Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vân Thành nếu nói lớn cũng không lớn. Tuy rằng gia phả của Vân Gia có hai vị chân nhân đã đạt Hóa Thần Kì, nhưng đều đã ngã xuống ở Hóa Thần Kì trung kì lôi kiếp. Nhìn Vân gia dần dần xuống dốc. Gia chủ trong nhà sầu đã muốn bạc cả mái đầu.Cuối cùng lại không nghĩ tới lứa tiểu bối lại có một cái tư chất Thiên Linh Căn.

Nhưng là, vinh quang đều chỉ là của gia tộc chính, mà các chi họ nhỏ mặc danh không lây được một chút cái vinh quang đó 

Ra ngoài Vân Thành cách đó không xa có một cái trấn nhỏ, cũng có một nhân gia họ Vân.Tuy rằng không được như gia tộc chính nhưng cũng được xem là một phú hộ lớn. Các trấn khác cũng phải nể mặt vài phần.

Lúc này, hoa viên Vân phủ một thiếu nữ đang ngẩn ngơ nhìn ao sen.Thiếu nữ mặc tóc dài chỉ dùng một sợi dây cột tóc,một ít tóc nhỏ rơi ra quét qua gương mặt nàng, một gương mặt trắng nõn tinh xảo khuôn mặt nhỏ thoạt có chút âm trầm , nhíu mày lại thoạt nhìn vô cùng phiền não.

Trừ bỏ cha mẹ cùng muội muội, không có người nò biết thiếu nữ này kì thật là nam.Những trở lại vài giờ trước,thân xác này cũng trực tiếp tiếp nhận một linh hồn dị giới.Thân xác xui xẻo này tên là Vân Thiên Tú , là một trong những "Ái nữ" của Vân gia. Mà linh hồn xuyên vào lại chính là độc giả của quyển tiểu thuyết tu tiên này.Đúng vậy thế giới này chính là một quyển sách được kêu là "Tuyệt Thế" là một quyển sách ngựa đực. Mục tiêu của tác giả chính là :" Không có thời khắc nào là không mở bàn tay vàng với nam chính, gặp được muội tử liền trực tiếp vào hậu cung, gặp được hán tử lập tức trở thành tiểu đệ, pháo hôi trực tiếp ngược đến chết".

Đơn giản mà nói về thiên truyện ngựa giống này giai đoạn đầy cấp cho nam chính một bộ mặt tiểu phong tiểu lãng,sau đó gặp được cơ duyên thức tỉnh được huyết mạch độc nhất vô nhị, càng về sau gặp càng nhiều cơ duyên thăng cấp cứ như là ngồi pháo.Sau này vơ tay liền thu cả một hậu cung , một đám tiểu đệ tận trung. Còn từng bước trở thành vương giả mạnh nhất của đại lục.

Tác phẩm này vừa ra liền thu hút rất đông độc giả yêu thích,mà độc giả xui xẻo lại chính là một fan cuồng nhiệt não tàn của "Tuyệt Thế".Mà hắn trừ bỏ xem nam chính thu hậu cung lại đặc biệt không yêu thích mặt khác.Những là ở một ngày nào đó, hắn lại đặc biệt xui xẻo xuyên qua. Hắn xuyên vào lại chính là lúc mọi diễn biến còn chưa có bắt đầu, mà hắn mặc danh lại xuyên vào thân xác của Vân Thiên Tú. Một pháo hôi chính thống mạc danh có một diễn biến vô cùng kì diệu.Kì diệu đến mức khiến hắn không thể không nghiêm túc tự hỏi xuyên qua rốt cuộc có con đường sống không a! Đầu tiên vào thời điểm pháo hôi này sinh ra, có một vị chân nhân thoạt nhìn đạo hành rất cao tính toán qua mệnh cách của hắn.Liền nói trước mười tám tuổi liền phải bảo trì nữ trang phẫn, hơn nữa không được rời đi Phù Trấn, nếu không toàn bộ Vân gia đều sẽ gặp tai ương.

Liền bởi vì cái tiên đoán vô cắn cứ đó, Vân Thiên Tú trước mười tám tuổi liền được như nuôi dưỡng như một nữ hài tử, hơn nữa đại môn không ra nhị môn không tới ngày ngày ở khuê phòng đại tiểu thư.Liền bởi vì như vậy,sau này pháo hôi khôi phục lại thân phân nam tử tiến vào tiên môn tư luyện cũng không đổi được tính cách như nhược nữ tử, liền bị các đệ tử khác cười nhạo và khi dễ, liền hình thành nên bóng ma tâm lý.

Chuyện cẩu huyết đầu tiên xảy ra là khi nam chính ra tay trợ giúp trong một lần pháo hôi bị khi dễ , làm hắn một lần nữa đối với nhân tính có một chút hy vọng.Hơn nữa cơ duyên xảo hợp bên trong, muội muội của hắn thành vai chính hậu cung, cùng nam chính đi trên con đường hoan lộ thênh thang thượng mối tình đầu.

Này nguyên bản hẳn là pháo hôi liền đi theo hướng nhân sinh của chính bản thân mình đi. Rốt cuộc tác giả tỏ vẻ giả thiết như vậy quá nhàm chán rồi đều không một chút kích thích gì cả.. ha ha

Vì thế cốt truyện liền chuyển biến một cách bất ngờ. Một ngày nào đó, hắn liền cư nhiên bắt đầu phát hiện chính mình ghen tỵ với nam chủ ngày ngày ở cạnh muội muội.Vì để chia rẽ nam chủ với muội muội. Hắn liền phát rồ đi vu hãm muội muội.

Cuối cùng nam chủ vì bị muội muội phản bội mà nản lòng thoái chí.Vào thời điểm ấy pháo hôi lại mặc nữ tử trang đi câu dẫn nam chủ. Mà lại theo một hướng vô cùng không khoa học là  nam chủ lại động tâm với ngụy nương tử.
Sau đó pháo hôi lại sợ hãi nam chủ phát hiện ra thân phận nam nhân của mình cho nên liền cự tuyệt thân mật với nam chủ. Đối với nam chủ một bộ mặt xấu hổ
Lúc độc giả mê mê đọc tới giai đoạn này liền cảm thấy chính mình đặc biệt có bệnh đi. Liền có cảm giác ngụy nương này có tình cảm với nam chủ. Nhưng nghĩ lại đây là văn ngựa đực a! Không thể đi.
Duy trì thật lâu thân phận thiếu nữ thuần khiết. Pháo hôi rốt cục bị báo ứng, bị muội muội tự tay vạch trần bộ mặt dối trá của mình. Nam chủ bi phẫn liền vét sạch đan điền của pháo hôi mà tu luyện, để bù lại thương tổn trước kia của muội muội.
Pháo hôi sau chuyện này liền trở thành một câu chuyện hài cho mọi người. Tu vi thì mất hết cả thân thể liền ốm đau liên hồi. Sau này vì buồn bực không vui mà chết đi. Mà muội muội cùng nam chủ trải qua đau khổ lần này tình cảm cư nhiên tăng mạnh, muội muội cùng liền cấp cho nam chính toàn bộ tài nguyên của Vân gia giúp nam chủ thăng cấp.
Về phần mặt sau nhân vật chính như thế nào thu phục tiểu đệ thu phục hậu cung , độc giả liền không muốn quan tâm tiếp.Hắn đây là có bao nhiêu khó khăn trên con đường phía trước đây. Lúc trước có thời điểm tác giả có hỏi có nên tạo điểm manh cho ngụy nương. Hắn khi ấy đúng là não vô nước mới ngao ngao khiếu manh. (manh : dễ thương)
Bây giờ đã xuyên tới, hắn chỉ có thể yên lặng rít gào : về sau lão tử sẽ không bao giờ cảm thấy ngụy nương là manh điểm người mau phóng lão tử trở về a!  Lão tử còn chưa coi đến đoạn kết thúc của nhân vật chính a!
Đem tình cảnh bi thảm của chính mình yên lặng tính toán rõ ràng , làm thế nào để tránh được vận mệnh pháo hôi.
Dù sao thân thể cũng là của chính mình, chỉ cần hắn không đi cản trở nam chủ thu hậu cung không phải là ổn rồi sao ? Không những thế hắn còn có thể dựa vào mình là một độc giả trung thành chỉ điểm cho nam chủ không phải sao...
Trước mười tám tuổi hắn liền tốt nhất đựng chạm mặt với nam chính, hắn nay một thân nữ trang lỡ đâu xuất hiện nam tử yêu thương không phải là cách tử lộ gần thêm một bước sao vẫn là vẫn phải cẩn trọng.
Nghĩ thông suốt xong, độc giả tâm tình nhất thời rộng mở vui vẻ đứng lên ,Vân Thiên Tú tên này đúng là nghe vô cùng nữ tử nhưng không sao chỉ cần hắn trưởng thành sẽ được đổi từ Vân Thiên Tú thành Vân Thiên Tụ nháy mắt liền tăng không chỉ một cấp bậc.
Lại đang lúc độc giả đang tự hỏi chính mình vấn đề sinh tồn. Cũng không chú ý một bóng đen thẳng tắp đánh tới.Liền hắn cùng bóng đen một đoàn té lăn xuống một thân tro bụi đất.

Lấy lại bình tĩnh hắn mới cẩn thận đánh giá nam hài trong lồng ngực mình.Nam hài này thoạt nhìn tầm khoảng mười một mười hai tuổi.Quần áo hoa văn đều thuộc hàng tinh xảo thượng phẩm nhưng lại không phải hoa văn của Vân Thành.Thoạt nhìn chính là tiểu nam hài của gia tộc nào đó đến Vân Thành làm khách

Dù sao nhân vật như vậy tuyệt đối không là nhân vật có thân phận dễ trêu chọc vào,hắn vội vàng đem người đỡ dậy, ngữ khí ôn hòa hỏi : " ngươi có làm sao không ?"

Thẩm Uyên đem khuôn mặt nhỏ bò ra khỏi lồng ngực Vân Thiên Tụ.Tuy rằng thoạt nhìn vẫn là vẻ mặt vân đạm phong khinh,nhưng là bàn tay trong ống tay áo không tự giác nắm chặt thành quyền.

Hắn thật sự rất muốn đem tên trước mặt này đánh đến một trận không có việc gì liền đứng dậy đột ngột chắn đường đi của hắn, nhưng giáo dưỡng của gia tộc từ nhỏ hắn vẫn chấp tay giải thích : "Ta đây là đang luyện cương quyết thuật, đều không phải cố ý va chạm, thỉnh thứ lỗi."

Vân Thiên Tụ chớp chớp mắt, hắn làm sao không nhìn ra được đối phương vô cùng không có thành ý con ngươi rõ ràng viết : Căn bản là ngươi sai còn muốn làm phiền bổn thiếu gia giải thích, còn không phải ngươi đột ngột đi tới bậc thang sao? .Thật lâu sau không nghe đối phương trả lời ,Thẩm Uyên nhướng mày, nhìn hắn ánh mắt tức khắc lạnh đi vài phần.

Vân Thiên Tụ không tự giác liền lạc vào cõi suy nghĩ của chính bản thân mình .Liền chính mình véo đùi thanh tỉnh bản thân.Phải biết rằng hắn không thể trêu vào tiểu thiếu gia trước mặt này.Vạn nhất hắn ở gia tộc hắn nói nhiều hơn vài câu, chẳng phải không duyên cớ hại chính gia đình mình.

Vì thế hắn liền dùng vẻ mặt thoạt nhìn vô cùng thành khẩn nói : " Bởi vì hâm mộ ngươi lại có thể tu luyện pháp thuật cao cấp vậy liền không tự chủ được thất thần."

Vân Thiên Tụ tư chất không tính là đặc biệt kém, song linh căn hệ mộc và thủy, nhưng nếu so với Thiên Linh Căn của Thẩm Uyên thì đúng là không có gì đáng nhắc đến.Cương quyết thuật  là một loại không dựa vào linh thú tọa kỵ nhưng có thể ngày đi nghìn dặm, muốn tu tập thuật này cần có Thiên Linh Căn, này cũng liền đề cao tư chất Thẩm Uyên.

Ở thế giới tu tiên này, linh căn chính là cơ bản để bước vào tu tiên.Thiên Linh Căn chính là thượng đẳng tiếp đến chính là song linh căn, tam linh căn, biến dị linh căn.Linh căn tư chất càng tốt, tu luyện tốc độ liền càng nhanh,hơn nữa đối với các pháp thuật cao cấp thì còn đòi hỏi tư chất linh căn phải càng cao.

Trong tiểu thuyết Vân Thiên Tụ tuy rằng là song linh căn nhưng vì muốn vượt qua được nam chính nên trăm cay ngàn đắng tìm kiếm tẩy linh căn đan, chỉ tiếc nỗ lực tới bước cuối cùng lại đi vai chính đào đi đưa tới cho muội muội.

Cái kết này chính là rất đáng cho nhân vật pháo hôi.Nhưng hiện tại chính mình lại là chủ nhân của thân thể này.hắn trong lòng tỏ vẻ vô cùng đau lòng.Nhất định phải nghĩ cách tránh đi cái tình huống đau trứng này phát sinh, tu luyện cứ nên theo tự nhiên đi...

Nghe Vân Thiên Tụ trả lời Thẩm Uyên ít nhiều có thể đoán ra tình huống của đối phương.Rốt cuộc linh căn là trời sinh,cũng không dễ dàng gì có thể thay đổi .Hơn nữa hắn cũng không phải người nhỏ mọn tính toán chi li, liền vứt đi buồn bực nói "Nơi đây là nơi nào, khoảng cách ra Vân Thành còn xa lắm không ?"

Vân Thiên Tụ vừa nghe lời này, liền càng thêm khẳng định đây là khách nhân, thái độ liền hòa nhã trả hướng vị tiểu thiếu gia này giải thích " Nơi này là Phù Trấn, nằm trong sự quản lý của Vân Thành, khoảng cách ra Vân Thành bất quá mấy chục lộ trình. "

Thẩm Uyên quay đầu nhìn trên bảng hiệu nơi cửa lớn, sau đó hơi mang nghi  hoặc hỏi " Vân gia? Ngươi là người Vân gia ?"

Vân Thiên Tụ gật gật đầu, "Ta kêu Vân Thiên Tụ."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro