Chương 6: Động phòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến đêm tối, các nữ quyến đều rời đi chỉ còn nam nhân ồn ào uống rượu. Quá náo nhiệt, ai cũng muốn so tửu lượng cao thấp. Cũng may Từ Hạo đã sớm nghĩ đến chuyện này, cho người pha loãng rượu với nước.
Lúc Từ Hạo còn bận rộn đối phó với mấy tên sâu rượu thì vương phi của hắn đã ngâm mình trong bồn tắm. Làn da Dược Hoa từ nhỏ đã trắng mịn hồng hào, cơ thể còn có mùi thơm dịu đặc trưng. Thoải mái ngâm bồn một lúc, nàng ra ngoài ăn chút cháo lót bụng. Ăn xong miếng cuối cùng nàng còn tinh nghịch nói " Đây là bát cháo ngon nhất cuộc đời ta."
Ngoài kia, Từ Hạo phải tiếp chén chú chén anh từ mấy huynh đệ, con trai nhà quan. Dù đã pha loãng rượu nhưng 1 địch 10, 1 địch trăm như này cũng khó lòng chống đỡ. Tiếp xong vị khách cuối cùng, Từ Hạo đc vệ sĩ thân cận Tam gia đỡ vào trong. Nhưng hắn phải đi phun đống rượu này ra ( tức là nôn ý ). Phun xong hắn quyết định đi tắm hết mùi rượu. Nếu chỉ để hết mùi rượu là hắn của ngày cưới Thôi Oản, còn bây giờ hắn chỉ muốn kéo dài thời gian động phòng thôi

Dược Hoa đợi rất lâu phu quân trong phòng mà không thấy chàng trở về liền có chút lo lắng. Ngày đầu tiên về nhà chồng đương nhiên nàng ko muốn có việc ngoài ý muốn.

Trái với sự lo lắng của thê tử trong hậu viện, Từ Hạo lại nhanh chóng tắm rửa thay đồ, uống sạch bát canh giải rượu. Hắn nhất định phải tỉnh táo để nói rõ với nàng " Hắn không yêu nàng "

Bước đến Phù Oản viện, ko hiểu sao Từ Hạo lại nhớ vợ cũ nữa rồi. Tên viện mới đầu là Xuân Phù viện, vì cưới nàng ấy mà đổi tên chính còn vì nàng ấy mà tự tay đề biển viện. Bỗng dưng một cảm giác tội lỗi dâng lên trong hắn.
" Mai Lan à, em mau đi hỏi xem vương gia đang ở đâu ? Chàng ấy sao mãi chưa về vậy ? Không biết có chuyện gì bất trắc không nữa"
Một tràng câu hỏi của nàng như đánh thức hắn. Cô nương tốt như vậy gả cho hắn đúng là chịu nhiều thiệt thòi.
Từ Hạo cuối cùng cũng đến nhìn mặt nương tử của hắn. Mở cánh cửa phòng ra thấy một cô nương nhỏ nhắn đang nghịch nghịch ngón tay. Thấy tiếng mở cửa cùng bước chân của hắn, Dược Hoa ngẩng đầu lên nhìn. Tân lang của nàng thật đẹp, thật cao lớn. Có tân lang như này nàng nhất định có phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro