CHAP 6: Làm bạn gái anh nhé?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


... 5h30 ... Tại bệnh viện... Song Nhi mở trân trân đôi mắt nhìn cái người đang ngủ ngồi cạnh bên mình... Hạo Thiên.... Song Nhi cố gượng ngồi dậy... Vết thương tuy đã được băng bó cẩn thận nhưng vẫn thấy đau... Vì là lần đầu mà... Song Nhi lặng nhìn Hạo Thiên... Có thứ gì đó rung động... Cô khẽ cười...

-Mặt tôi mắc cười lắm sao?-Hạo Thiên lẩm bẩm..

-Cậu dậy rồi à?

-Uk... Tôi có thói quen dậy sớm.. Còn cậu, sao hôm nay bỗng dưng đổi tính thế?

-Cũng không biết nữa.. Chỉ cảm thấy là không thể ngủ nữa...

-Cậu đói không?

-Cũng hơi đói... Nhưng...

-Nhưng gì?

...Song Nhi chỉ chỉ về phía nhà vệ sinh... Hạo Thiên khẽ nhìn rồi gật đầu... Không cần nhiều lời... Anh đưa hai tay bế thốc Song Nhi lên...

-Cậu làm gì thì làm... Tôi sẽ ra tiệm mua gì đó cho cậu... Được chứ?-Hạo Thiên nói.

-Cám ơn cậu..-Song Nhi đỏ mặt..

...Trong nhà vệ sinh... Song Nhi không ngừng nghĩ tới Hạo Thiên... Vẫn cảm giác đó... Nhưng càng ngày càng mạnh thêm... Song Nhi đã có tình cảm với Hạo Thiên... Nhưng cô lại tự nhủ với mình phải chọn cách im lặng chôn giấu tình cảm... Vì Song Nhi nghĩ... Hạo Thiên chỉ tốt với cô vì cô đã đỡ đòn giúp anh.... Cùng lúc đó thì Hạo Thiên cũng về... Song Nhi mở cửa bước ra... Nhưng cô không đi được... Tay vịn chặt cửa... Hạo Thiên thấy thế vội buông túi đồ ăn xuống... chạy lại bế Song Nhi về giường...

-Cậu ăn đi cho nóng,...-Hạo thiên tay cầm túi đồ ăn nói.

-Cám ơn cậu...

-Để tôi giúp cậu cho ra bát nhé...

-Uk...

...Hạo Thiên lật đật chạy xuống lầu... Sau khi đổ đống đồ ăn ra... Anh đưa cho Song Nhi... Nhưng vì thấy Song Nhi hơi khó khăn khi ăn trong tình trạng này...Hạo Thiên đánh bạo dùng muỗng đút cho cô bạn của mình...

-Này, mau ăn đi...

...Song Nhi đỏ mặt nhưng cũng phải ăn vì cái bụng đang réo ầm ĩ... Ăn xong... Song Nhi được Hạo Thiên cho uống thuốc rất chi là cẩn thận...

-Cậu không đi học à?Song Nhi thắc mắc.

-Tôi ở lại chăm sóc cho cậu...

-Có bác sĩ và y tá rồi.... Cậu đừng lo...

-Nhưng tôi không an tâm để cậu lại như vậy...

-Cậu lo lắng cho tôi à?

-uk...

-Có điều tôi muốn hỏi cậu... Cậu... Tại sao... Lại hành động như vậy? Phải chăng vì tôi đã đỡ đòn thay cho cậu?-Song Nhi định im nhưng rồi phải hỏi..

...Hạo Thiên im lặng....

-Đúng không?...

-Không... Vì... Tôi thích cậu... Nên....-Hạo Thiên chỉ nói được tới vậy.

...Một lần nữa... Trái tim Song Nhi lại rung lên... Hạo Thiên cũng có tình cảm với cô... Thứ mà lâu nay cô vẫn lầm tưởng là sự quan tâm đơn thuần cho người con gái như cô... Song Nhi ngăn không cho mình phát ra tiếng trong khi tay gần như buông lỏng bát cháo...

-Song Nhi,... cậu sao thế?-Hạo Thiên cất lời khi thấy cô bạn im lặng quá lâu...

-Không.... có gì...

-Thế..... cậu.... à...ờ... làm bạn gái... của tôi ... được không?...

...Song Nhi lại tiếp tục im lặng... Phải trả lời thế nào đây... Tâm trí cô rối bời... Anh đã ngỏ lời.... Lương tâm cô đang đấu tranh dữ dội...

-Này,.. cậu sao thế?....

-Không sao....

-Vậy....

-Tôi muốn uống gì đó... Cậu đi mua giúp tôi nhé...?

...Song Nhi vờ đánh trống lảng... Hạo Thiên cũng nhận ra điều này... Nhưng không phải phản kháng mà là chấp thuận... Cậu đứng dậy đi không quên để lại một nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý......

...Song Nhi ngồi lại trong phòng... tiếp túc đấu tranh tư tưởng... Cô vẫn ngồi thẩn thờ như thế cho đến khi đồng hồ điểm 10h sáng... Và cô nhận ra rằng anh bạn của mình đã đi hơn 30 phút chưa về... Dòng suy nghĩ đó chợt cắt ngang khi tiếng bước chân rầm rầm chạy đến mở tung cửa phòng cô...

-Tiểu thư.... Cậu chủ đã.... cậu chủ đã....-David hổn hển nói.

-Có chuyện gì thế ạ?

-Cậu chủ vừa bị tai nạn và đang cấp cứu phòng bên...

...Chỉ vừa nghe tới đó... Song Nhi bắn người chạy bay ra khỏi phòng... Chạy ngay tới phòng cấp cứu khi đèn cấp cứu vẫn đang sáng... Cô thầm mong là bạn mình sẽ không sao... Nếu cậu có chuyện gì chắc cô cắn rứt lắm vì anh bị tai nạn cũng là do cô... Tự nghĩ như thế... Song Nhi đan chặt hai tay cầu nguyện.... Ánh đèn xanh bật lên.... Bác sĩ bước ra... Sau loạt câu hỏi dồn dập của Song Nhi,... Bác sĩ chỉ biết lắc đầu với ba chữ: " tôi rất tiếc"... Cơ thể Song Nhi dần mất trọng lực.... Hai tay rơi xuống... Cô ngồi bệt xuống nền một cách bất lực.... David thấy thế liền đỡ Song Nhi dậy, dìu cô vào phòng cấp cứu... nơi Hạo Thiên nằm...

...Song Nhi lê từng bước chân lại gần giường...Tâm hồn nặng trĩu... Song Nhi không ngăn được nước mắt... Hai tay túm lấy cổ áo Hạo Thiên.... Song Nhi nói trong nước mắt...

-Hạo Thiên.....Sao cậu lại nhẫn tâm như vậy... Sao cậu lại ngốc như thế.... Cậu tỉnh dậy cho tôi... Không được ngủ nữa.... Hạo Thiênn... Tôi... Tôi sẽ làm bạn gái cậu mà....

...Song Nhi đau đớn tột cùng... Từng tiếng nấc như xé tan bầu trời xanh kia... David chỉ im lặng đứng nhìn... Ông cảm nhận được sự đau đớn của cô... Không nói gì thêm... Ông đẩy cửa bước ra ...

-Có thật là cậu sẽ làm bạn gái tôi không?-Hạo Thiên từ từ mở mắt...

-Hạo... Thiên.... Sao cậu... sao cậu...?-Song Nhi thẫn thờ...

-Trả lời đi... Cậu sẽ làm bạn gái tôi chứ?...

-Cậu... lừa tôi.. sao?

Nói rồi Song Nhi giáng thẳng 1 cú đấm vào ngựa Hạo Thiên rồi đi thẳng... Hạo Thiên ôm ngực mà vẫn không nhịn được cười.... Vậy là nhờ màn kịch của mình... Anh đã khiến Song Nhi nói hết tâm tư tình cảm ra một cách không thể dễ dàng hơn... Về phần Song Nhi... Cô bây giờ như cái núi lửa chuẩn bị phun trào... Chẳng ai dám lại gần...

______Hết chap 6____________-

7uwfLm���P��K

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro