5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, Yeonjun quyết định đến nhà Y/n với hy vọng có thể nói chuyện trực tiếp với cô. Tâm trạng đầy lo lắng, anh bước đến cửa nhà cô, nhấn vào chuông cửa. Cửa mở ra và Y/n xuất hiện trước mặt anh với vẻ mặt khó chịu, đôi mắt lạnh lùng nhìn anh như muốn nói rằng sự hiện diện của anh chỉ làm phiền thêm cuộc sống của cô.

Yeonjun cố gắng nở một nụ cười nhẹ nhưng không thể che giấu được sự tủi thân trong lòng. Anh hít một hơi sâu, chuẩn bị cho những lời nói mà anh đã luyện tập trong đầu hàng trăm lần.

"Anh còn muốn gì nữa?" Y/n lạnh lùng hỏi, giọng nói của cô như một lưỡi dao sắc bén cắt qua không khí.
"Chúng ta đã kết thúc rồi!"

Yeonjun cảm thấy trái tim mình đau nhói nhưng anh biết mình không thể lùi bước.
"Anh biết em giận" anh bắt đầu, giọng nói run run
"nhưng hãy cho anh cơ hội để chứng minh tình cảm của mình. Anh thật sự hối hận vì đã để mất em."

Đôi mắt Y/n trở nên lạnh lùng hơn, ánh nhìn của cô chứa đầy sự tổn thương và giận dữ.
"Anh có biết bao nhiêu đau khổ tôi đã trải qua không?" cô nói, giọng nói của cô như một dòng sông cuộn chảy, mang theo tất cả nỗi đau và thất vọng mà cô đã chịu đựng.

Yeonjun nuốt nước bọt, cảm thấy sự đau khổ và tủi hờn trong lời nói của cô.
"Anh biết" anh thừa nhận, cảm thấy giọng nói của mình càng lúc càng nhỏ đi.
"Anh biết và anh không mong em tha thứ ngay lập tức. Nhưng hãy cho anh một cơ hội, chỉ một thôi."

Y/n lắc đầu, ánh mắt cô như băng giá, không để lại chút nào cảm xúc nào ngoài sự lạnh lùng.
"Yeonjun-ssi, anh thật sự không hiểu sao?" cô nói, giọng nói của cô đầy sự mỉa mai.
"Tôi không muốn liên quan gì đến anh nữa. Đừng làm phiền tôi thêm nữa."

Cô đóng cửa lại trước mặt Yeonjun mà không một chút do dự, để lại anh đứng đó với cảm giác đau đớn tràn ngập trong lòng. Cánh cửa đóng lại, tạo ra một âm thanh nặng nề như một lời tuyên bố cuối cùng rằng giữa họ không còn gì để nói nữa.

Yeonjun đứng im lặng, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào cánh cửa trước mặt, cảm nhận trái tim mình như bị bóp nghẹt. Anh biết rằng mình đã làm tổn thương Y/n rất nhiều nhưng anh không thể chịu đựng được ý nghĩ rằng sẽ mất cô mãi mãi. Dù biết rằng hành trình phía trước sẽ đầy khó khăn và gian nan, anh quyết tâm sẽ không bỏ cuộc. Tình yêu của anh dành cho Y/n là chân thành và mãnh liệt và anh sẵn sàng làm mọi thứ để có thể sửa chữa sai lầm của mình và lấy lại lòng tin của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro