Chương 14: bắt đầu quan tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



- Nhà bạn ở đâu vậy?

- Bạn cứ đi thẳng rồi mình chỉ cho!

Đứng trước căn nhà họ Hoàng, Nhật ko đổi ngạc nhiên,liền hỏi nó:

- Ko phải nhà bạn nghèo lắm à! Đây là...?

- À mình chỉ là người giúp việc ở đây thôi!

- Thế mà mình tưởng, bạn làm việc ở đây lâu chưa?

Hắn nhìn thấy nó cười nói với Nhật thì hơi bực, liền chạy ra:

- Cô ko lo dọn dẹp mà còn đứng đây à?

- Tôi biết rồi mà anh ko đi chơi với Thư à?

- Cô không cần bận tâm, còn đây là?

- À, đây là Nhật bạn cùng lớp với tôi!

- Tôi thấy Nhi đi bộ nên cho đi nhờ thôi! – Nhật nói – mà cậu đi làm việc đi, mình về trước nha!

- ừ, bạn đi cẩn thận nha, hôm nay cảm ơn bạn đã đưa mình về!

nói xong nó vô nhà dọn dẹp còn hắn thì ko hiểu sao mình bị gì mà lại đi nổi nóng vì nó.

- Thư ko ở nhà hả? – nó đi quanh nhà mà ko thấy Thư đâu

- Đi shopping cùng mấy đứa bạn rồi, chắc đi chơi đến tối mới về,

- Hazz – nó thở dài – người có tiền đúng là sướng thiệt, này nào cũng chỉ biết đi chơi, mua sắm!-

- Nghèo thì đừng có nghĩ nhiều, lo đi nầu ăn đi!

- Kệ tôi! – nó cáu sau đó bỏ đi.

Tuy bề ngoài lúc nào nó cũng tỏ ra mạnh mẽ nhưng nó lại rất dễ tổn thương, nó chạy ra vườn ngồi, ngoài vườn ko khí trong lành, khoáng đãng, lại có gió khiến nó chìm vào giấc ngủ ngon.

Hắn thấy mình chọc nó cũng hơi quá nên chạy đi tìm, lên phòng ko có, hắn ra vườn thì thấy nó nằm trên cỏ " con nhỏ ngốc này" hắn liền hôn nhẹ lên trán nó, rồi cười thầm, nó tỉnh dậy thấy đầu hơi đau, ngồi dậy cũng ko nỗi, hắn mở cửa rồi bước vô phòng nó:

- Cô dậy rồi à? Ngồi dậy ăn cháo đi này !

- Cháo đâu ra vậy ? ko lẽ là anh nấu ?

- Sao cô biết hay vậy ? hihi !

- Anh nấu chắc nuốt ko vô rồi ! – nó liền bưng bắt cháo từ tay hắn, rồi ăn, nó nói :

- Anh nấu cũng ngon á ! tôi chấm cho 7 điểm nha !

- Vậy cũng được rồi ! – hắn cười khì, đó là lần đầu tiên nó thấy hắn cười tươi như vậy.


Nó ăn xong, hắn đưa thuốc cho uống, thuốc ngấm nó lại buồn ngủ, hắn thấy nó đã ngủ liền kéo chăn đắp chăn cho nó


- Thư này, mình thấy con nhỏ ôsin của anh Thiên mà ngứa mắt !

- Nó cứ như bị dịch, lầm lì nhỉ ?

Mấy nhỏ đi cùng Thư nói với cô.

- ừ, nhỏ đó nhìn mặt đã ghét rồi, nấu ăn cũng toàn mấy món quê, vậy mà anh Thiên bênh vực nó suốt !Thư kể.

- kêu anh Thiên đuổi nó đi !

- ừ nhất định mình phải kêu anh Thiên đuổi nó đi mới được !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro