Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang ngồi trong lớp. Nhỏ Sin cứ khều khều cô làm cô không thể tập trung
-nè nè...nhìn kìa...dưới sân bóng đó...bé cưng của chúng ta đang chơi bóng chuyền đó nhìn mặt nhỏ đỏ kè luôn kìa.
Có chút khó chịu khi bị khều lại kèm theo chữ "chúng ta". cô nhìn xuống. nó đang loạng choạng như say rượu miệng thì cười nói rộn ràng. nó bổng chuyển ánh nhìn về phía tầng hai nơi cô đang nhìn nó. kèm theo nụ cười rạng rỡ là cái vẫy tay nồng nhiệt. gương mặt nó đỏ đến nỗi cách xa 5m mà vẫn thấy rõ. cô đang lo có phải nó bị sốt hay gì không. nó thì cứ vẫy tay mà chẳng thềm để ý thứ gì đang bay tới đầu. thế là Bốp...trời trăng mây gió tối sầm. nó ngất xỉu mà trên môi vẫn nở nụ cười
-thưa thầy. em cần vào nhà vệ sinh
Cô hét lên trong lớp. làm ông thầy giáo và cả lớp giật bắn. ngay sau đó cô chạy vội đi mà chẳng cần sự cho phép. cô chạy ngay xuống dưới cửa sau và rồi đờ người trước khung cảnh trước mặt. cả lớp 10B đứng phía sau lưng cô giáo mới. trên tay cô đang bế nó. gương mặt nó te tua nhìn mà tội. nó đứng im nhìn cô giáo đi ngang qua.
-cô sẽ đưa em ấy về phòng y tế. đừng lo lắng quá
Sau đó. một nụ cười nhếch môi đầy nhạo báng. nụ cười ác quỷ như muốn nói "tôi thắng rồi" và cô quay đi. Cảm giác nóng bừng sôi sục trong người cô. lặng lẽ quay về phòng học. cô giáo Sowon đặt nó xuống giường y tế. gở vài chiếc khuy áo. lau từng vết bẩn trên người, ngồi bên ngắm nhìn gương mặt kia, gương mặt mà 2 năm qua Sowon mong chờ mòn mỏi để gặp. nhưng khi gặp rồi chẳng thể giải thích lý do. lặng im trước thân hình nhỏ bé. chẳng thể nói gì hơn, đưa bàn tay vuốt nhẹ mái tóc tím ngắn kia ( đối thủ xuất hiện rồi đây)
Giờ ra về cô xếp sách vở rồi nhận tin nhắn từ số máy lạ với nội dung "Yuju đã tỉnh đang chờ cậu ở cổng trường "chạy vội xuống thì thấy nó đang là trung tâm của đám học sinh, nào là hỏi thăm nào là xin số. nó với vẻ mặt rạng rỡ tươi cười. khác với lúc nhập học lạnh lùng. phải chăng nó hoàn toàn thay đổi...nhưng tại sao? Khi thấy cô nó chạy đến kéo tay tạm biệt đám học sinh rồi về nhà. trên đường đi mà nó cứ xôn xáo ồn ào nói chuyện một mình (tự cmn kỷ)
Tối. khi cô tắm xong thì nó ngồi trên giường đọc truyện chân thì quay quay nhun nhún. cô im lặng ngồi vào bàn học bài. được đâu khoảng 15 phút đầu im lặng thì nó bắt đầu tạo ra tiếng ồn, nó lật sách lật vở mà chả thèm đọc. mở nhạc ầm ầm chẳng thèm dể ý đến ai đang làm gì. cô bực mình lấy con gấu bông trên kệ phan thẳng vào đầu nó.
-gì ể? Sao chọi tui??!

-im lặng cho tôi học bài.
Nó ngồi xuống tắt nhạc. im lặng nhưng không được lâu. 10 phút sau nó lại hát hò một mình...cô bực bội phan con gấu thứ 2 vào đầu nó. nó im lặng...cô thư thả làm bài tập. lúc sau
Đã 1 tiếng nó im lặng cô cũng hoàng thành bài tập. Vươn vai mỏi thì một vòng tay đột ngột choàng lấy vai cô. trán của nó gục vào đầu cô im lặng
-Yuju? Chuyện gì vậy?
Chỉ nhận lại sự im lặng, cô cảm nhận được gáy của mình nóng lên, từng giọt nước cứ rơi vãi trên vai. cô đứng lên rồi quay sang, gương mặt nó nhìn cô mà đỏ hoe. đôi mắt cứ tứa ra hai dòng nước.
-sao lại khóc?!
-đau quá!
-đau ở đâu?
Nó cứ khóc. tay thì chạm vào cổ, cô rót ly nước rồi lo lắng. đả 1 tuần ở với nó. đây là lần đầu tiên cô thấy nó trẻ con như vậy. nó ôm ly nước bằng hai tay từ từ uốn. nhìn nó như một đứa trẻ thực thụ. chẳng phải là bà chị chút nào. rồi hai đứa ngồi im trên dường được một lúc. nó ngả đầu vào vai cô ngủ thiếp đi.
-ngày hôm nay. chị bị sao vậy?
Nói một mình rồi dìu nó xuống bắt đầu ngủ kết thúc một ngay lạ kỳ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro