2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỏ qua nội dung

OPEN MENU

Tìm

Động Cú Đêm

VÌ SỰ NGHIỆP ĐÀO TẠO NHỮNG CON CÚ ĐÊM

ĐAM MỸ

Xuyên việt tiểu trù sư – Chương 2

17.06.2015OWLLYL17 PHẢN HỒI

2, Bối cảnh hãm hại cha mày. . .

[Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Thỉnh tỉ mỉ xem cố sự bối cảnh]

Lâm Vong lúc tỉnh lại, trời đều đã tối, không biết là may mắn hay không mà hắn hiện tại vẫn còn ở bên hồ, không có người hảo tâm đem hắn cứu trở về  cũng không gặp phải kẻ xấu đem hắn bắt đi, Lâm Vong chống mặt đất suy yếu ngồi xuống, may là bây giờ đang giữa hè, hắn nguyên bản y phục ướt đẫm lúc này cũng khô, tuy nói khô cứng đến khó chịu, nhưng tốt xấu không đến mức đông lạnh đến bệnh.

Lâm Vong giơ tay lên, đôi tay chỉ có thể có ở trù sư, hai bàn tay rất nhỏ, trắng nõn non mịn, trên ngón tay còn giữ móng tay dài tròn trịa, Lâm Vong vô ý thức mà sờ sờ mặt, chỉ nói cái tát kia có thể hoàn toàn đem gương mặt này đánh đến sưng phồng cỡ nào, mặt mũi này cũng không phải là mặt của mình, lúc thân thể và vân vân thì liền nhận ra, cặp chân kia nhỏ bé tinh tế cùng nữ nhân cũng không sai biệt lắm.

Lâm Vong sợ hãi rồi, hơn nữa hiện tại bốn phía yên tĩnh tối đen như mực, chỉ có tiếng côn trùng từ xa truyền đến, thỉnh thoảng một ít âm thanh cỏ bị gió thổi sàn sạt, Lâm Vong cảm thấy tim như bị người cầm trong tay mà siết lại thật chặt.

Cẩn cẩn dực dực nhớ lại một chút mớ ký ức tràn vào đầu lúc nãy, hắn thật bị dọa sợ rồi, đối cái loại đau đớn muốn đem đầu người ta nghiền nát trong lòng vẫn còn sợ hãi, cũng may hắn quay về suy nghĩ một chút, chỉ cảm thấy trong óc có điểm mơ hồ, lại không đau nữa.

Hắn nhớ lại một hồi cảm thấy không có chuyện gì, nhưng một hồi ký ức đó lại trực tiếp dọa Lâm Vong nhảy dựng lên.

“Ta thao!” Lâm Vong khoa tay múa chân, cũng chỉ mắng một câu, lại không nói nên lời nào nữa.

Lâm Vong kỳ thực đã loáng thoáng hiểu mình đây là xuyên qua, cậu lúc rãnh rỗi thích xem loại văn xuyên qua XX, cho nên đối với cái từ này, loại tình huống này thì không xa lạ gì, nhớ tới mấy người vây quanh mình buổi chiều mặc đoản đả* hoặc là trường sam*, Lâm Vong liền hiểu đây là xuyên về tới cổ đại, nhưng hắn nghĩ không ra chính là bản thân xuyên tới đây liền thành kẻ phá hoại thế giới, hắn thậm chí hoài nghi nơi đây còn không phải là địa cầu.

Thế giới này nữ nhân cực kỳ ít, ít đến mức dù là hoàng đế cũng chỉ có vài phi tử là nữ nhân, Lâm Vong liền đối với không khí rít gào: “Không ngờ còn có loại này chứ, cái này ngay cả tìm đối tượng cũng thành vấn đề sao.”

Nếu như nói thế giới này nữ nhân thật sự ít đến mức này, như vậy khoảng cách tiến đến hủy diệt của nhân loại cũng không xa, nhưng thật sự chuyện đó cũng không có xảy ra, bởi vì nam nhân nơi này kỳ thực cũng chia thành hai loại, một loại là “Công tử”, trời sinh thân thể cường tráng, loại còn lại là “Ca nhi”, có thể. . . Sinh con.

Mà không phải là xui xẻo bình thường, cổ thân thể này của Lâm Vong lại là “Ca nhi”, hắn hiện tại có một loại cảm giác bị sét đánh đến chân chân thật thật, thậm chí so với chuyện xuyên qua đều không tính vào đâu.

Lâm Vong tiếp nhận cổ thân thể này cũng tiếp nhận hơn phân nửa ký ức của nó, chỉ biết là chủ nhân của cái thân thể này nguyên bản cũng họ Lâm, tên gọi Như Hoa, nghĩ đến tên, Lâm Vong liền run lên, Như Hoa lúc còn rất nhỏ đã bị Triệu viên ngoại nạp làm thiếp, hàng năm dành cho “Nhà mẹ đẻ” Như Hoa vạn lượng, thay vì nói là cưới vợ bé, càng giống thuê vợ bé, Triệu viên ngoại bất cứ lúc nào đều có thể đơn phương chấm dứt mối quan hệ này, một khi quan hệ chấm dứt thì cũng sẽ ….không cho tiền nhà Như Hoa nữa.

Trí nhớ Như Hoa trước lúc tự sát ngược lại rất mơ hồ, loáng thoáng nhớ kỹ hắn tựa hồ cùng một người có chút không minh bạch, bị Triệu viên ngoại tìm ra thư tình, sau đó đánh cho một trận rồi bị đuổi đi.

Lâm Vong chỉ ngây ngốc đứng tại chỗ, cái gì có thể mắng đều mắng qua một lần, sau đó còn chưa hết giận, hắn tại chổ ven hồ thiếu chút nữa muốn nhảy xuống lần thứ hai, không phải muốn tự sát chỉ là muốn chính mình tỉnh táo một chút, nếu hắn thật không hoài nghi chính mình có thể tức đến điên.

Sau một lát, Lâm Vong cuối cùng cũng không hề oán trời trách đất, điều quan trọng nhất là nghĩ sau này làm sao bây giờ, còn có thể trở về hay không?

Mặc kệ có thể trở về hay không, nhiệm vụ quan trọng nhất đó chính là sống tiếp.

Kỳ thực nhà mẹ đẻ Như Hoa ngụ ở thôn Cốc Thục cách đây không xa, nhưng trong trí nhớ cha mẹ Như Hoa đều không phải là dạng người lương thiện gì, nếu thật yêu thương con thì sẽ đem hài tử năm ấy mười một mười hai tuổi đi làm thiếp cho một người trưởng thành sao?

Nga, còn có ở thế giới này cha sẽ kêu phụ thân, mẹ lại kêu là “Lương”, bởi vì chỉ có nữ nhân thực sự mới có thể kêu là “Nương” .

Lâm Vong khóe miệng hung hăng trừu rút một cái, cậu không dự định quay về thôn Cốc Thục, miễn cho lại bị cha lương bán, cậu cũng không dám dừng ở nơi này quá lâu, chỉ sợ cha lương Như Hoa hay tin.

Dựa vào ký ức, Lâm Vong hướng phía nam mà đi đến, đi ước chừng một tiếng đồng hồ cuối cùng cũng tìm được miếu đổ nát như trong trí nhớ, đỉnh miếu đổ nát sụp hơn phân nửa, nhưng ít ra còn có thể ngăn được mưa gió, hôm nay sớm bị những tên khất cái lớn nhỏ chiếm cứ, Lâm Vong một bước đi vào thiếu chút nữa đạp phải chân của một người, nghe thấy động tĩnh hắn cũng chỉ là mở mắt ra nương ánh trăng liếc một cái, sau đó liền rên rỉ trở mình, thuận tiện gãi gãi cái mông.

Lâm Vong tìm một chỗ cạnh cửa hơi lõm vào mà dựa vào tường nhắm mắt nghỉ ngơi.

Bình minh vào mùa hè thường sớm, kỳ thực ở phía xa mơ hồ đã truyền đến tiếng gáy, Lâm Vong cũng đã có ý thức chỉ là không có lập tức tỉnh lại. Bởi vì có người tới gần cậu, Lâm Vong thoáng cái mở mắt, hai mắt trấn tĩnh không giống bộ dạng mới tỉnh ngủ.

Trước mặt chính là một khất cái đã có tuổi, cằm vuông mắt nhỏ, mắt hẹp dài, xương gò má cực cao, một bộ lấm la lấm lét, Lâm Vong biết đối phương là một “Ca nhi”. Vốn Lâm Vong nhìn không ra điểm nào để phân biệt được, cho dù không nhìn thấy thân thể, thậm chí không cần nhìn tóc dài ngắn, chỉ cần đơn thuần nhìn gương mặt đó, là biết đối phương là ca nhi hay công tử, hôm nay cũng như vậy, tuy rằng trước mặt là một tên khất cái bẩn, thân thể khô cằn cùng bó củi không khác là bao nhưng Lâm Vong cũng có thể liếc mắt mà phân biệt ra được hắn là “Ca nhi” .

Đương nhiên, vô luận là ở đâu đều có ngoại lệ, thế giới này cũng không thiếu công tử lớn lên giống ca nhi, hoặc là ca nhi lớn lên giống công tử, làm cho việc chỉ đơn thuần nhìn bề ngoài sẽ không nhìn ra.

Khất cái kia nhìn Lâm Vong bỗng nhiên tỉnh lại lại càng hoảng sợ, tay hắn run lên, Lâm Vong nhìn mười ngón tay hắn đều là bùn đất, khất cái cũng không xấu hổ còn toét miệng cười to một chút, hướng về phía mọi người chung quanh nói: “Nhìn đi, một ca nhi tế bì nộn nhục* thế này sao lại lưu lạc tới nơi thế này vậy?”

Khất cái vốn là không có việc gì, bên ngoài bây giờ trời đã sáng nhưng trong ngôi miếu đổ nát hơn phân nửa khất cái vẫn còn nằm trên mặt đất ngáy vù vù, bởi vì có mấy người trở mình muốn ngồi dậy, có mấy người đã tỉnh cũng bu lại.

Lâm Vong dùng cánh tay ngăn cản một chút tay người nọ sắp tới gần, hắn nhanh chóng đứng lên muốn đi, nhưng khất cái nọ hắc hắc cười một chút, lần thứ hai bắt được hắn: “Ca nhi ngươi ở chổ của chúng ta, muốn đi liền có thể đi sao? Nói như thế nào cũng phải cho mấy người chúng ta mấy tiễn làm phí đi?”

“Ta không có tiền.” Lâm Vong kéo kéo tay áo.

Người nọ lại không buông tay, như trước hi hi ha ha nói: “Ăn mày ta tuy rằng chưa thấy qua gì nhiều, nhưng cũng biết quần áo mặc trên người ca nhi  không tồi, hẳn trên người ca nhi có nhiều tiền đi.”

Các khất cái còn lại liền ồn ào theo, bọn họ cũng không có cắt ngang, chính là xấu xa mà chặn cửa lại.

Lâm Vong hiện tại hiểu được tình hình, hắn chính là có một loại cảm giác không đếm xỉa đến, chỉ nghe Lâm Vong hừ lạnh một tiếng hù dọa pha lẫn lừa gạt: “Tối hôm qua đâm đầu xuống hồ được người cứu lên, hôm nay ta đang lo không biết sống chết như thế nào đây, các ngươi ngược lại tự mình đưa tới cửa, kéo theo mấy người đệm lưng trên đường xuống hoàng tuyền cũng không cảm thấy tịch mịch đi.”

Mấy tên khất cái bị giọng nói quyết tuyệt của Lâm Vong hù bọn họ giật mình, lúc này quan sát hắn một lần nữa, thấy y phục trên người dúm dó, người sáng suốt vừa nhìn đã biết chính là y phục bị dìm trong nước thời gian dài sau đó tự nhiên hong gió mới ra loại hình dạng này, mấy khất cái dù như thế nào đi nữa cũng không có ý niệm muốn chết trong đầu, hơn nữa bọn họ cũng không phải cường đạo, trong lúc nhất thời tất cả mọi người không nói, khất cái cầm tay Lâm Vong cũng buông lõng ra, bĩu môi: “Thật xui xẻo.”

Lâm Vong phất ống tay áo một cái đi ra ngoài, lần này không ai ngăn hắn lại, cho đến khi đi rất xa Lâm Vong mới như quả bóng xì hơi mà xẹp xuống, Lâm Vong cũng còn chưa có muốn chết.

(*):

– tế bì nộn nhục: nhỏ bé tinh tế
– đoản đả:

      

– Trường sam:

 

Chia sẻ:

Có liên quan

Xuyên việt tiểu trù sư - Chương 16

Chương 16: Gặp phải lưu manh Vẫn giống như hôm qua đẩy xe đến chỗ cũ, Lâm Vong đi ra ngoài muộn lại đi chậm, sau khi đến nơi không lâu liền gặp được một nhóm người vừa chè chén xong đi ra. Vì hiện giờ Lâm Vong là độc…

16.08.2015

Trong "Đam mỹ"

Xuyên việt tiểu trù sư - Chương 1

15.06.2015

Trong "Đam mỹ"

Xuyên việt tiểu trù sư - Chương 8

12.07.2015

Trong "Đam mỹ"

CHỦNG ĐIỀN, DỊ THẾ, MỸ THỰC, XUYÊN KHÔNG, ĐAM MỸ

Điều hướng bài viết

BÀI TRƯỚC

Xuyên việt tiểu trù sư – Chương 1

BÀI SAU

Xuyên việt tiểu trù sư – Chương 3

17 thoughts on “Xuyên việt tiểu trù sư – Chương 2”

Mạn Mạn Phong nói:

17.06.2015 LÚC 11:10

chương mới *tung bông* chủ nhà làm việc năng suất cao, bái phục bái phục.
mắt long lanh hóng tiếp. Cố lên chủ nhà ^v^
p/s: ta không có ý soi nhưng mà câu này nó hơi dính chữ nha :”Nhìn đi, một tiểu catế bì nộn nhục thế này sao lại lưu lạc tới nơi thế này?”

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

higolyl nói:

17.06.2015 LÚC 11:51

:v ặc gấp quá sót ròi, để mình chỉnh liền

Số lượt thích

PHẢN HỒI

MHH1509 nói:

17.06.2015 LÚC 11:13

cắm cờ O(≧▽≦)O~~~~~

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

higolyl nói:

17.06.2015 LÚC 12:10

bạn cứ tự nhiên (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧

Số lượt thích

PHẢN HỒI

MHH1509 nói:

18.06.2015 LÚC 05:15

tớ là cải đây ~~ *chớp mắt* tự nhiên cảm thấy mình chẻ ra vài tuổi hố hố :3

Liked by 1 person

higolyl nói:

18.06.2015 LÚC 09:38

:v ra là cải, *ôm ôm*

Số lượt thích

Đào Đào nói:

18.06.2015 LÚC 05:22

Năng suất quá ╰(✧∇✧)╯

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

higolyl nói:

18.06.2015 LÚC 09:39

ヽ( ´¬')ノ vẫn còn 1 chặng đường dài phía trước nữa a

Số lượt thích

PHẢN HỒI

myebullient nói:

18.08.2015 LÚC 21:18

Cẩn cẩn dực dực nhớ lại một chút mớ ký ức tràn vào đầu lúc nãy, cậu là bị dọa sợ rồi, đối cái loại đau đớn đó, cũng may [“hắn”] quay về suy nghĩ một chút, chỉ cảm thấy trong óc có điểm mơ hồ, lại không đau nữa. -> “cậu”

[“Hắn”] nhớ lại một hồi nghĩ không có chuyện gì, nhưng một hồi ký ức đó lại trực tiếp dọa Lâm Vong nhảy dựng lên. -> “cậu”

Lâm Vong kỳ thực đã loáng thoáng hiểu mình đây là chuyển kiếp, cậu lúc rãnh rỗi thích xem loại văn xuyên qua XX, cho nên đối với cái từ này, cái này tình huống thì không xa lạ gì, nhớ tới mấy người vây quanh mình buổi chiều ăn mặc đoản đả* hoặc là trường sam*, Lâm Vong liền hiểu đây là về tới cổ đại, nhưng cậu nghĩ không ra chính là bản thân xuyên tới đây liền thành kẻ phá hoại thế giới, [“hắn”] thậm chí hoài nghi ở đây còn không phải là địa cầu. -> “cậu”

Số lượt thích

PHẢN HỒI

Leo nói:

21.11.2016 LÚC 23:57

Cha lương, ôi đọc cứ kì kì, sao tác giả k nghĩ cái tên khác để gọi nhở

Liked by 1 person

PHẢN HỒI

OwlLyl nói:

22.11.2016 LÚC 10:15

:v mình chịu, chắc để từa tựa vs từ nương

Số lượt thích

PHẢN HỒI

Leo nói:

22.11.2016 LÚC 18:14

mà bạn có định làm tiếp bộ này k?

Liked by 1 person

OwlLyl nói:

22.11.2016 LÚC 19:06

có :v chỉ là sắp thi nên chưa mần được =v= bạn thông cảm chờ mình nha

Số lượt thích

Leo nói:

22.11.2016 LÚC 19:07

ok :)) chỉ cần k drop thì bao lâu mình cũng chờ được

Liked by 1 person

OwlLyl nói:

22.11.2016 LÚC 20:06

cảm ơn sự ủng hộ của bạn :3

Số lượt thích

Leo nói:

22.11.2016 LÚC 20:08

haizzzz nói thật là bởi vì chờ nhiều nên chai rồi ấy  về cơ bản thì chỉ cần thỉnh thoảng bạn rảnh rảnh rồi quăng chương mới lên là được

Liked by 1 person

OwlLyl nói:

22.11.2016 LÚC 20:31

:))))) ahuyhuy, sau thi mình sẽ up nhiều hơn.

Liked by 1 person

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên * 

Thư điện tử * 

Trang web 

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

ÂM NHẠC HÀNG TUẦN

CHÂN THÀNH GỬI LỜI CẢM ƠN ĐẾN NHÓM WONDERLAND, CÁC TRUYỆN TẠI TRANG SỬ DỤNG CÁC FONT TỪ NHÓM TẠI LINK SAU: BIT.LY/FONTMANGA1

CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI ĐỘNG CÚ ĐÊM

▼ HÃY GHÉ QUA TRANG LƯU Ý ĐỂ HIỂU THÊM VỀ NHÓM.

▼ VỚI NHỮNG TRUYỆN CÓ PASS, XEM PHẦN GỢI Ý PASS THEO TÊN NGƯỜI ĐĂNG TRONG MỤC  PASSWORD. PASS CHẮC CHẮN CHỈ Ở TRANG NÀY THÔI VÀ ĐỌC KỸ GỢI Ý.

▼ TRANG VIẾT LÁCH LINH TINH VÀ REVIEW GAME: OWLLYL.WORDPRESS.COM

▼ TRANG PHỤ KHI CÓ BIẾN: HTTPS://HIGOLYL615.BLOGSPOT.COM/

▼ MỌI THẮC MẮC, YÊU CẦU TRỢ GIÚP, Ý KIẾN GÓP Ý,... LIÊN HỆ FACEBOOK HOẶC Ở Ô CHATBOX. RIÊNG PASSWORD THÌ INBOX FACEBOOK ĐỂ ĐƯỢC GIẢI ĐÁP SỚM HƠN. ENJOY.

THEO DÕI ĐỘNG CÚ ĐÊM

Nhập email để nhận thông báo mới nhất

Join 1 350 other followers

Địa chỉ thư điện tử:

THEO DÕI

TAGS

CHỦNG ĐIỀN COMEDY/ HUMOUR DOUJINSHI DỊ THẾ FREE! DJ GINTAMA DJ HETALIA DJ HIỆN ĐẠI ĐÔ THỊ INCEST KINH DỊLINH DỊ THẦN QUÁI LINH TINH MÓN ĂN MỸ THỰC OSOMATSU-SAN DJ ROMANCE SCHOOL LIFE SINH TỬ VĂN SLICE OF LIFE TOUKEN RANBU DJ TRAGEDY XUYÊN KHÔNG YAOI ĐAM MỸ

BÌNH LUẬN MỚI NHẤT

ariesyanderes2 trong Natsume-kun wa Nan Demo Shitte…phimlathich trong Soine Lovers – Chap 4phimlathich trong Please, Marry Me!! – Cha…

KAOMOJI

(/^▽^)/ ⸂⸂⸜(രᴗര๑)⸝⸃⸃ ( ͡° ͜ʖ ͡°) (๑♡3♡๑) (*-ω-)ω-*) Σ(‘◉⌓◉’) Σ( ̄□ ̄;) ( Ĭ ^ Ĭ ) ಥ_ಥ (ノ ̄ω ̄)ノ (ಡ艸ಡ) (*≧艸≦) ノ ̄□ ̄)ノ ~┻━┻ (〜 ̄△ ̄)〜 ....

TẠO MỘT WEBSITE MIỄN PHÍ HOẶC 1 BLOG VỚI WORDPRESS.COM.DO NOT SELL MY PERSONAL INFORMATION

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro