trở thành tài sản chung của chúng ta".

Kiều Thư bỗng chốc đứng lên.

Cố Trầm Ngôn nhìn cậu.

Kiều Thư nói năng có khí phách: "Đi! Kết hôn đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro