Warning+Chap 63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au chỉ mún nói là..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
......Fic sắp đến hồi kết rồi
Ahuuhuhu ứ chịu âu
.
.
Nhảm xí thui mọi ngừi đọc fic Zz nha
~~~~~~~~~~~~~~
Sáng hôm sau. Nó đã thức dậy từ rất sớm làm đồ ăn sáng. Cô cũng vậy soạn tập hồ sơ để trưa nay họp trong bệnh viện. mẹ nó từ phòng ngủ đi ra nhìn cả hai ngạc nhiên.
-sao hai đứa dậy sớm thế?
-tại nay con có cuộc họp nên phải dậy sớm, chị Yun thì đêm qua bảo là không ngủ được.
Cả hai nhìn nhau cười mỉm, thật ra thì đêm qua có ai cho ai đi ngủ đâu. cả hai thay phiên mà làm thì khi nhìn lại đã sáng mất rồi. mắt thâm quần cả rồi nhưng nó cũng chẳng dám nhìn thẳng mặt mẹ.
Mẹ nó sắp xếp đồ chuẩn bị đi chợ. Nó cứ run mãi mà chẳng biết lý do.
-thôi mẹ đi chợ đây nhé.
-MẸ!
Nó chạy vội ra và hét lên làm bà giật mình. Cô kéo túi xách lên vai rồi chuẩn bị đi làm, cô nghĩ chắc nó dặn mẹ mua đồ cho trưa nay thôi nên cô chẳng quan tâm lắm.
-mẹ... con...con...thật ra là...
-hửm?
Mẹ nó quay lại nhìn đứa con gái của mình. Mồ hôi nó đổ dầm dề. nó chẳng biết nên làm gì nữa...có nên nói hay không đây.
-có chuyện gì nói mau tui đi chợ chị à.
Mẹ nó càu nhàu khiến mồ hôi nó rơi ra càng nhiều. cô mở cánh cửa rồi chào mẹ ra ngoài. Cánh cửa vừa đóng lại, mẹ nó vừa quay lưng đi thì tiếng rụt rè ấp úng của nó phát ra
-con...thật ra...
Mẹ nó lắc đầu thở dài rồi mở cánh cửa chuẩn bị đi
-THẬT RA CON YÊU YERIN VÀ CON MUỐN CƯỚI EM ẤY!
Nó hét lớn, mẹ đứng im đó đóng cánh cửa lại rồi quay lại với ánh nhìn chăm chú. Nó đứng đó, tay không ngừng run lên bần bật. đôi mắt mẹ vẫy soáy sâu vào nó. bên ngoài, tiếng chạy huỳnh huỵch của ai đó xông vào. Cô hớt hải. vừa chỉ mới vào trong xe thôi nghe nó hét ầm lên như thế thì vội lao vào. Mặt cô đỏ ửng lên chạy về phía nó

-chị Yun...
Nó nắm chặt lấy bàn tay của cô, thật chặt. cô cảm nhận được bàn tay nó ướt ẩm vì mồ hôi. Trong lòng cô đang nở rộ cảm xúc vừa mừng vừa lo. Nó vẫn run. Nhưng vẫn nghiêm người đứng thẳng nhìn về mẹ. cô cũng thế. Cả hai đứng đó nhìn bà. với ánh mắt đen láy của bà. Chỉ lặng người nhìn cả hai
-chỉ có thế ?
-Dạ?
Cả hai nhìn mẹ như vừa nghe nhầm gì đó
-chỉ có thế mà cả tiếng đồng hồ ấp úng. Thôi mẹ đi chợ đây
-ơ...mẹ...tại sao lại.
Mẹ nó kéo túi xách đứng hướng mặt về phía cửa không quay lại.
-đừng tưởng là mẹ già mà lẫm cẫm nghe chưa. Mẹ sinh con ra và cũng đủ để biết được ánh mắt của con mang ý nghĩa gì khi con nhìn vào em gái mình đó. mẹ thì không cấm cản gì cái chuyện tình này đâu. mẹ sống rất thoáng và...mẹ muốn con của mình được hạnh phúc, mà thôi để chuyện này tính sau, giờ mẹ đi chợ đây.
Bà tạm biệt hai đứa mẹ đi chợ. Cả hai đứng hình hồi lâu, nhìn nhau thật chậm... cùng đưa tay lên má mà nhéo mạnh. nó đau. Một cảm giác đau buốt rát rạt...cái gì thế này...mẹ...vừa đồng ý sao? Hai đứa nhìn nhau rồi ôm chầm lấy nhau nhảy cẩn lên. Cả hai òa khóc mà chẳng buồn bã gì
-à mà Yerin sắp trễ giờ rồi kìa. Mau đến bệnh viện đi con.
Mẹ nó đi vào nói với cô. cô lấy khăn lau nước mắt cho nó mà bàn tay kia vẫn nắm thật chặt
-mẹ, hôm nay con sẽ xin nghĩ để ở nhà ăn mừng.
-không. Hôm nay con phải đi làm. Đừng vì con ngốc kia mà bỏ một ngày làm việc của mình.
Bà đá mắt với cô con gái yêu quý. Rồi cô cũng chịu vác đồ mà đi làm mà không quên hôn trộm nó một cái ngay trước mặt mẹ, cô chạy đi thật nhanh để nó ngơ ngác và người mẹ thở dài.
-còn con nữa đứng đó làm gì. Vào dọn dẹp nhà cửa đi. Tối nay con bé Won nó sẽ dẫn bạn qua ăn tối đấy.
Nó nhanh nhảu chạy đi mà không quên ôm mẹ nó một cái. Người phụ nữ của đời nó. sợ rằng bà sẽ từ chối. bà ôm nó, cái ôm ấm áp nhất mà nó từng được cảm nhận, thật sự nó rất hạnh phúc, hạnh phúc đến mức bậc khóc luôn. Nó đã sợ...đêm qua thật sự nó rất sợ. nhưng giờ thì hạnh phúc rồi. trở ngại lớn nhất cũng đã qua khỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro