Hồ Bảo giáng thế (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm Bạch Nhan đi vào chính phòng, phát hiện trong phòng trừ Vu Dung, còn có một lão phu nhân tóc bạc trắng.

Lão phu nhân này không phải là lão phu nhân Bạch gia, mà là mẫu thân thân sinh của Vu Dung, đó cũng là dì của Bạch Chấn Tường, Vu lão phu nhân.

Mười mấy năm trước, Vu lão phu nhân cố tình làm cháu trai cưới Vu Dung, nhưng Bạch Chấn Tường ghét bỏ Vu gia không thể mang đến trợ giúp cho mình, cho nên chỉ cho Vu Dung làm thiếp, lại cưới nữ nhi Lam gia Lam Nguyệt.

Chờ sau khi Lam Nguyệt chết, hắn liền nâng Vu Dung lên làm chính thất phu nhân, hơn nữa chịu không được Vu Dung khóc lóc kể lể, đem Vu lão phu nhân về Bạch gia ở, càng là hiếu kính như thân mẫu.

Có một nữ nhi như Vu Dung, Vu lão phu nhân cũng không phải người tiết kiệm, bởi vậy nhiều năm sau, của hồi môn Lam Nguyệt mang đến đã bị đám người này tiêu không còn thừa mấy đồng.

"Bạch Nhan, ngươi thành thật khai báo, gian phu của ngươi là ai!" Vu lão phu nhân cao ngạo ngẩng đầu, giống như thẩm vấn phạm nhân, lạnh giọng hỏi.

"Cùng ngươi có quan hệ gì đâu?" Khóe môi Bạch Nhan giương cao, lạnh mắt nhìn xuống Vu lão phu nhân ngồi trước mặt, nhàn nhạt nói.

"Làm càn!" Vu lão phu nhân phẫn nộ đập mặt bàn, "Ta là bà ngoại của ngươi! Theo lý phải được biết gian phu của ngươi là ai?"

"Bà ngoại? Bà ngoại ta ở Lam gia, ngươi chỉ là bà ngoại của tỷ muội Bạch Nhược mà thôi, bớt tự dát vàng lên mặt."

"Ngươi..." Vu lão phu nhân cả mặt già đều thay đổi, một hài tử không có nương, có tư cách gì ở trước mặt nàng kiêu ngạo?

"Nương, xin người bớt giận," Vu Dung vội vàng nhẹ vỗ ngực Vu lão phu nhân, chuyển mắt nhìn về phía Bạch Nhan, "Bạch Nhan, thật ra hôm nay ta tìm ngươi tới, là muốn nói cho ngươi một tin tức tốt, có người không chê ngươi thất trinh, nếu ngươi nguyện ý bỏ đứa nhỏ, hắn liền nạp ngươi làm thiếp."

"Theo ý của ngươi, nữ nhi Bạch gia, chỉ xứng làm thiếp đúng không?" Bạch Nhan hướng gần về hai người, trong giọng nói lộ ra hơi thở lạnh lẽo.

Vu lão phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Ngươi một cái tiểu tiện nhân thất trinh, thế nhưng còn dám kén cá chọn canh? Ta nói cho ngươi, Tiền gia lão gia tử ra sính lễ một tam phẩm chân linh đan, muốn nạp ngươi làm thiếp! Hiện tại có nam nhân nguyện ý muốn ngươi, ngươi nên cảm động đến rơi nước mắt, lại có tư cách gì để chọn?"

Bạch Nhan đôi mắt híp lại, hàn quang ở đáy mắt hiện ra.

"Ta nghe nói, Tiền gia gia chủ qua tuổi năm mươi, tính tình tàn bạo, tiểu thiếp bên trong phủ thường xuyên chết không minh bạch! Ngươi đây là tính toán đưa ta đi chịu chết?"

Tiền gia, cũng là một trong tứ đại thế gia, lại có tiếng tàn bạo.

Nghe nói nữ nhân tiến vào Tiền gia, đều sẽ bị nằm ngang nâng ra.

"Nha đầu thúi, Bạch gia chúng ta phí công nuôi dưỡng ngươi nhiều năm như vậy, ngươi chẳng lẽ không nên hồi báo một chút? Nói thật cho ngươi biết, nhi tử ta đã tới Địa giai cấp thấp, cần một viên tam phẩm Chân linh đan dùng để đột phá! Cho nên, lúc này đây, ngươi cần phải đi Tiền gia làm thiếp!"

Bạch Nhan sớm biết những người này vô sỉ, lại không nghĩ đến, vô sỉ tới loại cảnh giới này.

Nàng cười một tiếng: "Thứ nhất, ngươi họ Vu, không phải người Bạch gia! Nếu là để người không biết nghe được, còn sẽ cho rằng ngươi là lão phu nhân Bạch gia."

"Thứ hai, nhi tử của ngươi cần Chân linh đan, cùng ta có quan hệ gì đâu? Ta dựa vào cái gì mà phải hy sinh cho Vu gia các người?"

"Thứ ba, ngươi nói Bạch gia nuôi ta nhiều năm như vậy, nhưng Bạch gia này nhờ nương ta, mới có thể trở thành nhất lưu thế gia, ngay cả đồ các ngươi thường xuyên mang, có cái nào không phải của hồi môn của mẫu thân ta?"

Vu lão phu nhân cả người run rẩy, mặt già một mảnh xanh mét.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro