5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù đã dặn lòng không được quan tâm những chuyện này nhưng Kim Thiên Yết vẫn không khỏi lo lắng . "Thiếu gia với cô tiểu thư đó có phải đang yêu nhau không ?" - Cô ấp úng ghé tai anh Dương hỏi _  "Còn phải nói .Em không thấy đẹp đôi sao? Họ là thanh mai trúc mã từ nhỏ đó. Cô Xử Nữ đẹp như thế ai mà không thích , tôi cũng đợi ngày họ công khai lâu lắm rồi."_ "Ra vậy." - Kim Thiên Yết gật đầu ậm ừ

[...]

Đợi hắn quay xong cũng đã hơn 11h . Lúc này cả đoàn đều mệt nên sắc mặt hắn cũng hơi khó coi. Vừa lên xe, cô lấy trong túi ra một hộp cơm nóng hổi đưa cho hắn " Anh.. chắc quay phim từ sáng đến giờ cũng đói rồi . Tôi có chút đồ ăn..." Ma Kết nhìn lướt qua tuy chỉ là rau thịt bình thường nhưng lại khá hấp dẫn vả lại hắn lại đang rất đói . Nhưng trước giờ anh chưa bao giờ có thói quen ăn đồ người lạ đưa lại còn là những món ăn tầm thường như thế! " Không ăn. Cô với anh Dương ăn đi." - Nói rồi quay ngoắt đi lại đeo iport vào nghe nhạc . "Anh Dương ăn không?" _ "Tôi vừa tranh thủ ăn rồi. Em ăn đi. Thấy em đứng cả ngày hôm nay chắc cũng rất đói."_ "Vâng! vậy em không khách sáo nữa" - Nói rồi Kim Thiên Yết cũng mở hộp cơm ra để ăn . Mùi thịt thơm phức len lỏi vào khoang mũi Ma Kết . Lúc này Thiên Yết đang đói nữa nên ăn hết sức ngon lành. Ma Kết hừ lạnh một cái cố bật nhạc thật to rồi giải vờ nhắm mắt nghe nhạc cố quên đi hộp cơm thịt đang bốc khói thơm nức kia , tự nhủ về nhà sẽ ăn mỹ vị ngon gấp tỉ lần . Nhưng bụng hắn lại phản đối hắn kịch liệt , nó reo lên rồi. Kim Thiên Yết nghe thấy vội gắp một miếng thịt giơ lên " Anh đừng cố nhịn nữa , có muốn thử chút không?" _ "Tôi không ăn chung với người khác" _ Kim Thiên Yết vội lật đầu đũa lên . "Tôi đổi đầu đũa là được rồi đúng không?" _ Ma Kết liền giật lấy đôi đũa trong tay cô. Đúng là khi người ta đói ăn cơm trắng còn thấy ngon nữa nói gì là được ăn thịt . Tuy thấy nó rất ngon nhưng Ma Kết vẫn trưng ra bộ mặt lạnh lùng , nhai một hồi lâu lại gắp thêm miếng nữa lầm bầm "Đảo đầu đũa rồi tôi mới ăn đó " _ " Ma Kết này, đói gần chết mà vẫn còn làm giá được " 

"Thiếu gia" _ "Hả?" - Ma Kết đang ăn ngon lành thấy Kim Thiên Yết gọi thì giật mình ."Cảm ơn anh đã cho tôi tuýp thuốc đó " _ " Ơn uệ gì? Tôi không muốn vệ sĩ của tôi trưng ra cái mặt đầy bầm tím như vậy. Dù sao cũng là xuất hiện cùng với tôi." . Với cô đó cũng là sự quan tâm của hắn dành cho mình. Ma Kết thì chẳng để ý rằng trong chốc lát bản thân đã ăn sạch hộp cơm của Kim Thiên Yết. 

Vừa về đến gần nhà hắn thì tuyết đã bắt đầu rơi, Ma Kết đang chăm chú nghe nhạc vừa cảm nhận được những hạt tuyết đầu tiên rơi xuống cửa kính ô tô, không khỏi phấn khích reo lên :

" Anh Dương dừng xe, dừng xe lại cho tôi. Tuyết rơi rồi!" 

Bạch Dương ra hiệu cho lái xe dừng lại. Chẳng kịp đợi cô và anh Dương mở cửa xe cho mình, Ma Kết đã vội mở cửa chạy ra ngoài. Tuyết bắt đầu rơi dày hơn, Ma Kết thích thú chạy qua chạy lại như một đứa trẻ miệng không ngừng cảm thán "Đẹp quá à."- Nói rồi lại ngồi xuống vơ một nắm tuyết lên ném vào người cô và anh Dương rồi cười lớn " Các người không thấy vui à?" 

"Vui"-Bạch Dương cười gượng một cái sau đó kéo tay Thiên Yết ra hiệu cho cô phải cười theo. Với một người đã gần 40 tuổi như Bạch Dương thì một người đã 26 tuổi như Ma Kết còn vui đến ngốc nghếch khi có tuyết rơi thật là ấu trĩ. Bao nhiêu năm qua trận tuyết đầu mùa nào anh cũng thấy Ma Kết vui vẻ như vậy , mặc dù lúc nào cũng chỉ có một mình Ma Kết độc thoại dưới tuyết. Nhưng lần này lại khác, cái cô Kim Thiên Yết cứ lầm lầm lì lì kia lại tán hưởng theo Ma Kết mà gom tuyết đáp lại hắn, cùng hắn cười thật sảng khoái, anh Dương thấy trong lòng cũng vui theo. Cuối cùng, sau bao năm Ma Kết cũng có người đến bầu bạn rồi. 

=> [ End chap ]

Nhớ vote + coment + nhận xét nha:3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro