Chap 69(End)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ hai...cái ngày mà bé phải trở về Úc. Khi nào thì mới có dịp trở về HQ nữa đây? đồ đạc thì bé đã gửi đi rồi, sáng sớm thì lén lút bảo là đi mua đồ ăn thì lại đến sân bay cùng Eunseo. Cầm trên tay cái passport nắm chặt mà lòng chẳng muốn đi...nhìn Eunseo mà mắt rơm rớm sắp khóc. Chị đến gần bé, đưa bàn tay ấm nồng quẹt đôi mắt xanh lam của bé để những giọt nước mắt không rơi, chị nở nụ cười rồi quay Xiao lại phía sau. Chẳng thể kìm nén lại dòng nước mắt nữa, hai dòng nước nóng ẩm tuôn trào ra khi cả đám bạn đứng đó, có nó, Rin, nhỏ Sin và Sowon ai cũng đứng đằng sau bé, chẳng thể kìm được cảm xúc trong lòng nữa, cô chạy đến ôm chầm lấy bé và khóc như hai đứa trẻ. Sau đó là nhỏ Sin cũng mếu máo mà nước mắt nước mũi chảy tèm lem, chỉ khi tiếng loa thông báo thì cả đám mới chịu dừng khóc. Nó đứng trước mặt bé, đưa con pikachu bằng bông mà lúc trước bé đòi nó mua...
-lỡ tay mua rồi, tui thì không thích màu mè nên đưa cho mí người đây... lo mà gìn giữ cẩn thận đi.
-tui...hức...tui cảm ơn mí người... hức hức
Bé vừa khóc vừa lau trông thật tội, bà Sin thì đưa tùm lum bộ sưu tập loli của mình coi như quà chia tay, Sowon thì tặng một cái dây chuyền bạc đính kim xinh xắn. rồi cả bọn quay sang nhìn Eunseo. Ơ ơ...sao cả bọn lại đăm đăm nhìn chị thế kia?
-Jun...bộ...chị không có gì tặng nhỏ hở?
Nó nhìn rồi cười cười, Xiao chỉ lắc đầu nắm lấy tay Eunseo
-chị ở đây...là một món quà rồi...hì.
Sau đó bé vội sách vali lên rồi chạy. ngay lúc định chạy đi thì bị kéo giật lại phía sau, một lực mạnh khiến đôi mắt bé nhắm nghiền lại, giật mình mở ra thì...đôi môi vừa được Eunseo hôn nhẹ. chị nở nụ cười rồi nghiêng đầu tinh nghịch
-quà đó! sau này có dịp...trả chị nhé.
Nháy mắt rồi đẩy bé về phía trước. gương mặt bé đỏ ửng nở nụ cười rạng ngời chạy đi...hạnh phúc là gì? Là nắm tay nhau đi đến cuối con đường còn lại của cuộc đời, chẳng phân biệt gia thế, tiền bạc, lứa tuổi lẫn giới tính, chỉ đơn giản là YÊU mà thôi.
3 năm sau...thời gian nhanh như cái chớp mắt. giờ đây,Rin đã trở thành viện trưởng của bệnh viện lớn nhất tĩnh. Nó trở thành hiệu trưởng của trường trung học mà bà của cô giao lại, Sowon vẫn là giáo viên dạy giỏi của trường. nhỏ Sin đi học cảnh sát như ba và đã thành cảnh sát trưởng cục trung ương. Eunseo thì đang làm giảng viên tiếng Đức tại trường dạy có tiếng danh giá, ai cũng thành đạt, cũng có con đường riêng của mình nhưng tình cảm bạn bè vẫn dành cho nhau. đêm đó, cả bọn đang ở quán bar riêng nó mở, vẫn ở đó. chẳng ai thay đổi cả, vẫn xinh đẹp, vẫn body khủng và cả tiếng cười nữa.
-cô Choi...bên phía bàn số 3.
Một cậu bartender chạy đến gọi nó
-chuyện gì?

Nó lạnh lùng đến chổ đó theo lời của cậu kia
-có một cô gái người nước ngoài đang nói gì đó toàn là tiếng nước ngoài.
Người nước ngoài??? Cả bọn đều chạy đến, một cô gái dáng người thấp thấp với mái tóc xám đang làm ầm lên
-WHERE THE BOSS? CALLED THE BOSS OUT HERE!!!(chủ quán đâu? gọi chủ quán ra đây?)
-hey you...i'm boss...what happens?
Đôi mắt xanh lam nhìn thấy đám Yun, chẳng cần chần chừ gì lâu...nhỏ đó liền lao đến ôm lấy Eunseo
-em về rồi!!!
-mừng trở về...em yêu!
Cô gái nhỏ mang tên Xiao vẫn vậy, giờ bé đã trở thành một luật sư danh giá bên Úc, nên bé có quyền được đi khắp thế giới. trong khoảng thời gian 3 năm, Xiao và Eunseo đã hình thành một mối tình mang tên yêu xa...cả đám lại cùng nhau uống bia rồi kể chuyện đến tận khuya. Cả đám ai nấy đều say nhưng chưa sỉn, cùng đi bộ về nhà mà hát rong cả đường, tự dưng 6 đứa chia ra làm hai nhóm à. Nhóm đi trước Yun-Won-Jun và nhóm đi sau là Sin-Xiao-Rin. 3 nhỏ đi sau chưa có say lắm, chỉ bực bội khi 3 con yêu quái kia chòng vai nhau say sỉn...
-Eunseo...nói yêu em đi mà ...
-Yuju...à...
-honey~ nảy chị thua mà...nói yêu em đi
3 cô chị gái quay lại thở dài nhìn 3 đứa em...giận không biết nói gì hơn...3 cô em gái đứng đó phồng má hét lên trong buổi đêm
-CHỊ...NÓI YÊU EM ĐI!

~~~~~~lãng quá nhở~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro