Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một sự ấm áp kỳ lạ truyền đến tận tim, lâu rồi từ khi mẹ nàng mất không còn ai để ý đến những biểu hiện nhỏ của nàng. Vậy mà cô, người chỉ vừa gặp cách đây vài tiếng lại còn gây gỗ hơn thua một trận lại nhận ra và hành động dịu dàng và ôn nhu như vậy, môi Nancy bất giác vẽ lên một nụ cười.

        

Trở về đến nhà, nàng mệt mỏi lê thân đặt mình xuống chiếc giường rộng mà than thở.

       

- Toàn thân rả rời, mệt quá.

      

Nancy giờ đây chỉ muốn ngủ một giấc mà thôi. Nhưng đời người đâu như ý muốn, cơn đau dạ dày lại tiếp tục hành hạ nàng, nàng ôm lấy bụng mình lăn qua lăn lại trên giường, cả thân người cố gắng vươn lấy lọ thuốc đặt trên tủ nhưng mãi không với tới được, khi chỉ còn vài mm nữa là tay nàng đã chạm tới được lọ thuốc thì nó đã bị người khác lấy mất.

       

Yeonwoo nhìn qua gương mặt xanh xao của nàng, nghĩ nàng cả ngày chưa có gì vào bụng lại uống rượu liên tục cũng đoán được nàng đang gặp chuyện gì, vừa về đến nơi đã vào phòng bếp nấu cho nàng một chén cháo trắng, pha kèm một ly nước chanh mật ong giải rượu thêm ít viên nghệ mật ong để cho nàng uống tốt cho dạ dày. Cô vừa mở cửa ra đã trông thấy nàng vật vã tay cố với lấy lọ thuốc kia, liền nhanh chóng bước đến lấy lên xem thử.

      

- Thuốc này chỉ tạm thời giảm đau, không trị tận gốc, uống nhiều sẽ không tốt. Sau này không được uống nữa.

         

Nancy thực có hơi chút bực tức nhưng giờ đây sức lực để nói còn không có thì hơi đâu mà tranh cãi với cô đây chứ, khó khăn lắm mới ngồi dậy được.

      

Cô đặt mâm thức ăn xuống, đỡ nàng ngồi dựa vào tường lấy một cái gối kê sau lưng cho nàng thoải mái, thấy nàng đã ngồi yên thì chạy vội vào phòng tắm giặt một cái khăn ấm lau mặt cho nàng cùng lấy một cái túi giữ nhiệt đựng đầy nước nóng đặt lên bụng nàng.

        

- Ổn hơn chưa?

           

Nancy nãy giờ chính là bị hành động của cô làm cho cảm động, tâm hồn của một người cô đơn lâu ngày nay lại nhận được cảm giác quan tâm, chăm sóc của người khác quả thực rất lạ.

       

- Tôi có nấu cháo, tôi đút cho cô ăn.

      

Nàng gật nhẹ đầu tiếp nhận mọi sự ân cần chu đáo từ cô.

         

- Cô bị đau dạ dày lâu chưa?

        

- Không nhớ nữa có lẽ lâu lắm rồi.

          

- Đã đi khám? - Cô hơi nhíu mày hỏi.

            

- Chưa, chỉ uống thuốc thôi - Nàng dựa người nhẹ vào tường.

          

- Uhm, uống cái này đi

           

Cô đưa cho nàng ly nước chanh mật ong trong đó có pha ít nghệ. Tuy vị hơi kỳ lạ nhưng nàng vẫn cố uống hết không chừa lại chút nào.

       

- Nè - Đưa cái ly không về phía cô.

        

- Ngủ đi. Tôi về phòng.

         

Cô đứng dậy chỉnh lại tư thế cho nàng rồi cầm mâm rời khỏi phòng vừa bước ra cửa đã có cô hầu gái chờ sẵn cầm lấy thay cô.

       

- Cô Yeonwoo, để tôi mang xuống cho ah.

        

Yeonwoo không nói gì chỉ mỉm cười gật đầu thay lời đồng ý và cảm ơn. Cô quay về phòng của mình cởi bỏ quần áo dơ đầy mùi rượu để qua một bên, sau đó vào phòng tắm ngâm mình trong làn nước nóng để thư giãn.

      

Chuông điện thoại reo lên, Yeonwoo mở mắt ra khoác vội áo choàng tắm để bắt máy.

        

- Alo bác Lee, con nghe.

         

- Yeonwoo hả con? Hôm nay sao rồi công việc ổn chứ.

             

- Dạ ổn ah - Cô nghĩ thầm trong bụng "Ngoại trừ việc bị tạt 3 ly rượu vào mặt thì mọi việc điều có thể cho là ổn"

         

- Vậy thì tốt rồi, nếu có gì cần thì nói với bác một tiếng.

       

- Dạ con biết rồi ah.

            

- Ah bác gái nhắc đến con bảo con cuối tuần ghé qua nhà dùng bữa với hai ông bà già này.

       

- Dạ cuối tuần con sẽ ghé.

         

Nhận được câu trả lời ưng ý từ cô ông Richard cũng yên tâm cúp máy. Yeonwoo dùng khăn lau nhẹ tóc mình cho khô rồi nằm xuống giường, từ từ chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro