Chương 1 - Xuyên thành ca nhi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh anh...đều là lỗi của Tuyết Nhi, Du ca ca đem Thần nhi giao cho ta nhưng ta lại không chăm sóc tốt. Tuyết Nhi không nên chỉ lo mỗi tiệc mừng thọ của lão gia, ở sân trước tiếp đãi khách nhân, lại quên không trông chừng sân sau, làm cho Thần Nhi gặp sự cũng không ngăn cản Tưởng phu lang để hắn thấy được. Lão gia, ngài nói Tưởng phu lang có phải không đồng ý hôn sự của Tưởng công tử với Thần Nhi? Anh anh đều là lỗi của Tuyết Nhi, lúc đó Tuyết Nhi để ý một chút....anh...anh" Âm thanh như đè cổ họng tại bên tai Cố Thần ong ong khiến cả người không thoái mái đồng thời muốn đứng lên tát một cái, tiện nhân mau lăn.

" Tuyết Nhi, không trách ngươi, đều do nguyệt tử này tự tạo nghiệt, hôm nay khách nhân vốn cho ngươi mệt nhọc, hai đệ đệ đều biết ra sân trước đón tiếp khách nhân, chỉ có nghiệt tử này làm ra việc bại hoại thanh danh không biết liêm sỉ! Hừ, việc hôn nhân với Tưởng gia coi như không có, ta cũng không có mặt mũi nào để gả nghiệt tử này qua đó!"

Chỉ nghe thanh âm liền biết nam nhân cực tức giận, tựa hồ hận không thể đem ca nhi trong miệng hắn dìm chết, lại đối với khóc sướt mướt Tuyết nhi khuyên bảo.

Cố Nguyên Khôn một tay động viên nằm trong lòng hắn khóc Triệu Tuyết, một bên trợn mắt trừng người nằm trên giường bất tỉnh nhân sự, hận mình chưa tình sinh ra cái nghiệt tử này. Hôm nay may mà Tuyết Nhi lanh lợi chỉ có một phần khách nhân biết bên trong phủ xảy ra chuyện gì, những người này cùng Cố phụ quan hệ thân cận đương nhiên sẽ không bàn tán bên ngoài, bằng không tên nghiệt tử này đã lôi toàn bộ Cố gia xuống nước, khi đó hắn liền trực tiếp bóp chết tên nghiệp chướng này.

Triệu Tuyết lau nước mắt, nước măt như mưa , thần tình ưu thương, chi là khóe miệng dưới khăn tử kẽ nhếch lên, ôn nhu nói: "Không trách Thần Nhi, đều là Tuyết Nhi không chắn sóc tốt, huống hố xảy ả chuyện này lại bị Tưởng gia lui hôn ước nhượng Thần Nhi sau đó còn mặt mũi nào lưu lại thành Phong An....anh ....Lão gia ngài đùng trách Thần Nhi, mau nghĩ biện pháp đối phó bằng không lúc Thần Nhi tỉnh lại đều không kịp"

" Hừ!Tự tìm chết!" Cố Nguyên Khôn nổi giận đùng đùng nói: " Đưa hắn đến nơi khác, cách xa huyện Phong Anh, bằng không danh tiếng Dật Nhi và Kỳ Nhi đều bị hắn làm hỏng"

" Biểu ca, Tuyết Nhi biết ngài lo lắng Dật kì và Kỳ Nhi....."

"Biểu đệ, những năm nay khổ ngươi, ngươi không cần khuyên nữa ta đã quyết định ngày mai đưa nghiệt chủng này đến thôn Bình Dương ở Cố gia tổ trách, chờ người khác quên mất gièm pha hắn đón về cũng không muộn. Hảo, ngươi mấy ngày nay cũng mệt rồi, đi xuống nghỉ ngoi trước, nơi này bảo nô tài hầu hạ là được". Cố Nguyên Khôn kéo tay Triệu Tuyết đi ra ngoài, căn phòng này một khắc hắn cũng không muốn lưu lại.

May mà phu lang của mình ôn nhu hiểu được chăm sóc người khác, mấy hôm trước nhắc nhở mình phải giúp quê nhà thân thích sửa sang lại phòng, mình giàu có cũng không thể quên nguồn gốc, khắp nơi vì mình lại vì Cố gia suy nghĩ hắn sao kaij không ngưỡng mộ cho được. " Biểu ca...." Triệu tuyết cảm động nhìn tướng công trong mắt trước sau tràn đầy ái mộ, nhìn biểu đệ hai mươi mấy năm vẫn ngưỡng mộ chính mình, Cố Nguyên Khôn lòng mềm thành một vũng nước, lửa giận cũng vơi xuống, cái này nghiệt tử coi như không tồn tại, biểu đệ sinh cho hắn hai đứa con mới là hắn bảo bối, Cố gia tại Dật Nhi mới càng phát triển.

Tiếng bước chân dần dần đi xa thế giới cuối cùng mới coi như thanh tĩnh.

Lại qua một đoạn thời gian, thiếu niên gầy yếu rốt cuộc mở mắt, nhìn thấy trước mắt cổ kính gian phòng, Cố Thần tâm lý ai thán mọt tiếng, không nghĩ tới cùng người đồng quy vu tận hắn còn có thể mở mắt, không khỏi xoa trán trầm thấp cười ra tiếng.

Nguyên bản Cố Thần thiếu niên đã chết, thay vào đó là hồn phách Cố Thần từ tận thế, hắn tận thế sinh sống 6 năm, tại căn cứ trong vườn trồng trọt làm bốn năm, dùng chính mình dị năng mộc hệ tăng cao chất lượng thực vật, cuối cùng bị con gái lãnh đạo căn cứ bức ép bạo động dị năng đồng quy vu tận.

Thực sự tai bay vạ giá, cũng bởi vì một lần tình cờ ra khỏi thành giết tang thi ngẫu nhiên gặp Tống gia công tử ở căn cứ khác to lớn hơn, bị hắn truy đến tận căn cứ, cậu mặc kệ loại hoa hoa công tử năm nữ đều ăn này nhưng không ngờ bị nữ nhân coi trọng Tống công tử ghi hận, thừa dịp cậu ra ngoài cùng căn cứ khác khu trồng trọt tiến hành trao đổi chặn đường xuống tay.

Lúc đó người phụ nữa kia tự đắc vênh váo, dùng những lời ô uế bất kham mắng cậu là tiện nhân không cần ặt câu dẫn Tống công tử, dùng ánh mắt cao cạo tại thượng xem giun dế mà nhìn cậu, nói nếu cậu thích nam nhân, ả cũng vì cậu mà chuẩn bị mấy người, phất tay ột cái thì bốn phiá lộ gia ánh mắt nam nhân nhìn cậu thèm nhỏ dãi. Nếu chỉ như vậy cậu cũng cắn răng nhẫn nhịn, tận thế tang thi sống sót mới là quan trọng, nhưng cậu thấy rõ, xú nữ nhân kia không chỉ nhục nhã cậu mà chắc chắn là cậu sống không được, bốn phía đều là tâm phúc cha ả, cậu tuyệt đối không có cơ hội chạy thoát thân vì vậy thừa dịp không có ai vây lên thì liền chạy về phía ả. Ả rít gào, tức giận kêu gào nắm lấy cậu, ném cậu vào trung tâm tang thi, các loại dị năng từ bốn phương tám hướng bắn đến, đao gió cắt làn da cậu, quả cầu lửa liếm qua cậu, dao băng đâm bắp đùi cậu, địa thứ xuyên thấu qua bàn chân cậu, cậu cũng không như mong muốn của ả lộ ra nửa điểm sợ hãi tuyệt vọng mà gợi lên một nụ cuời giễu cợt, tùy ý mọi loại dị năng đem cậu nhấn chìm, thôi thúc toàn bộ dị năng.

Ngoại trừ mộc hệ dị năng, cậu chưa bao giờ ở trước mặt người khác bày ra không gian dị năng lực sát thương to lớn đặc biệt là tại trước khi sinh mệnh bị nổ tung. Cuối cùng, cậu nhìn thấy không gian phong bạo cuốn lấy thân thể ả, tại cậu mất đi ý thức nghe thất tiếng thét chói tai tuyệt vọng của ả.

Trong mạt thế, hệ dị năng không gian số lượng cực nhỏ, một khi phát hiện lập tức bị các thế lực căn cứ khắp nơi bắt nhốt, mất tự do thân thể, cho nên đối ngoại thân phận của cậu là mộc hệ dị năng giả, điệu thấp làm việc, không muốn nhốt cùng với bị đưa vào phòng thí nghiệm cũng cực nhỏ tiếp xúc với người khác, không nghĩ vẫn không thể sống đến tận thế kết thúc.

" Bất quá cái thế giới sạch sành sanh này càng thêm hấp dẫn a, mình nên cảm ơn xú nữ nhân kia nhượng mình có cơ hội xuyên đến cơ thể này. Cố Thần đúng không, yên tâm ta sẽ hảo hảo sống tiếp, những người bắt nạt ngươi, có lỗi với ngươi ta cũng sẽ nhớ kĩ từng cái một" Nhìn bên trong lòng bàn tay lưu chuyển xanh biếc hai màu dị năng, trên mặt lộ ra thỏa mãn cực điểm nụ cười, trong mạt thế cậu không có rành buộc, huống hồ song hệ dị năng cùng theo cậu đến thế giới này, đời này cậu nhất định phải hưởng thụ sinh hoạt.

Ngồi xếp bằng trên giường nhắm mắt lại, cậu " xem" không gian của mình, nhất thời lộ ra khiếp sợ, không, hưng phấn, không gian của cậu thay đổi, cư nhiên từ một không gian chết thành một tiểu thế giới, có đất, có cây có bầu trời, có nước, ý thức tiến vào không gian đi một vòng bắt đầu cười ha ả, cậu là nhân họa đắc phúc, không gian tiến hóa thành tiểu thế giới.

Đang suy nghĩ,luồn sức mạnh nhu hòa tràn ngập sinh cơ màu xanh lục bao quanh cậu, tỉ mỉ quan sát, cậu minh bạch, nguyên lai dị năng không gian cùng mộc hệ dị năng dung hợp với nhau hơn nữa không chỉ đơn thuần dung hợp mộc hệ dị năng còn có hệ " đất", " nước", "lửa" nữa, ha ha những người vây công cậu lúc đó có " lòng tốt" đưa cho cậu một phần dị năng của họ đều bị cậu dung hợp, có cái gì so với phương thức báo thù như vậy càng sảng khoái.

Trong mạt thế, cậu lén lút thu một số đồ vật linh tinh chất đống tại trên đất trống, Cố Thần lấy ra hia viên tinh thạch mộc hệ liền ra không gian, ngay tại lúc này nguyên bản một dây leo đang đón gió phất phới cấp tốc vọt tới, theo Cố Thần ra không ngoài.

Cố Thần mở mắt ra, liền thấy dây lao quấn quanh cổ tay cậu, dùng đầu khẽ cọ cọ ngón tay cậu, Cố Thần đưa một tay khác lên, dây leo tự động cọ đi lên, giống như hài tử nũng nịu, khiến, Cố Thần nở nụ cười thấp giọng nói: " Không nghĩ tới Tiểu Lục cũng theo tới, có ngươi làm bạn, không quản đi nơi nào đều không cô đơn" Trong mạt thế, loiaj người gì cũng có khả năng phản bội, chỉ có dây leo kì quái này bị hắn thu phục sẽ không phản bội hắn.

Dường như biết tiếng lòng của Cố Thần, xanh biết dây leo kéo dài, trên thân dây leo mọc thêm lá xanh, mặt sau lá xanh lộ ra một nụ hoa, nụ hoa dần dần mà nở một đóa hoa tươi tại trước mặt Cố Thần

Cố Thần không nhịn được phù phù cười ra tiếng, vuốt vuốt thăm dò nói: " Hảo Tiểu Lục, đừng bướng bỉnh, tiết kiệm dị năng, ta biết ngươi đang an ủi ta, ngoan, đi ra ngoiaf thay ta trong cửa, ta trước tiên dùng dị năng chữa trị cho thân thể này một chút". Đóa hoa xùng lá tươi nhanh chóng rụt trở lại, chỉ còn dư lịa một đoạn lục bích thân cây. Dây leo từ trên người Cố Thần tụt xuống, như một con lục xà nhỏ bò trên mặt đất hướng ra cửa.

Cố Thần yên lòng nhắm mắt lại, một khi có người lại đây Tiểu Lục sẽ mong báo động trước cho hắn sẽ không phát sinh tình huống khác thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro