CHƯƠNG 4: LENG KENG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng hội nghị của Đế Quốc.

Người mà diện mạo anh tuấn, đĩnh đạc phát biểu chính là Nhị hoàng tử Adams của Đế Quốc.

Cecil không coi ai ra gì mà lười biếng, tầm mắt tự do, năm ngón tay thon dài vô thức mà chuyển động trên thiết bị đầu cuối cá nhân, tốc độ nhanh đến nỗi chỉ còn tàn ảnh.

Nhân viên bốn phía hắn đều có chút không vui, lộ ra sự coi thường đối với vị thân vương này.

  Adams tiếng nói trật tự rõ ràng, từng điều chính sách chỉ đúng trọng tâm, tầm mắt liếc đến Cecil, cả gương mặt đều trầm xuống.

Mà ngồi ở vị trí cao nhất đế vương lại nở một nụ cười khó phát hiện. Hắn nghĩ đến lời đồn em trai nhỏ đang tương tư một Omega nào đó, lại xem hắn dáng vẻ như bị câu mất hồn thế kia, trong lòng đem cái tin tức ngầm đó xác thực 100%.

Tại tinh hệ Lyme, người cầm quyền tối cao là hoàng gia họ Louis.

Liên tục mấy thế hệ cùng các đại quý tộc tối ưu gien liên hôn, huyết thống hoàng gia Louis nhận được sự kế thừa tối ưu. Hoàng đế đương nhiệm Campbell bản thân chính là S cấp thiên tài, mà con trưởng Hall, con thứ hai Adams cũng là S cấp. Quân chính hợp làm một, hoàng quyền củng cố đạt tới cao nhất trong nhiều thế hệ.

Hoàng đế đưa tầm mắt đảo qua đông đảo quý tộc nghị viên, biết rõ ràng trong lòng bọn họ đang khinh bỉ Cecil. Nhưng dù vậy có ý kiến thì cũng không làm được gì? Chỉ cần hắn còn ngồi tại vị trí này một ngày thì bọn họ chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi.

Đợi sau khi tan họp, Cecil đã bị hoàng đế gọi lại.

Đại hoàng tử Hall cho rằng Campbell muốn phê bình Cecil, vội không ngừng nói, “Phụ hoàng, Hoa Nhài còn đang chờ chú Cecil đi đón đấy.”

Campbell xem hắn vẻ mặt hàm hậu, còn mang theo điểm ngốc liền tức giận, “Con gái của mình thì tự bản thâm đi đón, cũng chỉ là trên mạng tinh tế mà thôi.”

Hall ngượng ngùng mà gãi gãi đầu, “Hì hì, coon bé chỉ thích ông chú Cecil thì phải làm sao?”

Lúc này, Adams đứng dậy, “Con đi trước đến quân bộ.”

“Ừ”, Campbell trả lời, đối mới vừa tiến vào quân bộ đã như cá gặp nước con thứ hai rất là vừa lòng.

Vừa ra khỏi phòng hội nghị, người theo đuổi Adams liền hỏi hắn, “Thân vương Cecil thật quá đáng, nếu không làm cần gì phải chiếm vị trí trong quâm bộ. Hiện tại có rất nhiều âm thanh kín đáo phê bình hắn, bệ hạ không có chút ý tưởng nào sao?”

“Thận trọng từ lời nói đến việc làm”, Adams ngước mắt nhìn thoáng qua đối phương, giọng nói lạnh lùng.

Phụ hoàng của hắn nâng niu Cecil còn không kịp, như thế nào sẽ có ý tưởng. Huống chi, nếu sự kiện năm đó không có Cecil thì hắn và Halls có khi đã…… Hơn nữa hiện tại, người chú thực tế còn nhỏ hơn hắn một tuổi này tinh thần vực vẫn bị thương sâu nặng.

“Vâng, thưa điện hạ”, đối phương nháy mắt trắng mặt.

“Là Nhị điện hạ, ngươi là người nhà nào? Ngày mai đổi người lại đây.” Adams xua tay nói xong.

Hắn không cần hiện tại liền đứng thành hàng gia tộc đi theo, hắn càng cần người có thể làm nên chuyện kìa. Louis một nhà trên thực tế là như thế nào, chính bọn họ trong lòng rõ ràng. Đáng tiếc, quyền lợi xưa nay đều mê hoặc nhân tâm, tấm tắc, nhìn xem mấy lão già đó gấp không chờ nổi.

Mà bị kêu ở lại Cecil lại chẳng chút để ý đi theo bên cạnh anh trai hắn, đối với mấy lời nói cũ kỹ đó của hắn chỉ có lệ đáp lại "ừ","à","đã biết"...

Campbell giơ tay sờ đầu hắn, “Như thế nào càng lớn lại càng đẹp, những quý tộc Omega đó làm sao không tự ti trước mặt cậu hả?”

Nghe nói còn cùng Omega XXOO OOXX, qua chuyện này nên khắc phục được hội chứng chán ghét Omega đi?

“Bang”, Cecil vỗ bay bàn tay to của hắn, trên mặt không kiên nhẫn, “Đừng phiền.”

“Ha ha ha, tới tới tới, cấp anh nói nói xem em coi trọng ai?” Campbell hoàng đế sang sảng cười to, “Muốn nói theo đuổi O, cả đế quốc này ai bằng được anh trai em hả. Muốn hay không anh chỉ cho ngươi vài chiêu?”

Cecil vừa thấy hắn cực kỳ giống cáo già liền biết lão quản gia của phủ thân vương lại bán hắn, “Ta ghi âm từ đầu tới cuối, chút nữa gửi cho chị dâu.”

“Ai ai ai, nào có ai làm em như thế?” Campbell nhìn hắn lạnh như băng, tốc độ cực nhanh bóng dáng liền biết dẫm đến đuôi hắn rồi, cũng không còn mặt mũi mà gọi lại xin tha.

Hoàng hậu thương Cecil như con trai ruột.

Mà hoàng gia Louis mọi người đều biết là nhiều thế hệ thê nô. Bởi vậy, mỗi một hoàng tử, hoàng nữ của hoàng gia Louis đều là bạn đời đáng chọn.

Đến khi Cecil tới lớp học dược tề sơ cấp đón người, sắc mặt đã đen thêm nhiều.

Nhìn xem, lại một cái hành xử khác người muốn hấp dẫn người nhà Louis, xem bây giờ Hoa Nhài con bé này được bao tuổi?

Trên bục giảng Mary nhìn thấy phụ huynh bên ngoài từ từ xuất hiện, thời gian cũng không sai biệt lắm, liền đối với bọn họ tuyên bố, “Tan học.”

Lớn lên đáng yêu phi thường Hoa Nhài ôm lấy đùi bạn ngồi cùng bàn, nâng cằm hai mắt sáng ngời mà nhìn hắn, “Công chúa muốn cùng cậu trao đổi số đầu cuối.”

Tạ tiến sĩ nhăn chặt mi, cứng đờ tại chỗ.

“Hoa Nhài”, Cecil bước vào phòng học.

Vừa nhấc mắt liền lại thấy thân vương, Tạ tiến sĩ bỗng dưng chột dạ, đối với cô bé đang treo trên đùi mình càng thêm tránh né. Hắn tại sao lại xui xẻo đến thế.

“Ông chú Cecil, con muốn cùng bạn ngồi cùng bàn mới trao đổi số đầu cuối, ngài đừng kéo con a a a a.”

Cô bé nhỏ dễ như trở bàn tay mà bị xách giữa không trung, giãy giụa thế nào cũng không được.

Nàng tức giận, bàn tay nhỏ đánh lên mặt Cecil, “Con không thích ngài, lớn lên lại xinh đẹp cũng vô dụng.”

“Ồ”

Cecil nhìn về phía hình ảo so với mình càng cao, cường tráng như một con tinh tinh “trẻ nhỏ”, lạnh giọng nói, “Ngươi là con trai của gia tộc nào?”

“Ta ngày mai không tới, báo sai lớp”, Tạ Dung Lật đè xuống giọng nói đáp.

“Vậy được”

Hắn thực ra biết nói đạo lý, tầm mắt nhìn chằm chằm vào mắt đối phương.

“Tớ không muốn, không muốn, bạn cùng bàn đừng đừng đi mà! Cậu đừng sợ ông ta, tớ về nhà liền đi nói với cha mẹ!” Hoa Nhài tức khắc kêu thảm thiết, bộ dạng kia phải như sắp sinh ly tử biệt đến nơi.

Thẳng đến cô bé nhỏ kia bị cứng rắn mang đi, Tạ tiến sĩ còn tại chỗ.

Trong lòng cậu lộp bộp một chút, giơ tay sờ sờ bụng, nếu là đây là sức mạnh của gien, đột nhiên có chút sầu.

Xuống mạng, đột nhiên cậu có chút hoa mắt chóng mặt, còn may lần này là nằm ở trên giường, cậu nhắm mắt nghỉ ngơi một lát là ổn.

Xem ra phải bắt đầu lên lịch tu luyện và rèn luyện thôi, trông thân thể này khỏe khoắn đến thế mà sao yếu ớt đến thế này? Tạ tiến sĩ khó hiểu thật sự.

Đại khái là tất cả mọi người ở tinh tế đều biết phôi thai trưởng thành yêu cầu hấp thu năng lượng trong cơ thể mẹ, bao gồm tinh thần lực cũng sẽ theo sự dao động của phôi thai mà yếu bớt, bởi vậy trung tâm chữa bệnh và chăm sóc bên kia căn bản là chưa nói về điều này cho Tâ Dung Lật.

Cho rằng chính mình thân thể yếu Tạ tiến sĩ bắt đầu rồi mỗi ngày ba điểm một đường, học tập, rèn luyện, tu luyện hằng ngày.

Trước khi khai giảng một ngày, mới vừa đem chuyển hệ thủ tục làm xong, Tạ Dung Lật đầu cuối lại vang lên như điêm. Cậu trực tiếp đem mấy cái số này vào danh sách đen.

Đem đầu cuối ném tới một bên, cậu một lần nữa đi trở về phía bàn nhỏ dựa trên tường.

Mặt trên đặt mấy ống dược tề trong suốt màu xanh nhạt, là thành quả sau khi thử điều chế dược tề sơ cấp của cậu, trên bàn còm rải rác cây thuốc.

Cầm lòng không đậu ngáp một cái, cậu lười nhác vươn vai lại xoay người, lúc này mới ngồi xuống hết sức chăm chú tinh luyện nước thuốc. Bởi vì không có trải qua chuyên nghiệp giảng bài cùng chỉ đạo, cậu hiện tại thực hành bằng kinh nghiệm ở mạt thế.

Mà này đó cây thuốc cùng dược tề hầu như đã moi hết tinh tệ của cậu, còm sử dụng thêm trợ cấp của dựng phu.

Ngày hôm sau, bởi vì khu chung cư cách nơi đi học quá xa, không có phi hành khí Tạ tiến sĩ phải ra khỏi cửa sớm.

Cậu dựa theo thiết bị đầu cuối cá nhân chỉ dẫn đi về phía phòng học dược tề, trên đường bị ánh mặt trời chiếu xuống dưới cả người đều ấm áp. Cậu bỗng nhiên lại cảm thấy có điểm ngất ngây.

“Tạ Dung Lật mày đứng lại!”

Một giọng nữ chua chát cắt qua sáng sớm yên lặng, chỉ thấy một cô gái trang điểm đậm chân mang giày cao gót “Lộp bộp lộp bộp” đi tới, hùng hổ chạy về phía Tạ Dung Lật.

Bị chặn đường đi Tạ tiến sĩ nhìn nhìn thời gian, lãnh đạm mà đứng.

Người này cậu biết, là Tạ Linh, em gái họ của nguyên chủ, thường xuyên đào rỗng túi nguyên chủ. Ngoài ra anh họ Tạ Kỳ của nguyên chủ cũng học trong học viện Cách Lâm. Một cái là  Beta, một cái là Omega, một cái giống như thằng hề múa may, một cái đem nâng mình lên như trời xanh trăng sáng.

Liền nói đến việc bắt nạt Tạ Dung Lật, Tạ Linh sẽdùng thân thể khuyết tật của hắn đòi tiền, Tạ Kỳ còn lại là dữa vào ân tình, hắn cũng sẽ không nói nửa điểm không tốt về Tạ Dung Lật, chỉ biết biến đổi biện pháp một bên dùng sự thật nói cho Tạ Dung Lật hắn là một người tàn phế, nếu là không có nhà cậu thì làm sao mà lớn lên được.

Sau khi nghieny cứu quá khứ của nguyên chủ, Tạ tiến sĩ cảm thấy quá ư là nhiều lỗ hổng, căn bản là không thể cân nhắc.

“Mày lớn gan rồi, dám chặn tao à?! Bây giờ thì tốt rồi, mày bị tao bắt gặp rồi thì đừng hòng thoát!”

Tạ Linh hung hăng một véo cánh tay cậu, Tạ tiến sĩ mới hồi phục tinh thần lại lạnh mặt nhìn qua đi.

“Mày còn dám hjng dữ với tao?!”

Tạ Linh giơ taymuốn cho cậu một cái tát, nhưng mà bị Tạ tiến sĩ nắm lại rồi.

“Hay rồi đồ con hoang, mày còm dám đánh trả, tin không tao có thể làm mày không học tiếp được nữa, ngươi tin hay không tao một chút nữa sẽ đăng mấy thứ xấu xí xủa mày lên mạng tinh tế. Xem mày còn dám ở lại trường thì tao theo họ mày.”

 thanh của người này thật sự khó nghe, Tạ tiến sĩ bực bội, trực tiếp cô ta ra.

“Tùy cô, nhưng đừng sửa họ Tạ, vì cô không xứng.”

Tạ Linh lảo dảo hai bước nhìn cậu, thời tiết thay đổi? Tạ Dung Lật tên nhát gan kia dám đẩy cô? Một tên không bằng cả Beta còn dám phản bác cô?

“Mày, mày chờ xem đồ không biết xấu hổ, để coi mày tinh tướng được bao lâu?” Tạ Linh trừng mắt nhìn bóng dáng cậu nói. Cô ả trong lòng lại là nghi ngờ chẳng lẽ đồ con hoang đó tìm được chỗ dựa?

Đi phía trước Tạ tiến sĩ, lúc này lực chú ý hoàn toàn phân tán, đối với giọng nữ chua chát phía sau mắt điếc tai ngơ. Cậu đói bụng, chỉ là mới ra khỏi nhà được  mười phút mà bây giờ cậu lại đói bụng…… quá khó hiểu mà.

Mà bên trong chuyên ngành dược tề hôm nay rất náo nhiệt, vì ngành của họ có một vị Alpha chuyển đến! Đối với nhóm Beta mà nói, ghét nhất chính là Alpha heo, nhưng là nghe nói đây là vị bị Alpha sườn heo đá Alpha nhãi con, hướng gió liền bắt đầu quỷ dị lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro