CHƯƠNG 10: Nam chính xuất hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

《 Như Mộng Lệnh 》 là một game cổ phong được sản xuất trong nước, lúc trước ở giai đoạn thử nghiệm cũng đã hấp dẫn rất nhiều người chơi thử, khen ngợi như nước thủy triều.

Cũng khó trách mọi người kỳ vọng cao như thế —— trước đó, công ty Gia Lam hoàn toàn thuộc về lực lượng mới xuất hiện. Công ty quy mô không lớn, đầu tư không cao, ngay từ đầu kinh phí đã không đủ, bởi vậy chế tác game đều là nhưng game nhỏ đơn giản nhưng lại có mạch lão logic, phong cách thú vị lại dễ chơi mà dần dần được một số người chơi tán thành.

Ngay sau đó, trên tiền đề có kinh phí, công ty chế tác một game mobile RPG* kinh điển hoàn toàn nổi tiếng một phen. Các streamer lớn sôi nổi chơi thử, các bài thảo luận mọc lên hết bài này đến bài khác. Cái tên Gia Lam từ đây hoàn toàn được lan truyền, cũng làm mọi người đối với bọn họ có càng nhiều chờ mong.

*RPG: Role-Playing Game tức game nhập vai, có tương tác giữa nhiều người chơi chứ không phải chỉ có người chơi với NPC.

Ngắn ngủn mấy năm, công ty đẩy ra một loạt trò chơi lớn lớn bé bé, trong đó không ít trò chơi nổi lên, cho tới bây giờ vẫn làm người ta nói chuyện say sưa.

Có tin đồn rằng ông chủ hiện tại của công ty - Cảnh Nghi không phải là đại Boss thật sự, mà là một người khác.

Đến nỗi đối phương là ai, có rất nhiều ý kiến khác nhau nhưng mọi người đối với lịch sử làm giàu của đại boss cũng không phải là đặc biệt hứng thú, hơn nữa Cảnh Nghi tính cách nhanh nhẹn, thường xuyên xuất hiện ở các loại xã giao, fan vô số, đối với tin tức của cậu thường thường có thể lên hot search khá lâu.

Trong thời gian dài, cũng không còn người để ý đến việc Đại Boss trong truyền thuyết là ai.

……

Lúc Tiêu Chiến tải game, tùy tay tìm tòi liền nhìn đến một đống tin tức bát quái này.

Anh không có hứng thú, tắt trang web đi, lẳng lặng chờ game tải xong.

Không biết Vương Nhất Bác người này mỗi ngày làm cái gì, thường xuyên ở trong phòng ngày ngủ đêm ra, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng vang bàn phím nhưng đa số thời gian đều là an tĩnh không tiếng động, làm cho Tiêu Chiến nhiều lần cho rằng cậu không ở nhà, đang định ăn mảnh thì bóng dáng người nào đó sẽ sâu kín xuất hiện.

Về sau, Tiêu Chiến luôn luôn ghi nhớ.

Phàm là muốn xác định Vương Nhất Bác có ở trong phòng hay không, anh sẽ làm chút đồ ăn, Vương Nhất Bác sẽ giống như mèo ngửi thấy mùi cá tanh, đi theo phía sau chờ ăn.

“……”

Tiêu Chiến không biết anh rốt cuộc đang sống với người hay là sống cùng một con mèo ăn vụng nữa -.-!

Đang lúc thất thần, tiếng nhạc đột nhiên vang lên, như tiếng ngọc bội chạm vào nhau, leng keng rung động, một tiếng đàn cổ bỗng nhiên phát ra, âm vang ngọc thạch cuồn cuộn cùng với tiếng tiêu uyển chuyển như đi vào lòng người, từ cao vút dần dần nhẹ nhàng xuống, một bức ảnh giang hồ chậm rãi mở ra ——

Hay cho một khúc Như Mộng Lệnh, như mộng, đi vào giấc mộng.

Tiêu Chiến chỉ muốn vì người tuyển nhạc vỗ tay.

Các nhân vật mới được sáng tạo ra có kỹ năng nhân vật, phần mạnh và phần yếu, Tiêu Chiến nghĩ nghĩ, quyết định chơi một nhân vật đơn giản nhất, dễ thao tác nhất. Kỹ thuật của anh không tốt, vậy chơi vú em phụ trợ, dù sao thì anh cũng có thể nạp tiền đó nha.

Đây chính là lợi ích của người chơi Nhân Dân Tệ.

Một thân thường phục màu đỏ đen, tóc đen dùng ruy băng đỏ buộc lên một phần, vạt áo bồng bềnh, Di Lăng lão tổ cầm cây sáo trúc , đỉnh đầu ba chữ to.

Chiến Chiến Chiến.

Tiêu Chiến lười nghĩ tên khác, chơi game thôi mà, cốt ở quá trình, tên là cái phụ thôi. Anh hưng phấn tới Thôn Tân Thủ bắt đầu làm nhiệm vụ, ngay từ đầu nhiệm vụ cốt truyện có hơi nhiều một chút, nhưng mỗi một chuyện xưa nhỏ đều rất có ý tứ, Tiêu Chiến chơi mải mê, bất tri bất giác mặt trời đã xuống núi.

Cho đến nhiệm vụ đuổi bắt cướp, Tiêu Chiến chơi vài lần cũng chưa qua được. Nhiệm vụ này sẽ có hai nhóm người chơi, một nhóm bắt trộm, một nhóm giúp trộm chạy trốn, Tiêu Chiến phát ra thiếu, lại không có tổ đội chơi nên rất dễ ở trong loại trận đấu đại loạn này chết thẳng cẳng.

Có một người chơi chơi vô cùng hèn hạ, giống như là nhàn đến đau trứng, cứ canh giữ ở chỗ phi ngựa suốt, Tiêu Chiến tới một lần là một lần vướng phải ngựa của cô ta, mỗi một lần đều có thể làm Tiêu Chiến ngã đến mặt xám mày tro, đột nhiên không kịp phòng ngừa đã bị đánh chết.

Tiêu Chiến nóng nảy.

Bắt nạt người khác phải không!

Anh lập tức nạp phí mua một gói xa xỉ, mặc trang bị tốt nhất vào để đi hành đối phương. Quả nhiên, hiệp khách hèn hạ kia đang ngồi tại chỗ tựa hồ đang chờ Tiêu Chiến, cô ta tiêu sái xuống ngựa, một thân trường bào đen mạ vàng, đằng đằng sát khí. Một trong những điều mà Tiêu Chiến đánh giá cao ở trò chơi là trang phục của nữ không lấy gợi cảm là phong cách chính, cũng có trang phục lộ da lộ thịt nhưng không nhiều lắm, càng sẽ không cố tình khuếch đại ngực to mông nở.

Ngọc Tiên* Chiến Chiến Chiến không nói hai lời, tung ra sát chiêu!

* Cách gọi chung chức vụ của những người chơi hệ chữa trị.

Sau đó, bị đối phương trực tiếp rút sạch non nửa thanh máu.

Tiêu Chiến: “……”

Nếu xem thường tính kiên nhẫn của Tiêu Chiến vậy thì sai hoàn toàn, anh từng nói qua, anh không thiếu nhất chính là kiên nhẫn. Đối phương tuy rằng kỹ thuật không tồi, nhưng trang bị so với Tiêu Chiến thì còn kém xa, hơn nữa nhân vật của Tiêu Chiến máu dày, thanh máu bị tụt rất mau lại khôi phục, tiếp tục đánh không ngừng không nghỉ, quả thực là đao cùn chặt thịt, Tinh Vệ lấp biển, Ngu Công dời núi…… Cái quỷ gì.

Đây là một tận đánh dài dòng buồn chán.

Hai người tới tới lui lui hơn mười phút vẫn không phân thắng bại như cũ. Tiêu Chiến cố ý muốn cùng nàng ta đánh đến cùng, cắn miệng rùa đen* vào cô ta, gắt gao không nhả miệng.

* Rùa đen cắn người rất chặt.

Trận đánh kéo dài của hai người khiến cho một nhóm người chú ý.

Bọn họ đỉnh đầu có mấy chữ to“Bát thiên vân nguyệt”, vốn chỉ là đi ngang qua, không biết là ai kêu một tiếng làm những người khác xôn xao dừng lại. Bọn họ rất có hứng thú mà bị cuộc chiến của hai người hấp dẫn, trong lúc nhất thời xem đến say mê.

Tiêu Chiến vội đến sứt đầu mẻ trán sao có thể nhận thấy được mình đang bị một đám người chơi vây xem.

Bạch Long Mã:…… Khát vọng sống của vú em này có thể nói là rất mạnh.

Chân hướng lên trời: 666666*

*666: cừ, giỏi

Ta chính là Diệp Lương Thần: Ha ha ha ha ha ta cười chết mất!

Bánh bao thịt đánh chó: Mọi người đoán xem vú em có thắng được không?

Bạch Long Mã: Được đi.

Đề hướng lên trời: Vợ của tôi nói cái gì thì chính là cái đó.

Ta là Diệp Lương Thần: Show ân ái mau chết đi!

Giang Quốc Cô Trừng: Phốc.

Bạch Long Mã: Đại thần!

Chân hướng lên trời: Đại thần!

Ta nãi diệp ngày tốt: Đại thần!

Bánh bao thịt đánh chó: Đại thần yêu ta đi!

Những người khác:…… Cậu, cái trạch nam chết tiệt này có biết hai chữ liêm sỉ viết thế nào không?

Bạch Long Mã: Đại thần, ngươi đến từ lúc nào vậy?

Giang Quốc Cô Trừng: Nhìn được một lát.

Đại khái là chưa từng gặp qua người chơi Nhân Dân Tệ nào liều mạng như vậy, cậu cũng rất có hứng thú xem, nhìn đến đỉnh đầu Ngọc Tiên có ba chữ to Chiến Chiến Chiến*, mới nhịn không được cười một chút, đại khái là tưởng tượng ra cảnh tượng một thầy thuốc nhỏ ra sức chiến đấu trên chiến trường, sao lại cảm thấy có chút đáng yêu chứ.

*Chiến Chiến Chiến: Giống khẩu hiệu chiến đấu.

Hiệp khách Ta là nhị gia dừng lại.

Ta là nhị gia: Em trai à, đừng đánh nữa đi, tay tôi rút gân rồi.

Chiến Chiến Chiến: Đáng đánh! Tại sao bạn luôn đuổi theo đánh tôi?

Ta là nhị gia: Kỳ thật…… Tôi là muốn ngăn cậu để quảng cáo...

Chiến Chiến Chiến:?

Ta là nhị gia: Em trai, cày thuê game - wechat 7927332

Chiến Chiến Chiến:????

Hờ hờ....

Tiêu Chiến mặt 囧 bổ một đao cuối cùng làm hiệp khách chết nhăn răng.

Đợi đến lúc anh lấy lại tinh thần, khung hội thoại trước mặt chỉ có một đống ha ha ha. Tiêu Chiến có chút bối rối, bọn họ đang ha ha cái gì vậy?

Đang lúc vẻ mặt anh mờ mịt, chuẩn bị điều khiển nhân vật tiếp tục làm nhiệm vụ, có người gửi đề nghị thêm bạn tốt.

Bạch Long Mã: Em trai, thêm bạn tốt nha.

Tiêu Chiến: Không cần người cày thuê, cảm ơn.

Tiêu Chiến không biết là nam sinh tên Bạch Long Mã đã lập tức chụp màn hình cuộc đối thoại của hai người gửi vào trong nhóm chat của bang phái trong game, một đám người lại ha ha ha cười đến ngất.

Tiêu Chiến đang buồn bực, đột nhiên phát hiện một đống người đứng ở phía sau anh, tựa như xem náo nhiệt không nhúc nhích. Anh nheo mắt, nghĩ lại thì hình như lúc anh và hiệp khách quảng cáo kia chém giết lẫn nhau bọn họ cũng đã đứng ở phía sau.

Chiến Chiến Chiến:……

Hình như anh biết bọn họ đang cười gì rồi.

【 Bạch Long Mã mời bạn gia nhập bang hội, đồng ý hay không đồng ý gia nhập bang phái “Trường nguyệt đạp ca”? 】

Tiêu Chiến cũng không biết “Trường nguyệt đạp ca” trước mắt xếp hạng thứ mấy trong bảng xếp hạng bang phái của《 như mộng lệnh 》, anh chỉ là nghĩ đến mình chơi game có thể chơi cùng đoàn đã vui sướng mà đáp ứng rồi. Tiến vào trong bang phái một đám người vui sướng mà kêu tên anh, hình như anh vào nhầm Chiến trường thì phải.

Tiêu Chiến: “……”

Chiến Chiến Chiến: Cái đó, có người nào làm nhiệm vụ bắt cướp không? Cầu tổ đội!

Lập tức có mấy người vui sướng mà đáp lại anh: Tôi mang cậu đi cho.

Tiêu  Chiến nghĩ bang phái này còn rất sinh động nha, ai ai cũng rất thâm thiện. Không đợi anh đáp lại, trong đó một kiếm tu tên “Giang Quốc Cô Trừng” nói: “Tôi mang anh đi, vừa lúc hôm nay có thời gian.”

Bạch Long Mã: Oa đại thần ngươi muốn đích thân xuất trận sao!

Đề về phía tây: Cẩn thận em gái Linh Kiều của anh ghen nha ~~

Nhìn đến cái tên quen thuộc, tim Tiêu Chiến nhảy lên một chút, thình lình xảy ra cảnh giác làm anh da đầu tê dại, theo bản năng đẩy bàn phím ra.

Từ từ……

Linh Kiều, có phải Linh Kiều mà anh đang nghĩ không? Nguyên văn nữ chính, Ngôn Linh Kiều?! Có thể trùng hợp như vậy sao???

Anh bỗng nhiên nhớ lại một đoạn nội dung trong truyện.

Sau khi trọng sinh, nữ chính Ngôn Linh Kiều muốn cùng trúc mã Giang Trừng phát triển cảm tình, lúc này phát hiện ra có sự xuất hiện của nam phụ, nữ chủ vì bảo vệ danh phận vị hôn thê của mình nên đã tự mình ra trận vào trong game tuyên bố chủ quyền, nam phụ hậm hực lui xuống.

Lúc đấy Tiêu Chiến tiêu tiền mua toàn văn, ôm tâm rủa thầm đi nhìn đến kết cục cho nên chỉ là vội vàng xẹt qua, căn bản không nhớ kỹ tên game và ID bọn họ.

Hiện tại từng cái tương ứng —— nói như vậy, Giang Quốc Cô Trừng chính là nam chính của truyện!

Mọi người còn đang hâm mộ đại thần thế mà lại có thể mang Tiêu Chiến đi chơi game.

Không ngờ, anh lại nhanh chóng cự tuyệt.

Chiến Chiến Chiến: Xin lỗi, ta không có thời gian, lần sau đi.

Nói xong lập tức offline, để lại một đám người trợn mắt há hốc mồm.

Một đám người gửi một hàng dài dấu chấm hỏi, ngay cả Giang Quốc Cô Trừng cũng sửng sốt một chút. Ngày thường đều là người khác lấy số tiền lớn xin cậu mang đi, cậu đều lười phản ứng, bây giờ thì ngược lại bị cự tuyệt thẳng thừng.

Bạch Long Mã có chút vui sướng khi người khác gặp họa nói: Nha, cái này vừa hay Linh Kiều cũng không phải cần lo lắng rồi.

Ngày thường ả canh chừng đại thần như đề phòng cướp, phàm là giới tính nữ hay nam trong bang phái đều không buông tha, cậu ta đã sớm nhìn đến không kiên nhẫn nổi, hiện tại vui rồi, người mới người ta vốn dĩ chẳng hiếm lạ gì đại thần, cậu thật muốn đem lịch sử trò chuyện trong bang đưa cho Ngôn Linh Kiều kia nhìn xem.

Cách màn hình, Giang Trừng nhìn chằm chằm tên Chiến Chiến Chiến, cười.

……

Tiêu Chiến vốn dĩ không sợ nguyên văn nữ chủ, cũng không thích nổi tính cách của ả. Anh chỉ là không muốn cùng nguyên văn nam chính Giang Trừng có quan hệ, miễn cho chọc phải phiền phức. Anh dứt khoát cự tuyệt như thế, đại thần lại sĩ diện như vậy, đối phương chắc chắn sẽ không muốn có bất kì liên quan gì với anh nữa đi.

Anh đẩy cửa ra, đi phòng bếp rót nước, phòng khách đen sì đứng lặng một bóng người dọa Tiêu Chiến sợ tới mức liên tiếp lùi hai bước.

“ Cậu cậu cậu ở phòng khách tại sao không bật đèn!”

Vương Nhất Bác đáp lại, có thể làm người ta tức chết người: “Tôi tôi tôi đang chuẩn bị bật đèn.”

Tiêu Chiến: “……”

Anh quyết định, buổi tối hôm nay ăn mì, cho mình hai trứng gà, cho Vương Nhất Bác liếm chén đi.
_End chương 10_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro