17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỏ qua nội dung

OPEN MENU

Tìm

Động Cú Đêm

VÌ SỰ NGHIỆP ĐÀO TẠO NHỮNG CON CÚ ĐÊM

ĐAM MỸ

Xuyên việt tiểu trù sư – Chương 17

12.12.2015OWLLYL13 PHẢN HỒI

Chương 17. Biểu thị cảm tạ

Lâm Vong lúc này mới cảm giác được có chút sợ, nếu là trước đây hắn cũng chỉ là một nam nhân bình thường đâu gặp qua loại sự tình này, thế cho nên bây giờ cùng Ngô Đại kết bạn chưa từng có để cho hắn an tâm, Lâm Vong khẩn cấp muốn về đến nhà, luôn cảm thấy về đến nhà mới được xem là an toàn, nên hắn đi tương đối nhanh cũng không chú ý tới Ngô Đại đẩy xe theo hắn có chút cật lực.

Đi được một hồi hai người đã về tới hẻm Dương Nữ, Lâm Vong mở cửa một chút, Ngô Đại đem xe đẩy mạnh vào trong, Lâm Vong vội vội vàng vàng đốt đèn lên, quang mang sáng lên một khắc kia trong lòng hắn cuối cùng cũng chút an ổn.

Ngô Đại đem xe dựa sát tường cất xong quay đầu nhìn Lâm Vong một chút, lo lắng nói: “Ngươi không sao chứ? Sắc mặt ngươi tái nhợt dọa người.”

Lâm Vong đặt mông ngồi ở trên băng ghế duy nhất, hắn thở một hơi thật dài, sửng sốt chốc lát rồi lắc đầu: “Không sao.”

Ngô Đại dù sao cũng chỉ là hài tử mới lớn, lúc này cũng không biết nên nói gì để an ủi, chỉ có thể buồn tẻ nhìn, trong lòng đem Chu Tiểu Tam cuồng mắng một trận.

Chậm một hồi Lâm Vong cuối cùng cũng khôi phục lại, hắn phát hiện Ngô Đại đặt xe ở cạnh cửa, nhìn hắn mồ hôi trên trán thủy chung vẫn tiếp tục chảy xuống, thỉnh thoảng sẽ lấy tay lau một chút, Lâm Vong từ ghế đứng lên hướng hắn nói: “Ta có chút bối rối, ngươi giúp ta đẩy xe một đường xa như vậy có mệt không? Ngươi ngồi đi, ta mang cho ngươi chén nước.”

Ngô Đại vội vàng nói: “Không cần không cần, ngươi ngồi nghỉ ngơi đi.”

“Ngươi ngồi đi, ta cũng muốn uống chút nước.” Lâm Vong nói xong liền đi vào trù phòng, cầm hai cái chén, đổ nước bưng ra.

Ngô Đại thật ra cực kỳ khát, tiếp nhận chén một ngụm liền uống xong, uống xong còn gõ gõ miệng chén, giống lần trước nói rằng: “Ngươi đây là nước mua? Ngươi cho ta uống nước giếng hoặc nước sông là được rồi.”

Lâm Vong lắc đầu cầm lấy chén không của hắn, lại vào trù phòng rót đầy một chén nữa trở về đưa cho hắn, nói: “Ngươi cứ uống đi, nhà ta không có nước giếng, nước sông.”

Ngô Đại tự nhiên sẽ không tin lời hắn, nhưng lúc này những chuyện nhỏ nhặt như vậy không trọng yếu, hắn đem nước chén thứ hai cũng uống sạch, chỉ bất quá lần này uống rõ ràng chậm hơn.

Lâm Vong đứng ở bên cạnh bàn hỏi: “Ngươi cũng là đi chợ đêm sao? May là lần này gặp ngươi.”

Ngô Đại mím môi một cái, sau đó ngượng ngùng gãi gãi đầu, nhỏ giọng nói: “Đều không phải, ta là cố ý đi theo ngươi.”

Lâm Vong mạnh trừng mắt, bởi vì lời nói của hắn mà cả người đề phòng, theo bản năng hướng cạnh cửa nhìn thoáng qua.

Ngô Đại từ nhỏ ở bên ngoài lăn lộn, khả năng quan sát rất tốt nên hắn lập tức cũng cảm giác được Lâm Vong khẩn trương, cũng biết lời mình nói làm cho đối phương hiểu lầm, hắn liên tục xua tay vội vã nói: “Không đúng không đúng, ta và Chu Tiểu Tam không giống nhau, ta, ta nghe nói ngươi tối hôm qua đi chợ đêm làm chút buôn bán, ngươi là một ca nhi, lại còn đi một người ban đêm lại rất loạn, đủ mọi hạng người đều có, ta sợ ngươi gặp phải nguy hiểm liền muốn đi theo ngươi, bảo hộ ngươi.”

Lâm Vong nghe hắn nói như vậy trong lòng tuy rằng còn có chút hoài nghi nhưng hơn phân nửa đã tin, nhất thời cảm thấy nơi ngực ấm áp hẳn, hắn nặn ra một nụ cười: “Cám ơn ngươi.”

Ngô Đại thấy Lâm Vong lộ ra nụ cười nhàn nhạt cũng cười theo, sau đó hắn bỗng nhiên đổi thành vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lâm Vong, nghiêm túc nói: “Lâm ca nhi, ngươi buổi tối một người đi ra ngoài như vậy quá nguy hiểm, ta là nói thật, phụ cận hẻm Dương Nữ thật sự rất loạn, như Chu Tiểu Tam là bọn nhỏ mọn.”

Lâm Vong biểu tình cứng đờ, trải qua ngày hôm nay hắn cũng biết ban đêm một thân một mình đi ra ngoài có điểm không ổn, bất quá hắn rất nhanh thì phản ứng kịp, cười một chút nói: “Ta ngày hôm qua theo dòng người trở về sẽ vô sự, sát vách cũng có ca nhi đi chợ đêm làm chút mua bán nhỏ, ta sau đó liền theo bọn họ, xem như có thể chiếu cố lẫn nhau.”

Ngô Đại muốn nói lại thôi, sau đó gật đầu: “Vậy ngươi phải cẩn thận một chút.”

Sau đó hai người cũng không có gì có thể nói, chủ yếu là Lâm Vong không yên lòng, Ngô Đại lần này không có ở lâu,đem chén nước ực một cái uống cạn sau đó đứng lên nói: “Ta đây đi trở về, ngươi buổi tối khóa kỹ cửa.”

“Ừ.” Lâm Vong tiễn hắn tới cửa, nhìn hắn giống như con khỉ chạy đi, sau đó xoay người lại khóa cửa, thật cẩn thận đem cửa cài kỹ, sau đó lại kiểm tra thêm một lần.

Lúc này Lâm Vong cũng không có lòng đếm số tiễn đêm nay kiếm được, hắn vào trong nhà cởi quần áo, liền nằm lên giường.

Lâm Vong nằm ở trên giường nhất thời cũng không ngủ được, trong đầu đều loạn cả lên, một hồi nhớ tới chuyện Chu Tiểu Tam, một hồi lại nhớ tới hành động của Ngô Đại, thật ra hắn đối với Ngô Đại cũng là có chút đề phòng, điều không phải hắn lòng dạ tiểu nhân gì mà là hiện tại tựu hắn một thân một mình, vừa một tiểu ca, vạn nhất không cẩn thận liền dễ gặp chuyện không may.

Hắn ở trên giường lăn qua lăn lại đến hơn nửa đêm mới chậm rãi ngủ, một đêm này ngủ không hề ngon giấc, ngược lại lúc trời tờ mờ sáng bên ngoài truyền đến tiếng nói chuyện và âm thanh đi lại hắn mới thật sự ngủ được.

Lâm Vong trực tiếp ngủ đến trưa, bên ngoài trời sáng choang, ba năm người tụ chung một chỗ lảm nhảm mấy chuyện, kinh hoảng trong lòng Lâm Vong cuối cùng cũng đã tiêu thất, lúc này đứng lên rửa mặt cùng thu dọn đồ, tuy nói là ngủ đến trưa, hắn cũng rất đói, uống trước một chén nước sau đó an vị ở trên băng ghế đếm tiền.

Đếm hai lần lặp đi lặp lại, Lâm Vong ngày hôm qua cả đêm buôn bán lời một trăm lẻ hai tiễn, trong lòng cũng thả lỏng một chút, trên mặt cũng có nét cười, cầm ít tiền lúc đầu dùng, tiền còn lại đều gom lại một chỗ giấu ở dưới sàng.

Đếm xong tiễn Lâm Vong rửa tay đi làm cơm, trong nồi còn dư lại ba viên bột cứng, Lâm Vong là thật sợ, trước đun nóng một lần, nhai vẫn còn khó khăn, sau Lâm Vong trực tiếp đem viên bột nghiền nát, châm nước nấu thành cháo uống. Viên bột này dính dính cũng thực sự giống bột nếp, chờ thêm bọt nước một lát, từ từ có chút tan, cuối cùng làm thành nước cháo, tuy rằng vị có chút kỳ quái, ăn cùng với dưa góp cũng không khó khăn để nuốt xuống.

Lâm Vong nghĩ đến chuyện làm bì lạnh, nên cơm nước xong liền cầm tiễn đi ra cửa, làm bì lạnh không phiền phức, thế nhưng cần một ít thùng đặc thù, Lâm Vong chạy thẳng đến chổ bán nồi chén muôi bồn.

Mặt tiền của cửa hàng không lớn, chủng loại thật ra lại tương đối đầy đủ hết, Lâm Vong nhìn một vòng, cũng tìm được thùng thích hợp, hỏa kế* gần đó thấy hắn tựa hồ cũng không hài lòng, liền tiến lên hỏi: “Ca nhi, cần cái gì sao?”

Lâm Vong cũng không tìm, quay đầu nhìn hắn: “Ta muốn đặt làm một ít thùng đặc thù, có thể hay không?”

Cái này cũng không tính là mới lạ gì, thỉnh thoảng cũng có người đến đặt làm một ít đồ đặc thù, hơn phân nửa là dùng để buôn bán, cùng đồ dùng gia đình không giống nhau, hỏa kế nọ gật đầu: “Không biết ca nhi muốn cái dạng gì?”

Lâm Vong nghe nói có thể đặt trong lòng liền thở phào, lúc này liền khoa tay múa chân: “Ta muốn mấy cái dĩa miệng rộng, lớn như vậy, bốn mép phải thẳng đứng, sâu cỡ này là được.”

Người nọ suy nghĩ một chút, cũng không phải phiền phức: “Ca nhi muốn mấy cái?”

“Ba cái.”

Hỏa kế gật đầu, song phương bàn giá thỏa đáng xong Lâm Vong liền đưa hai mươi tiễn tiền đặt cọc, ước định năm ngày sau quay lại lấy. Lâm Vong trong nhà vốn có một chậu rửa mặt, nhưng vì làm bì lạnh cần phải rửa sợi mì nên Lâm Vong liền trực tiếp mua một bồn sứ và một ít đồ dùng, sau đó đến đồ dùng nấu ăn.

Mua xong đồ cần thiết liền về nhà, nhất thời không có việc gì làm, Lâm Vong nghĩ tối hôm qua Ngô Đại đã giúp hắn, chính là dùng lời nói biểu thị lòng cảm tạ lại không được, nghĩ tới nghĩ lui Lâm Vong dùng bột làm thành mười một viên, để lại ba viên cho buổi tối dùng, còn lại hắn gói trong một cái bao xách theo ra cửa.

Ngô Đại ở Dưỡng Tế Viện, cách hẻm Dương Nữ không xa, sau khi nghe ngóng một chút liền tìm được, đó là một nơi có kiến trúc khá đổ nát, có chổ tường đất đều sụp, cửa rất hẹp, Lâm Vong cách đó không xa ngắm nhìn, thấy người đi ra vào đều là quần áo tả tơi, còn có vài ăn mày bưng chén bể, tốp năm tốp ba, ngoài miệng nói mát kể chuyện gặp phải ngày hôm nay.

Do dự một lát Lâm Vong gọi lại một người thoạt nhìn coi như quen mặt, người nọ biểu tình có chút dại ra, đưa tay chỉ chính mình, thấy Lâm Vong gật đầu, liền không nhanh không chậm đi tới, cũng không nói gì mà chỉ lăng lăng nhìn Lâm Vong.

“Khụ, có thể giúp ta tìm Ngô Đại không?”

Người nọ hơi nhướn mày, hỏi lại: “Ngô Đại?”

“Ừ.”

Đối phương ngẩn ra mấy giây, cũng không có hỏi Lâm Vong chuyện gì, chỉ ồ một tiếng liền quay đi tìm, Lâm Vong cũng không biết đối phương có giúp hắn tìm người hay không, chỉ có thể nhàm chán đứng dưới tàng cây chờ.

Chờ chưa đến mười phút liền thấy Ngô Đại từ cửa chạy ra, phía sau hắn còn đi theo mấy người hầu kia, có vài đứa so với Ngô Đại nhỏ hơn, so với hai ngày trước còn bẩn hơn, bùn đất trên mặt từng vệt từng vệt.

Ngô Đại đi đến trước mặt Lâm Vong, nôn nóng hỏi: “Làm sao vậy? Có người khi dễ ngươi?”

Lâm Vong sửng sốt, sau đó lắc đầu: “Không có, ta là tới thăm ngươi một chút.”

Ngô Đại nghe vậy liền cười hắc hắc, mấy đứa trẻ phía sau hắn cũng theo đó nhao nhao ồn ào.

Lâm Vong đi thẳng vào vấn đề, đưa ra cái bao: “Cám ơn ngươi ngày hôm qua đã hỗ trợ ta, mấy bột viên này cho ngươi.”

Âm thanh mấy đứa nhỏ sau lưng Ngô Đại lại lớn hơn, có một đứa nhỏ thò tay muốn cầm liền bị Ngô Đại đánh một cái: “Ngươi đã cứu mạng của ta, ta giúp ngươi là chuyện đương nhiên rồi.”

Lâm Vong nở nụ cười, lại đem bao đẩy tới: “Ngươi lần trước giúp ta tìm về thùng gỗ và táo, ngày hôm qua lại cứu ta, ta đã rất cảm tạ.”

Ngô Đại vẫn còn xua tay, hài tử phía sau hắn sốt ruột đến giậm chân, thỉnh thoảng lại ở sau lưng len lén đẩy Ngô Đại.

Lâm Vong còn nói: “Mấy viên bột ô nhu này càng để lâu càng cứng, ta làm chừng mười một viên, một người ăn cũng không hết, ngươi vẫn là nhận lấy đi.”

Ô nhu chính là loại bột rất mắc sao? Chỉ là Ngô Đại giúp hắn tìm về thùng gỗ và táo cũng không cần những thứ này.

Đôi bên khuyên đến một hồi, Lâm Vong là thật sự ăn không hết nhiều viên như vậy, lần này là Ngô Đại thỏa hiệp, vặn vẹo ngượng ngùng nhận lấy bao, những hài tử khác lại sớm đã hoan hô cả lên.

Ngô Đại lại dặn dò một chút, nhiều lần tỏ vẻ nếu như Lâm Vong gặp phải chuyện gì cứ đến tìm hắn, Lâm Vong thấy thời gian không còn sớm liền nói tạm biệt bọn hò, lưu loát trở về nhà.

Ăn cơm tối xong Lâm Vong nằm trên giường nghỉ ngơi, nghĩ đi sớm về sớm, tỉnh so với hôm qua sớm hơn, chuẩn bị cho tốt tất cả xong, theo sóng người đẩy xe đi lên đường phố.

Chia sẻ:

Có liên quan

Xuyên việt tiểu trù sư - Chương 13

11.08.2015

Trong "Đam mỹ"

Xuyên việt tiểu trù sư - Chương 8

12.07.2015

Trong "Đam mỹ"

Xuyên việt tiểu trù sư - Chương 16

Chương 16: Gặp phải lưu manh Vẫn giống như hôm qua đẩy xe đến chỗ cũ, Lâm Vong đi ra ngoài muộn lại đi chậm, sau khi đến nơi không lâu liền gặp được một nhóm người vừa chè chén xong đi ra. Vì hiện giờ Lâm Vong là độc…

16.08.2015

Trong "Đam mỹ"

CHỦNG ĐIỀN, DỊ THẾ, MỸ THỰC, XUYÊN KHÔNG, ĐAM MỸ

Điều hướng bài viết

BÀI TRƯỚC

Ngọc rót phế (玉灌肺)

BÀI SAU

Xuyên việt tiểu trù sư – Chương 18

13 thoughts on “Xuyên việt tiểu trù sư – Chương 17”

shuurinchi nói:

13.12.2015 LÚC 01:08

chương mới vui quá 

Chờ suýt mọc râu. Nàng vẫn update bên nhà này hay chuyển hẳn qua nhà mới luôn ?

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

higolyl nói:

13.12.2015 LÚC 07:59

:v có lẽ nhà này, chưa quen với blogspot nữa T^T

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

thuytien11111991 nói:

13.12.2015 LÚC 08:22

Sao mà Lâm Vong khổ rứa. Bao giờ mới đc sung sướng đây? Người ta xuyên toàn là bàn tay vàng. Em này xuyên số như con rệp.

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

higolyl nói:

13.12.2015 LÚC 08:26

đúng vậy 。゚・ (>﹏<) ・゚。 mong chờ 1 tương lai tốt đẹp hơn. Klq mà muốn ghép Lâm Vong với Ngô Đại (>m<)

Số lượt thích

PHẢN HỒI

thuytien11111991 nói:

13.12.2015 LÚC 09:37

Nếu ko có anh công nào nào đó thì Ngô Đại cũng là lựa chọn ko tồi, hehe, đến lúc đó cốt truyện lại thành cuộc sống phấn đấu và làm giàu của 2 người ^^! Cơ mà anh công đâu rồi, 3 hồn 7 vía của anh công mau mau xuất hiện đi.

Liked by 1 person

higolyl nói:

13.12.2015 LÚC 10:58

=-= anh còn đang lặn, lặn rất sâu và im thin thít

Số lượt thích

thuytien11111991 nói:

13.12.2015 LÚC 11:43

Con dân mà đợi anh chắc thành hươu cao cổ hết ==

Liked by 1 person

thuytien11111991 nói:

13.12.2015 LÚC 11:43

Con dân mà đợi anh chắc thành hươu cao cổ hết ==

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

higolyl nói:

13.12.2015 LÚC 11:52

:v đúng a, ngay đây đã có 1 con :))))

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

mạn mạn phong nói:

15.12.2015 LÚC 23:26

hây da, bạn trẻ ngại kìa, có mùi luyến đồng đâu đây
lăn qua lăn lại cuối cùng cũng có chương mới, yêu nàng ghê 

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

hàn băng tử nói:

15.12.2015 LÚC 23:30

Không có ý soi nhưng có vài chỗ sai chính tả kìa chủ nhà
Lúc Lâm Vong nằm trên giường :” thật ra hắn đối với Ngô SSại cũng là có chút đề phòng”
với đoạn trời đã sáng choang và đoạn lăng lăng nhìn, nếu đổi thành đăm đăm nhìn với trời sáng rõ hoặc đại loại như vậy thì mướt hơn
dù sao cũng vẫn mừng chủ nhà về nhà

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

The Copycat nói:

03.01.2019 LÚC 12:02

Ngô Đại dễ thương quá…..

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

OwlLyl nói:

03.01.2019 LÚC 23:25

đúng đó :3 cưng Ngô Đại hết sức

Số lượt thích

PHẢN HỒI

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên * 

Thư điện tử * 

Trang web 

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

ÂM NHẠC HÀNG TUẦN

CHÂN THÀNH GỬI LỜI CẢM ƠN ĐẾN NHÓM WONDERLAND, CÁC TRUYỆN TẠI TRANG SỬ DỤNG CÁC FONT TỪ NHÓM TẠI LINK SAU: BIT.LY/FONTMANGA1

CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI ĐỘNG CÚ ĐÊM

▼ HÃY GHÉ QUA TRANG LƯU Ý ĐỂ HIỂU THÊM VỀ NHÓM.

▼ VỚI NHỮNG TRUYỆN CÓ PASS, XEM PHẦN GỢI Ý PASS THEO TÊN NGƯỜI ĐĂNG TRONG MỤC  PASSWORD. PASS CHẮC CHẮN CHỈ Ở TRANG NÀY THÔI VÀ ĐỌC KỸ GỢI Ý.

▼ TRANG VIẾT LÁCH LINH TINH VÀ REVIEW GAME: OWLLYL.WORDPRESS.COM

▼ TRANG PHỤ KHI CÓ BIẾN: HTTPS://HIGOLYL615.BLOGSPOT.COM/

▼ MỌI THẮC MẮC, YÊU CẦU TRỢ GIÚP, Ý KIẾN GÓP Ý,... LIÊN HỆ FACEBOOK HOẶC Ở Ô CHATBOX. RIÊNG PASSWORD THÌ INBOX FACEBOOK ĐỂ ĐƯỢC GIẢI ĐÁP SỚM HƠN. ENJOY.

THEO DÕI ĐỘNG CÚ ĐÊM

Nhập email để nhận thông báo mới nhất

Join 1 353 other followers

Địa chỉ thư điện tử:

THEO DÕI

TAGS

CHỦNG ĐIỀN COMEDY/ HUMOUR DOUJINSHI DỊ THẾ FREE! DJ GINTAMA DJ HETALIA DJ HIỆN ĐẠI ĐÔ THỊ INCEST KINH DỊLINH DỊ THẦN QUÁI LINH TINH MÓN ĂN MỸ THỰC OSOMATSU-SAN DJ ROMANCE SCHOOL LIFE SINH TỬ VĂN SLICE OF LIFE TOUKEN RANBU DJ TRAGEDY XUYÊN KHÔNG YAOI ĐAM MỸ

BÌNH LUẬN MỚI NHẤT

ariesyanderes2 trong Natsume-kun wa Nan Demo Shitte…phimlathich trong Soine Lovers – Chap 4phimlathich trong Please, Marry Me!! – Cha…

KAOMOJI

(/^▽^)/ ⸂⸂⸜(രᴗര๑)⸝⸃⸃ ( ͡° ͜ʖ ͡°) (๑♡3♡๑) (*-ω-)ω-*) Σ(‘◉⌓◉’) Σ( ̄□ ̄;) ( Ĭ ^ Ĭ ) ಥ_ಥ (ノ ̄ω ̄)ノ (ಡ艸ಡ) (*≧艸≦) ノ ̄□ ̄)ノ ~┻━┻ (〜 ̄△ ̄)〜 ....

TẠO MỘT WEBSITE MIỄN PHÍ HOẶC 1 BLOG VỚI WORDPRESS.COM.DO NOT SELL MY PERSONAL INFORMATION

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro