Chap 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nàng lo lắng nhìn gương mặt của cô, đáp lại là nụ cười rạng rỡ và cái thở dài đầy mệt mỏi
-Đừng lo gì cả. tớ đủ khả năng nhận thức được tính cách của chị gái mình. Chị ấy sẽ không làm tớ thất vọng đâu.
Trong cái nụ cười đầy mệt mỏi, Xiao lui về phòng với tâm trạng yên tâm hơn một chút. Cô đóng chặt cửa rồi gài chốt. ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía con người đang nằm trên giường với gương mặt đỏ hồng. đi đến chậm rãi. Và lấy trong tủ ra một sợi dây vải. đôi mắt ác quỷ hiện lên từ cô.
-thật hiếm khi thấy chị say nhỉ? Mê gái quá để họ dụ cho uống thuốc chứ say gì trong đó.
Ngồi trên người nó. Cô đẩy tóc của mình ra phía sau, ngón tay trượt nhẹ lên môi nó một chút xíu màu hồng mờ nhạt trong ánh đèn ngủ màu xanh còn đọng lại trên môi
-son môi này...đâu phải của chị nhỉ?
Con người bên dưới vẫn nằm im chẳng cựa quậy gì. Cô đặt tay nơi tim của nó rồi nở nụ cười
-có lẽ chị cần một vài dấu trên người. chị là của mình em. Thuộc quyền sở hữu của em thôi.
Nở nụ cười của ác ma, cô khép lại màn đêm bằng nụ cười khanh khách đầy man rợ...tối đó... đã làm gì? Nó bị như thế nào? Sáng mai sẽ rõ...
Tiếng chim hót vang inh ỏi ngoài thềm, nắng rọi gay gắt làm nó giật mình tỉnh giấc. có vẻ như đó đã trải qua một giấc ngủ dài. Cả cơ thể mỏi lờ, đầu óc thì choáng váng, cố gắng đặt chân xuống nền thì cảm giác nhói lên ở đâu đó khiến nó lặng người

-Gì thế này...trên đầu cũng đau..bên dưới cũng đau...CÁI...
Vội bịt miệng của mình lại, cơ thể nó không một mảnh vải che thân, đắp vội cái mền lên người rồi ngơ ngơ ngác ngác,(Du ngơ) trên người nó đầy những vết đỏ, có những vết chuyển dần sang màu tím nữa...nó đang lo là đêm qua mình đã làm gì có lỗi...đang run sợ và cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra nhưng càng nghĩ, đầu càng đau, cố gắng đứng lên thì bên trong "chổ đó" lại nhói lên, nó không thể nào đặt chân xuống đất được...tay thì vẫn giữ chặt cái mền, đầu óc thì cứ rồi bù bù cả suy nghĩ này lấn áp suy nghĩ kia...cô từ ngoài đi vào cầm theo tô cháo trắng, từ tốn cô đặt xuống bàn thổi muỗng cháo đầu tiên cho nó
-nói "AH" đi nào...
Gương mặt cô lạnh tanh đưa muỗng cháo ra, mặt nó lo lắng cúi đầu hỏi
-Yerin... chị...đêm qua...
-đêm qua em và Xiao chở chị về.
-chị...người của chị...
Đặt rầm chén cháo xuống bàn, im lặng một hồi rồi cô đứng im lạnh lùng chẳng nhìn nó. Nó nghĩ rằng mình đã làm ra tội lớn tày trời rồi làm sao đối mặt với cô đây, cô cứ im lặng bước ra khỏi cửa. nó chẳng dám hó hé một lời.
-đêm qua...ngon lắm đấy.
Nhìn nó vơi ánh mắt đầy khiêu ngợi, cô liếm qua chiếc môi đỏ hồng của mình rồi nhếch mép cười đi ra ngoài, đầu óc nó đang hoạt động, máu dồn lên để phân tích rỏ lời nói của cô. Gương mặt từ ngố tàu chuyển sang đỏ tía...cuối cùng thì trong nhận thức đêm qua còn sót lại dù là mờ nhạt nhưng cũng đủ để gương mặt kia bốc khói. Hình ảnh đêm là hình dáng cô lõa thể trên người nó liên tục di chuyển hông. Và tiếng rên rỉ mạnh bạo, cả cái thứ trắng đục nhớp nháp đóng quanh giường sáng nay. cái mùi khét ngẹt bốc ra từ đầu của nó, những vết trên người nó là do cô em gái xinh đẹp ranh ma để lại. bao nhiêu tức giận của đêm hôm qua cô dồn lên người nó cả, nào là vết cắn vết hôn. Bao nhiêu yêu thương cô "trao" giờ đây nó đã hiểu. căn nhà buổi sáng trong không khí thanh bình yên ổn thì bổng
-JUNG...YE...RINNNNN!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro