Yêu anh, hận anh, yêu anh!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả : Harley Lee
Chap 1:

- " anh về rồi sao?". Cô vừa bước xuống cầu thang vừa hỏi hắn. Nhưng đập vào mắt cô là hình ảnh hắn đang ân ân ái ái với Tần Thi Ý trên ghế sôfa. Cô sốc lắm. Nước mắt cô lăn dài trên má, hai người họ hình như không thấy cô, tiếp tục làm công việc xấu hổ đó ngay trong phòng khách. Cô chỉ biết ngậm ngùi quay lại phòng ngủ. Cô nằm một mình trên chiếc giường kingside, nó dường như quá lớn đối với thân hình nhỏ bé của cô, Tiểu Linh co ro một góc, trong đầu cô cứ văng vẳng tiếng ân ái của hắn và người phụ nữ kia. Đêm khuya, tiếng hoan ái rõ mồn một, làm cho người ta đỏ mặt, nhưng cô đang khóc.

Cô nằm đó , thiếp đi từ bao giờ, nhưng đến khi tỉnh dậy, mắt cô đã sưng lên.

Cô dậy sớm lắm, cô chuẩn bị đồ ăn sáng cho hắn rồi đem vào thư phòng. Hắn ta ngồi đó, bận rộn với ả, hai người cười cười nói nói thân mật, làm cô cảm thấy khó chịu:


- " đồ ăn sáng tới rồi" .
-" để qua bên đó đi"

Ả ta nhìn cô một lượt rồi quay sang hỏi hắn:
- " Ngạo Thiên, ai vậy?"

- "giúp việc mới tới"

Cô sửng sốt , vợ hắn mà hắn còn dám nói là giúp việc sao? Cô bỏ ra ngoài.

-" ai cho cô đi ? "
- " từ giờ phu nhân của nhà này là cô ấy, cô phải nghe lời và chăm sóc cho Thi Ý rõ chưa!!"hắn nói.

- " tôi không biết là ở đây còn có một phu nhân nữa đấy, Thiên à, vợ của anh chỉ có mình tôi thôi!" .Tiểu linh mạnh mẽ trả lời.

" Chát"
- "cô dám cãi, ổ đây cô không có quyền lên tiếng." hắn thét lên rồi ném cốc cà phê nóng vào người cô

Tiếng đổ vỡ loảng xoảng. Da cô bỏng rát, sưng tấy lên, hắn lôi cô vào phòng tắm, dìm đầu cô xuống nước lạnh đến khi cô ngất đi mới thôi. Ả ta thấy vậy vui sướng lắm, giả bộ ôm lấy tay hắn ngăn lại:

-" Thiên , dừng tay, làm quá sẽ chết người đó, dù sao cũng là vợ anh cơ mà, thin kim tập đoàn Cảnh Lệ lớn như vậy, cô ta bị thương , sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ tới chúng ta."

Ngự Ngạo Thiên dần buông lỏng tay, ôm eo ả đi ra ngoài. Ả quay lại nhìn cô mỉm cười.

Hắn và ả vừa đi mất đám người giúp việc vội chạy vào phòng tắm, đỡ cô dậy, băng vết thương cho cô, họ thương cô lắm.

Đám giúp việc đỡ cô vào trong , thay quần áo cho cô rồi cho cô ngủ.

người cô lạnh ngắt, mặt trắng bệnh, hơi thở dồn dập...

Ngự Ngạo Thiên về tới nhà, hắn thấy cô nằm trên giường đau ôqm mà sinh ra chán ghét, sai người đuổi cô vào trong nhà kho, chỉ cho cô một tấm chăn mỏng qua đêm, chiếc giường tân hôn của cô phải dành cho ả. Đám người ở thương cô nhưng sợ hắn không ai dám lên tiếng giúp cô.

Một mình trong nhà kho lạnh lẽo, tối tăm chẳng khác gì với lãnh cung.

Cô co ro một góc, chiếc chăn mỏng chẳng đủ làm cô ấm, người lại đang ốm, cô cứ thế lả dần đi.

Trong mơ , cô thấy hắn. Hắn trong mơ lhác xa với ngoài đời thực, ôn nhu lại hay cười. Thật lòng, cô chỉ mong hắn có thể cười với cô một lần, có thể yêu cô một lần, bởi vì...cô yêu hắn lắm, cô sãng sàng chịu bị ngược đãi, chỉ cần được ở bên hắn là cô đã vui lắm rồi...

Cứ thế cô lịm dần...

Sáng sớm, bà quản gia bước vào, thấy Tiểu Linh gục dưới đất, bà sợ hãi ôm lấy cô, người cô lạnh buốt, mái tóc dài hơi rối, môi khô lại . Trông cô như người đã chết vậy.

Bà chạy vội ra cửa gọi người đưa cô đi bệnh viện, ko thể để hắn hành hạ cô thêm nữa.

Hắn biết cô trong bệnh viện, lập tức chạy tới. Nhìn thấy cô, lòng hắn thoải mái hơn hẳn, có cái gì sai sai thì phải? Hắn lo cho cô ư, ko được, cô chia cắt hắn và Tần Thi Ý cơ mà, hắn phải hận cô.

Hắn bước tới bên giường bệnh, đuổi mọi người ra ngoài, ngồi xuống bên cô.

Hắn lặng lẽ hôn lên môi cô, nắm chặt tay cô, vuốt ve một lúc rồi nhẹ nhàng rời đi.

Hai ngày sau, cô khỏi bệnh, trở lại căn biệt thự đó.

Hắn và ả không dám hành hạ cô như trước, nhưng cũng coi cô chẳng khác gì người ở. Cô ít nói hẳn đi, hắn thấy cô không chống đối nữa lại càng lấn tới nhiều hơn.

::::::::::::::::::::::::::::::::

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tatoo#yen