Love me

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những yêu dấu một thời,
Là bài thơ em viết,
Tặng anh tình yêu đầu.

Tình yêu em mong manh,
Em tặng anh cùng với,
Một trái tim ngây ngô.

Để sớm mai thức dậy,
Giật mình hai chúng ta,
Không còn là bạn nữa.

"Cho em theo anh nhé!"
"Tay anh đây hãy nắm,
Sẽ che chở không rời!"

Một thời gian sau đó,
Cứ lo sợ bồi hồi,
Vậy nên sự bối rối,
Vẫn kéo dài trong em.

Rồi cũng đến một ngày,
Không thể bình tâm nữa,
Xin hãy nói em nghe,
Điều mà em chưa biết?!

Dù là sắp phải nghe,
Một sự thật đớn đau,
Em hứa không trách anh,
Dẫu nửa lời cũng chẳng.

Thời gian đến bên em,
Thật là những ngày vui,
Hay anh đang cố gắng,
Chỉ vì thương em thôi?

Những lúc hỏi han nhau,
Hay chuyện trò miên man,
Là nhớ là mong đấy,
Hay chỉ vì thói quen.

Còn có những vòng tay,
Cũng thôi đắm say rồi,
Những ánh nhìn vội vàng,
Nụ hôn trao dở dang.

Lẽ thấp thoáng bên anh,
Thêm người con gái khác?
Em chưa biết nhưng là,
Sợ mình chẳng nghĩ sai.

Thật là nghĩ không sai,
Bên anh đã có ai,
Rồi cũng nói chia tay,
Không còn yêu như đã.

Trái tim thôi rộn ràng,
Những con đường thênh thang,
Lạc riêng mỗi em thôi,
Ai đã quên thật rồi!

Sợ tiếng yêu dài lâu,
Sợ yêu ai đậm sâu,
Hãy cho em tìm về,
Nơi mùa không có anh!

Em...
Đánh rơi,
Nụ hôn đầu,
Sau lưng anh.
Em ...
Đánh rơi,
Tình yêu đầu,
Sau lưng Anh.

Cô gái ở bên anh,
Chẳng có ai xa lạ,
Bạn cũ Vũ Phương Anh.

Đầu năm cuối cấp ba,
Đến khi chuyện xảy ra,
Chẳng còn nhìn nhau nữa.

Rồi một ngày cô ấy,
Đến bên em nói rằng,
"Bởi vì tôi yêu em!"

"Để em khỏi vòng tay,
Là Anh sai một bước,
Sẽ không có lần sau!"

"Lại điên khùng gì nữa?
Bắt chuyện cũng thần kinh,
Ai tin lời Anh nói?"

"Anh là nói thật lòng,
Em không tin cũng chịu,
Làm bạn gái Anh nha!"

"Tất tình chưa đủ sao?
Còn tới đây chê cười,
Rồi đòi yêu tôi nữa?"

"Cho em ba ngày nghĩ,
Không đồng ý Anh hôn,
Đồng ý được ôm Anh!"
*tỏ tình thông minh dữ hen 😅*

"Một hôm Anh nhận ra,
Thích ánh mắt em cười,
Thích em dù thế giới,
Chế giễu cũng không màng,
Nhìn xem Anh vẫn cố,
Đến khi em sẵn sàng."

"Mong được làm chiếc áo,
Bên cạnh em mỗi ngày,
Thế gian nhỏ bé lắm,
Chỉ cao vừa như em!"

"Cứ đợi chờ em đấy,
Kiên trì chẳng đổi thay,
Thích em nhiều đến mấy,
Rồi em sẽ hiểu thôi!"

"Nhưng em lại tương tư,
Một người con trai khác,
Xin lỗi em rất nhiều,
Đã làm tổn thương em!"

"Nhưng Anh biết một điều,
Thích của lạ đồ tươi,
Sớm muộn gì cũng dở,
Anh mới thật thành tâm,
Chờ chuyện cũ dịu đi,
Đến bây giờ bày tỏ."

Ngồi ngẫm nghĩ ngày qua,
Rồi em chợt nhận ra,
Từ khi ngày xưa ấy,
Ánh mắt kia long lanh,
Khi Anh nhìn em lén,
Mỉm cười rồi quay đi,
Em đều biết hết cả!

Đôi khi tâm trạng khó,
Chỉ cần Anh ở đó,
Thì bao nhiêu buồn lo,
Tan như chưa từng có!

Sau ba ngày suy nghĩ,
Hẹn góc cũ sân trường,
"Chỉ vì chẳng thích hôn,
Nên mới ôm Anh đó!"

"Anh biết sẽ vậy mà,
Chỉ vì ngại thế thôi,
Cảm ơn em đồng ý."
Rồi siết chặt vòng tay.

Vì nỗi sợ chưa vơi,
Vẫn còn nhiều lo lắng,
Lại là yêu con gái,
Có thể nào dài lâu?

Thôi hãy cứ bỏ mặc,
Quá khứ, quay lại đây,
Nơi mà ta bắt đầu,
Có lẽ sẽ tìm thấy,
Được bình yên đón chờ.

Rồi thêm vài năm nữa,
Tình cảm vẫn vẹn nguyên,
Anh đã ở bên em,
Qua những ngày giông bão.

Gia đình đã cản ngăn,
Cũng chỉ một thời gian,
Mà quyết tâm đôi trẻ,
Đành nhắm mắt cho qua.

Tưởng chừng như suông sẻ,
Đột nhiên lại trở về,
Cầu mong được tha thứ,
Nói thật lòng yêu em.

"Cũng bởi vì lúc trước,
Em từng tin rất tin,
Cũng tại vì quá khứ,
Em vội trao tình yêu."

"Đôi tay em buông rồi,
Đôi chân cũng bước thôi,
Xin anh đừng mong chờ,
Không còn yêu anh nữa!"

"Có phải tại cô ta,
Đâm ra em mê muội?
Cái đồ bệnh hoạn đó,
Bỏ đi yêu làm gì?"

"Đủ rồi đó! Im ngay!
Biết gì mà bệnh hoạn?
Khi chính anh đổi thay?
Chẳng yêu bằng cô ấy!"

"Chính bởi vì cô ta,
Mê hoặc nên anh mới..."
"Nếu anh không tham sắc,
Thì sao lại vào tròng?"

Tự nhiên tới ôm em,
Đúng lúc Phương Anh đến,
Bão trong lòng nổi dậy,
Chạy đi chẳng buồn nhìn.

-TBC-

Yin: Nếu là HE liệu có được hông? 😄😆

Xin thứ lỗi vì sự chậm trễ này 😐

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro