𝓒𝓱𝓸𝓲 𝓨𝓮𝓸𝓷𝓳𝓾𝓷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cᴀ́ᴄ ʙᴀ̣ɴ ʟᴀ̀ ɴɢᴏ̂ɪ ᴛʜᴜ̛́ ɴʜᴀ̂́ᴛ ɴʜᴏᴀ~ Hᴀ̃ʏ ᴄᴏɪ ᴍɪ̀ɴʜ ʟᴀ̀ ɴʜᴀ̂ɴ ᴠᴀ̣̂ᴛ ᴄʜɪ́ɴʜ ᴄᴜ̉ᴀ ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ.
___________________________________
𝓐𝓻𝓮 𝔂𝓸𝓾 𝓪 𝓭𝓻𝓮𝓪𝓶
...
𝑷𝒂𝒓𝒕 3

Chủ Nhật, đúng như lời đã nói, tôi đến câu lạc bộ nhảy theo đúng vị trí mà anh ấy hay cập nhật trên mạng xã hội. Yeonjun không chịu nói gì với tôi trong suốt buổi tập, bỏ mặc tôi ngồi một mình. Ngày hôm đấy, tôi như trên mây luôn. Bình thường Yeonjun đã vốn tỏa sáng, thu hút người khác rồi. Khi anh ấy nhảy, tôi hoàn toàn không thể thoát khỏi sự mê hoặc đó. Thấy tôi nhìn anh ấy không chớp mắt, Yeonjun lại quay đi chỗ khác.

Ngày?/tháng?/năm?
Cả ngày hôm nay, Yeonjun chẳng nói với tôi một câu nào cả
Anh ấy không rep tin nhắn của tôi.

Ngày?/tháng?/năm?
Cuối cùng cũng chịu rep tin nhắn mình ròi, cơ mà ảnh bảo nhắn ít thôi (' . .̫ . ')
Hệ hệ, hôm nay bị ốm, đang buồn vì không được đi theo anh ấy. Thì ảnh nhắn tin.

??

??

Không đi theo à?

Sao dị? Muốn em đi theo rồi à?

Không thấy đến nên lo đi đường bị sao thôi.

Em bị ốm, tuần sau em sẽ khỏi và bám theo anh tiếp. Hì hì (◍•ᴗ•◍).
Seen.

Ngày?/tháng?/năm?
Trên đường đến thì mưa, biết vậy không đi đôi này. Cầm ô đi rồi nhưng lại ướt giày nên hơi lạnh. Đến nơi mới biết hôm nay đóng cửa.Hôm nay, câu lạc bộ của anh ấy tạm thời ngừng dùng chỗ cũ chuyển sang chỗ khác. Vì không phải là thành viên nên không biết thông báo. Đây là đôi giày da mà chị mua cho, nếu để ướt sợ hỏng nên tôi cởi đôi giày ra. Đành đi chân không về thôi. Đang ngồi ở bến xe bus, thì có người gọi tôi, quay sang thì thấy đó là Yeonjun.
"Sao lại đi chân không?"
Mặc dù là tự tôi bám theo nhưng cảm giác vẫn rất khó chịu nên đâm ra quạo luôn:" Ướt giày, giờ này anh phải đang ở chỗ học nhảy chứ?"
"Biết thế nào em cũng đến,lo nên quay lại thôi". Cái bản tính dại trai làm mờ mắt tôi luôn rồi, nghe xong câu đấy thì hết giận.
Hôm đấy, Yeonjun nghỉ ở câu lạc bộ đưa tôi về. Giờ mới phát hiện nhà cả hai cùng đường.

Ngày?/tháng?/năm?
Yeonjun ngồi ở bến xe bus đợi tôi.
"Hôm nay anh bị gì nhầm vậy? Hay trời lạnh quá, não nó không hoạt động hiệu quả?". Yeonjun cốc đầu tôi :"Nói vừa thôi, em đã biết đường đến chỗ câu lạc bộ mới chuyển đâu."
"Ò~thì ra là vậy? Còn tưởng anh muốn đi chung với em."
"Tôi sợ không còn người bám theo mình nữa thôi"

Ngày?/tháng?/năm?
Hôm nay là thứ 7, ngày nghỉ nhưng trời lạnh quá. Tuy vậy, tôi vẫn vác thân xác này ra đường. Yeonjun hỏi tôi có muốn đến khu trượt ván với anh không. Đương nhiên là có rồi. Tôi lại khoác áo, gặp anh ấy ở bến xe. Tay anh ôm ván, tôi không quan tâm đến bộ môn này lắm nên cũng chẳng biết nó tên là gì. Biết nhảy còn biết chơi ván. Trước kia, tôi không có hảo cảm với những người chơi ván mấy, chắc là do nghe đồn thổi. Những người Yeonjun quen đều là những người tốt sao? Họ cư xử và nói chuyện rất tự nhiên làm cho người khác cũng cảm thấy thoải mái theo.

Ngày?/tháng?/năm?
Hôm nay, nhóm của anh ấy có giao lưu với nhóm khác. Xem họ chơi ván mà thỉnh thoảng tôi cũng thót tim. Nhìn Yeonjun chơi thì đương nhiên là lo rồi. Tôi đang ngồi xem bình thường thì có mấy người bên nhóm kia đến bắt chuyện. Nghe cách họ nói chuyện. ban đầu tôi cũng chỉ nghĩ họ thoải mái sau càng ngày càng khó chịu. Có tên nắm cổ tay tôi nói:" Ra đây, tụi anh dạy cách trượt cho". Tôi hất tay ra, quát to:" Bỏ tay ra, tôi không cần". Nghe tiếng tôi, Yeonjun lúc này mới phát hiện ra, anh bước đến:" Làm gì đấy?".
"Làm gì đâu? Định mời em ý đi chơi mà em ấy phản ứng gắt quá".
Yeonjun kéo tôi ra sau lưng rồi nói:" Đây là bạn tôi, các cậu đến đây giao lưu, chú ý hành động của mình".
Mấy thằng kia bắt đầu tỏ thái độ:" Tao làm gì nó? Động chạm gì đến nó à? Con gái mà bày đặt ra giá, xinh thế này ngồi đây không cua trai thì làm đéo gì? Ra giá làm đéo gì?".
Nói bình thường thì không sao, nhưng động đến danh dự của một đứa con gái thì con nào không tức điên lên. Cáu quá, tôi bước ra trước, dùng tay vả vào mặt thằng vừa nói :"Giá bà mày xào lòng đấy con, đờ mờ, cái thể loại con trai đéo gì vậy? Tao cua trai á? Ừ, đúng rồi đấy, tao cua anh này này (*chỉ Yeonjun). Có lọt vào mắt tao cũng đéo phải mày đâu, về soi lại gương đi". Mấy thằng kia định xông lên đánh, nhận ra bạn của Yeonjun đang ở đây, vì vốn dĩ khu này là của nhóm anh ý mà, nên tụi nó đành ngậm nhục mà về. Còn Yeonjun nghe màn rap diss vừa rồi của tôi xong vẫn chưa hoàn hồn. Có anh bạn của Yeonjun giơ ngón cái, nói:" Rap đỉnh đấy em". Tôi cười ngượng rồi gật đầu, còn đâu hình tượng mĩ nữ trong sáng, tinh nghịch.

Ngày?/tháng?/năm?
Cuối cùng anh ta cũng chịu đi chơi với tôi. Yeonjun cũng quá đáng lắm, theo anh ấy đi từ mùa thu sang đến tận hết mùa đông mới chịu đi.

Ngày?/tháng?/năm?
Cuối tuần này, tôi và Yeonjun đi xem phim. Rời khỏi rạp phim, anh ấy hỏi tôi có muốn ăn gì không, rồi cả hai cùng đi ăn bánh. Mối quan hệ của cả hai cứ như vậy, tôi theo anh ấy đến câu lạc bộ, khu trượt ván. Thỉnh thoảng cả hai lại đi chơi với nhau nhưng Yeonjun lại chỉ im lặng thôi.

Ngày?/tháng 11 /năm?
Vậy mà đã sắp hết năm học. Yeonjun cũng chuẩn bị thi vào đại học, anh ấy không còn thường xuyên đến câu lạc bộ hay khu trượt ván nữa, mà thay vào đấy là đến thư viện học. Tôi cũng không hỏi nhiều chỉ yên lặng quan sát anh ấy học.

Ngày?/tháng?/năm?
Tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở trong phòng của mình ở thế giới thực. Giật mình quá bật tỉnh, thì ra đó là giấc mơ, nhưng nó thật đến sợ.

Ngày?/tháng?/năm?
Hôm nay lại mơ thấy nữa.
Yeonjun thi xong rồi nhưng mình vẫn chưa dám liên lạc mấy ngày nay.

Hôm nay là chủ nhật. Chị Yurim cho tôi ngủ quá giờ. Đến tận 9h30' tôi mới mò xuống tầng. Chị Yurim thấy tôi liền gọi ra. Ngồi trên ghế, chị xoa đầu rồi nói:
"Nhanh buộc tóc vào đi."
"Chiều nay đi chơi đi".
"Đi đâu ạ?"
"Đến khu trượt băng".
"Hoiii, ở đấy đắt lắm với cả trời cũng hơi lạnh".
"Không được, phải đi. Đây là lần đầu chị đến đó, chị đã chuẩn bị bao lâu mới đủ đấy".
Không từ chối được nên đành nghe lời chị. Chiều đến, hai chị em đến khu trượt băng. Thời tiết hôm nay đã hơi lạnh, lại còn đi trượt băng. Còn trẻ mà tôi cảm thấy sức khỏe mình không ổn cho lắm. Tuy như vật lộn trên sàn băng cả một buổi chiều, nhưng hôm nay chị Yurim cười rất nhiều, dù sao vậy cũng vui hơn.

...
______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro