Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nọ, Minema Kohane phát hiện ra thế giới mình đang sống chân chính lại là một cuốn tiểu thuyết np đam mỹ, chiếm hữu giam cầm văn.

Kohane cảm nhận: Bình thường thôi! 

Người ta thích con trai, phận đàn bà con gái nhà em, cùng lắm chỉ cần tránh xa họ nhiều chút, tránh sự việc trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.

Kohane ngửa mặt song song với trời, hét to, "Ha, sợ đếch gì--"

.

"Kohane à, nhìn anh đi..."

"..." Rất bẩn, rất đau mắt, được chứ?

.

"Tớ yêu Kohane nhiều lắm."

"..." Từ tận đáy lòng, tôi cũng yêu tôi!

.

"Kohane, em là của tôi, em chỉ có thể thuộc về tôi!"

"..." Thật là muốn tạm thời tắt đi chức năng nghe hiểu.

.

"Đừng rời xa ta, Kohane. Thiếu em, ta chết mất..."

"..." Còn tôi sẽ đốt pháo ăn mừng, bắt động vật quý hiếm cấp đỏ về làm lẩu nướng bảy mươi món!

.

Đương chính chủ, vẫn là Minema Kohane nhìn đám điên, kẻ cầm xích, tên mở còng, người quất roi, gã đốt nến... vẻ cao cao tại thượng ban đầu biến đi đâu mất, sợ đến không dám mở mồm chứ đừng nói là lời thật lòng.

"Kohane~"

"..."

Hèn hạ không phải bản tính, tại hạ cũng là bần cùng!

----------

Minema Kohane:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro