Gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Mẹ con về ngay đây ! "
Lục Hạ miễn cưỡng nói rồi cúp máy trước khi người mẹ thân yêu càu nhàu thêm .
" Mẫu hậu gọi hả ? " -Bất Ngưng cô bạn đang đi cùng đường về với cô , đồng thời cũng là bạn thân của Lục Hạ hỏi .
Lục Hạ mặt muối nhìn sang cô bạn . Bất Ngưng liền vỗ vai tỏ ý thông cảm .
Từ xa , một nam nhân ăn mặc rất phong cách , lái xe MeLaren MP4 -12C đến chỗ Lục Hạ và Bất Ngưng . Khién cả hai giật mình , thoáng chút ngạc nhiên . Đó là Thanh Phong - nhị thiếu gia nhà họ Hứa . Dù hành động chặn đường người khác của Thanh Phong đối với ngững người xung quanh là một hình tượng rất ngầu ngưng với Hạ Mộc thì không . Bất Ngưng tot ra khá thích thú , vui ra mặt . Bất Ngưng không tiếc gì bỏ lại cô bạn thân để lên xe của Thanh Phong . Thanh Phong nói với : " Hạ Hạ , lên tôi trở cậu về ! "
Lục Hạ xua tay :" Khỏi , tý bác Lý sẽ tới đón tôi . "
Thanh Phong thoáng chút buồn , nắm chặt tay rồi từ từ thả ra .
" Vậy tôi và Bất Ngưng về trước "
Lục Hạ vẫy tay chào cả hai . Trong lòng thầm rủa ' Bất Ngưng cậu đi chết đi , cái đồ mê sắc bỏ bạn . '
Nói thì nói thế , hôm nay bác Lý phải về Tứ Xuyên , không trở cô về được , cô lại muốn tự về nên đã không cần người đón .
Ngồi trên hàng ghế băng lạnh chỗ trạm xe buýt , Lục Hạ thơ thẩn nhìn mọi vật trong lúc đợi xe .
Trời lúc này là cat một màu xám xịt , dày đặc mây đen . Gió cuốn thật mạnh .
' Hôm nay trạm xe buýt vắng người thật , không có ai cả . Chỉ mình cô .
Mưa rất tự nhiên kéo tới , mang theo sự mát lạnh và dễ chịu . Nhìn những giọt mưa nhỏ xuống , miệng cô lẩm bẩm : " Thời tiết thật thất thường "
" Brrrrrr... Brrrrrrr.... "
Chuông điện thoại cô reo lên . Chỉ có thể là mẹ cô . Vừa mở máy lên cô đã nghe thấy tiếng mẹ cô , hình như không được vui .
" Sao con chưa về ?"
" Mẹ .. . Nhưng giờ con phải ở lại trường có chút việc , xong con về ngay!"
Cúp máy . Thở dài .....
Lục Hạ thấy nhẹ người hơn cả . Lục Hạ ngước lên nhìn , trời vẫn đang mưa .
" Mình giét mưa ! "
" Mình ghét mưa ! "
Hai âm thanh cùng vang lên . Hai con người phát ra nó cùng quay ra nhìn nhau . Lục Hạ nhìn người con trai trước mắt . Chắc hẳn chạy vội vào đây chú mưa . Những giọt mưa trên mái tóc đen của người con trai đó vẫn chảy dài trên khuôn mặt trắng của mình .
Khi hắn hất tóc lên , thì Lục Hạ mới nhìn rõ mặt . "Không tệ " . Tuy nói thế nhưng cô không hề cảm thấy khích thích gì với vẻ ngoài này .
" Cũng giét mưa sao ? "
Lục Hạ buột miệng hỏi . Phí Trung Hạo - tên của cậu , cậu chỉ " ukm " .
Phí Trung Hạo nhìn lướt qua Lục Hạ , là một cô gái nhỏ nhắn , mắt to tròn , khuôn mặt khá nhỏ .
Vừa lúc này xe buýt tới Lục Hạ nhắc Phí Trung Hạo lên xe , anh không lên vì anh không phải đang chờ xe buýt mà chờ một người rồi vì mưa mà đến đây tránh mưa , vì mưa mà gặp cô ...
Đang bước lên xe Lục Hạ khựng lại lấy ô của mình che cho Phí Trung Hạo , rồi nhét ô vào tay cầm của Phí Trung Hạo .
Anh hơi sững sờ , cô cũng thoáng chút bối rối .
Chiều hôm đó trong cơn mưa mùa hạ đó , họ đã lại nhau . Giữa dòng người đó , khoảng thời gian như ngưng đọng lại .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#baekhyun