Một câu chuyện buồn...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người ta nói quen nhau 4 tháng là thích , hơn 4 tháng là yêu ... vậy đến yêu bao giờ mới đổi lại được chữ thương .

_____________________________________________

"Anh ... hôm nay em gặp người yêu cũ của anh đấy "

Y chua xót nhìn người con trai trước mặt lên tiếng, hốc mắt đã đỏ đến lợi hại dường như còn có chút kiềm chế để cho những giọt thủy tinh mong manh kia không rơi xuống , còn hắn khuôn mặt không một chút biểu tình nhàn nhạt ngồi trên ghế hướng mắt nhìn về phía y coi những gì y nói không một chút quan hệ với mình ... sao lại có thể thờ ơ như vậy .

" ... "

" Anh biết em thấy nó như thế nào không ? Nó khóc nhiều lắm , khóc đến tê tâm liệt phế , nó vì một người đàn ông không xứng mà đau lòng nhưng lại mù quáng đâm đầu vào yêu ... " -  cuối cùng vẫn là không nhịn được y đưa tay lau đi hàng nước mắt lăn dài trên má từ bao giờ nhẹn ngào nói tiếp , ánh mắt vẫn chân chân nhìn hắn .

" Chờ đợi chàng trai nó yêu đáp lại ... chờ hoài chờ mãi nhưng cũng chỉ có mình nó cố gắng trong mối quan hệ đã biết trước kết quả ... chờ đến mức thời gian cũng bỏ mặc , bào mòn cái thứ tình yêu nhiệt huyết mà nó dành cho anh "

" Nhìn nó thê thảm đến nỗi trên người đầy rẫy những vết thương vô hình , nỗi đau ngày ngày cào xé , dày vò con tim nó đến rỉ máu không có cách nào vá lại được , anh cho nó hi vọng để nó tự do ảo tưởng xây lên một thế giới của hai người rồi lại chính mình nhẫn tâm đoạt mất , chà đạp lên tình yêu rẻ mạt ấy đập tan giấc mộng nó chìm đắm bao lâu nay .... " 

Y vừa nói vừa khóc , còn hắn vẫn bình tĩnh kiên nhẫn ngồi nghe trên khuôn mặt vẫn không chút biểu cảm nào .

" Tuyệt vọng xâm chiếm thế giới nhỏ bé của nó nó gặm nhấm từng chút từng chút một , em muốn tiến lại lau đi giọt nước mắt trên khuôn mặt đáng thương kia nhưng lại chỉ bất lực chạm vào mặt gương lạnh lẽo ... Giờ em thay nó hỏi anh ... "

" Trong tim anh liệu đã từng có vị trí nào dành cho nó hay không ? " - đôi mắt biết cười mang ánh sáng của y ngày nào giờ đây chỉ còn lại sự trống rỗng , mệt mỏi , rốt cuộc phải tuyệt vọng đến thế nào mới có thể hủy hoại con người ta tàn tạ đến thế .

Hắn vẫn im lặng , đợi y nói xong mới liếc mắt nhìn một cái , không biết trong đôi mắt từng làm y si mê kia đang có cảm xúc gì ... Một người đứng , một người ngồi ... 2 người nhìn nhau trong yên lặng .

.

.

.

.

.

.


.

.

.

.

.

.

.

.

Lướt tiếp đi :333

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Tuôi ăn gian dòng ahihi lướt tiếp đi

.

.

.

.

.

.

.

.

.

,

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Sắp tới rồi , bất ngờ ở phía sau 

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

" Em nói xong chưa " 

Hắn lên tiếng âm thanh trầm khàn quyến rũ rất dễ nghe .

" ANH TRẢ LỜI ĐI CÓ HAY KHÔNG " - y hét lên đầy thống khổ , rốt cuộc là tại sao ... tại sao y lại ngây ngốc yêu hắn đén quỵ lụy ... tại sao lại không nhìn về phía y dù chỉ một lần ... là do y chưa đủ tốt hay do hắn quá vô tâm, trong lòng y bây giờ chỉ còn lại những tàn tro ... thật lạnh ... cũng thật đau , dù đã biết câu trả lời nhưng y muốn chính miệng hắn nói ra , đau một lần rồi buông ... cảm giác từng ngày tự mình gặm nhấm y chịu đủ rồi .

" Em cmn nói nhảm đủ chưa ... lần sau học kịch bản có thể đừng tìm anh hay không ? " - hắn cũng gào lên ai oán rốt cuộc vì sao lúc trước anh lại yêu người con trai này chứ ... khổ quá T^T .

" ơ ... đang deep mà ... anh hợp tác chút coi " - giờ y mới thoát khỏi vai diễn , mặt thộn ra nhìn vô cùng ngáo đá .

" deep cái * beep * nước mắt nước mũi tèm nhem hết rồi " - hắn kéo y ngồi xuống bên cạnh lấy giấy ăn lau đi giọt nước mắt trên mặt y giọng trách móc.

 " mắt cũng sưng hết lên " - lông mày khẽ nhíu lại như tức giận nhưng hành động lại vô cùng nhẹ nhàng ôn nhu .

" Nè nha con người văn minh không được văng tục :))) Có phải em diễn rất xuất thần hay không , khiến người xem phải rơi nước mắt thương tiếc cho một bông hoa xinh đẹp , yếu ớt bị tra nam vùi dập ... " - y ngồi đung đưa chân hưởng thụ cảm giác được người yêu chăm sóc cũng không quên phần tự luyến .

" thế giới nợ em mấy giải oscar rồi ... " - hừ nhẹ một cái hắn lấy tay gõ nhẹ vào trán y thật ra là muốn kí đầu y mấy phát cơ mà sợ y đau ... không lỡ .

" hehe ... chỉ có ông xã hỉu em "  - y vui vẻ ôm lấy hắn tìm vị trí thoải mái rồi rúc vào lồng ngực rắn chắc ấy , tay không yên phận lần mò xuống phần bụng của hắn sờ mó .

" đừng có đụng lung tung " - hắn lên tiếng nhắc nhở , ôi trời ơi máu hám sắc của y lại nổi lên rồi , nhìn xem có người con trai nào dám vén áo hắn lên sờ soạng như vậy chứ , còn nhìn chằm chằm một cách biến thái , nước dãi cũng sắp chảy ướt áo hắn rồi =_,= . Nhịn ... ta nhịn ...

" Liêm sỉ của em đâu " - khóe môi hắn khẽ co giật hỏi .

" Rớt trong bụng mẹ rồi hehe " - y được hỏi đến vẫn vui vẻ chú tâm vào công việc của mình , chăm sóc từng múi sầu riêng đầy đặn ahihi .

" ... " - hắn im lặng bất lực nhìn y , rồi đưa tay nâng gương mặt có chút mũm mĩm , trẻ con kia lên trao cho y một nụ hôn nhẹ nhàng chất chứa sự chiếm hữu , cưng chiều và yêu thương ... còn có chút nhẫn nhịn áp chế con thú hoang đang nhộn nhạo trong lòng . Y cũng không phản kháng mà thoải mái tiếp nhận tình cảm mà hắn trao đôi khi tình yêu không cần những lời hoa mĩ chỉ cần có anh , có em hai ta đủ tin tưởng , dành cho nhau sự chân thành là được ... Y cảm thấy mình chính là người  hạnh phúc nhất thế giới này .



Ulatr cơm chó cho cẩu độc thân . Mau cmt an ủi cho tâm hồn cô độc của tui đi,cho tui lấy tinh thần cái nè T^T



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro