Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quỳnh Châu thức dậy đã là trưa ngày hôm sau. Nàng mơ màng mở điện thoại ra thì thấy đã 2h chiều. Quơ tay kiếm người kia thì không thấy ai. Chế Châu tủi thân định bật khóc.

- Chị dậy rồi hả? Em ẳm chị đi tắm rồi ra ăn trưa nha. Em nấu xong hết rồi.

Và nước mắt đã nuốt ngược vào trong sau khi thấy cô quá ngọt ngào như mình. Nàng cười không thấy mặt trời sau khi được ai kia quan tâm. 

- Đi tắm, không thôi chị bệnh bây giờ. - Mai Phương lấy cái mền quấn Quỳnh Châu lại rồi ẳm vô nhà tắm

- Do ai hửm?

- Do chị.

- Ý giề?

- Chị thừa biết là ông Cường nó có ý với chị rồi mà còn ráng uống ly nước nó đưa. Hôm qua em không đến kịp thì chị bị ổng làm nhục rồi.

Nàng đuối lý nên đành im lặng. Thấy người kia cũng có lòng pha nước ấm cho mình tắm thì cũng muốn làm giá là mình có thể tự tắm được. Nhưng vừa cử động cơ thể thì lại quá đau nên đành im để người kia muốn làm gì thì làm.

- Em cởi quần áo chi vậy?

- Tắm chung.

- Mình có thể nói chuyện nhẹ nhàng được không? Hứ em là đồ đáng ghét.

Mai Phương chỉ mỉm cười chứ không nói gì. Cô bước vào bồn tắm và bắt đầu tắm cho cả hai. Cũng không biết tắm kiểu gì mà đến hơn 1 tiếng sau cả hai mới bước ra khỏi phòng tắm. Nàng bây giờ có thể bị cô đem đi bán được luôn vì bản thân đã khản cả cổ và người thì mềm nhũn không thể phản kháng.

- Chị há miệng ra nè. 

- Em nuôi tui mập rồi thịt đấy à. 

- Hồi nãy là chị khơi mào trước, em cũng là con người chứ có phải là Đường Tăng đâu. 

Quỳnh Châu ngồi liếc người kia muốn rớt con mắt chứ không nói gì lại được. Tại Mai Phương nói quá đúng, nàng nhớ là chỉ thách người kia "ăn" mình thêm lần nữa thôi mà. Ai mà có ngờ là ngay nguyên con sắc lang đâu. 

- Ông Cường bị đuổi học rồi.

- Hửm? Sao em biết?

- Em mới đọc thông báo trên page trường đây. Ổng năm nay là 22 tuổi rồi, do ở trường cũ đánh nhau, quậy phá nên bị đuổi học. Ba mẹ ổng phải sửa lại năm sinh để xin cho ổng vô trường mình. Nhà ổng cũng không kinh doanh trong sáng gì cho mấy nên giờ bị cảnh sát bưng đi hết rồi.

- Đáng đời. 

Endflashback

- Khoan tức là hai người "ngủ" là năm Phương nó mới 17 tuổi? Vậy là bà ở tù là được rồi đó Quỳnh Châu. - Khánh Vân tặc lưỡi

- Tao mới là người bị thiệt mà. Sao tao phải ở tù chứ? - Chế Châu đã bật chế độ dỗi

- Chị tui, trời ơi. - Kim Duyên giả bộ đau lòng cho Quỳnh Châu

- Cúp lương. - chỉ với hai từ mà đã làm cho cặp Vân Duyên phải im lặng

- Mình kể tới khúc quen nhau được không? - Ngọc Hằng bắt đầu lùng bùng lỗ tai

- Quen nhau cũng không gì. Hôm đó, chị đi lấy thiết bị cho giáo viên, thì có một con bé nào đó bị xô té, chị đỡ nó lên. Người này thấy nên giận không chịu về chung. Chị cũng không hiểu lý do bị giận nên thôi về trước....

- Sao không chờ bả về? - Tiểu Vy thắc mắc

- Nhà cách trường 5 phút đi bộ. 

- Thôi kể tiếp đi chị. - Thùy Tiên kéo em yêu ngồi vô lòng mình

- Chị về nấu ăn, chờ về ăn chung. Chút nữa thì chị thấy mò cái mặt về nhà. Mặt như ai giựt hụi không bằng.  Chị thấy cộc nên không đụng chạm gì tới. Ngồi ăn một hồi thì rủ chị nhậu. Chị cũng gật đầu luôn, ngồi uống một hồi thì tự nhiên đánh chị.

- Ê bà kia, bạo lực với chị hai tui quá nha. - bạn Tít đã quạo

- Xỉn thì biết mẹ gì đâu. - Quỳnh Châu núp sau lưng Mai Phương

- Hức, Phương chị ghét em.

- Tới giờ rồi hả?

- Ai cho em đỡ con bé đó. Chị cấm em đó.

- Quyền gì mà cấm. - Mai Phương nhướng mày

- Quyền....quyền.... - nàng ngập ngừng

- Vậy chị làm người yêu em đi là có quyền cấm thôi.

- Ừ vậy mình làm người yêu nhau, chị cấm em lại gần với bất cứ đứa con gái nào khác à. 

- Ủa quen nhau lãng xẹt vậy hai má. - Ngọc Thảo đơ mặt

- Em tưởng phải lãng mạn hơn chứ. - Phương Nhi thấy nhức nhức cái đầu

- Đè nhau hơn hai năm rồi em. Em không nghĩ chị mất giá vậy luôn đó Châu - Đỗ Hà cảm thán

- Tại nguyên trường cấp 3 có ai dám lại gần hai đứa đâu nên chị giữ dễ. Chứ lên đại học thì một nùi đứa theo chị đâu làm gì được. - có người càng nói thì tai càng đỏ

- Hơi thất vọng, làm em tưởng là giữa một phòng đầy hoa hồng và nến, chị Phương sẽ quỳ xuống cầm hoa và nhẫn để tỏ tình chứ. - Trịnh Linh mơ mộng

- Lần đó sinh nhật, chị mua bánh kem và trang trí nguyên nhà thì bị chê SẾN nên hết muốn làm gì nữa. - Mai Phương nhìn người đang núp sau lưng mình

- Cũng bà nữa hả Châu, báo quá vậy má. - Kiều Loan muốn tán cho bà chị của mình vài phát cho tỉnh

- Cục súc hoài nên tao quen rồi, tự nhiên tình cảm ngang làm tao sợ nên mới vậy.

- Chị thua anh Thanh rồi, hồi đó cưa cẩm chị Thảo bị phũ như gì mà anh Thanh vẫn kiên trì đó thôi. - Ngọc Hằng vô tư nói mà không để ý có ba khuôn mặt đã bắt đầu đen lại

- Phũ sao vậy em? - Kim Duyên nở nụ cười hết sức "thân thiện"

- Mua đồ ăn cho thì chị không nhận, mua nước thì không uống, rủ đi chơi chung thì từ chối,.... Mà thật ra là vì chị Thảo ngại nên không lấy. - hên là câu cuối đã vớt lại cho bạn Thỏ chút sự tin tưởng của ba người kia

-  Hông tính ra lúc đó hai đứa em lên ký không phanh luôn chứ. Chị Thảo không lấy thì anh Thanh đưa tụi em ăn. Ăn thấy bà luôn chứ. - Trịnh Linh nhìn hung thủ đang rất thảnh thơi 

- Anh Thanh sau khi bị từ chối hoài thì quyết định chơi lớn là mua luôn đồ ăn cho nguyên công ty. Mà mua nguyên công ty ăn thì làm ơn mua để mọi người ăn chứ anh. Anh mua toàn món chị Thảo thích không vậy. - cặp gà bông ngồi bốc phốt thành viên còn lại của nhà Táo Quân

- À lúc đó có lộc ăn là vậy đó hả em? - Thiên Ân bây giờ đã hiểu tại sao lúc đó ngày nào công ty cũng một đống đồ ăn

- Vậy có ăn không? - người vừa bị tố vẫn rất phởn

- CÓ. - nguyên dàn Sen Vàng đồng thanh

- Ngưng ý kiến nghen, tui mua thì cũng chịu khó đổi món cho mà sao hay ý kiến quá à. 

- Cũng là chị em mà nó lạ quá. - Quỳnh Châu nhìn Thanh Thủy rồi nhìn Mai Phương mà thở dài

- Chị hai cục súc xưa giờ mà, hồi nhỏ ngoài em ra thì không chịu nói chuyện với bất cứ ai hết. - Thanh Thủy nhún vai

- Alo, con nghe. Con biết rồi. Tít, ba mẹ về Việt Nam rồi. Nói hai chị em mình dẫn con dâu về cho ba mẹ. - Mai Phương nghe điện thoại nhanh và tắt cũng nhanh

- Gặp ba mẹ em. - Ngọc Thảo và Mai Phương hoảng sợ

- Ba mẹ muốn con dâu lắm rồi, hai người đừng có lo. - Thanh Thủy cười tít cả mắt

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro