🌻Chương 1: Xuyên Sách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

22.04.07 - Joey

***

"Cố Thâm, cậu đi theo mình, sau này cậu sẽ không cần làm thuê vất vả như vậy nữa!"

Mùa hè nắng chói chang, ánh mặt trời làm cho người ta hoa mắt.

Từng đợt từng đợt gió nhẹ ngẫu nhiên thổi qua cũng khó có thể kìm nén được tâm trạng nóng nảy. Mà giờ phút này, xung quanh tràn ngập tiếng ồn ào, bàn tán xôn xao, làm cho người nghe cảm thấy phiền muộn.

Cả người Ôn Vãn bị mặt trời chiếu rọi, cô cố gắng mở to mắt ra nhìn cảnh tượng trước mặt.

Đứng đối diện cô là một nam sinh mặc áo T-shirt màu đen, cậu có mái tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt tuấn tú, đường nét như tạc tượng. Sống mũi cao thẳng và đôi môi mỏng, làn da khi nhìn gần còn trắng trẻo hơn so với cô. Bây giờ cậu hơi rũ mi, đôi mắt màu hổ phách đang dửng dưng nhìn cô, trong lòng mang một cảm xúc khó tả.

Nam sinh cao hơn chính mình rất nhiều, Ôn Vãn phải ngẩng đầu lên mới có thể đối diện với cậu.

Cô ngây người ra nhìn cảnh tượng trước mắt, không hiểu tại sao chính mình đang thức khuya ở trong quán net lại có thể gặp được một anh chàng đẹp trai như thế, hơn nữa cô còn. . . . . .

Cô nhìn theo tay và động tác của mình, chỉ thấy bản thân đang dùng cả tay cả chân chặn đường người ta ở đây.

Là đang nằm mơ.

Ôn Vãn nghĩ thầm.

Nhất định là nằm mơ.

Cô còn đang sững sờ chưa kịp hoàn hồn lại, bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nữ mềm yếu có chút nghiêm nghị: "Vãn Vãn, em đang làm cái gì?"

Ôn Nghiên sắc mặt trắng bệch, mang bộ dáng bệnh tật, ôm ngực nhìn sang bên này, hổn hển nói: "Em còn không mau buông Cố Thâm ra? Em rốt cuộc muốn làm cái gì vậy!"

Cố Thâm?

Ai là Cố Thâm? ? ?

Cô đột nhiên trợn tròn mắt nhìn người con trai trước mặt, tóc ngắn, đường nét khuôn mặt tinh xảo, dưới khóe mắt còn có một nốt ruồi lệ, tên là Cố Thâm. . . . . .

Này này đây không phải là thứ mà đêm qua cô thức khuya để xem sao???

Tối hôm qua, vừa sau kì thi đại học kết thúc, Ôn Vãn chính là thí sinh trong lần tuyển sinh này. Trong ba năm cấp ba thần kinh của cô căng thẳng tột độ, đến khi bước ra khỏi phòng thi cô mới cảm thấy cả người được thả lỏng.

Các bạn trong lớp cũng vậy, mọi người quyết định tổ chức ăn uống, còn hẹn nhau đến quán net chơi thâu đêm. Tuy rằng Ôn Vãn không thích chơi game online nhưng vẫn rất hợp tác, ai biết qua ngày hôm nay mọi người phải bao lâu mới có thể gặp lại.

Chỉ là cô ở quán net đang nhàm chán tới sắp ngủ gật, cuối cùng được bạn học giới thiệu một quyển tiểu thuyết, giúp cô thả lỏng và không ngủ mất.

Bạn học còn đặc biệt nhấn mạnh rằng trong tiểu thuyết có một nhân vật trùng tên với cô.

Nhân vật này chính là một học sinh dốt, bản thân là một chị gái học giỏi, Ôn Vãn có chút tức giận khi nghe đến tên chính mình làm học sinh dốt xuất hiện, tên cô làm sao có thể là học sinh dốt được chứ, rõ ràng chính là đại biểu của hội người xuất sắc!!!

Mang theo oán khí, Ôn Vãn nổi giận đùng đùng đọc quyển tiểu thuyết này.

**

Tên nó là "Hotboy trường học bá đạo yêu tôi", thực sự rất trẻ trâu rất Mary Sue, nhưng nó cũng có điều hấp dẫn để người xem lướt xuống đọc tiếp.

Ôn Vãn đọc một mạch xuống dưới, lúc bắt đầu còn có thể bình thản chấp nhận cốt truyện và nội dung, nhưng khi đọc đến phần sau, Ôn Vãn quả thực muốn tức chết.

Nam chính là Cố Thâm, mà Ôn Vãn là nữ phụ vừa béo mập vừa xấu xa, ngoại trừ trong nhà có ít tiền thì không còn gì khác, cái gì cũng không có. Quan trọng hơn là, Ôn Vãn có một cuộc đời sóng gió từ nhỏ.

Cô có một chị gái tên là Ôn Nghiên, diện mạo ôn nhu, chính là điển hình cho tên gọi bạch phú mĩ, còn rất được người khác yêu thích. Chị gái từ nhỏ tim đã không tốt, còn thường xuyên đau đầu, là một mỹ nhân ốm yếu.

Mà Ôn Vãn không phải.

Ôn Vãn và Ôn Nghiên tuy rằng là chị em ruột cùng ba cùng mẹ sinh ra, nhưng hai người hoàn toàn không giống nhau, khi Ôn vãn được sinh ra đã bị kẻ thù của ba mẹ bắt cóc, đến cấp hai mới được tìm trở về.

Sau khi tìm được Ôn Vãn, trạng thái của Ôn gia đã được thay đổi.

Ôn Nghiên vẫn luôn cho rằng nhà bọn họ chỉ có một đứa con là cô, được nhận mọi yêu thương trong nhà, ai ngờ cô còn có một đứa em gái, đây là điều cô hoàn toàn không thể chấp nhận. Cho nên bắt đầu từ ngày Ôn Vãn trở lại Ôn gia cô đã bị nhằm vào, bị hãm hại.

Chị gái không thoải mái, nhất định là cô giở trò quỷ.

Chị gái không ăn gì đó, nhất định sẽ đưa cho cô ăn.

Chị gái muốn mua đồ vật này nọ, sẽ không cho người hầu chạy chân, nhất định phải cho em gái đi làm.

Chị gái vừa cao vừa gầy, làn da trắng nõn, chiều cao của em gái tuy rằng có đủ, nhưng người quá béo lại còn rất đen.

Tóm lại, hai người ngoài đường nét khuôn mặt có chút giống nhau thì bề ngoài cùng tính cách hoàn toàn không giống.

Đương nhiên đây cũng không phải trọng điểm. Trọng điểm là về sau, Ôn Vãn làm nữ phụ còn bị chị gái hãm hại, bị đuổi ra khỏi nhà, cuối cùng chết thảm.

Mà Ôn Nghiên, tất nhiên thuận lý thành chương hưởng thụ hết thảy những gì Ôn gia có, cuối cùng còn dùng một số thủ đoạn buộc Cố Thâm cưới cô ta.

Tưởng tượng đến đây, Ôn Vãn liền căm hận đến nghiến răng.

Khi cô đọc quyển tiểu thuyết này trong quán net, vừa đọc vừa chửi rủa, còn nắm tay thề, nếu cô là Ôn Vãn, cô nhất định sẽ dạy cho Ôn Nghiên một bài học, lấy lại công đạo! Nói cho mọi người biết bộ mặt thật của Ôn Nghiên!

Cô ấy sao có thể bị bắt nạt suốt như vậy, quá đáng thương , cô ấy làm sao có thể ngu ngốc như vậy, không biết đánh trả sao !!!

Khi cô đọc nó thật sự vì cái sự sắp xếp này của tác giả mà sốt ruột.

Quả thực tức chết bé rồi.

Nhưng vào lúc này, cô thực sự xuyên vào trong quyển sách, còn trở thành Ôn Vãn.

Khung cảnh bây giờ. . . . . . Cô cố gắng nghĩ, nhớ không lầm thì chính là Ôn Vãn coi trọng hotboy của trường Cố Thâm, muốn tiến hành 'cường thủ hào đoạt' với cậu.

Cố Thâm giai đoạn đầu là một cậu nhóc nhà nghèo, tại sao có thể vào được ngôi trường quý tộc này thì tác giả giai đoạn trước không có nói rõ.

Cậu từ lúc vào trường học lớp 10 đến bây giờ, vẫn đều mặc bộ đồng phục và quần áo đã bị giặt đến trắng bệch, ngẫu nhiên còn có người nhìn trúng cậu vì kiếm tiền đi làm công, mười phần là một thanh niên nghèo khổ.

Nhưng trên thực tế, Cố Thâm cũng không hề nghèo, ngược lại là cậu cực kì cực kì có tiền, sở dĩ thời kì cấp ba lại như vậy là bởi vì nguyên nhân gia đình.

Ôn Nghiên biết thân phận thực sự của Cố Thâm , cho nên luôn giúp đỡ Cố Thâm hết lần này đến lần khác.

Nhưng Ôn Vãn không biết, thứ cô nhìn trúng là gương mặt của Cố Thâm, muốn bao dưỡng người ta.

Cảnh tượng bây giờ. . . . . . Chính là nguyên nhân khiến nam chính chán ghét cô.

Trước mặt các bạn cùng lớp, cô đã chặn người vừa đi ra khỏi căng tin vào góc và làm rất nhiều điều vô nghĩa.

Nhìn nam chính đang nhíu mày đứng trước mặt, Ôn Vãn hít sâu một hơi, không để ý đến lời nói của Ôn Nghiên, trong ánh mắt muốn xem kịch vui của mọi người khô khốc nghẹn ra một câu: "Cậu nghĩ rằng tôi thật sự muốn bao dưỡng cậu sao? Nằm mơ đi."

Cố Thâm: ". . . . . ."

Quần chúng xung quanh: ". . . . . ."

Ôn Vãn đang làm cái trò gì?

Ôn Vãn cười lạnh tanh, vừa định muốn nói, trong đầu đột nhiên vang lên một giọng nói: 【 Chúc mừng bạn tiến vào hệ thống học tập, hệ thống của chúng tôi sẽ trung thành hết lòng phục vụ bạn, giúp bạn đạt tới đỉnh cao. Tri thức là đại dương vô hạn, và con người chỉ có thể tiếp tục học hỏi, tiếp tục tiến lên mới không bị thế giới này đào thải.】

Ôn Vãn: "? ? ?"

Cô nghe người nói câu này với vẻ mặt hoang mang, nuốt nước miếng xuống mới run rẩy hỏi: "Cậu là ai?"

【 Tôi là hệ học tập của bạn, bạn có thể gọi tôi là Tiểu Học. 】

Ôn Vãn: ". . . . . ."

Đối với những chuyện xuyên sách này mà nói cô đều có thể chấp nhận được, đương nhiên cũng biết hệ thống là chuyện gì xảy ra.

Dù gì thì cô cũng là một học bá đã đọc qua những quyển sách này rồi.

"Tôi có thể hỏi vì sao tôi lại đến nơi này, còn bị ràng buộc với cậu không?"

【 Không biết. 】

"Vậy cậu biết cái gì?"

Không đợi hệ thống trả lời, Ôn Vãn tiếp tục hỏi: "Hệ thống học tập là chuyện gì xảy ra? Sử dụng như thế nào?"

Hệ thống Tiểu Học giải thích với cô:【 Hệ thống học tập cũng có thể nói là một hệ thống tích điểm. Có thể tích lũy điểm thông qua học tập, sau khi đạt đến trình độ nhất định có thể trao đổi những đồ vật liên quan đến học tập, các loại tài liệu, vv..., còn có các phương pháp tăng cường trí nhớ. Về cách kiếm điểm như thế nào, điều này đòi hỏi bạn phải được mọi người ngưỡng mộ và yêu thích.】

. . . . . .

Ôn Vãn tiêu hóa trong chốc lát mới hiểu được hệ thống học tập là chuyện gì xảy ra.

Cô cần học tập mỗi ngày, nhận được sự ngưỡng mộ của mọi người bằng điểm số xuất sắc hoặc tư duy giải quyết đề và để người khác khen ngợi cô, càng được khen ngợi thì hệ số điểm của cô càng cao, đồ được trao đổi cũng càng nhiều và cô cũng có thể tích điểm sau mỗi bài kiểm tra, kiểm tra càng tốt sẽ được thưởng càng nhiều điểm.

Đương nhiên, nếu cô làm bài rất kém, hoặc là bị người hãm hại cùng công kích, sẽ bị trừ tích điểm.

. . . . . .

Sau khi nghe xong, Ôn Vãn trầm mặc .

"Khi nào thì tôi mới có thể giải trừ ràng buộc với hệ thống học tập? Tôi không kiếm được điểm thì chuyện gì sẽ xảy ra? Tôi ở thế giới ban đầu hiện tại thế nào?"

【Bạn sẽ chết, bởi vì nội tâm bạn khát vọng học tập, thích làm đề, đối với Ôn Vãn oán hận rất sâu mới có thể đi vào nơi này, ở trong thế giới ban đầu, bạn đã chết bất ngờ bởi vì thức đêm.】

Ôn Vãn: "Cậu nói cái gì?"

Cô khó có thể tin hỏi: "Tôi ở trong thế giới ban đầu đã chết?"

【Đúng vậy.】

Ôn Vãn trừng mắt nhìn, hơn nữa ngày không hoàn hồn.

**

Đột nhiên bên tai lại truyền đến giọng nói của Ôn Nghiên, kéo cô quay về hiện thực.

Cô hít một hơi thật sâu, để những mớ hỗn độn đó ra sau đầu, nhìn Cố Thâm với vẻ mặt lãnh đạm: "Hôm nay tôi chặn cậu ở đây chỉ để nói với cậu rằng, sẽ có một ngày tôi kéo cậu xuống khỏi hạng nhất!"

Nếu cô nhớ không lầm thì nam chính đứng đầu cả khối, còn cô cũng đứng đầu khối nhưng là từ dưới lên.

Các bạn học xung quanh nghe xong, kinh ngạc một lúc sau đó ồn ào cười phá lên.

"Ôn Vãn cậu điên rồi sao?"

"Vãn Vãn, em có phải là mất trí rồi không?" Ôn Nghiên nhìn thấy động tác của Ôn Vãn, chen vào trong đám người, hốc mắt rưng rưng, điềm đạm đáng yêu nhìn cô, lôi kéo tay cô ôn nhu dạy dỗ: "Vãn Vãn, em mau xin lỗi với Cố Thâm, em làm sao có thể nói ra những lời như bao dưỡng Cố Thâm, Cố Thâm cho dù bây giờ không có tiền, cũng sẽ không vì chút tiền ấy mà khom lưng, em làm sao có thể khinh thường người ta đi làm công như vậy."

Hốc mắt Ôn Nghiên đỏ hoe, mang vẻ mặt sốt ruột thay em gái, lôi kéo cô xin lỗi Cố Thâm: "Cố Thâm, thực xin lỗi, em gái mình không hiểu chuyện, em ấy không phải cố ý, tuyệt đối không phải cố ý khinh thường cậu, em ấy không biết hoàn cảnh của cậu, từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng được dạy dỗ, cho nên rất nhiều đạo lý cũng không hiểu, mình sẽ trở về dạy lại em ấy."

"Cái gì."

Ôn Vãn quay đầu, nhìn về phía chị gái mỹ nhân bệnh của chính mình.

Cô nhíu mày mỉm cười nhẹ: "Chị à, chị nói những lời này là có ý gì, chị là muốn nói em từ nhỏ đã không có người dạy phải không?"

Cô cười lạnh tanh, chỉ chỉ Cố Thâm: "Còn có, em khi nào thì khinh thường người làm công? Từ đầu tới đuôi em đều không có nói qua những lời này, em nói làm công hai chữ nhưng cũng không hề có cái ý kia. Chị có phải là có chút bóp méo ý nghĩa lời của em rồi không."

Ôn Nghiên sửng sốt, nước mắt còn đọng trên mặt, kinh ngạc nhìn cô.

Dường như là không nghĩ tới em gái mình, người luôn luôn bị coi là 'óc heo' lại phản kích, hơn nữa logic còn nói rõ ràng như vậy.

Cố Thâm nhướng mày, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc không rõ.

Cậu nhìn nữ sinh trước mặt, trong lòng chợt cảm thấy có chút thay đổi khác thường, ánh mắt kia của cô đột nhiên sáng ngời lên, cả người so với lúc ban đầu đem mình chặn lại càng thêm sinh động.

Trong mắt Cố Thâm hiện lên sự thú vị rõ ràng, chỉ muốn nhìn xem cô rốt cuộc muốn làm cái gì.

Đầu óc Ôn Vãn bây giờ vẫn còn đang rối bời, sau khi chống trả lại Ôn Nghiên, cô muốn rời đi tìm một nơi để sắp xếp lại câu chuyện từ đầu đến cuối. Cô cười lạnh một tiếng, liếc nhìn Cố Thâm, bỏ qua cảm xúc khó hiểu trong mắt cậu, hung hăng bỏ lại một câu: "Cậu chờ đó cho tôi, tôi nhất định sẽ vượt qua cậu!"

Nói xong, không đợi bọn họ phản ứng lại, Ôn Vãn bình tĩnh bước ra khỏi đám người, sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài.

Trời ơi.

Dọa chết cô rồi!!!

**

Mãi đến khi cô chạy vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại ngồi ở trên bồn cầu dựa vào tường, Ôn Noãn mới cảm thấy mình có thể thở bình thường.

Cô cau mày và bắt đầu sắp xếp mọi thứ cô vừa mới biết, sau khi sắp xếp rõ ràng từ đầu đến cuối mới thở dài một hơi.

Khi cô từ phòng vệ sinh bước ra, Ôn Vãn đã chấp nhận sự thật mình xuyên đến đây, cô không thể thay đổi được gì, trước hết phải cố gắng sống đã.

Cô vặn vòi rửa tay, hít một hơi thật sâu, đang định xoay người rời đi thì từ nhà vệ sinh nam đối diện đi ra, chính là Cố Thâm.

Ôn Vãn đứng hình, ngẩng lên nhìn cậu nam sinh này. Cố Thâm cúi đầu, nhìn cô bằng con ngươi đen như mực.

Ánh mắt đó. . . . . . cô thấy da đầu mình run lên.

Ôn Noãn theo bản năng muốn trốn tránh, nhưng mới vừa đi được hai bước, một giọng nam khàn khàn trầm thấp từ phía sau truyền đến: "Chờ đã."

Tác giả có chuyện muốn nói: Mở hố chuyện mới rồi!!!

Giải thích một chút: Nữ chính giai đoạn đầu bị điểm kém, hơi mập và hơi ngăm đen, nhưng sẽ thay đổi! ! Là đại mỹ nhân, gầy trắng nõn nà ! ! 

Có một cài đặt gian lận, đó là hệ thống học tập, văn bản vườn trường hàng ngày! Ta hi vọng có thể cùng bạn trải qua mùa hè này vui vẻ, nữ ​​chính tương đối may mắn, cũng không nhát gan, gặp thần giết thần!

Nam chính là một chàng trai nghèo giai đoạn đầu, rất ga lăng và vô liêm sỉ.

Nhân tiện: Có những yếu tố phát sóng trực tiếp, và có nhiều điều nhảm nhí, bạn nào không thích thì đừng đọc, xin không nói lời cay đắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro