11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày tiếp theo, Yeonjun không ngừng cố gắng tiếp cận Y/n bằng những hành động chân thành hơn. Anh lặng lẽ xuất hiện ở những nơi Y/n thường lui tới, nhưng không làm phiền cô. Anh cố gắng tạo ra những cơ hội để nói chuyện và thể hiện sự quan tâm của mình một cách tự nhiên nhất có thể.

Một buổi chiều, sau nhiều ngày trăn trở, Yeonjun quyết định sẽ đến chỗ làm của Y/n để trực tiếp gặp cô. Anh biết rằng đây là bước đi nguy hiểm nhưng anh không còn sự lựa chọn nào khác nếu muốn cô hiểu rằng anh đã thay đổi.

Khi bước vào công ty, Yeonjun gặp Taehyun ở sảnh. Taehyun là người đã giúp anh vào được đây và đây cũng là công ty của gia đình Taehyun.

"Anh chắc chắn chứ?" Taehyun hỏi, ánh mắt lo lắng nhìn Yeonjun.

Yeonjun hít một hơi sâu, rồi gật đầu.
"Anh chắc chắn. Cảm ơn em đã giúp đỡ."

"Chúc anh may mắn. Anh có thể làm được." Taehyun nói, vỗ vai Yeonjun khích lệ.

Yeonjun bước vào văn phòng, ánh mắt anh quét qua từng người một cho đến khi nhìn thấy Y/n đang trò chuyện với một đồng nghiệp nam. Cô cười tươi, ánh mắt sáng ngời nhưng Yeonjun biết rằng nụ cười đó không dành cho anh.

Anh tiến lại gần, cố gắng giữ bình tĩnh.
"Y/n à, em có thể nói chuyện với anh một chút được không?"

Y/n nhìn anh, mắt cô thoáng chút lạnh lùng.
"Yeonjun-ssi, đây là nơi làm việc của tôi. Anh đến đây để làm gì?."

Yeonjun thoáng chút có sự buồn tủi trong lòng vì sự lạnh lùng của cô.
"Anh biết mình đã sai. Nhưng anh thật sự muốn thay đổi. Hãy cho anh một cơ hội, được không?"

Y/n nhìn anh một lúc, rồi quay sang đồng nghiệp nam. Cô bắt đầu thân mật hơn, gần gũi hơn thậm chí còn khoác tay như thể muốn chọc tức Yeonjun.

"Jay oppa, em có thể nhờ anh giúp em một việc được không?"

Jay cười đáp lại, ánh mắt anh dịu dàng và hiểu ý.
"Dĩ nhiên rồi, Y/n. Em cần gì cứ nói."

Yeonjun đứng đó, cảm thấy lửa ghen tuông bốc lên trong lòng. Anh nắm chặt tay, cố gắng kiềm chế cơn giận.
"Y/n, em thật sự phải làm thế này sao?"

Y/n quay lại nhìn Yeonjun, ánh mắt cô sắc bén như dao.
"Anh nghĩ rằng chỉ cần vài lời hối lỗi là có thể xóa đi tất cả sao? Tôi cần thời gian để thấy rằng anh thực sự đã thay đổi."

Jay bước lại gần Y/n hơn, đặt tay lên vai cô như để bảo vệ.
"Y/n, nếu em không thoải mái, chúng ta có thể đi chỗ khác."

Yeonjun cảm thấy máu dồn lên não nhưng anh biết mình không thể làm gì hơn. Anh chỉ có thể đứng đó, nhìn Y/n quay lưng đi cùng Jay. Anh hiểu rằng anh cần phải nỗ lực nhiều hơn để chứng minh tình cảm của mình.

Sau khi rời khỏi văn phòng, Y/n quay lại xin lỗi Jay.
"Jay sunbaenim, em xin lỗi vì đã kéo anh vào chuyện này."

Jay mỉm cười, ánh mắt anh dịu dàng.
"Không sao đâu, Y/n. Anh hiểu mà. Nếu em cần người tâm sự, anh luôn sẵn sàng lắng nghe."

Y/n cảm thấy nhẹ lòng hơn một chút nhưng cô biết rằng trái tim mình vẫn chưa thể tha thứ cho Yeonjun. Cô cần thời gian và cô hy vọng rằng Yeonjun cũng sẽ hiểu điều đó.

Yeonjun rời khỏi công ty, lòng anh tràn ngập những cảm xúc lẫn lộn. Nhưng anh không từ bỏ. Anh quyết định sẽ tiếp tục cố gắng, dù biết rằng con đường phía trước đầy gian nan và thử thách.

"Anh sẽ chứng minh cho em thấy, Y/n. Anh sẽ không bỏ cuộc." Yeonjun tự nhủ, ánh mắt sáng lên với quyết tâm mạnh mẽ.

Yeonjun biết rằng tình yêu cần thời gian và sự kiên nhẫn. Anh sẵn sàng đối mặt với tất cả để giành lại trái tim của Y/n bởi vì tình yêu của anh dành cho cô là chân thành và mãnh liệt như ngọn lửa không bao giờ tắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro