chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều đấy Yeonjun Beomgyu bước ra xe cùng bố mẹ, thỏ con vì đang rưng rưng nước mắt mà cúi gằm mặt xuống không dám nhìn anh, trước khi anh rời đi cậu sẽ cố gắng kiềm nước mắt lại, trong đầu tự nghĩ ra 100 câu chuyện cười nhưng tại sao càng nghĩ mắt lại càng nặng như thế này, thật là cậu không hiểu sao mình lại có nhiều nước mắt như vậy vừa nãy khóc chưa đủ sao. Dòng suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong đầu đến khi anh bước đến gần cậu cũng không biết
- Soobin à anh đi đây
- Nae
- Không có gì muốn nói với anh à?
- Anh đi cẩn thận nhé
- Soobin nhìn anh đi
Lắc nhẹ đầu chối bỏ cậu càng cúi gằm mặt xuống né tránh anh, thỏ ngốc này đúng là cứng đầu mà...

Đâu đó
- Tạm biệt người anh em, anh phải từ bỏ cuộc chơi tại đây rồi_Beomgyu đưa tay ra bắt với Taehyun
- Beomgyu anh xem phim vừa thôi
- Aisssss thằng bé này không chịu hợp tác gì cả_Beomgyu hụt hẫng nói rồi quay qua Ningning - Đệ đệ ta phải rời xa chốn danh hoa thắng cảnh này đi theo mẫu thân rồi đệ ở lại mạnh khỏe nhé ta đi đây
- Sư huynh bảo trọng
- Bảo trọng

Cùng ba mẹ bước lên xe ngồi, chiếc xe dần khởi động rồi từ từ lăn bánh chạy đi, xe ra khỏi cổng cô nhi viện cũng là lúc nước mắt Soobin rơi xuống, từng giọt từng giọt một cứ vậy mà lăn dài trên gương mặt cậu hòa cùng với những tiếng nấc nhỏ, 2 đứa Taehyun với Ningning nhìn anh khóc cũng rưng rưng theo đứng đó nhìn vai nhỏ của anh đang rung lên từng đợt, chúng hiểu rõ Soobin có tình cảm với Yeonjun hơn ai hết chỉ cần thông qua ánh mắt mê mẩn của con thỏ ngốc đó mỗi lần nhìn Yeonjun là hiểu rồi, và chúng cũng biết Soobin giờ phút này chỉ muốn ở một mình nên không đến an ủi anh mà chỉ đứng đó lặng nhìn bóng lưng của anh, đôi khi như vậy cũng là cách an ủi tốt nhất rồi, một Soobin mạnh mẽ, vui vẻ, trên mặt luôn rạng rỡ nụ cười cũng phải có lúc buồn bã như vậy chỉ mong rằng anh sẽ sớm vui vẻ trở lại, tình yêu đầu đời không còn ở đây nữa rồi buồn bã cũng chẳng có ích gì.....

Chuyển cảnh trên xe
- Ba mẹ hai người rốt cuộc là giải quyết chuyện gì mà lâu vậy?_Beomgyu giương đôi mắt to tròn lên nhìn mẹ Choi
- Không có chuyện gì đâu đừng lo lắng, kể mẹ nghe xem ở cô nhi viện các con có vui không?
- Vui lắm mọi người ở đó thật sự rất tốt, chỉ là nếu như ở đó có gối ôm với cả phòng bự hơn một chút là được_Beomgyu nhanh nhảu đáp lâu rồi mới gặp lại và trò chuyện với ba mẹ như thế này thật sự rất vui a
- Yeonjun....con không vui à?
- Không có
- Nhớ Soobin sao?
- .........
- Yeonjun nhà ta biết yêu rồi à?_ba Choi đang lái xe quay xuống châm chọc con trai lớn
- Nae
- Đừng lo lắng có duyên thì sẽ gặp lại nhau thôi_ba Choi an ủi con trai 

Đi hơn nửa tiếng đồng hồ những đồng lúa vàng dần ít đi, những ngôi nhà lợp mái nhỏ cũng thưa thớt dần rồi biến mất hẳn. Đến một đoạn đường nhỏ, 2 bên đường cây xanh rậm rạp, cây lớn cây nhỏ chen nhau mọc lên có chút u ám, con đường quanh co khiến việc lái xe có chút khó khăn, đi được một lúc thì bầu trời nổi đầy mây đen báo hiệu sắp có một trận mưa lớn xảy ra, ba Choi đạp gas khiến xe chạy nhanh hơn một chút, vừa chạy vừa nhìn ngó 2 bên đường tìm phòng trọ để trú mưa, chiếc xe đen phóng ngược chiều từ đâu phóng nhanh lại gần xe ba Choi mặc dù đã cố điều chỉnh tay lái nhưng vẫn không kịp, mẹ Choi biết vậy ôm chặt lấy hai đứa nhỏ cố gắng bảo vệ cho chúng (mẹ Choi ngồi ở ghế sau nhé). Và rầmmmmm.....

Bản tin 24h
Một cuộc va chạm xe đã xảy ra trên đường xxx, Tổng Giám đốc và phu nhân của của tập đoàn JS đã tử vong tại chỗ, hiện con trai của hai người vẫn đang trong tình trạng nguy kịch, cảnh sát đang khảo sát hiện trường hiện tại vẫn chưa biết được nguyên nhân của cuộc va chạm này.
Ngày 18/4/2014 cả nước phải chấn động khi Tổng Giám đốc của tập đoàn JS qua đời cùng với phu nhân của mình
.......

- Làm tốt lắm đúng là không phí tiền chút nào, sau này còn nhờ cậu dài dài
- Được thôi vì tiền tôi sẽ làm tất cả
- Tất cả các dấu vết cậu đã dọn sạch rồi chứ
- Đương nhiên, mấy chuyện này tôi làm biết bao nhiêu lần rồi đừng lo lắng tôi không hại ông bị tống vào tù đâu
- Tốt lắm
_______

"Choang" má nuôi sau khi nghe xong tin tức trên TV sốc đến nỗi đánh rơi luôn ly nước cầm trên tay, "mọi chuyện chẳng phải đã giải quyết xong rồi sao, Lee WangSik là ông, chắc chắn là ông gây ra chuyện này"

Vài ngày sau tang lễ được tổ chức, má nuôi cũng đến đưa tiễn, dặn dò các con ở nhà phải ngoan ngoãn nghe lời má 2 rồi bước lên xe rời đi. Vài tiếng ngồi trên xe cuối cùng cũng đến thành phố phồn hoa Seoul xe chạy thẳng đến nơi diễn ra tang lễ, dừng trước tòa nhà lớn nhìn dòng người mặc lễ phục đen ánh mắt đượm buồn vào viếng thăm bà cũng nhanh chóng xuống xe đi vào, nhìn người trong khung ảnh trước mặt nở nụ cười tươi tắn, nụ cười này giống như lần đầu tiên mà bà gặp Jiwon nụ cười hồn nhiên, trong trẻo, những kí ức trước kia dần hiện lại trong tâm trí bà. Theo chân mẹ từ khi còn nhỏ vào Park gia làm việc, khi ấy Choi phu nhân vẫn còn là một đứa trẻ nhỏ nhắn đáng yêu, được cha mẹ dạy dỗ từ khi còn nhỏ JiWon luôn kính trọng và lễ phép với mọi người trong nhà không hề vì giàu có mà xem thường người khác. Lần đầu gặp JiWon bà đã cảm thấy cô là một đứa trẻ rất đặc biệt với nụ cười đẹp đẽ dễ tạo thiện cảm, không nhanh không chậm chỉ trong vài ngày quan hệ của bà với Jiwon càng trở nên thân thiết hơn suốt mười mấy năm trời ở bên cạnh nhau đến khi Jiwon đi lấy Choi Minhwan bà làm phụ dâu tại lễ cưới của 2 người và làm quản gia tại Choi gia được vài năm thì mở lời xin nghỉ, khoản tiền tích góp từ nhỏ đến lớn bà có ý định mở một cô nhi viện tại **** để nhận nuôi những đứa nhỏ bị bỏ rơi, Jiwon lúc đầu có chút không muốn rời xa bạn mình nhưng vì đó là mong muốn của bạn mình nên cũng chấp nhận, Jiwon cùng với Minhwan cũng góp một số tiền lớn vào để ủng hộ bà, hằng năm vẫn gửi tiền và lương thực đến ủng hộ. Người tốt như vậy không ngờ lại bị hại chết và nguyên nhân chỉ do con người độc ác đó, Giám đốc tập đoàn L&W, trước đây L&W là công ty lớn mạnh nhất tại Hàn Quốc, nhưng công ty JS từ một công ty nhỏ bé dưới sự lãnh đạo tài tình của Choi Minhwan sau khi được Choi Shihyuk nhượng lại chức Giám đốc đã từng bước đi lên mà không cần sự trợ giúp của Park gia vượt qua biết bao nhiêu khó khăn mà Lee Wangsik gây ra càng ngày càng trở nên lớn mạnh và chính thức vượt qua L&W trở thành công ty lớn nhất Đại Hàn dân quốc, Lee Wangsik chắc chắc không chấp nhận được chuyện này 5 lần 7 lượt có mưu đồ hãm hại công ty đổ oan kiện cáo hết bao nhiêu lần, và vì một chút sơ sót nhỏ của bảo vệ mà người của L&W đã vào được JS bao nhiêu dự án bị đánh cắp, hệ thống bị hack gây rối loạn toàn công ty, ba Choi quyết định đưa con mình giao cho Naeun (tên của má nuôi) nhờ chăm sóc sau khi giải quyết hết chuyện này sẽ đón con về. Chỉ là sau khi giải quyết xong mọi chuyện, tưởng chừng như mọi người đã có thể đoàn tụ và sống hạnh phúc với nhau thì sự việc không may này đã xảy ra, Giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn lớn và phu nhân của ngài đã qua đời.....
Sau khi cúng viếng xong bà lững thững bước vào xe mang theo sự căm hận Lee Wangsik bảo lái xe đưa mình đến L&W bà nhất định phải vạch trần sự tàn ác của tên khốn đó.
Đứng trước công ty to lớn bà tiến thẳng vào quầy lễ tân
- Cho tôi gặp Lee Wangsik
- Thưa bà Giám đốc hiện tại không có ở đây
- Tìm tôi sao?_người mặc tây phục đen đứng ở cửa công ty nói - Tôi vừa đi dự tang lễ về, sao vậy bà tìm tôi có việc gì?
- Lee Wangsik là ông, là ông đã hại chết Jiwon với Minhwan đã vậy mà ông còn đến viếng thăm họ sao ông có tư cách à_bà nhanh chóng chạy lại nắm cổ áo ông mà nói sự tức giận đã lấn át đi tất cả lí trí của bà, với bà bây giờ điều quan trọng nhất chính là muốn người đàn ông kia đền mạng
- Tôi mong bà giữ bình tĩnh ăn nói cho đàng hoàng lấy chứng cứ gì mà nói tôi giết họ, bảo vệ đâu mau đưa mụ điên này ra ngoài
- Lee Wangsik, ông cứ chờ đó tập đoàn của ông rồi cũng có ngày sụp đổ thôi
- Sụp đổ? Tôi chờ ngày có người có dã tâm làm L&W sụp đổ
Naeun bị bảo vệ lôi ra ngoài ném trước cửa công ty, người lái xe thấy vậy cũng mau chóng chạy đến đỡ bà rời khỏi nơi này. Xe lại tiếp tục lăn bánh trở về cô nhi viện đi qua dòng xe tấp nập ồn ào đối nghịch với không khí buồn rầu trong xe chỉ có tiếng nấc vang lên đều đều nghe xót cõi lòng.

Hết chap 5


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro