Chap 2: Đến trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thưa tiểu thư, lão gia đang gọi cô_ Quản gia Lê gọi nó

Nó ko nói j chỉ bước theo bác Lê xuống tầng dưới.

- Mai con đi học đi, học cùng trường với anh con_ pa nó bảo

Nó ngán ngẩm khi ba nó nhắc đến 2 từ "Đi học "vì suốt 5 năm ở thế giới loài người, nó ko bị theo đuổi thì bị đánh ghen. Nhưng nó ko trả lời câu nói của ba nó mà lặng lẽ đi lên phòng và ngủ lun.

7a.m, nó thức dậy sớm để đi học theo lời pa nó. nó mặc một chiếc váy dài đến đầu gối màu trắng, chân đi đôi dày búp bê trắng( vì nó cao 1m7), mái tóc bạch kim được tết lệch sang 1 bên thêm chiếc cặp hình bông tuyết pha chút đỏ, một màu trắng kiêu sa lạnh lùng. Nó bước xuống dưới khiến ai cũng ngoái lại nhìn kể cả nam lẫn nữ nhưng vẻ lạnh lùng của nó khién ai cũng khiếp sợ. Đôi mắt đen tuyền của nó lúc nào cũng nhìn thẳng về phía trước.
Vừa bước vào cổng trường, 1người con trai co khoảng 1m8, tay cầm thanh kiếm khắc hình sấm sét xông vào đánh nó. Ko bất ngờ, ko hoảng sợ, tay nó  đã xuất hiện 1 thanh kiếm trắng khắc hình bông tuyết. Trong sân trường ai ai cũng đang tròn mắt nhìn hai con người đang đánh nhau giữa sân trường, tiếng động do hai vật cứng chạm vaò nhau vẫn đang diễn ra. 10' sau vẫn ko phân thắng bại nhưng bất ngờ, cả 2 thu binh khí lại ko đánh nữa và....

  - Ân Ân, em về khi nào thế? Làm anh nhớ em muốn chết, về mà ko báo thì fải bị phạt đó_anh ôm trầm lấy nó. 

Ai ai cũng bất ngờ trước con người này. 1 người trầm tính, lạnh lùng, ko biểu lộ cảm xúc, và đặc biệt là ko bao giờ chạm vào phái nữ, mà hôm nay lại quá khích, ôm 1 người con gái trước mặt thiên hạ lại còn nở nụ cười cực kì tươi tắn khiến vài girls xung quanh ko đơ thì cũng ngất. Vâng, đó chính là Trần Vũ Anh Quân, người anh trai nó yêu quý nhất.
Nhưng trước mặt anh ko fải cô em gái hồn nhiên, ngây thơ hồi trước mà là 1 cô gái lạnh lùng,ko cảm xúc làm anh ớn lạnh cả sống lưng, liền buông vội nó ra lắp bắp:
- Em...em...thay...đổi...rồi!
- Vẫn là em anh mà_cái giọng lạnh tanh của nó cất lên.
- Uk, vẫn là người em mà anh yêu nhất_Quân đã bình tĩnh hơn_mà em học lớp nào?
- Em ko biết
- Sao ko biết?
- Thì vừa vào cổng trường anh đã đánh em tơi tả mà_nó lườm anh nó
- Hehe, tại anh, xin lỗi em gái yêu quái à nhầm yêu quý_anh nó cười
- Anh cứ đợi đi, đừng mong em bỏ qua_nó đe đọa bằng cái giọng lạnh âm cả nghìn độ.
Nó bước lên phòng hiệu trưởng thì sân trường cũng đã tản ra, hắn và Kiệt lúc này mới tiến đến chỗ Quân sau một hồi chôn chân xuống đất
- Nhỏ đó là ai vậy?_hắn hỏi
- Người quan trọng nhất đời tao_Quân nói rồi bỏ về lớp.
2 thằng bạn thì tròn mắt nhìn theo bóng Quân đã tiến về lớp học, tiếng chuông vào lớp mới kéo 2 thằng về thực tại sau 1 hồi đơ tại chỗ.
Quay lại chỗ nó, vừa đứng trước cửa phòng hiệu trưởng thì cách cửa đã tự động mở ra:
- Xin lỗi tiểu thư vì đã..._hiệu trưởng đang nói thì nó đã cắt ngang
- Lớp_cái giọng nó vang lên khiến hiệu trưởng cảm thấy như đang ở nam cực
- 11A ạ_hiệu trưởng lễ phép nói
Nó bỏ đi để lại hiệu trưởng đang hóa đá tại đó, bước tới cửa lớp 11A, ông thầy phù thủy đang giảng về 1 số đọc dược thì dừng lại rồi nhìn nó rồi bước ra chỗ nó đứng
- Em là học sinh mới?_nó chỉ gật đầu thay câu trả lời.
- Lớp ta hôm nay có học sinh mới_ông thầy nói với lớp rồi nhìn nó_em vào lớp đi
- Xinh thế_Boy 1
- Cool ghê_ Boy 2
- Lại hồ li tinh_ Girl 1
- Con nhỏ đánh nhau với anh Quân lúc nãy kìa_ Girl 2
@*&%¤~ những lời bàn tán về nó
- IM LẶNG_ ông thầy gắt lên_ em tự giới thiệu về mình đi
- Ân_giọng lạnh lùng của nó khiến cả lớp lạnh sống lưng
- em...em...ngồi...cạnh...cạnh...Hạ...nhé_ông thầy sau 3' mới tỉnh lại sau khi du lịch Nam cực
Nó bước xuống chỗ Hạ, Hạ thấy nó thì cười tươi
- Mình là Nhật Hạ, lớp trưởng 11A, rất zui được biết bạn!
- Chào_nó đáp cụt lủn
- Mình ko thích tham quan Nam cực nữa đâu, hix hix_Hạ giả vờ khóc
Nhìn điệu bộ dễ thương của Hạ khiến nó cười, một nụ cười mỉm thôi nhưng là nụ cười thực sự sau 9 năm qua.
- Làm bạn được ko?_Hạ nghiêng đầu hỏi trông cực kì dễ thương

- Ừ_nó ngồi xuống cạnh Hạ và lôi chiếc laptop màu trắng khắc hình bông tuyết có 1-0-2 của mình.
- Mà bạn quen Phong Vương trong bộ 3 quyền lực à_Hạ
- Phong Vương? Bộ 3 quyền lực? Ai vậy?_nó dời mắt khỏi màn hình máy tính mà nhìn Hạ
- Họ rất nổi tiếng đó, bạn ko biết à?_ Hạ ngạc nhiên
- Ko_nó trở lại với em laptop thân yêu
- Họ là 3 con người vừa giàu có, gia đình họ đã dựng nên ngôi trường này nên ai ai cũng kính nể, thông minh mà lại còn đứng đầu về phép thuật trong trường. Phong Vương là anh Quân, sở hữu gió và sấm sét. Hỏa Vương là anh Phong, sở hữu sức mạnh của lửa. Thủy Vương là anh Kiệt, mang trong mình sức mạnh về nước. Ko những vậy, họ có rất rất nhiều fan trong trường đó_Hạ cho 1 tràng
- Vậy bạn cũng trong đó?_ nó hỏi nhưng vẫn cắm đầu vào laptop
- Trong đâu?_Hạ ngây thơ hỏi lại
- Lũ fan cuồng ý_nó nhìn thẳng vào Hạ
- Ko,ko. Vớ vỉn. Đó ko fải mẫu người tui thích_Hạ chối
- Thì thôi_nó
Nó và Hạ ko nói gì nữa mà chỉ tập trung vào laptop trước mặt
Giới thiệu sơ qua về ngôi trường nó đang học: có 3 dãy nhà lớp học: vàng, bạc và đồng. Dãy lớp vàng là cho những người thuộc dòng dõi quý tộc, gọi là lớp B,C. Dãy lớp bạc là cho những người bình thường, gọi là lớp D,E,F. Dãy lớp đồng là cho những ngưới lai (nửa người nửa phép), gọi là lớp G,H,K,... Nhưng lớp nó học là lớp đặc biệt, gọi là lớp A hay chính là dãy Diamond (kim cương). Ngôi trường có 3 khối là 10, 11, 12. Đằng sau các dãy lớp học là phòng thí nghiệm, phòng thể dục,... Ngôi trường này lấy theo tiêu chuẩn chất lượng hơn số lượng nên học hành ko cẩn thận kiểu gì cũng bị đuổi ra khỏi trường.

Đang học thì có 3 người con trai đạp cửa xông vào lớp, ai ai cũng cúi chào ngay cả ông thầy cũng vậy, bọn con gái thì ngất lên ngất xuống. Còn nó ko quan tâm nhưng rất bất bình
- Vô ý thức_cái giọng nó cất lên khiến ai cũng nhìn kể cả 3 anh chàng
- Cô là ai? Người mới à? Sao fải gây ấn tượng mạnh thế?_1 người trong 3 cất tiếng nói, người này rất rất đẹp trai, ăn mặc theo kiểu black style (đen toàn tập), mái tóc đỏ rực như lửa vuốt keo thẳng đứng.
Nó ngẩng đầu nhìn từ trên xuống dưới chàng trai đó khiến hắn ta đơ ngay tại chỗ (đẹp quá mà), và chỉ phán 1 câu
- Tầm thường
- Hình như cô chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, để hôm nay tôi tiễn cô 1 đoạn_hắn ta sau khi trở về hiện tại thì đe dọa
Trên tay hắn ta đã có 1 đốm lửa xuất hiện và đag lớn dần rồi phóng thẳng về phía nó. Ai ai cũng sót cho người bạn mới vào học, còn hội con gái thì mừng thầm vì sắp loại bỏ được đối thủ. Nhưng đốm lửa chỉ cách nó 1 cm thì biến mất, rơi xuống sàn nhà là 1 bông tuyết trắng tinh. 1 người con trai khác nhìn thấy nó liền ẩn tên kia ra
- Sorry em yêu, làm em cáu hả? Hehe, hạ hỏa hạ hỏa, ko tốt đâu_người con trai đó cầm tay nó nói.
Lại 1 lần nữa cả lớp rơi vào trạng thái chết lâm sàn vì câu nói của anh. Phong Vương thường ngày biến mất mà trước mặt bây giờ như 1 đứa trẻ, lại còn xin lỗi người khác và quan trọng hơn: anh gọi nó là EM YÊU.
Chắc các bạn đoán được 3 người này là ai. Đó chính là bộ 3 quyền lực mà Hạ nói.
Nó hất tay Quân ra khỏi tay nó rồi chỉ vào mặt Quân và quát lên
- Anh tránh xa em ra, ko fải diễn cái bộ mặt cho con đấy, anh có tin em giết anh ko hả? Dám gọi em là em yêu nữa chứ? Anh có tin em cho anh lên đó ( chỉ tay lên trần nhà) mà đàm đạo với Ngọc Hoàng ko? Hay thích ở dưới ( chỉ xuống duới đất) mà ăn bánh kẹo uống trà đá với Diêm Vương_nó khiến cả lớp tròn mắt nhìn nó, lần đầu tiên thấy có người dám dọa giết Phong Vương
- Tên này là hỏa vương đúng ko?_nói hỏi Hạ còn tay chỉ về hắn
- Hả?...à...ờ...ừ_Hạ đang đơ đơ trả lời đâu hỏi của nó
- Thì sao? Cô muốn..._hắn nói thì bị nó cắt ngang
- Anh nghĩ mình là ai mà kiêu căng hống hách thế? Đừng tưởng tài giỏi mà ko coi ai ra gì, trên anh có trời, dưới anh có đất, xung quanh anh là người giống anh chứ ko phải thú vật, ko fải lúc nào cũng tự tiện đánh người. RÕ CHƯA_nó nói hắn rồi chỉ cả 3 người (Kiệt đang đơ ngoài cửa)_ Đây là lớp học chứ ko fải ngoài chợ, các người tưởng muốn đến là đến, muốn đi là đi sao? Ở đây ko fải chỉ có bàn ghế, ko fải chỉ có ko khí mà còn có người, có người đấy. Các anh fải làm gương sáng cho người khác học tập chứ, dù j cũng là người đứng đầu nơi đây cơ mà, sao ý thức ko bằng 1 con ruồi thế hả?_nó quát khiến vài người đang cầm máy trợ tim vì quá sock, vài người ngất đi vì quá bất ngờ. Ông thầy đã biến mất từ lúc nào rồi.
Bọn hắn thì ko nói được câu vì nó nói quá đúng, xông và đánh nó thì sẽ bị Quân đập cho tơi tả nên đàng ngậm đắng nuối cay trở về chỗ học và thầm rằng: quân tử báo thù 10 năm chưa muộn
- Tôi đợi 10 nữa các anh báo thù, ok?_nó đọc suy nghĩ của bọn hắn rồi lại tiếp tục với laptop
Buổi học kết thúc, 1 số người thì bái phục vì vừa vào lớp đã gây tiếng vang lớn, 1 số đứa thì nghĩ nó sắp chết vì dám mắng hoàng tử của hội nó. Còn nó thì về nhà, mặc kệ dù có 2 cái đuôi đang theo nó (Hạ và Quân đó), và kết thúc một ngày nói cực kì nhiều.

Nó dù lạnh nhưng nói khá nhiều. Nó mà đã tức thì đến pa nó nó còn nói, huống chi là thằng anh trời đánh của nó   .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro