Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi cảm thấy hơi hối hận vì không thể cùng hắn làm tới bước cuối.

Cố Thanh Sơn đứng dậy khỏi người tôi, vừa mặc mặc quần áo, vừa quay lưng lại với tôi.

Hắn ném di động qua cho tôi.

"?"

" Cho tôi số điện thoại liên lạc, có chuyện gì cần tôi sẽ tìm cô."

" Anh tìm tôi làm gì, chúng ta còn chưa ngủ cùng nhau, tôi không cần anh chịu trách nhiệm!"

Dưới cái nhìn ' sát khí ' của Cố Thanh Sơn, tôi ngoan ngoãn nhập số điện thoại của mình, nhân tiện thêm Wechat.

Ai mà không mê trai đẹp cơ chứ.

Tôi bĩnh tĩnh bước ra ngoài, dưới con mắt cảnh giác của những vệ sĩ ngoài cửa.

Cố Thanh Sơn quay đầu nói với trợ lý : "Điều tra cô ta."

Tôi không để ý đến điều này mà lái xe về nhà.

Trong phòng ngủ 200 mét vuông, tôi vừa thưởng thức trái cây được người giúp việc đút tận miệng, vừa ngâm mình với tinh dầu giá năm chữ số, tập chung xem Tom và Jerry.

" Tiểu thư, Cố thiếu gia tìm cô."

" Alo "

" Lục Du Du, cô tốt nhất giải thích rõ ràng cho tôi."

" Giải thích cái gì? Tôi cũng không biết gì, ngày hôm qua chẳng phải chỉ cho anh mượn phòng ngủ thôi sao."

Tôi cũng không giống nguyên chủ, nhận việc này do mình làm, lo được lo mất, ăn không ngon ngủ không yên, cuối cùng còn hại công ty nhà mình phá sản.

"Đừng có giả ngu, cô không biết xấu hổ sao? Cô sao có thể làm ra chuyện như vậy?"

" Tôi làm ra chuyện gì hả? Anh vô liêm sỉ, mới sáng sớm đã gọi cho tôi chỉ để mắng chửi tôi sao? Anh quá đáng huhu...."

Tôi giả vờ khóc hai cái rồi cúp điện thoại.

Theo cốt truyện ban đầu, Tang Tử mới là người ngủ cả đêm cùng Cố Thần Phong. Lần đầu bị ông chủ ngủ, không biết mạch não của nữ chính nghĩ gì, lúc thức dậy cô ta đã vô cùng sợ hãi mà bỏ chạy.

Nhưng suy cho cùng cũng là chuyện tình máu cún không não, nếu cô ta không chạy thì màn Tổng tài bá đạo đuổi theo vợ làm sao tiếp tục được.

Để đối phó với tôi Cố Thần Phong cũng cần ít nhất là ba năm nữa.

Ở phía bên kia, sau khi bị tôi cúp điện thoại, Cố Thần Phong cũng suy nghĩ lại cùng những manh mối.

Hắn phát hiện tôi không phải người vào phòng đêm đó, mà là Tang Tử. Thư ký của hắn và cũng là người hắn yêu.

Lập tức đặt vé máy bay để đuổi theo vợ.

Tôi đã ở trong nhà ba ngày liền.

Cái này cũng không trách tôi được, gia đình tôi có đầy đủ tiện nghi.

Mỗi ngày, tôi thức dậy, ăn sáng xong thì đến rạp chiếu phim tại gia để xem phim, xem xong thì ăn trưa. Sau đó chơi game đến chiều, lúc nào nhàm chán thì đi phòng tập thể dục.

Bố mẹ tôi là người của công việc, ngày nào cũng đi sớm về muộn rất bận rôn, chỉ có một mình tôi ở nhà.

Thế là tôi ôm con Husky sống cuộc sống mà bố mẹ tôi mong muốn.

Khoảng thời gian tốt đẹp của tôi đã bị cuộc điện thoại của Cố Thanh Sơn phá vỡ.

" Tôi cần gặp cô để nói về chuyện đêm đó."

" Cái gì? Anh muốn mời tôi ăn tối? Được, tôi lập tức đi ngay!"

" Ai muốn mời cô ăn cơm? Tôi nói....."Cố Thanh Sơn không nói lên lời.

" Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi, tôi sẽ đến đúng giờ, đợi tôi nhé cục cưng."

Tôi cúp điện thoại giả vờ bận rộn, liếc mắt về phía mẹ tôi, người cuối cùng cũng có thời gian rảnh để xem TV với tôi.

" Có phải thằng nhóc nhà họ Cố? Con theo đuổi nó bao lâu rồi, cuối cùng cũng có tiến triển, đi đi."

Mẹ Lục nghĩ đó là Cố Thần Phong gọi.

Ừm thì cũng là Cố, nhưng không phải Cố em, mà là Cố anh.

Tôi cũng không giải thích , thay quần áo rồi đi ra ngoài.

Hôm nay tôi lái chiếc Maverick màu tím, ánh mắt của những người qua đường đều bị tôi thu hút.

Khi đến nhà hàng, tôi ngồi đối diện với Cố Thanh Sơn : " Chào anh, anh có thể giúp em không?"

Cố Thanh Sơn không biết vì sao, mỗi lần gặp người phụ nữ này, hắn đều không nói lên lời.

" Lục Du Du của Luming Industry? Cô đang theo đuổi Thần Phong?"

Tôi xoay xoay chiếc nhẫn trên tay, thản nhiên đáp : "Ờ, dù sao anh ta cũng đẹp trai mà."

" Nếu như vậy, cô có muốn hợp tác với tôi không?"

" Tôi có thể để cô kết hôn với Thần Phong, còn cô để Luming Industry ủng hộ tôi?"

Là đứa con gái duy nhất của Lục gia, tôi đúng có tư cách lên tiếng.

Tôi cúi đầu cười, cầm trong tay một quả anh đào đưa tới bên miệng Cố Thanh Sơn.

" Nếu tôi muốn kết hôn với anh thì sao?"

Cố Thanh Sơn bất động, tôi đưa tay một lúc có chút mỏi, đang định bỏ tay xuống.

Cố Thanh Sơn chợt nắm lấy cổ tay tôi, cắn lấy quả anh đào kia, cười quyến rũ.

" Như cô mong đợi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro