Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-và bây giờ xin mời hội học sinh phát biểu vài lời cho cuộc đấu vừa qua cũng như về quy định và nội quy...a...này bạn...này
-alo alo...thử mic thử mic...alo
Đang trong buổi thuyết trình đầu tháng. nó sông lên bục dành mic trên bục phát biểu đôi lời. cả trường xầm xì to nhỏ
-à "káo chìn" tất cả mọi người đang có mặt tại buổi lễ này...tôi là Choi Yuju học lớp 10B tôi không phải là người trong hội học sinh nhưng tôi có đôi lời ý kiến
Thấy nó đứng trên bục. cô dưới này lo lắng cố nhờ người kéo nó xuống.
-à cũng không co gì to tát. tôi xin nói một hiện trạng lừa đảo đang xảy ra trong trường. người lừa đảo là một thầy giáo mang tên Taegu và kẻ bị lừa đảo là...cháu gái hiệu trưởng trường này Jung Yerin
Tiếng xì xầm ngày càng lớn ông thầy Taegu hoảng hốt chạy lên bục
-mày nói gì hả con nhỏ hỗn xược kia. bước xuống ngay
Nó chẳng thèm nói gì lấy điện thoại ra rồi bấm bấm
""-này, thôi...lỡ như hôn thê của anh biết được thì sao. Cô Jung Yerin ấy
-nào nào...do hai gia đình bắt ép thôi...với lại nhà nó tài sản cũng khủng nên anh mới giả bộ đính hôn. khi nào lấy hết tiền bạc nhà nó anh sẽ đi với em. chứ em nghĩ sao khi một người đào hoa như Jeong Taegu này lại đi yêu con nhỏ cháu gái bà hiệu trưởng như vậy. lừa tiền thôi em ơi"""
Những gì trong chiếc điện thoại kia tố cáo con người của ông thầy Taegu. ông ta như điên lên kéo tay nó rồi vung cái tát thật mạnh
BỐP. nó té xuống vì nhận trọn cái tát kia. đứng lên nhìn ông kèm theo nụ cười nhếch môi nhạo báng. đằng sau các thầy cô khác mời ông Thầy Taegu về phòng hiệu trưởng còn nó thì xoay người mất hút sau dòng người đang xì xầm bàn tán. ngay sau đó. ông thầy Taegu bị đuổi việc rồi ông ta lặng mất tăm không còn tung tích. . sáng đó nó cũng không về nhà. nó vào quán game chơi mà quên luôn cả giờ giấc. đến khi giật mình thì đã 7h tối. chạy vội về nhà. trên con đường tối mịt. một đám người vây quanh nó...
Cô thì đang ở nhà học bài. Sau đó nhận một tin nhắn kèm theo một tấm hình. nó xuýt rơi điện thoại khi nhìn thấy tấm hình kia. Chị gái của mình đang nằm trên sàn với quần áo xộc xệch đôi mắt nhắm nghiền trên người nhiều vết đỏ có cả máu nữa. tim cô bỗng nhói lên chạy ngay ra ngoài
-này đi đâu đấy con không ăn cơm à
-con đi tìm Yuju đây. mẹ cứ ăn trước đi nhé!

Rồi cô chạy vụt đi. nhanh nhất có thể. vội ra ngoài công viên. một đám người đã đứng đó có cả ông thầy Taegu. cô chạy đến
-Yuju đâu
Ông thầy chẳng nói gì vỗ tay mấy cái cả đám người lao đến giữ tay cô. Thấy cô chống cự ông thầy kia lên tiếng
-nếu chống cự thì con bé kia đi đời đấy
cô im lặng ánh mắt lạnh tanh. cô đang rất lo lắng cho nó, muốn lao ngay đến nắm cổ áo ông ta lên rồi đánh cho một trận. nhưng tại sao lại có cảm giác nóng rang và khó chịu như vậy. chỉ đơn thuần nó là chị gái cô hay vì lý do nào khác. ông thầy kia đứng trước mặt cô vênh váo
-không ngờ luôn...Hai đứa bay có quan hệ với nhau mà tao chẳng biết...con nhóc đó dám làm bẽ mặt ta...còn mày nửa...nếu muốn nó toàn mạng thì lột đồ ra
Đôi mắt đầy sát khí...cô không thể manh động vì sợ nó sẽ bị làm hại. đưa tay lên kéo dây nơ
-Jung Yerin...đừng có nghe lời hắ...
-mày...
Nó từ phía sau chạy ra. BỐP. ông ta tát vào má của nó. má nó rát rạt. với lực của một người đàn ông làm môi nó rướm máu. tiếp đó là những cái đấm mạnh vào mặt. ông ta nắm tóc nó nhất bổng lên .
-chống đối với tao thì không có đường sống đâu. tụi mày...trói con kia lại
Mấy người đàn ông to con đến trói tay cô. cô chỉ biết ngồi im chờ thời cơ giải thoát cho nó. ông thầy kéo nó vào thành tường, kê Con dao ấn vào cổ áo nó trượt xuống. lực ấn mạnh làm rách áo nó. mũi dao gằn vào sâu làm da tứa máu. nó đau nhưng chả khóc. gương mặt căm phẩn bây giờ chỉ ẩn hiện hình ảnh của cô. nó lại bị càng nhiều cú đấm cú đá vào người
-chẳng còn gì để mất nữa rồi...chống mắt lên mà coi đây
Xé toan chiếc áo sơ mi mỏng manh của cô ra. hắn ta đẫy cô xuống đất và cố hôn cô cho bằng được. cô vùng vẫy khỏi con thú hoang ghê rợn kia. cơ thể hắn nặng trĩu. mùi mồ hôi tanh nồng làm nước mắt cô ứa ra ...đưa ánh mắt đỏ hoe nhìn về phía nó.
-làm ơn. Yuju...đừng nhìn tôi...
-YERIN!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro