chương 8 : Âm hồn cũng cần giáo dục 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" hệ thống rác rưởi "

[ (。ŏ﹏ŏ) ] Bảo bảo tổn thương nhưng bảo bảo không nói.

" Đánh người có ổn không ? "

[ Cậu đừng manh động a !! Đó là ái nhân của cậu, là đối tượng ôm đùi của cậu đó !!! ].

" Cái gì cũng không được, phế".

[ ... Cậu có thể dâng hoa cúc lên mà ... ]

" Nói lại lần nữa ".

[ ...]

419 bị áp lực, cần tìm đối tượng giải toả. Online chờ gấp. Tiền khách sạn bản hệ thống trả!!!

___________________

- em nghĩ tới chuyện gì hả ?

Lục Hoài An đã băng lại tay cho Dạ Linh, y đưa tay xoa lên mặt cậu như kéo hồn cậu về bên y.

Đôi mắt em đẹp như vậy nên chứa hình ảnh tôi thôi. Không được nhìn nơi khác lâu hơn tôi Nếu không tôi sẽ hủy hoại nó mất, mặc kệ nó là cái gì.

- hả ? À không có gì.

- cậu thấy đói chưa? Ta đi ăn.

Kim Vấn Từ ở phía sau nói nhỏ vào tai cậu, âm thanh trầm thấp dụ hoặc khiến người nghe muốn mạng.

À, vào tai Dạ Linh thì chính xác là Đàn gãy tai trâu. Miễn nhiễm các loại dụ hoặc.

Lục Hoài An liếc hắn, trong mắt đầy sát khí.

Đúng là tìm chết, dám đu bám theo Dạ Linh. Y nhìn ra được tình cảm của hắn dành cho cậu, không hề kém y. Chỉ là hắn sẽ không giành được cậu khỏi tay y đâu.

Chắc chắn không.

- đi ăn đi.

Còn ở đây nữa chắc hoa cúc cũng khó giữ. Dạ Linh thoáng rùng mình. Mẹ nó, bị  nam nhân thượng có bao nhiêu đáng sợ. Cậu mới không muốn thử đâu. Lục Hoài An không nỡ để bé cưng của hắn đói, ôn nhu nói.

- tôi biết chổ này rất được, tôi đưa em đi.

- cậu ấy vẫn là đi cùng tôi. Lục giáo sư bận rộn như vậy chắc không rảnh đâu hả?

Lục Hoài An lạnh lùng nhìn hắn, nhàn nhạt đáp

- cũng không bận bằng Kim tổng, tuổi trẻ tài cao giỏi kéo hận thù.

- có kéo cũng không đáng nói. Họ không thể làm gì được tôi cả.

Kim Vấn Từ cười nhạt với y, khoanh tay tựa vào thành giường dáng vẻ tùy ý. Lục Hoài An cũng cười nhạt với hắn

- vậy sao? Tại ai mà tay Dạ Linh bị thương? Em ấy không nói không có nghĩa là tôi không biết.

- cái đó... Không tới phiên ngươi quản.

Nhìn thấy không khí nồng mùi thuốc súng như vậy Dạ Linh chỉ đành nói lời khuyên can.

- điều đã qua rồi, 2 người đừng nháo nữa. Tôi đói sắp chết rồi nè.

- được được, điều nghe cậu.

Kim Vấn Từ đỡ cậu đứng dậy, tay vẫn đặt ở eo cậu nhẹ nhàng vuốt ve.

Eo thật nhỏ, thật mềm. Rất thích sờ.

- Trình Dạ Linh, đến đây.

Lục Hoài An vỗ mạnh vào tay hắn, kéo cậu vào lòng mình mà ôm ấp.
Ánh mắt toả ra sự nguy hiểm chết người nhìn chầm chầm Kim Vấn Từ như cảnh cáo.

Dám chạm vào em ấy ta liền giết chết ngươi.

Kim Vấn Từ hờ hững nhìn y, ánh mắt lại mang tia khiêu khích nhướng mày cười nhạt.

Muốn đoạt người với hắn ? Để xem có bản lĩnh gì.

Dạ Linh bị 2 tên này xoay như chong chóng không biết bản thân đang ở vòng nguy hiểm tới mức nào. Ngây Ngô mà chớp đôi mắt tròn ngước mặt lên nhìn Lục Hoài An.

Đối diện với đôi mắt to tròn ngậm nước vẫn còn mang nét ngây thơ đó y như không kiềm chế nổi mà yết hầu nhấp nhô. Dời tầm mắt đến đôi anh đào khẽ hở của cậu, chắc hẳn là ngọt lắm.

Ma suôi quỷ khiến thế nào lại cuối đầu xuống ngậm lấy nó. Đầu lưỡi nhẹ nhàng luồn vào khe hở từ từ đánh dấu từng nơi trong miệng cậu.

Y liếm mút cánh môi anh đào đến sưng đỏ lại ôn nhu dây dưa đầu lưỡi chơi đùa với cậu.

Thoá dịch của hai người trao đổi cho nhau, nhiều quá cậu không nuốt được tràn ra khoé môi.

Khi cậu gần như không thở nổi nữa lại bị hung hăng kéo ra khỏi Lục Hoài An. Dạ Linh thở gấp thật lâu mới có thể bình tĩnh lại, liền đối diện với ánh mắt cay độc, đầy ghen tuông của Kim Vấn Từ.

- hay lắm Trình Dạ Linh.

Hắn nhếch miệng cười tươi với cậu, nụ cười tựa đó hoa Anh túc. Đẹp nhưng đầy nguy hiểm.

- Ta ... - không hay như ngươi nói đâu a.

Chưa kịp nói hết câu hắn đã nắm cầm cậu buộc cậu há miệng. Hắn bá đạo cắn lên môi cậu, lại hung hăng đưa đầu lưỡi vào miệng cậu liếm mút từng nơi 1. Lấy đi hết sinh khí của cậu. Ép cậu nuốt vào thoá dịch của hai người hoà vào.

Lục Hoài An ôn nhu bao nhiêu kim Vấn Từ bá đạo bấy nhiêu.

Dạ Linh bị hôn đến ngu luôn. Hệ thống bên tai nhắc nhở liên tục mới kéo được hồn cậu về.

[ Thở đi ký chủ, không thở là treo đó. ]

[ Chưa kịp lăn giường đã treo là xui lắm đó ký chủ ] .

[ Có chết cũng phải là con ma phong lưu chứ đừng là con ma còn trinh chứ ]

" Biết rồi, ồn quá ".

Dạ Linh dùng sức nắm khuỷu tay hắn bẻ ra, thoát khỏi vòng tay như gọng kiềm của hắn cậu liền đẩy ngã hắn . Hít thở sâu để kéo mạng về.

Nguy hiểm quá. Xém chút treo.

Không thể không thừa nhận là lúc  nãy cậu bị hôn đến sướng quên trời đất. Mẹ nó cảm giác như lên mây vậy. Đầu óc trống rỗng không nghĩ nổi chuyện gì.

[ Là do ảnh hưởng của nguyên chủ, cũng do ký chủ 1 phần a ... ]

" Ý ngươi là ta có tố chất là gay mà còn là loại máu M ? "

[ Chắc là vậy ...].

" Hửm ?"

[ A tất nhiên không rồi, là do ảnh hưởng nguyên chủ. Phải, chính là vậy] . Mém chút nữa là chết rồi.

Ta muốn đổi ký chủ a .ಥ‿ಥ

" Coi như ngươi hiểu chuyện ".

__________________

Lục Hoài An đỡ cậu ngồi trên giường để bình ổn lại hô hấp. Y đau sót chạm nhẹ vào cánh môi sưng đỏ của cậu. Có chổ bị cắn đến chảy máu.

- mẹ nó, ngươi là chó hả? Cắn ta đau như vậy.

Nếu có cục gạch trên tay nhất định Dạ Linh sẽ ném ngay đầu Kim Vấn Từ để trút giận.

- là do cậu ép tôi.

- còn cải bướng hả ?

Dạ Linh trừng mắt nhìn hắn, tay nắm thành đấm đến đỏ lên.

Nhanh cho ta phiếu bình chọn không ta đánh hắn chết mất.

Lục Hoài An vội nắm tay cậu nhẹ nhàng gỡ ra. Vỗ lên mu bàn tay như trấn an.

- em nói cho hắn biết  Em yêu ai? Ai mới có quyền được bên cạnh em.

Y lại quăng cho Kim Vấn Từ ánh mắt khiêu khích, lại như con rắn quấn lấy Dạ Linh mà xuôi khiến.

Kim Vấn Từ cũng hướng mắt nhìn cậu mong chờ. Dù đáp án là ai thì hắn cũng sẽ có cách đoạt người về.
Dạ Linh như con mồi lạc vào cạm bẫy hắn đặt ra thì vĩnh viễn đừng mong thoát khỏi.

Dạ Linh cảm nhận được rõ ràng căn phòng y tế nhỏ này không còn đơn giản là không gian 8m2 nữa. Nó bây giờ chính là cánh cửa dẫn đến địa ngục a.

Sao lại thích làm khó nhau vậy chứ. Ai cậu đều không muốn chọn hết. Trừ khi hai người đi Thái làm lại thành cô em nóng bỏng thì cậu sẽ suy nghĩ lại. Ừm lại hợp lý.

- hai người ai cũng tốt nên ta không chọn được. Hơn nữa ta thích là .... Thật xin lỗi.

Hai người cùng lúc đồng thành

- ai cũng tốt nên không chọn được ? Hơn nữa em thích là ...???

Lục Hoài An nguy hiểm nheo mắt nhìn cậu, tay lại nắm chặt hai tay cậu từ từ siết chặt.

Câu trả lời thành công chọc tới gan 2 nam nhân này rồi.

Chỉ khi cậu đã thích người khác mới trả lời từ chối họ như vậy. Có 2 người họ  còn chưa đủ lại muốn thêm ? Hôm nay bọn họ sẽ dạy lại tiểu yêu tinh này. Cho cậu biết ra ngoài kím tiểu tam hậu quả sẽ ra sao.

[ Ký chủ thỉnh chuẩn bị tâm lý. Người sắp được khai bao rồi a ]

" Cái gì ???"

- ưm... Ưm

- bé cưng hư hỏng phải dạy lại.

Miệng bị buộc há ra tiếp nhận sự xâm nhập của Lục Hoài An, không còn vẻ ôn nhu như trước. Đầu lưỡi y đẩy đưa dây dưa với lưỡi cậu lại bá đạo càn quét mọi ngóc ngách trong miệng cậu.

Tiếng nước tách tách nơi hai người hôn nhau vô cùng dâm dục. Lúc y rời đi vẫn còn vương sợi chỉ bạc trên môi cậu. Thập phần dâm mỹ câu nhân.

Kim Vấn Từ đã leo lên giường từ nãy, hắn tháo cavat ra cười tươi với cậu, tay lại thành thục buộc chặt cavat vào tay cậu kéo mạnh lên đầu giường. Làm cậu phải ngửa mặt lên đối diện ánh mắt cuồng vọng của hắn.

Dạ Linh hồi hồn vùng vẫy, lại lạnh sống lưng phát hiện bản thân thế mà thích thú bị đối xử như vậy. Càng kích thích cậu càng thấy sướng. Cơ thể cũng không còn sức thoát ra. Xụi lơ vô lực nằm trên giường.

[ Tác dụng phụ của nguyên chủ thôi. Từ từ sẽ chấp nhận được mà ]

" Ta xx cả họ nhà ngươi. "

[ Ký chủ tận hưởng khai bao cho tốt. Hệ thống offline đây ]

" Nè... "

- a ... A a

Khoái cảm trước mặt đưa cậu về thực tại. Thật ... Sướng a.

Chương sau có H+ nha.

Thật ra Dạ Linh có tố chất làm dâm đãng thụ. Mà thôi, ta còn muốn sống... :3






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro