Chương 1: Xuyên thành Husky

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm những tia nắng mặt trời đầu tiên xuyên thấu qua cửa kính, nghiêng nghiêng mà chiếu xuống sàn nhà, chiếu sáng khuôn mặt đang ngủ say của nam tử trong bóng đêm.

Đó là một gương mặt xinh đẹp không cách nào diễn tả, lông mi dày, mũi cao, môi mỏng cùng  làn da trắng nõn.
Dưới ánh mặt trời hiện lên vẻ đẹp mị hoặc mà nguy hiểm giống như một đóa anh túc.

Hạ Dương một giấc ngủ dậy, đập vào mắt chính là gương mặt yêu nghiệt của mỹ nhân đang ngủ say, lần thứ một trăm linh tám cảm thán : Một đại nam nhân sao lại có thể lớn lên đẹp như vậy! Làm chúng ta những tháo hán tử (nam nhân thô thiển) sao mà chịu nổi.

Bất quá...... Liền tính là tháo hán tử ta cũng không có gì bất mãn a, tổng so với trở thành một con Husky vẫn tốt hơn đi!

Hạ Dương dùng móng vuốt gãi gãi lỗ tai, yên lặng mà nuốt xuống một búng máu, ai có thể minh bạch bi ai từ con người biến thành một con cẩu chứ.
Hạ Dương nguyên bản là giáo viên thể dục, mỗi ngày ngoài công việc ra thì yêu thích nhất chính là chơi game cùng xem tiểu thuyết.

Gần nhất hắn thích một quyển tiểu thuyết《 Mạt thế chi vương giả trở về》. Vai chính trọng sinh về một tháng trước khi mạt thế bắt đầu, bắt đầu thu thập lượng lớn vật tư, thức tỉnh băng hệ dị năng cường đại, lợi dụng kí ức kiếp trước, dựa vào vật tư cùng thực lực mạnh mẽ, sáng lập căn cứ Hy Vọng, bắt đầu con đường một bên thu thâp tiểu đệ hâu cung một bên đánh quái thăng cấp dị năng. Cuối cùng kết cục lấy vai chính tiêu diệt tang thi vương, cứu vớt toàn nhân loại.

Hạ Dương phi thường thích muội muội của nam chính trong tiểu thuyết, tuy rằng muội muội lên sân khấu cũng không nhiều, nhưng xuất phát từ việc yêu thích nàng, Hạ Dương vẫn là đem quyển tiểu thuyết kia xem hết từ đầu tới cuối.

Xem xong chương cuối đã là ba giờ sáng, Hạ Dương tắt đi máy tính chuẩn bị ngủ. Nằm ở trên giường một lát liền ngủ, lại không nghĩ tới vừa tỉnh dậy, liền phát hiện chính mình biến thành một con cẩu! Mẹ nó, đã vậy còn là một con cẩu bị trọng thương!!!!!

Bị người ở trên lưng chém một đao gì đó, máu chảy thành sông gì đó, Hạ Dương chỉ yên lặng nuốt xuống một búng máu, yên lặng phun tào, ai mẹ nó táng tận lương tâm mà hạ độc thủ với một con chó a!!
Ông trời tựa hồ cảm thấy cho Hạ Dương đả kích còn chưa đủ lớn, thời điểm biết được người đem mình nhặt trở về, cứu chính mình một cái mạng nhỏ tên gọi là Phó Vân Thâm, Hạ Dương rốt cuộc cảm nhận được ác ý thật sâu đến từ vũ trụ QAQ!
Phó Vân Thâm, này mẹ nó không phải là siêu cấp phản diện tang thi vương trong 《 Mạt thế chi vương giả trở về 》sao ?

Biến thành một con cẩu lão tử nhịn, nhưng mẹ nó biến thành một con cẩu trong mạt thế là tuyệt đối không thể nhịn được.
Lão tử cũng không muốn chết không minh bạch a.
Huống hồ, trong một tháng ở chung, Hạ Dương đối với Phó Vân Thâm ít nhiều vẫn có hiểu biết. Mặc dù từ trong tiểu thuyết đã biết được thân thế của Phó Vân Thâm, khi đó không có cảm giác gì, nhưng thật sự cùng Phó Vân Thâm ở chung lúc sau, Hạ Dương cảm thấy chính mình thực đau lòng Phó Vân Thâm.

Phụ thân Phó Vân Thâm là siêu cấp tra nam, cưới Phó mẫu sau đó liền từ tay Phó lão gia tử tiếp nhận công ty của Phó gia gia tộc . Ba năm tiếp, hắn dần dần đứng vững gót chân, có thế lực của chính mình, cuối cùng làm cho Phó lão gia tử sống từ từ tức chết, đoạt Phó gia sản nghiệp, đem Phó mẫu cùng Phó Vân Thâm mới 5 tuổi đuổi ra khỏi Phó gia, một tháng sau liền cưới người mới.
Nghe nói đó là hắn chân ái, châm chọc chính là, hắn cùng chân ái kia cư nhiên có một nhi tử lớn đã 8 tuổi. Nói cách khác đứa nhỏ này lúc hắn cùng Phó mẫu kết hôn đã được sinh ra rồi.

Biết tin tức này Phó mẫu tuyệt vọng, nàng hận chính mình năm đó không biết nhìn người, yêu thượng sai người, mới có thể làm phụ thân sống sờ sờ bị tức chết, công ty bị đoạt, nguyên bản có bao nhiêu yêu mến, hiện tại liền có bao nhiêu hận, liền đối với nhi tử Phó Vân Thâm mang một nửa huyết thống của tra nam kia mang oán hận, không thích nổi.
Phó Vân Thâm chính là dưới tình huống như vậylớn lên. Thậm chí cuối cùng, vào thời điểm hắn hôn mê khi thức tỉnh dị năng, bị nhi tử của vị chân ái kia ném vào đàn tang thi, trở thành tang thi. Biến thành tang thi Phó Vân Thâm đương nhiên liền hắc hóa, thành đại Boss phản nhân loại.

Nghĩ đến một đời đầy bi kịch của Phó Vân Thâm trong quyển tiểu thuyết kia, Hạ Dương trong lòng có chút không đành lòng. Tại đây một tháng, Phó Vân Thâm đối hắn là thật sự rất tốt, hơn nữa Phó Vân Thâm ân nhân cứu mạng của mình.
Hạ lão cha lúc còn sống đã nói với Hạ Dương, nam tử hán đại trượng phu, đối nhân xử thế phải biết trọng tình trọng nghĩa, biết tri ân báo đáp.
Đối với Phó Vân Thâm, Hạ Dương thật đúng là không có cách nào trơ mắt mà nhìn hắn hướng đến kết cục tử vong.
Vì  để thay đổi vận mệnh của Phó Vân Thâm, Hạ Dương quyết định đánh chủ ý lên bàn tay vàng của nam chính.
Tuỳ thân không gian của vai chính là một cái bàn tay vàng siêu cấp.
Hắn nhớ rõ tuỳ thân không gian kia là một viên châu gọi là Thiên Thần châu, công pháp tu luyện của vai chính cũng là từ trong đó mà ra. Căn cứ theo tiểu thuyết miêu tả, này rất có thể là một không gian tu chân.
Mà Thiên Thần châu chính là vào ngày tận thế bùng nổ được nam chính nhặt ra từ trong đống rác. Đúng vậy, nhặt được. Tác giả Thần Phong đại đại cứ như vậy hố cha, tùy thân không gian của vai chính lại là ở đống rác nhặt được.
Mẹ nó tuỳ tiện nhặt cái rác rưởi cư nhiên là không gian siêu cấp trâu bò, vận khí này quả thực là nghịch thiên a.
Mà mục đích của Hạ Dương chính là viên Thiên Thần châu này.
Lấy được Thiên Thần châu, mạng mình liền có thêm một phần bảo đảm, đến thời điểm tận thế bùng nổ, chính mình liền có thể cùng Phó Vân Thâm ở trong không gian tránh thoát trận tai nạn này.
Như vậy Phó Vân Thâm sẽ không bị biến thành tang thi, càng sẽ không bị vai chính giết chết.
Ngày vai chính nhặt được Thiên Thần châu chính là hôm nay. Cũng có nghĩa tối nay, tận thế sẽ bùng nổ.
Hạ Dương trong lòng cấp bách. Hôm nay nhất định phải lấy được Thiên Thần châu!
--------- ta là phân cách tuyến thay đổi cảnh tượng -----------
Phó Vân Thâm thắt xong cà vạt, cầm theo công văn, thời điểm chuẩn bị mở cửa đi làm lại phát hiện con Husky mình nhặt về tháng trước cứ cắn ống quần hắn không tha. Đừng hỏi Phó Vân Thâm làm thế nào từ gương mặt chó đầy lông nhìn ra được biểu tình níu kéo không tha.
"Làm sao vậy? Ngươi là luyến tiếc ta sao?" Phó Vân Thâm cong lưng, sờ sờ đầu con Husky, thanh âm ẩn ẩn mang theo ý cười.
Phó Vân Thâm đối Husky mình nuôi được một tháng rất có hảo cảm, phi thường thông minh, còn biết tự đi vệ sinh, đại tiểu tiện gì đó, hoàn toàn không cần chính mình nhọc lòng.
Hơn nữa, Phó Vân Thâm liếc mắt nhìn qua vết thương gần sắp lành trên lưng Husky, thương nặng như vậy, cư nhiên một tháng thì tốt rồi, thật là một em Ngáo thần kỳ.
Mới không phải luyến tiếc ngươi được chứ? Hạ Dương trong lòng yên lặng phun tào. Lỗ tai bởi vì Phó Vân Thâm nói chuyện có dòng khí thổi qua, theo bản năng mà run lên.
Ta muốn đi ra ngoài, ta muốn đi ra ngoài. Hạ Dương ngẩng đầu, nỗ lực khiến ánh mắt của mình đáng thương ủy khuất một chút, đầu không ngừng cọ cọ chân Phó Vân Thâm.
Phó Vân Thâm nhìn mỗ Ngáo kia mắt hạnh nhân ươn ướt cùng động tác không ngừng cọ đầu vào chân mình , trong lòng mềm nhũn. Sờ sờ đầu mỗ Ngáo nào đó, "Muốn đi theo cũng được, bất quá ngươi nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời đấy."
Mỗ Ngáo vội vàng gật đầu, rốt cuộc cũng đáp ứng rồi. Hạ Dương chỉ lo cao hứng, lại không có phát hiện, thời điểm Phó Vân Thâm thấy động tác nhân tính hoá như vậy, trong mắt hiện lên suy nghĩ sâu xa.
Rốt cuộc được cho phép ra cửa, Hạ Dương cảm nhận ánh nắng ấm áp trên người mình, trong nháy mắt trong lòng kích động muốn rơi lệ. Một tháng này, hắn vẫn luôn bị nhốt ở trong nhà, đối với Hạ Dương kiếp trước là giáo viên thể dục, thường xuyên hoạt động bên ngoài, hưởng thụ ánh mặt trời cùng không khí mới mẻ mà nói, bị nhốt ở trong nhà một tháng sinh hoạt quả thực làm hắn buồn đến mức muốn mọc nấm.
Trở thành Husky, Hạ Dương thân thể như cũ vẫn duy trì tập tính của Husky, lúc này thật cao hứng, liền nhịn không được tung ta tung tăng mà nhảy nhót.
Thẳng đến khi Phó Vân Thâm đem chính mình bế lên xe, Hạ Dương mặt già mới đỏ lên, phản ứng vừa rồi của chính mình là cỡ nào mất mặt a.
Tự thấy mất mặt Hạ Dương dọc theo đường đi an an tĩnh tĩnh, thẳng đến khi tới công ty mới lấy lại hoạt bát.
Tới công ty rồi, là đại biểu cho việc Thiên Thần châu cách hắn rất gần.
Đúng vậy, Thần Phong đại đại viết cái đống rác kia nằm ở hẻm nhỏ phía sau công ty của Phó Vân Thâm, mà nam chủ chính là một viên chức xoàng trong công ty Phó Vân Thâm.
Lúc ấy tình tiết này bị các độc giả điên cuồng phun tào, có mấy em gái yêu thích Phó Vân Thâm nói Thần Phong đại đại hố cha, không lẽ Thần Phong đại đại trong đời sống hiện thực bị lão bản áp bức sức lao động, cho nên lựa chọn ở thế giới giả tưởng hung hăng ngược lão bản linh tinh à.
Phó Vân Thâm tới công ty không được bao lâu, công ty liền có một hội nghị khẩn cấp, phân phó trợ lý xem chừng Hạ Dương liền hướng đến phòng họp.
Trợ lý đương nhiên không có khả năng thời thời khắc khắc nhìn Hạ Dương, Hạ Dương liền bắt lấy cơ hội liền chạy ra ngoài. Chạy tới cái hẻm nhỏ mà quyển tiểu thuyết kia nhắc đến.
Dựa vào cái mũi cẩu siêu siêu thính, thành phần luôn luôn mù đường Hạ Dương lần này không có đi sai đường, năm phút đồng hồ sau, Hạ Dương liền đến được đống rác trong truyền thuyết Thiên Thần châu đang nằm.
Thời điểm nhìn đến đống rác kia, Hạ Dương cả người đều ngây ngẩn. Trong lòng yên lặng thắp cho mình một ngọn nến, vì cái gì một cái hẻm nhỏ lại có đống rác cao như một toà núi nhỏ, vì cái gì tác giả nam lại thích viết nam chính ở đống rác nhặt được siêu cấp bàn tay vàng, từ đây khai triển thực lực mạnh mẽ ngưu bức, tác giả nữ lại càng thích viết nữ chính ở đống rác nhặt được thiếu niên hoặc thanh niên anh tuấn đang bị thương, sau đó phát triển một hồi tình yêu oanh oanh liệt liệt.
Ni mã, không có tự mình cùng đống rác thân mật tiếp xúc qua, thỉnh không cần viết như vậy chứ.
Ngươi không biết đống rác có bao nhiêu vật thể dơ dơ bẩn bẩn sao? Ngươi không biết đống rác có bao nhiêu kinh khủng sao? Ngươi không thấy một người rảnh rỗi không có chuyện gì làm đi bới đống rác có bao nhiêu thần kinh sao?
Vì cái gì bàn tay vàng của nam chính giấu ở đống rác sẽ không rỉ sắt cũng không trở nên rách nát, vì cái gì mỹ thiếu niên mỹ thanh niên của nữ chính thân mang trọng thương còn giấu ở đống rác, ở trong hoàn cảnh hàng ngàn hàng vạn vi khuẩn vây quanh miệng vết thương sẽ không bị nhiễm trùng, quan trọng nhất chính là không có bị thối chết.
Hạ Dương một bên ở trong lòng điên cuồng phun tào, một bên hàm chứa nước mắt, yên lặng mà ở trong đống rác không ngừng đào tới đào đi.
Suốt một hai giờ đào bới, Hạ Dương cảm thấy chính mình sắp bị thối chết, toàn thân dơ bẩn nhìn không ra màu sắc ban đầu, trên cái đuôi còn treo thêm vật thể đen tuyền không rõ, chật vật đến cực điểm, thời điểm sắp muốn từ bỏ, hắn rốt cuộc tìm được rồi một viên châu phù hợp với miêu tả trong tiểu thuyết.
Giống như kích cỡ viên chocalate , xám xịt nhìn không ra nhan sắc cùng chất liệu.
Hẳn không ai tưởng tượng được, hạt châu bình thường không chút bắt mắt này chính là Thiên Thần châu, một cái tùy thân không gian.
Hạ Dương ngậm viên châu trong miệng, trong lòng lần đầu tiên đối vai chính sinh ra kính nể thật lớn.
Thật là quá không dễ dàng rồi, không hổ là vai chính a. Liền bởi vì trực giác của bản thân, cảm thấy được trong đống rác có đồ vật rất quan trọng đối chính mình, liền có thể chịu đựng rác rưởi hôi tanh tưởi, tại trong núi rác này tìm ra một viên châu lớn cỡ viên chocolate, còn là một viên châu xám xịt nhìn không ra hình dạng ban đầu.
Thật là quá không dễ dàng rồi.
Thành công lấy được Thiên Thần châu, tâm tình đang căng thẳng của Hạ Dương rốt cuộc thoải mái. Cả người mới vừa thả lỏng lại, đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm, trước khi hoàn toàn lâm vào hắc ám, Hạ Dương chỉ nghe thấy một cái giọng nam thô ách.
"Một con Husky thuần chủng, kì này phát tài rồi khà khà."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro