CHƯƠNG 15: Đại thần 666

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý do tươi mát thoát tục như thế, cũng chỉ có Vương Nhất Bác có thể dùng.

Nhất thời Tiêu Chiến cạn lời.

Anh đi đến cửa thư phòng lại phát hiện Vương Nhất Bác đang ăn bánh Cookie Jenny hôm qua mua ở cửa hàng, tiếng răng rắc răng rắc tiếp tục không ngừng khônh nghỉ, đã thế một tay khác còn cầm chuột di di chạy khắp nơi trên bản đồ. Đi theo sau cậu là gần trăm người chơi, cậu đi đến đâu theo tới đó, đa số là cố ý tới xem Hàm Quang Quân có dáng dấp ra sao.

Tiêu Chiến: "..."

Muốn quyết đấu còn thảnh thơi không lo lắng ngồi ăn bánh bích quy. Thật muốn để đám Bạch Long Mã đến nhìn xem cái người bọn nói là "thật đàn ông" đang làm gì.

Diễn đàn game ồn ào nổ.

« báo —— chồng thật của Chiến Chiến Chiến lên mạng! »

« Hàm Quang Quân giận dữ vì hồng nhan! »

« lại là một tên yếu như gà sắp bại dưới tay Giang Quốc Cô Trừng, không có chút nào đáng xem, rác rưởi. »

« trực tiếp Hàm Quang Quân khiêu chiến Giang Quốc Cô Trừng, mọi người mau vào xem! »

« tôi cược một cây que cay, đây sẽ một cuộc đấu vô vị nhất trong các trận đấu vô vị »

...

Bây giờ vốn là thời gian làm việc buổi tối nhưng lại bởi vì một màn này mà không ít người chơi dồn dập tràn vào trong trò chơi ăn dưa xem náo nhiệt. « Như Mộng Lệnh » từ khi phát hành đến nay đều rất được đón nhận, trò chơi có thể chơi lên nhiều level, các người chơi tất cả đều bận rộn thăng cấp, chủ đề cũng đều là nội dung liên quan tới trò chơi, loại bài viết bốc phốt kiểu 818 này rất ít, mọi người lại đã thấy quen tra nam tra nữ trên internet, nhìn đến chết lặng.

Đột nhiên được một quả dưa lớn, một đám người hưng phấn đến không chịu được. Trong đó lại còn liên quan đến đại thần, thế giới thật, tình tay bốn, bắt gian..... vân vân vô vàn các yếu tố máu chó khác, đã có người có thể tưởng tượng ra hẳn một bộ phim truyền hình.

Hiện tại khua chiêng gõ trống, chờ kịch mở màn.

Hai người giữa tâm bão, một người ăn bánh bích quy, một người yên lặng nhìn ngồi nhìn đối phương ăn bánh bích quy, im lặng ngưng đọng.

Tiêu Chiến bỗng nhiên nghĩ đến, là vì mình có nhắc tới kỹ thuật quá kém không thể PK Khinh Phong Linh Kiều, cho nên Vương Nhất Bác mới muốn login xả giận cho anh. Tâm ý của Vương Nhất Bác anh nhận, nhưng mà, đợi lát nữa thua quá thảm, Tiêu Chiến sợ cậu mất mặt.

"Răng rắc răng rắc răng rắc..."

Vương Nhất Bác lấy tốc độ gặm của chuột hamster gặm bánh bích quy.

Tiêu Chiến: "..." Cậu hình như căn bản không coi ra gì.

Giang Quốc Cô Trừng online, lại không đáp lại.

Đợi cho cậu ta biết việc Ngôn Linh Kiều làm, chuyện đã đến tình trạng không cách nào vãn hồi, cũng không biết nên xin lỗi thế nào mới tốt. Nhìn qua tên Hàm Quang Quân không ngừng khiêu chiến võ đài với mình, cậu vừa buồn cười lại vừa có loại đau xót không thể giải thích được.

Cậu mượn acc của Đi về phía tây, gửi tin nhắn cho Tiêu Chiến.

Giang Quốc Cô Trừng: Để Hàm Quang Quân thu tay lại đi, tôi sẽ thay Linh Kiều xin lỗi anh.

Chiến Chiến Chiến: Thật ngại quá, đây là chuyện do chồng tôi quyết định, nếu như cậu ấy thích, tôi không có quyền ngăn cản.

Cậu ta khẽ cau mày.

Giang Quốc Cô Trừng: Tôi không muốn huyên náo làm chuyện trở lên quá xấu hổ.

Chiến Chiến Chiến: Không có việc gì, cậu ấy thua thì thua thôi.

Nếu như Vương Nhất Bác không quan tâm, anh cũng coi đi như đi xem kịch vậy. Ít nhất, có thể quyết đoán khiêu chiến đại thần, Tiêu Chiến đột nhiên cảm thấy Vương Nhất Bác thật sự rất có can đảm.

"..."

Hàm Quang Quân vẫn còn gửi yêu cầu PK. Tất cả mọi người chờ đợi Giang Quốc Cô Trừng phản ứng, đợi lâu như vậy không gặp đáp lại, coi là đại thần là không có ý định để ý tới mấy cái bia đỡ đạn như này, người ăn dưa dần dần có xu thế tản ra.

Ngay tại thời khắc mấu chốt, kênh thế giới tin tức respawn.

【 "Giang Quốc Cô Trừng" đồng ý "Hàm Quang Quân" khiêu chiến. 】

Woa ——

Đại thần đáp ứng! Vừa mới ở trong diễn đàn nói đại thần có thần cách cao như vậy, không muốn so đo cùng một người mới, trong nháy mắt bị vả mặt.

Sàn thi đấu có thời gian chuẩn bị là 10 phút, có sắp đặt chỗ vây xem và bình luận trực tiếp, các người chơi đều có thể tràn vào sàn thi đấu xem hai người thi đấu tranh tài. Không đợi hai người vào sân bình luận đã che trời ngập đất, đều là bình luận ăn dưa.

Sàn thi đấu của « Như Mộng Lệnh »từ lúc thiết lập đã là một điểm nóng.

Yêu cầu như sau: người chơi hai bên PK, không dùng đồ vật tăng cấp,không mang thêm trang bị đặc thù, trang bị cấp hồng trở lên đều tính theo giá trị trung bình. Nói cách khác, người chơi hai bên chỉ có thể dùng kỹ thuật chân chính để đánh bại đối phương.

Sàn thi đấu đối với Giang Quốc Cô Trừng mà nói chính là nơi khởi đầu cho chức danh đại đại thần của cậu ta.

Sau khi game phát hành không lâu, cậu ta - một tân nhân khiêu chiến với một đại thần từng dùng tài khoản thử nghiệm, cậu ta đã lấy sức một mình đấu một trận chiến khá đẹp. Cũng từ lúc này, cái tên Giang Quốc Cô Trừng chính thức nổi tiếng trong game.

Về sau, cậu trải qua vài lần thi đấu võ đài đều tiêu sái chiến thắng cũng coi là lộ mặt cho toàn bộ người trong game, là đại thần có độ nổi tiếng cao nhất.

Có người nói Hàm Quang Quân là nghé con mới sinh không sợ cọp, chuyện mất mặt còn ở phía sau, cũng có người nói hành động như vậy cho dù là thua cũng rất quang vinh, dù sao cũng là vì vợ của mình mà đánh. Nói tóm lại, đêm nay sẽ là một đêm lưu lại ánh sáng chói lọi trong « Như Mộng Lệnh ».

Thời gian đã đến, hai người đổi xong trang bị, bị tự động chuyển đến bên trên sàn thi đấu.

Đều là hiệp khách, đều là một bộ đồ tân thủ trường bào, tay áo bồng bềnh, phong thần tuấn lãng, trên tay đều là cầm trường kiếm đồng thau giống nhau y như đúc. Nếu như không phải có tên lơ lửng trên đầu với màu của trang phục để phân biệt, chỉ sợ thật sự nhìn không ra ai là ai.

Giang Quốc Cô Trừng không tán đồng cách làm của Hàm Quang Quân.

Cho dù là vì biểu hiện ra mình là đàn ông chân chính cũng hẳn là nên mặc trang bị tốt một chút, tránh cho mất máu quá nhanh. Cậu ta tính toán mình đợi lát nữa nên dùng chiêu thức nào mới không làm cho đối phương thua quá khó nhìn.

Bình luận rối loạn.

"Đây là cuộc chiến giữa hai người đàn ông!"

"Mẹ ơi quá lãng mạn, nơi đây @ chồng ta, lòi ra ăn đòn đi!"

"Tôi đã đoán được khung cảnh thảm đạm tiếp theo..."

"Xem đại thần sẽ để cho đối phương thua có thể diện một chút như thế nào."

Mọi người ồn ào, Tiêu Chiến yên lặng nhìn bình luận, không biết nói cái gì cho phải, gửi cho Vương Nhất Bác câu "Cố lên". Bang phái group chat cũng là hò hét ầm ĩ, một đám quần chúng náo nhiệt đi hít drama, xem xét ở đây có mặt người trong cuộc nên bọn họ cũng kín đáo đi nhiều, cũng không ít người an ủi Tiêu Chiến, khen chồng anh quả thực quá ra sức.

Tiêu Chiến một chút cũng không lo lắng, nhất là lại nghe được thư phòng liên tục truyền đến tiếng ăn bánh quy răng rắc răng rắc thì lại càng buông lỏng.

Âm thanh nhắn nhở êm dịu của hệ thống vang lên.

【 người chơi xin chuẩn bị kỹ lưỡng 】

【 bắt đầu đếm ngược】

【 ba, hai, một, bắt đầu! 】

Quần chúng hít drama lập tức an tĩnh. Mọi người không dám chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, chờ xem kịch vui. Ở trung tâm hai người bình tĩnh đứng tại chỗ, ai cũng không nhúc nhích, an tĩnh không tưởng nổi.

Bình luận vây xem im lặng vài giây, mới có người yếu ớt gửi một câu.

"Kẹt lại rồi?"

Giang Quốc Cô Trừng lúc đầu đang chờ Hàm Quang Quân động thủ trước, tránh cho cậu ta vừa ra tay đối phương đã mất nửa thanh máu. Không ngờ đối phương vững như bàn thạch, một dáng vẻ "Địch không động ta không động" khiến cậu có chút không kiên nhẫn.

Rốt cục, Giang Quốc Cô Trừng động.

Cậu ta đột nhiên nhấc lên một thanh kiếm hoa xinh đẹp ác liệt phóng về đối phương phóng. Trong chớp mắt, Hàm Quang Quân đang đứng im như cá chết cũng bắt đầu động! Chỉ thấy cậu linh hoạt kinh người, uyển chuyển tránh chiêu của Giang Quốc Cô Trừng, tại tất cả mọi người không thấy rõ tình huống, trường kiếm trong tay cậu đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, cây kiếm thanh lãnh đâm đến từ phía sau Giang Quốc Cô Trừng, sáng lên ánh sáng lóa mắt.

Thanh máu trên đỉnh đầu Giang Quốc Cô Trừng trong nháy mắt mất gần một phần tư.

Thời gian ngừng tại thời khắc này.

Nhóm quần chúng ăn dưa đều sợ ngây người, bình luận tĩnh mịch trầm mặc. Ngay cả người trong cuộc Giang Quốc Cô Trừng cũng sững sờ tại chỗ quên cả phản kích, không biết ở đầu máy tính bên kia cậu ta có biểu cảm gì.

Tiêu Chiến: "???" Vừa rồi cái kia là Vương Nhất Bác làm à? Sao lại có chút không thể tin được vậy?

Chiêu này của Hàm Quang Quân là chiêu cơ bản của hiệp khách," xuyên vân tảng sáng", là chiêu người người đều dùng qua không biết bao nhiêu lần, cũng là một chiêu mà mọi người ai ai cũng biết khuyết điểm và nên tránh đi như thế nào. Theo lý mà nói, "xuyên vân tảng sáng" đối với Giang Quốc Cô Trừng hẳn là không có chút lực uy hiếp nào.

Có thể đánh Giang Quốc Cô Trừng, còn có thể làm cho đối phương ngạc nhiên sững sờ tại chỗ, chỉ có thể nói rõ ——

Cái tên Hàm Quang Quân lai lịch không rõ này, tốc độ tay nhanh hơn Giang Quốc Cô Trừng nhiều!!

Bình luận đều là khiếp sợ cảm khái.

"6666666 "

"Trâu bò, ĐM!"

"Đây là Thần Tiên phương nào vậy!"

"Má ơi có ai thấy rõ không? Cầu đại thần giải thích vừa rồi có chuyện gì xảy ra?"

"Ta rất muốn xem quay chậm nhưng ta không dám động sợ bỏ lỡ chiêu tiếp theo!"

Mọi người ở đây sợ hãi thán phục, Giang Quốc Cô Trừng điều khiển nhân vật đi về phía trước hai bước, giống như là cho thấy mình muốn ra chiêu.

Hiệp khách bạch y tung bay bỗng nhiên nhảy lên không trung, rút kiếm lên, trong chốc lát, giữa không trung biến hóa ra hàng ngàn hàng vạn tia sáng trắng như Bạo Vũ Lê Hoa Châm*, khí thế hung hăng xông lên! Bằng tốc độ mắt của Tiêu Chiến căn bản đuổi không kịp động tác của hai người bọn họ động tác, anh chỉ thấy Hàm Quang Quân bị đối phương gần 100% khóa chặt tại chỗ, phí công giãy dụa một chút, lập tức bị đối phương hoàn toàn khóa lại, anh chỉ thấy như ngàn vạn pháo hoa nổ tung trên màn hình, thanh máu HP của nhân vật Hàm Quang Quân giảm vùn vụt.

* Bạo Vũ Lê Hoa Châm: chiêu thức được co là mạnh nhất của Đông Phương Bất Bại sau khi luyện thành Quỳ Hoa Bảo Điển.

Sau đó.

【 trận đầu, Giang Quốc Cô Trừng, thắng! 】

Khung bình luận trong nháy mắt trở nên sinh động.

"Mới vừa rồi là Giang Quốc Cô Trừng đại thần quá khinh địch thôi!"

"Quả nhiên, là do đại thần sơ suất, Hàm Quang Quân hoàn toàn không có bất kỳ cơ hội chống cự nào!"

"Đại thần quả nhiên là đại thần!"

Về việc thải hồng thí* Giang Quốc Cô Trừng hết lời này đến lời khác, trong bang phái cũng không ai nói gì chỉ có Khinh Phong Linh Kiều vẫn luôn login mở miệng.

*thải hồng thí (彩虹屁): ý chỉ fan khen idol, cho dù thả rắm cũng khen là cầu vồng.

Khinh Phong Linh Kiều: Thật xin lỗi nhé Chiến Chiến, đại thần nhà tôi không thu tay kịp.

Tiêu Chiến làm lơ vẻ mặt đắc chí của ả. Anh có chút sợ Vương Nhất Bác mất mát, đẩy máy tính ra đi xem Vương Nhất Bác đang làm gì. Vừa ra khỏi cửa phòng ngủ đã thấy Vương Nhất Bác từ phòng bếp trở về, cầm trong tay một chai Yakult chuẩn bị mở ra.

Tiêu Chiến: "???"

Từ từ đã, không phải cậu đang chơi game sao, chạy đến phòng bếp từ bao giờ vậy?

Ngược lại với vẻ mặt kinh ngạc của Tiêu Chiến, phản ứng của Vương Nhất Bác thoải mái nhàn nhã.

Cậu bình tĩnh nói: "A, ăn bánh bích quy nhiều quá, hơi khát."

Tiêu Chiến: "..."

... Cho nên.

Thằng nhóc này đánh một nửa rồi chạy đi uống nước à?!

Tác giả có lời muốn nói:

Tiêu Chiến: Cậu không thể đánh xong một ván rồi uống nước sao!

Vương Nhất Bác: Có thể, nhưng không cần thiết.
_End chương 15_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro