C91:Rời Mạc thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit+beta:Chan

Giải thi đấu lần này, thiếu niên anh tài đồng trang lứa bỏ mình rất nhiều, làm cho người dân của Mạc thành thổn thức một hồi.
Tin tức Tiêu Cảnh Đình cùng Tiêu Kính Phong tấn cấp luyện khí tầng 7, lại làm cho Mạc thành chấn động không dứt. Mạc thành chẳng qua chỉ là một cái thành nhỏ, nhân tài không nhiều, Tiêu Cảnh Đình cùng Tiêu Kính Phong vốn không được coi là thanh niên ưu tú nhất thành, nhưng chỉ sau một giải đấu liền nhất trùng phi thiên, làm cho đầu đường cuối hẻm bàn tán xôn xao.
Tôn Khởi nghe người nghị luận đầu đầy hắc tuyến:"Trịnh huynh ngươi nói những điều bọn họ nói là sự thật sao?"
"Tin tức cũng đã truyền đi khắp nơi, tự nhiên không thể nào giả được." Trịnh Minh Lập nói
Trịnh gia lần này phái người đi ra ngoài, còn sống trở ra cũng chỉ có một, bất quá giải thi đấu lần này quá hung tàn, các đại gia tộc khác cũng giống Trịnh gia, phái người đi gia ngoài có bản đều là anh tài, cơ hồ bị diệt đoàn cũng không có thiếu.
Tiêu gia nguyên bản bởi vì sự trở lại của Tiêu Lâm Phong cùng Vương Lộ đã lấy lại được địa vị vốn có của một trong tứ đại gia tộc, bây giờ liền nhiều thêm hai cái nhân tài Tiêu Kính Phong cùng Tiêu Cảnh Đình, địa vị lại càng thêm vững chắc.
Tôn Khởi lắc đầu nói :"Tiêu Cảnh Đình, không nghĩ tới hắn lại có thể đi đến bước này."
Chuyện này nhìn như thế nào, cũng giống như một chuyện tiếu lâm, Tiêu Cảnh Đình khi xưa chọi gà cưỡi ngựa ăn chơi đàng điếm , chỉ biết làm xằng làm bậy, bị người dắt mũi dẫn đi,kết quả tên này bây giờ liền trở thành thiên tài đệ nhất trong đám người cùng trang lứa ở Mạc thành.
Trịnh Lập Minh gật đầu nói:"Đúng vậy."Người ta đều nói thế sự vô thường, hắn lần này đã được lãnh giáo.
"Tiêu Mộc Hồng vừa chết, Miểu Miểu tiểu thư liền hồi Tôn gia, Tôn trưởng lão nổi tiếng là hỏa nhãn kim tinh, chọn phu quân cho đích nữ và thứ nữ không một ai không phải là rồng trong loài người, đáng tiếc lần này lại nhìn lầm."Tôn Khởi lắc đầu nói.
Nếu khi xưa Tôn Miểu Miểu chịu gả cho Tiêu Cảnh Đình, vậy bây giờ liền cỡ nào hãnh diện a.
Đáng tiếc Tôn Miểu Miểu lại gả cho Tiêu Mộc Hồng,phong quang một hồi đi qua, liền xuống dốc không phanh.
Trình Lập Minh cau mày, lúc này mới qua bao lâu chứ, hắn nguyên bản còn kiêu căng tự phụ, ngấm ngầm khinh miệt người ta, bây giờ đã trở thành hắn theo không kịp, nghe nói Tiêu Cảnh Đình lần này thu hoạch được rất nhiều đan dược quý giá, đáng tiếc Tiêu Cảnh Đình có được nhiều chỗ tốt như vậy, cũng không tới phiên của hắn a, nếu như bọn họ vẫn là bằng hữu...
Trình Lập Minh lắc đầu một cái, các trưởng bối trong gia tộc đã nhiều lần nhắc nhở hắn, để hắn đi tìm Tiêu Cảnh Đình tạo quan hệ, nhưng nhìn bộ dạng bây giờ của Tiêu Cảnh Đình liền có chỗ nào dễ dàng làm quen như vậy.
....

Tiêu gia
"Tam đệ đã tới, huynh không ra ngoài chào hỏi a?."Trịnh Bội Nhi hướng về phía Tiêu Thanh Nham nói.
"Tới thì cũng đã tới, cần gì phải chào hỏi."Tiêu Thanh Nham lười biếng nói.
Trịnh Bội Nhi nhìn dáng vẻ uể oải không giao động của Tiêu Thanh Nham, chỉ cảm thấy trong lòng có một trận tức khí, Tiêu Thanh Nham sau lần trở về đó, liền có chút tự trách mình,Trịnh Bội Nhi tình nguyện Tiêu Thanh Nham nguyên lại giống như quá khứ, tự tin không ai bì nổi,cũng không hy vọng hắn trở thành như bây giờ một chút ý chí chiến đấu cũng không có.
Tiêu Thanh Nham đã từng dùng qua đan dược, thân thể ít nhiều đã sinh ra kháng cự,nhưng nếu có Băng Tâm đan,cộng thêm cố gắng, ắn hẳn có thể tấn thêm một cấp nữa,mặc dù tu vi luyện khí tầng sáu đã là không tệ, nhưng nếu muốn đứng vững gót chân trong gia tộc , vẫn là sớm tăng tu vi lên luyện khí tầng 7 mới ổn thỏa.
Tiêu Thanh Nham cắn, từ nhỏ đến lớn đồ tốt trong nhà luôn là cấp cho hắn sử dụng trước. Nếu đổi lại là trước kia, không cần mình mở miệng, phụ thân nhất định sẽ hướng tam đệ đòi một viên Băng Tâm đan cho mình, đáng tiếc lần này phụ thân một chút động tĩnh cũng không có.
Tiêu Kính Phong cùng Tiêu Cảnh Đình đã là luyện khí tầng 7, Tiêu Cảnh Đình cầm hai viên Băng Tâm đan cũng không giúp ích được gì cho hắn,Tiêu Thanh Nham vốn tưởng rằng,2 viên Băng Tâm đan ít nhất mình sẽ có một viên, nhưng Tiêu Cảnh Đình bên kia chậm chạp không có động tĩnh, Tiêu Thanh Nham phát hiện mình nghĩ quá đơn giản.
Đan dược kia, có lẽ là Tiêu Cảnh đình vì Hứa Mộc An cùng Mộc Thư Vũ chuẩn bị, Tiêu Cảnh Đình cùng Tiêu Kính Phong lại thân thiết như vậy, nơi nào còn nhớ đến người đại ca là hắn chứ.
Trước khi thi đấu, hắn như thế nào đắc ý, không đem 2 người em trai của mình coi ra gì, hắn đã từng một thời không ai bì nổi,bây giờ nhìn lại, thật giống như một chuyện tiếu lâm.
"Con phải rời khỏi?"Vương Lộ nhìn Tiêu Cảnh Đình tràn đầy nghi ngờ hỏi.
tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái nói :"Đúng vậy."
"Sao lại gấp như vậy?"Vương Lộ hỏi.
"Nhi tử thật không đợi được nữa rồi!Lần này đi ra ngoài một vòng, nhi tử sâu sắc cảm nhận được sự rộng lớn của thế giới, nghĩ muốn đi ra ngoài ngao du một phen."Tiêu Cảnh Đình nói
Tiêu Cảnh Đình cuối cùng cũng đã hiểu tại sao tu vi càng cao, người ta càng muốn vươn ra bên ngoài, thế giới bên ngoài quá lớn, nếu hắn cứ ở mãi một nơi khó tránh khỏi tư tưởng ếch ngồi đáy giếng. Thanh thanh bình bình tu luyện, tự nhiên an ổn, nhưng nếu muốn nhất phi trùng thiên, thì nên buông bỏ đi tìm cơ duyên của chính mình.
Tiêu Lâm Phong nhìn Tiêu Cảnh Đình thở dài nói:"Thôi, tùy con đi."
Trong thế giới man hoang này, thực lực vi tôn, trong một gia đình, nếu thực lực của nhi tử vượt qua phụ thân, quyền phát biểu trong gia đình khó tránh khỏi sẽ phát sinh chút biến hóa, mặc dù hiện giờ tu vi của Tiêu Cảnh Đình vẫn chưa bằng Tiêu Lâm Phong hắn, nhưng cũng không kém là bao, vì vậy Tiêu Lâm Phong đối với Tiêu Cảnh Đình lặng lẽ thay đổi thái độ.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái nói :"Cám ơn phụ thân"
Tiêu Lâm Phong lắc đầu nói :"Chúng ta là cha con, có gì phải cám ơn chứ."
Bỗng một tiếng khóc thất thanh truyền vào trong tai Tiêu Cảnh Đình.
Tiêu Cảnh Đình nhíu mày nói :"Là ai đang khóc vậy?"
"Còn có thể là ai chứ!Chính là bác dâu cả của con đó. Tiêu Mộc Hồng bỏ mình, Tôn Miểu Miểu trở lại Tôn gia, bác dâu cả của người không còn ai để trông cậy, liền trở lên điên điên dại dại."Vương Lộ nói.
Tiêu Cảnh Đình hít vào một hơi thật sâu, năm đó Tiêu Lâm Phong cùng Vương Lộ mấy tích, trong nhà lúc này Liễu Huyền liền không ai bì nổi, kết quả bây giờ lại rơi vào nông nỗi này.
Tiêu Cảnh Đình thu thập đồ đạc xong, liền đem ruộng đất trong tay trả lại cho Tiêu gia phụ mẫu, từ biệt Tiêu Kính Phong liền rời đi.
Bên ngoài thành, Mộc Thư Vũ lắc đầu một cái nói:"Tam đệ làm việc thật là sấm rền gió cuốn, nói đi là đi."
Tiêu Kính Phong cười một tiếng nói:"Tam đệ không phải là vật trong ao,sớm muộn cũng sẽ nhất phi trùng thiên,nếu tam đệ ở lại, tu vi sớm muộn cũng sẽ đuổi kịp phụ thân."
Mộc Thư Vũ gật đầu một cái nói :"Em cũng có cảm giác này."
......

Tiêu Tiểu Phàm ngồi trên xe ngựa, tò mò nhìn ra cảnh tưởng bên ngoài :"Phụ thân chúng ta là đang đi đâu vậy?"
Tiêu Cảnh Đình tùy ý nói:" Thiên hạ rộng lớn, chúng ta muốn tới chỗ nào liền tới chỗ đó."
"Phụ thân chúng ta đến thành Bích Phong  nhìn một chút có được hay không?"Tiêu Tiểu Phàm đề nghị.
Tiêu Cảnh Đình có chút hiếu kỳ hỏi:"Sao con lại nghĩ muốn đến thành Bích Phong?"
"Bởi vì tên mập Tiéu Nhạc Vinh kia luôn miệng nói thành Bích Phong trong kia rất phồn vinh náo nhiệt, cao thủ nhiều như mưa, thành viên của học viện Bích Đỉnh thân phận có biết bao tôn quý nha."Tiêu Tiểu Phàm bất mãn nói.

Tiêu Cảnh Đình suy nghĩ một chút nói:"Cũng được."Dù sao bây giờ hắn cũng chưa có múc tiêu xác định, đi nơi nào cũng giống nhau.
Muốn đi đến học viện Bích Phong phải đi qua 3 thành trấn Tiêu Cảnh Đình đến mối thành trấn đều đem một ít linh thảo trưởng thành trong không gian bán ra, mang Tiêu Tiểu Phàm đi đổ thạch một vòng, dựa vào năng lực thần kỳ của Tiêu Tiểu Phàm cùng với ngọc bội không gian, Tiêu Cảnh Đình thu được vô số ngọc thạch trân quý, thậm trí còn đổ ra mấy khối linh thạch.
Có bạc , thỉnh thoảng Tiêu Cảnh Đình sẽ mua một ít đan dược trân quý.
"Em có cảm thấy tốt không."Tiêu Cảnh Đình hướng Hứa Mộc An hòi
Hứa Mộc An là dựng phu của mình, mà phải để y cùng mình bôn  ba khắp chốn, Tiêu Cảnh Đình không tránh khỏi có chút đau lòng.
Hứa Mộc An cười một tiếng lắc đầu:"Không sao đâu huynh thật không cần lo lắng, em bây giờ chính là còn có thể cùng huynh đánh yêu thú đó, không sao.
Tiêu Cảnh Đình :"...."
"Hẳn không lâu nữa sẽ đến thành trấn kế tiếp đi."Hứa Mộc An hỏi.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái nói :" Đúng vậy. "
"Phụ thân thật là khờ, đoạn đường này còn muốn đi rất dài đó."Tiêu Tiểu Phàm nói
Tiêu Cảnh Đình sậm mặt lại, hay cho tên tiểu tử thúi này, chỉ biết nói bậy nói bạ:"Tiểu tử ngươi thì biết cái gì nga, ta chính mà mang các ngươi đi xem đây đó nhân tiện mở mang kiến thức."
Tiêu Tiểu Phàm nghẹo đầu hỏi :"Có thật vậy không ạ?"
Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái nói:" Đúng vậy. "
Tiêu Tiểu Phàm như có điều suy nghĩ:"Phụ thân 3 ngày trước người nói qua 3 ngày nữa liền tới thành Bích Phong, ngày hôm nay người lại nói qua 3 ngày liền tới, phụ thân người không phải không biết đếm đấy chứ?"
Tiêu Cảnh Đình :"..."
"Đệ thì biết cái gì a! Phụ thân nói 3 ngày tới chính là dùng để ước chừng, cho nên 3 ngày không phải là 3 ngày ,mà là mấy ngày trời đệ có hiểu không?"Tiêu Tiểu Đông*( ở chỗ này tác giả ghi là Tiêu Cảnh Đình) nghiêm trang nói.
Tiêu Tiểu Phàm nhìn Tiêu Cảnh Đình chép chép miệng nói:"Phụ thân người không nên thấy ta khờ khạo liền gạt ta đó.."
Tiêu Cảnh Đình :"..." con trai nhỏ càng ngày càng muốn bắt bẻ hắn nha.
Tiêu Cảnh Đình hít sâu một hơi, không thể không lấy ra đòn sát thủ:" Chỗ này của phụ thân có bánh bao, con có muốn ăn không."
Tiêu Tiểu Phàmvội vàng gật đầu một cái nói:"Muốn, muốn, muốn."
Tiêu Tiểu Phàm lấy được bánh bao liền trở lại một góc ngồi gặm, , cũng không nhiều lời nữa, Tiêu Cảnh Đình nhịn không được thở phào nhẹ nhõm, Hứa Mộc An nhìn dáng vẻ của Tiêu Cảnh Đình liền bật cười.
....
Lại qua 4 ngày mấy người cuối cùng tới địa giới thành Bích Phong.
Tiêu Tiểu Phàm nhảy từ trên xe ngựa, nói:"Phụ thân, chúng ta hiện tại sẽ đi tiệm đá trong thành mua đá sao?"Hứng thú lớn nhất của Tiêu Tiểu Phàm bây giờ có lẽ chính là đi dạo tiệm đá, mua đá đi.
Tiêu Cảnh Đình lắc đầu một cái nói:"Trước chúng ta tìm thuê một khách điếm,rồi lại đi tiệm đá."
Tiêu Tiểu Phàm gật đầu một cái :"Được a!"
Tiêu Cảnh Đình xoa đầu Tiêu Tiểu Phàm, Tiêu Tiểu Phàm bây giờ đã là luyện khí tầng 2, lúc mình vừa xuyên qua thế giới này, đứa nhỏ này còn không biết tu luyện là gì,bây giờ cũng đã là luyện khí tầng 2, Tiểu Phàm rất nhạy cảm với linh khí, Tiêu Cảnh Đình có chút hoài nghi con trai mình, có lẽ là thể chất đặc thù trong truyền thuyết đi.
Hứa Mộc An cũng xuống xe ngựa, cùng Tiêu Cảnh Đình đi tới một khách điếm.
"Hứa Mộc An. "Một đạo âm thanh nghi hoặc truyền tới.
Hứa Mộc An nhìn sang nơi vừa phát ra âm thanh,người kêu hắn chính là hàng xóm khi còn bé, tên Trương Linh Vũ.
Trương Linh Vũ lớn lên xinh đẹp, thiên phú cũng không tệ,khi còn bé các thiếu gia nhà hàng xóm đều thích lởn vởn xung quanh nàng, cũng không biết tại sao, Trương Linh Vũ cùng hắn rất không hợp, nàng luôn cố ý nhằm vào hắn,hồi nhỏ bởi vì Trương Linh Vũ hắn liền bị cô lập.
Sau khi Trương Linh Vũ trổ mã thành công, cha nàng liền dẫn nàng đi thành trấn khác,sau đó liền được một thiếu gia nơi đó chọn trúng, cưới về làm vợ, Trương Linh Vũ sau khi rời Mạc thành đi, Hứa Mộc An cùng nàng liền không còn qua lại .
Trương Linh Vũ nhìn Hứa Mộc An cả kinh kêu nên:"Hứa Mộc An, ngươi cùng người khác bỏ trốn. "
Hứa Mộc An đầu đầy hắc tuyến.
Trương Linh Vũ nhìn bụng tròn tròn của Hứa Mộc An lần nữa cả kinh kêu lên:"Hứa Mộc An ngươi chẳng những bỏ trốn, còn cùng gian phu có thai."Cửa khách điếm có rất nhiều người, nghe Trương Linh Vũ thét chói tai, liền hướng ánh mắt lên người Hứa Mộc An, Hứa Mộc An trên mặt không khỏi mang theo mấy phần tức giận.
Tiêu Cảnh Đình nhìn Trương Linh Vũ, giọng điệu không tốt cành cáo:"Vị phu nhân này xin ăn nói cẩn thận,Mộc An vẫn luôn là phu nhân của ta, tại sao phải bỏ trốn."Tiêu Cảnh Đình lúc nói chuyện phóng ra mấy phần uy áp, Trương Linh Vũ bị ép lui lại mấy bước.
Trương Linh Vũ nhìn Tiêu Cảnh Đình , sắc mặt tràn đầy kinh nghi :''Ngươi, ngươi là Tiêu tam thiếu gia.''
Sự việc Hứa Mộc An gả cho Tiêu Cảnh Đình,Trương Linh Vũ đã sớm biết,chẳng qua là theo Trương Linh Vũ biết,Tiêu Cảnh Đình rất không thích Hứa Mộc An, căn bản không coi Hứa Mộc An ra gì thường xuyên đi ra ngoài lêu lổng.
Tiêu Cảnh Đình mặ dù là Tiêu thiếu gia,nhưng luôn không thích tu luyện,vì vậy tu vi có hạn,Trương Linh Vũ từ mấy năm trước đã rời đi Mạc thành , đối với những biến hóa mấy năm nay của Mạc thành hoàn toàn không có khái niệm. Cũng hoàn toàn không biết chuyện của Tiêu Cảnh Đình.
Tiêu Cảnh Đình mặc dù dung mạo không thay đổi,nhưng khí chất toàn thân lại không giống xưa, Trương Linh Vũ một chút cũng không nhận ra được, còn tưởng Hứa Mộc An không chịu nổi Tiêu Cảnh Đình, theo người khác bỏ trốn.
Trương Linh Vũ nhìn Hứa Mộc An cười một tiếng nói:"Mộc An, ngươi hù chết ta, nghe nói ngươi và Tiêu thiếu gia quan hệ không tốt cho lắm, ta còn tưởng ngươi...làm ra chuyện gì ngu xuẩn
Hứa Mộc An xụ mặt, không nói gì nữa.

Chan: Mấy hôm nay ad mải ăn trung thu quá nè nên không đăng chap mới, sr mọi người nhé, chúc mn trung thu vui vẻ nè...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro