yêu mà sao buồn thế?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yêu, khao khát nhiều. Chỉ mong mình được thương, mình được dựa vào ai.

Anh ơi em yêu nhiều lắm, em yêu, yêu say đi trong nỗi buồn của tình.

Ngày này tháng nọ, em ngồi trên ghế, lại thấy buồn tủi biết bao anh ạ, em nhớ, em thương năm tháng cũ, cái ngày mà ta chưa trao nhau lời tiễn biệt. Em đọc sách mà cứ thấy sách buồn, cứ thấy tình cũ năm ấy vỡ theo từng trang. Anh ơi em nhớ, nhớ anh nhiều, vậy mà chỉ có thể thầm chúc phúc cho người em yêu.

Lòng em cứ đau đáu cái ngày ta còn dành cả tuổi xuân chỉ để tận hưởng vị ngọt trên đầu lưỡi. Khác nào ta đánh bạc hút thuốc phiện là bao đâu? Nhưng chỉ có mỗi em là nhớ nó chẳng rời.

Anh tìm được canh bạc khác, còn em cứ đứng mãi ở canh bạc đã vỡ. không nối không ghép, chỉ có thể trơ trọi đứng nhìn tình mình ngủ yên vĩnh viễn không dậy.

Nghĩ xem, em tự nhủ bản thân rằng chẳng đáng tí nào nhưng bức họa vẫn còn đó, vẫn in hằn lên tim em những nét vẽ nguệch ngoạc của anh mà chẳng tài nào phai nhòa.

Em quên, em muốn quên hết thảy đi, để lại bức họa tại đó cho tới khi rêu phong phủ đi hết thảy, chỉ chờ cơ hội tới là em đem đi hết. Đem tất cả gieo xuống biển xanh sâu thẳm để khi tất cả đều được nuốt trọn, được vỗ về bởi làn sóng êm đềm của thiên nhiên. Tới lúc ấy, ắt em sẽ ngừng đau thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro