Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó không nói gì chỉ đứng im nhìn thẳng về Sowon bằng ánh mắt căm phẫn. đôi mắt ấy lần đầu cô được thấy. nó không trong như lúc ở bên cô. nó một màu đục ngầu giận giỗi. đôi môi thì mím lại nắm chặt bàn tay của cô
-Tránh xa Yerin ra...
Bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt hơn. lúc này trông nó thật ấm áp. làm người ta có cảm giác có thể dựa vào...
-nào nào Yunie..chị đâu có làm gì Rin đâu...chỉ che nắng thôi mà.
Nụ cười tươi nhưng đầy hàm ý. Sowon nói rồi đi về phía các giáo viên. lúc này cô mới hất tay nó ra rồi mắng
-sao chị lại ở đây vậy hả???
Đôi mắt trong veo ngây thơ trở lại. nó nhìn cô rồi lấy một tờ giấy.
-hiệu trưởng mời tôi đi!
Cô giật lấy tờ giấy mới biết. hiệu trưởng cũng là bà của cô cảm ơn vì nó giúp gia đình loại bỏ một người dối trá. mời nó đi chơi với trường và còn nhờ nó chăm sóc cho cô. cô mừng nhưng lại giả giận dữ rồi bỏ qua. thế là nó ở chung với cô mặc kệ cho nhỏ Sin khóc lóc đòi ở chung với nó...vào căn phòng mà trường chuẩn bị. nó lăn ngay trên giường mà chẳng cần tháo áo mủ gì cả.
-hờ...mệt quá đi...
Cô đặt balo xuống tủ đồ rồi đi về phía cửa. phòng cũng khá rộng phía trước là cửa kính có thể nhìn ra biển. có cả ban công hóng mát. bên dưới bãi cát thì có vài quán ăn nhỏ nghĩ ngơi. nếu trời đẹp thì chìu nay trường sẽ cho đi biển. ngồi vào giường lay nó dậy.
-Này...đi ăn trưa thôi!
Nó im lặng mà ngáy khò từ lúc đặt lưng xuống đệm. gương mặt mệt mỏi nhắm đôi mắt. cứ mỗi lần nhìn nó ngủ lòng cô lại nhẹ nhỏm. cứ muốn nhìn ngắm gương mặt đó mãi thôi. đôi môi hồng kia cô đã từng chím lấy mà ngấu nghiến. nhưng bây giờ thì bổng đỏ mặt như nụ hôn đầu. cũng lâu rồi cô chưa được chạm vào môi nhỏ nhắn kia. cô đánh liều chồm người về phía nó tim càng ngày càng vang lên dử dội. ánh nắng rọi qua từng khe cửa sự im lặng làm tiếng tim của ai đó ngày càng dồn dập. cuối gương mặt thanh tao xuống trước bờ môi nhỏ kia....
BÉ CƯNG ƠI ...YERIN ƠI ĐI ĂN TRƯA THÔI!!!!!
Nhỏ Sin từ ngoài xông vào hét ầm lên, cánh cửa vang lớn, nhỏ Sin bay vào thì đã thấy hai chị em nó nằm hai đứa hai bên mà ngủ. không lễ phép dịu dàng gì ngay lập tức nhỏ Sin leo lên giường nhún nhảy như động đất sóng thần. nó thức dậy, dụi mắt...vừa mới chợt mắt được 5 phút thì âm binh cô hồn tới ám nữa rồi.
-trưa nắng mà cô tăng động quá vậy?
-ứ ừ...có bé cưng là lúc nào cũng tràn trề sinh lực hết á...
Nhỏ Sin ôm nó và nựng má...cũng quen rồi nên nó không đẩy ra làm gì cho mỏi tay. lúc này nó mới thấy cô nằm bên cạnh xoay lưng về nó. nó lay lay vai cô
-Yerin...dậy đi ăn trưa nè!
Cô giật bắn dậy rồi lấy áo khoát đi một mạch chẳng nói câu gì. nhỏ Sin và nó ngồi ngơ ngác. có phải cả hai vừa làm gì nên tội không? cô mà "quen tay"nữa là cả hai ăn đạp nữa thì tội.
Vì trường chỉ tạo phí cho học sinh đi chơi còn giao quỹ cho mỗi phòng số tiền nhất định để tự sinh hoạt. học sinh tự mua đồ ăn và những đồ dùng hợp lý với số tiền đó. nó bị nhỏ Sin bám dính như keo. ra tận quán ăn cạnh bờ biển. quán nhỏ nhưng thoáng mát. có cấu trúc ưa nhìn. cô thì ngồi cạnh cái bàn nhìn ra biển được và đang nhịp chân theo dòng nhạc trong chiếc headphone trên tai. nhỏ Sin chạy lại vỗ vai thì cô mới thấy nó. cả ba người ngồi vào bàn rồi gọi thức ăn
-nà nà...Ăn gì bé Cưng...Rin nữa ăn gì?
-tôi thì mì xào được rồi
Nó nói rồi chống tay nhìn ra biển. chị phục vụ đi đến hỏi, nhỏ Sin nhanh nhảu
-để coi nà. . em thì ăn cơm sườn ...à một cơm sườn và một mì xào...í quên Rin ăn gì
hai đĩa mì xào đi nha chị.
Cô nói nở nụ cười thật tươi rồi đi theo chị bán hàng nói là mua nước ngọt. nó phải ngồi với cô hot girl không bình thường và có rất nhiều người điu bám. Làm quen xin phone. lúc sau thì cô mang ra một cái mâm có nước ngọt và cả vài mói ăn phụ. đặt hai đĩa mì xào vàng óng xuống bàn. tô cơm sường trắng tinh thơm nức mũi. rồi cả ba cùng ăn. nó thì cứ nhìn đĩa mì mà chẳng dám đụng vào, chần chừ cầm đũa rồi lại đặt xuống. lo sợ rằng sẽ có độc chăng? . cô đẩy sang cho nó tờ giấy nhỏ mà không thèm quay mặt lại nhìn mà cứ dán mắt vào bãi biền phía ngoài nắng gắt kia. như rằng cô đang giận nó chuyện gì...thật ra thì đang ngại đúng hơn..nó đọc dòng chử nhỏ mà cô ghi vào "không có giấm chua". nó nhìn cô rồi nở nụ cười cảm ơn đầy nắng. cô liết mắt với nó , mặt có chút ửng hồng rồi cả ba người bắt đầu ăn. tình cờ nhỏ Sin lí lắc kia đọc được dòng chử. mặt trở nên nham hiểm. cầm ngay lọ giấm lên định đổ vào tô mì của nó thì một bàn tay gọn nắm chặc lấy tay nhỏ Sin.
-ơ...cô Sowon !
-không được đùa giỡn với thức ăn đâu nghe chưa!
Sowon đứng bên cạnh nhỏ Linh nở nụ cười hiền. rồi tịch thu hủ giấm nói tiếp
-cô và các giáo viên khác bên bàn kia hết giấm rồi. các em không dùng thì cô lấy nhé!
Xong cô quay đi kèm theo cái nháy mắt đầy quyến rủ. nhỏ Sin lại thản nhiên ngồi ăn nhưng lòng lại đầy hứng thú muốn lấy cái hủ giấm kia đổ vào đồ ăn của nó. một người bôi bàn bưng mâm gia vị ngang qua. ánh mắt như đèn ô tô được lắp trong mắt Nhỏ Sin vụt sáng lên. nhỏ quơ lấy hủ gia vị rồi múa may quay cuồng vờ làm đổ vào đồ ăn của nó...cười gian vì ý định thành công khi lọ giấm ập nguyên vào đĩa mì của nó
-ai cha...xin lỗi bé cưng nha. kén ăn không lớn được đâu, ha
Nhỏ ngồi xuống như chưa có chuyện gì. ánh mắt nó lườm nhỏ như muốn xé xác ra. 
đĩa mì của nó bị cô kéo về phía mình
-đang định ăn thêm giấm mà lại hết nữa rồi. đổi với tôi nhé Yuju. chị không phiền phải không?
Cô dành ăn đĩa mì đầy giấm rồi ăn một mạch hết xạch chưa để hai người kia kịp phản ứng. NHANH-GỌN –LẸ sạch bách không còn một cộng mì xào nào trên đĩa cả. cô lấy miếng khăn giấy chặm môi rồi ngồi nhấm nháp ly nước ngọt. trông cái dáng tao nhã kia rồi nở nụ cười nhếch môi với nhỏ Sin. làm nhỏ Sin tức giận mặt đỏ gắt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro